Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 481. Toà tuyên án

Chương 481. Toà tuyên án
Chương 481: Toà tuyên án
“Lâm tổng, ngươi nghĩ ta nên đặt tên gì cho con mình? Đây là lần đầu tiên ta làm cha, kinh nghiệm không nhiều!”
Diệp Tinh Thần áp chặt đầu vào bụng thím Lý, vô cùng lo lắng hỏi. Lâm Bắc Phàm dang hai tay ra bất đắc dĩ nói: “Ai không phải là lần đầu tiên? Ngươi là lần đầu tiên làm cha, ta cũng là lần đầu tiên làm cha nuôi. Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?”
Thím Lý mỉm cười, cả người nàng bừng lên vẻ rạng ngời của tình mẫu tử.
“Ta tên là Diệp Tinh Thần, hắn tên là Diệp Tinh Diệu, rực rỡ như ánh sao!”
Diệp Tinh Thần hoa tay múa chân phấn khích nói.
Sau đó đến Ngô Ca, hàng tháng Lâm Bắc Phàm đưa gia đình dì Lưu đến đây. Phải nói gia đình dì Lưu thực sự rất tốt bụng, chân chất, cho dù Ngô Ca có đi tù và cả đời này không ra được nữa thì họ vẫn coi Ngô Ca như người thân của mình. Vì thế Ngô Ca cảm thấy rất áy náy và cảm động: “Hoạn nạn mới thấy được chân tình! Cám ơn, cám ơn các ngươi!”
“Có gì đâu mà cám ơn chứ! Con đến thăm cha không phải là điều tự nhiên sao?”
Đại Xuân khờ khạo nói.
Ngô Ca vỗ đùi cười to: “Đúng vậy! Nếu có kiếp sau, ta nhất định làm cha ngươi! Vậy ta sẽ lấy mẹ ngươi về nhà, mỗi ngày đều dạy dỗ ngươi!”
“Đáng ghét!”
Dì Lưu ngượng ngùng liếc mắt một cái. Mọi người đều cười.
So với hai người bọn hắn thì long vương Triệu Thiên lại có chút cô đơn. Bởi vì Triệu gia của hắn ta đã bị Lâm Bắc Phàm hạ bệ, người Triệu gia lại bận rộn không thể tự chăm sóc bản thân thì sao họ có thể nhớ đến đứa con bất hiếu Triệu Thiên đã mang đến tai họa diệt tộc cho họ? Hơn nữa, do vết thương quá nặng, hắn ta vẫn đang nằm trên giường bệnh, sống dở chết dở. Nhưng hắn ta đã yêu cầu được gặp Lâm Bắc Phàm. Lâm Bắc Phàm vui vẻ đồng ý. Vẫn là bệnh viện đó, vẫn là phòng bệnh đó, long vương Triệu Thiên nằm ở trên giường bệnh, Lâm Bắc Phàm ngồi ở bên cạnh, có thể nói kiếp này đây là lần đầu tiên hai người đối mặt. Lâm Bắc Phàm nhìn long vương Triệu Thiên gầy gò, long vương Triệu Thiên nhìn Lâm Bắc Phàm hăng hái, phảng phất xuyên qua thời không trở về kiếp trước. Khi đó họ cũng như vậy.
Triệu Thiên giọng run run: “Triệu gia ... kết thúc rồi sao?”
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Ừ, Triệu gia đã kết thúc!”
Triệu Thiên cả kinh: “Là ngươi làm?”
Lâm Bắc Phàm thẳng thắn thừa nhận: “Đúng vậy!Triệu gia gây khó dễ với ta, dĩ nhiên ta phải xử lý bọn họ!”
Triệu Thiên đau lòng nhắm mắt lại: “Là ta ... đã hại Triệu gia!”
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Quả thật là ngươi! Nếu không phải ngươi hết lần này đến lần khác gây sự với ta, ta ăn no rửng mỡ đi đối phó với Triệu gia hay sao? Ta làm người luôn có tôn chỉ: người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta, ta nhổ cỏ tận gốc!”
Triệu Thiên bật khóc: “Ta lại hại Triệu gia ... Ta lại hại Triệu gia ... Ta xin lỗi các ngươi, ta thật bất hiếu!”
Lâm Bắc Phàm nhìn thoáng qua rồi quay đầu rời đi.
Ba tháng nữa trôi qua, hôm nay là ngày tuyên án của ba người bọn họ. Ngày này Lâm Bắc Phàm đã dẫn Tống Vũ Tinh, Sở Nhã Tuyết và những người khác lặng lẽ đến dự tòa. Tiêu Thần cũng đến, được y tá Tô đẩy trên xe lăn. Thần thám Hàn Vũ phụ trách vụ án nên dĩ nhiên hắn ta cũng đến. Chỉ là không ngờ ngôi sao lớn Lữ Mặc Bạch cũng đã đến. Hắn ta đến rất lặng lẽ, ngồi trên xe lăn, toàn thân che kín, được người ta đẩy vào. Nếu không phải ánh mắt Lâm Bắc Phàm sắc bén, suýt chút nữa không nhận ra hắn ta, từ khi đối phương tiến vào thì nhìn chằm chằm Lâm Bắc Phàm và Lãnh Thanh Nguyệt bên cạnh Lâm Bắc Phàm.
Có thể nói, ngoại trừ Lưu Tiêu Dao vẫn còn nằm trên giường bệnh, các nhân vật chính đều có mặt. Long vương Triệu Thiên ngồi đờ đẫn chỗ ghế bị cáo. Ngược lại, Diệp Tinh Thần và Ngô Ca rất phấn khích. Trong đó, Diệp Tinh Thần liên tục vẫy tay với thím Lý trong khán phòng và đứa trẻ trong vòng tay của Thím Lý: “Ngô lão đệ, ngươi có thấy không? Đó là con trai ta, con trai ta Diệp Tinh Diệu! Bây giờ ta đã làm cha rồi!”
Ngô Ca tràn đầy khinh thường: “Làm cha có gì hay ho? Ta đã là ông nội rồi! Ngươi nhìn thấy đứa nhỏ trong tay Đại Xuân không? Đó là cháu trai của ta, Ngô Thiên Chân!”
“Không phải rất thiên chân khả ái hay sao?”
“Im lặng! Mời các đồng chí có con nhỏ xin tạm rời khỏi toà, để không ảnh hưởng đến kỷ luật của tòa án!”
Thẩm phán đập búa nói lớn. Sau khi hai cháu bé được đưa ra ngoài, vụ án bắt đầu được xét xử và tuyên án.
“Bây giờ chính thức tuyên án!”
“Bị cáo Diệp Tinh Thần, nam, hành vi phạm tội... Bằng chứng xác thực, tội danh được thành lập, hình phạt tử hình! Hoãn thi hành án hai năm!”
“Bị cáo Ngô Ca, nam ... Hành vi phạm tội ... Bằng chứng xác thực, tội danh được thành lập, hình phạt tử hình! Hoãn thi hành án hai năm!”
“Bị cáo Triệu Thiên, nam ... Hành vi phạm tội ... Bằng chứng xác thực, tội danh được thành lập, hình phạt tử hình! Vì tính chất của vụ án rất xấu và tội ác rất ghê tởm, nên bị xử tử ngay lập tức!”
Diệp Tinh Thần và Ngô Ca đã chuẩn bị tinh thần cho án tử hình. Nhưng ân xá hai năm là một bất ngờ lớn đối với họ! Hai năm quản chế, nếu trong thời gian này thực hiện tốt hoặc lập công lớn, bản án sẽ được giảm xuống thành chung thân! Sau đó, nếu tiếp tục thể hiện xuất sắc, sẽ có cơ hội thay đổi thành bản án có kỳ hạn. Sau này còn có cơ hội ra ngoài!
“Thật tốt quá!”
Hai người rất hào hứng. Về phần Triệu Thiên khuôn mặt vẫn còn tê dại, bởi vì lòng hắn đã chết rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận