Phản Diện Siêu Cấp

Chương 730: Cá lớn

 
 
 
"Không sai!"
Trần Khuynh Địch hét lớn một tiếng, trên mặt tràn đầy niềm tin cùng với tinh thần vĩnh viễn không thỏa hiệp đối với tà ác, bộc lộ ra một thân chính khí!
"Ha ha ha ha ha!"
"Tốt! Trần Khuynh Địch! Bản thần sẽ nhớ kỹ ngươi!"
"Bất quá lần này ngươi thế nhưng đã giúp nhầm người, nói đúng ra, bản thần thế nhưng đã giúp ngươi một tay a, dòng Lạc Thủy này cũng không phải là đồ gì tốt, ở bên trong có rất nhiều thủ đoạn!"
Vừa dứt lời, sắc mặt của Tần Võ Dương lập tức biến hóa: "Trần cung chủ, đừng nghe tên Tà Thần này nói, chúng ta hãy cùng nhau xuất thủ!"
"Ồ?"
Trần Khuynh Địch khẽ liếc mắt nhìn Tần Võ Dương một cái.
Cái phản ứng này...rất vi diệu a! Ta chỉ là muốn tận dụng tối đa, dùng "Tà Thần Gia Lỗ Lỗ" để hung hăng giội một chậu nước bẩn lên trên người của Tần Thị nhất tộc, mặc kệ Lạc Thủy có tác dụng gì, tóm lại cứ nói không phải là đồ gì tốt là được, nhưng bây giờ nhìn sắc mặt biến hóa của Tần Võ Dương, sẽ không phải là dòng Lạc Thủy này thật đúng là có vấn đề gì đó chứ?
Ồ? ! Chẳng lẽ Trần Khuynh Địch ta hồng phúc tề thiên, vừa vặn bắt được cá lớn? !
Nghĩ đến đây, Trần Khuynh Địch lập tức trở nên phấn khích, muốn tiếp tục thao túng "Tà Thần Gia Lỗ Lỗ" nói thêm một đợt nữa, mở rộng tác dụng của Lạc Thủy từ thống nhất thiên hạ đến hủy diệt thế giới, có thể bôi đen đến đâu thì bôi đen đến đó, bất quá không đợi hắn hành động, lúc này đến phiên sắc mặt của hắn biến hóa.
Hỏng bét!
Lực lượng thiêu đốt phân thân đã sắp tiêu hao hết! Nếu để cho nó dừng lại vào thời điểm này, Xích Tiêu Kiếm coi như sẽ bị bại lộ, đến lúc đó toàn bộ thiên hạ đều sẽ biết rõ Trần Khuynh Địch hắn đã quang minh chính đại coi Tần thị như là khỉ để đùa nghịch, còn nói một đợt mèo khen mèo dài đuôi, quả thực có thể gọi là lão tặc vô sỉ điển hình, trong nháy mắt liền biến thành loại người giống như Long Thiên Tứ...
Không được! Phải mau đi!
Ý niệm tới đây, Trần Khuynh Địch lập tức thao túng "Tà Thần Gia Lỗ Lỗ" hành động.
"Ha ha ha ha!"
"Ta chỉ nhắc đến thế thôi, chính các ngươi hãy tự cân nhắc a!"
"Lạc Thủy chính là một vấn đề rất lớn!"
"Bản thần cáo từ!"
Oanh!
Vừa dứt lời, "Tà Thần Gia Lỗ Lỗ" trực tiếp đánh nát không gian, ở trong một cái nháy mắt liền biến mất ngay tại chỗ. Căn bản là không thể nào ngăn cản.
Bởi vì "Tà Thần Gia Lỗ Lỗ" chính là vọt thẳng vào bên trong hư không, loại lĩnh vực kia chỉ có võ giả Kích Toái Mệnh Tinh mới có thể tùy ý ngao du, Hỏa Luyện Kim Đan là cũng có thể tiến vào, nhưng căn bản là không thể ở lại nơi đó trong thời gian dài, cho nên vô luận là Tần Võ Dương, hay là Trần Khuynh Địch đều không tiến hành truy đuổi.
Đương nhiên.
Đối với Trần Khuynh Địch mà nói thì cũng không cần phải truy đuổi, dù sao thì hắn và Xích Tiêu Kiếm cũng có khế ước, đến lúc đó muốn gọi nó trở về cũng là một sự tình dễ dàng. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hiện tại hắn lại không có một chút hoang mang nào.
Mà đối với Tần Võ Dương mà nói, nếu đã đuổi được "Tà Thần Gia Lỗ Lỗ" đi, vậy chuyện trọng yếu hơn lúc này không phải là truy sát, mà là nghĩ biện pháp để cho đám người Thuần Dương Cung cũng nhanh xéo đi, như vậy hắn mới có thể mau chóng áp chế Lạc Thủy, bằng không hậu quả mang đến sau đó là sẽ không thể tưởng tượng nổi...
Nhưng không đợi sắc mặt của Tần Võ Dương trở nên tốt hơn, ở ngay bên ngoài Tần thị, lại có một thanh âm chậm rãi truyền đến.
"Lạc Thủy có vấn đề?"
"Chuyện này cũng không thể mặc kệ a."
"Tần tộc trưởng?"
Người của Bái Hỏa Ma Giáo đều rất gian xảo. Dù sao thì giáo chủ nhà mình cũng chưa tới, vì đề phòng vạn nhất, bọn hắn đều có ý nghĩ giống như tuyệt đại đa số người đến xem vậy, đều tụ tập ở bên ngoài Lạc Thủy, yên lặng quan sát tình huống phát triển.
Cho tới bây giờ.
Tối thiểu là Tư Lạp Cách cùng với Đại tế ti Bái Hỏa Ma Giáo cảm thấy cái thời cơ này là rất tốt.
Một mặt là có Trần Khuynh Địch ở đây, một mặt khác là Lạc Thủy rất rõ ràng là đã xảy ra vấn đề gì đó, tình cảnh hiện tại của Tần Thị nhất tộc rõ ràng không phải là rất tốt, lúc này không bỏ đá xuống giếng, vậy thì sẽ bỏ đá xuống giếng vào lúc nào?
Về phần Lạc Thủy rốt cuộc có nội tình gì...
Có liên quan cái rắm gì đến sự tình của chúng ta? Cứ giội nước bẩn lên bọn hắn là xong việc! Dù sao thì lần này Bái Hỏa Ma Giáo đến đây cũng chính là để gây phiền toái cho Tần Thị nhất tộc, coi như không có lý do, cũng phải cố tìm cho ra lý do, nếu không thì làm thế nào để lập uy?
Mà một điểm này, Tần Võ Dương tự nhiên cũng đã nhìn ra.
Sau đó cả người hắn đều run rẩy dữ dội như cái sàng, rõ ràng là rất tức giận.
"Bái Hỏa Ma Giáo."
Chỉ là một cái Bái Hỏa Ma Giáo? ! Từ lúc nào mà ngay cả thổ dân Tây Vực cũng đều có thể quang minh chính đại đến gây phiền toái cho Tần Thị nhất tộc? ! Khốn kiếp!
Trong lúc nhất thời, dù là lấy tâm tính của Tần Võ Dương cũng đều cảm thấy giận dữ, lửa giận càng ngày càng tăng, hắn nhướng mày, bạo phát ra khí tức kinh khủng trong nháy mắt, Đại Đạo Huyền Quang xông lên tận trời, mang theo vô tận lực áp bách phảng phất như thái sơn áp đỉnh vậy, đánh về phía đám người Bái Hỏa Ma Giáo.
Mà đối mặt với cái tình cảnh này, Tư Lạp Cách không có một chút hoang mang nào.
Đại tế ti Bái Hỏa Ma Giáo cũng rất bĩnh tĩnh.
"Trần Khuynh Địch!"
"Trần cung chủ!"
Bái Hỏa Ma Giáo chết tiệt! Thế mà không biết gọi một tiếng Chưởng Giáo!
Trần Khuynh Địch vừa cảm khái thói đời nóng lạnh, vừa không có một chút do dự mà đưa tay vỗ về phía Tần Võ Dương, trong chốc lát hư không phá toái, bàn tay xé rách mấy tầng hư không trong nháy mắt, vết nứt không gian màu đen lan tràn ra dọc theo phương hướng Trần Khuynh Địch xuất thủ, lập tức xuất hiện ở trước mặt của Tần Võ Dương.
Tần Võ Dương cũng vung tay ra, ngăn cản bàn tay của Trần Khuynh Địch, nhưng đối ứng với đó, hắn cũng không làm gì được đám người Bái Hỏa Ma Giáo.
"Trần cung chủ, ngươi muốn ngăn cản Tần thị ta?"
"Tại sao lại nói như vậy chứ." Trần Khuynh Địch lộ ra vẻ mặt tươi cười nói: "Bái Hỏa Ma Giáo đã giao hảo cùng với Thuần Dương Cung chúng ta qua nhiều thế hệ, bảo vệ bằng hữu là chuyện nên làm. Ta ngày xưa thân làm Đạo Tử chân truyền của Thuần Dương Cung, bây giờ xem như là người thay mặt chưởng giáo Thuần Dương Cung, đối với vị Thiên Ngoại Tà Thần vừa rồi mà nói, ta cũng rất có hứng thú."
Tần Võ Dương nhướng mày.
Đây là sự tình mà hắn không muốn nhìn thấy nhất.
Càng trọng yếu hơn chính là, lúc này Lạc Thủy vẫn còn đang tiếp tục bạo động, hắn cũng không có thời gian để dây dưa. Nhưng không thể nghi ngờ, vô luận là Bái Hỏa Ma Giáo hay là Trần Khuynh Địch, chỉ sợ là cũng sẽ không chịu rời đi như vậy, nhất là Bái Hỏa Ma Giáo, cái bộ dáng này rõ ràng chính là đến để gây phiền toái.
Đáng giận!
Tần Võ Dương hít vào một hơi thật sâu, hắn chung quy cũng là người quyết đoán, việc đã đến nước này, lo trước lo sau chỉ khiến cho tình thế chuyển biến xấu thêm, bây giờ chỉ có thể cưỡng ép thôi động Lạc Thủy.
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận