Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 395. Bí mật điều tra

Chương 395. Bí mật điều tra
Chương 395: Bí mật điều tra
“Vụ án của đại minh tinh Lữ Mặc Bạch thế nào rồi? Có tiến triển gì chưa?”
Đội trưởng Vương cười khổ:
“Cho đến nay cũng không có tiến bộ lớn. Ngoại trừ xác định nghi phạm thứ nhất chính là long vương Triệu Thiên, nhưng chứng cứ phạm tội của hắn vẫn không tìm được. Hoặc là đối phương không làm, hoặc là làm quá sạch sẽ. Nhưng nếu không làm thì tại sao phải vượt biên ra nước ngoài? Chỉ có thể nói rõ đối phương quá gian xảo.”
Hàn Vũ gật đầu, quả thật long vương Triệu Thiên rất gian xảo, làm việc rất sạch sẽ. Không hổ là đệ tử được đại gia tộc bồi dưỡng. Đội trưởng Vương tiếp tục cười khổ:
“Không có chứng cứ phạm tội thì không có cách nào để kết án hắn. Bây giờ cấp trên đưa ra áp lực rất chặt, dân chúng cũng nhìn chằm chằm, còn có Triệu gia bên kia...Áp lực của chúng ta rất là lớn.”
Hàn Vũ rất hiểu áp lực của cảnh sát, bèn nói:
“Đội trưởng Vương, vụ án này giao cho ta đi.”
“Cố vấn Hàn, ngươi…”
“Ta rất có hứng thú với vụ án này.”
Hàn Vũ cười nói. Nhưng đội trưởng Vương lại hoang mang. Cố vấn Hàn phá án như thần mà lại có hứng thú với một vụ án nhỏ như vậy? Đây quả thật là một vụ án nhỏ, không có người tử vong, chỉ là vì nạn nhân tất là người nổi tiếng, cả mọi người đều biết cho nên mới gây ra lớn như thế chứ thật ra còn kém xa vụ nổ thuyền buôn lậu kia. Có điều cố vấn Hàn có thể đến giúp đỡ đối với hắn ta mà nói là rất tốt.
“Cảm ơn cố vấn Hàn.”
Tiếp theo Hàn Vũ mở cuộc điều tra vụ án. Mạch máu tổng thể của vụ án này vô cùng rõ ràng, thậm chí ngay cả nghi phạm cũng tìm được, chỉ là thiếu chứng cứ hữu hiệu mà thôi. Không có chứng cứ phạm tội thì không có cách nào định tội long vương. Không có biện pháp định tội thì đối phương vẫn có thể tiêu dao ngoài vòng pháp luật. Cho nên trong toàn bộ vụ án, quan trọng nhất chính là tìm được chứng cứ phạm tội, định tội long vương. Nhưng nếu dễ như vậy thì quá tốt rồi. Cảnh sát tìm kiếm mấy ngày rồi vẫn không tìm thấy. Cứ tiếp tục như vậy thì long vương chỉ có thể vô tội phóng thích.
“Có xin lệnh điều tra, lục soát nhà cùng với công ty long vương không?”
Hàn Vũ hỏi.
“Đã xin xong, tài liệu vừa mới đưa xuống, chúng ta cùng đi xem đi.”
Đổi trưởng Vương đưa ra lời mời.
“Được!”
Hàn Vũ gật đầu. Trong hai ngày tiếp theo, Hàn Vũ đều đi theo đội cảnh sát tìm kiếm nhưng cũng không có phát hiện gì đặc biệt. Sau đó, hắn đến một quán bar sang trọng.
“Căn cứ tình huống biết được trong thời gian hơn một tháng này, bởi vì long vương Triệu Thiên đầu tư thất bại, tâm tình cực kỳ buồn rầu nên hay đến quán bar này mua say.”
“Ngày xảy ra vụ án, long vương cũng uống rượu ở đây à?”
Hàn Vũ hỏi.
“Vâng!” Đội trưởng Vương gật đầu.
“Luôn luôn ở đó? Có video tù camera giám sát là gì không?”
Hàn Vũ lại hỏi.
“Camera giám sát mấy ngày nay hỏng rồi, nhưng người nơi này đều chứng minh long vương Triệu Thiên say chưa về.”
Đội trưởng Vương nói.
“Đội trưởng Vương trưởng, trùng hợp như vậy ngươi có tin không?”
Hàn Vũ cười nửa miệng hỏi.
“Có tin hay không cũng không có cách gì, chúng ta là chấp pháp viên, phải xem trọng chứng cớ.”
Đội trưởng Vương cười khổ. Hàn Vũ hiểu rõ gật đầu:
“Xem ra chỉ có thể tự mình nghĩ cách.”
Hai người rời khỏi quán bar mà không có bất kỳ kết quả nào. Thế nhưng Hàn Vũ cũng không rời đi.
“Đội trưởng Vương, chúng ta đi xem một chút nói không chừng sẽ có phát hiện gì đó.”
“Vâng, ta đang có ý đó.”
Hai người đi dạo chung quanh và nghiêm túc quan sát. Nhưng còn chưa đi được một lát, Hàn Vũ liền kéo đội trưởng Vương đi.
“Sao thế cố vấn Hàn?”
“Đội trưởng Vương, ta cảm thấy có người đang theo dõi chúng ta, không có gì bất ngờ hẳn là người của long vương hoặc Triệu gia.”
Hàn Vũ nghiêm túc.
“Ngươi vừa nói như vậy, ta cũng có một cảm giác bị người ta theo dõi.”
Đội trưởng vương vỗ đầu.
“Để tránh đánh rắn động cỏ, ta đành phải kéo ngươi đi.”
Hàn Vũ nói.
“Đánh rắn động cỏ?”
Đội trưởng Vương sáng mắt:
“Cố vấn Hàn, ngươi có phát hiện gì không?”
“Xác thực có nhưng không chắc chắn lắm.”
Hàn Vũ gật đầu mỉm cười.
“Ngươi có thể nói với ta không?”
Đội trưởng Vương nhỏ giọng hỏi.
“Tất nhiên. Bởi vì có một chuyện còn phải làm phiền đội trưởng Vương.”
Hàn Vũ cười nói.
“Chuyện gì nói đi!”
Đội trưởng Vương nói.
“Đội trưởng Vương, sau khi trở về ngươi giúp ta điều tra thân phận chủ xe có biển số xe là xx, sau đó báo lại tin đó cho ta. Chuyện này ngươi biết ta biết, đừng để cho những người khác biết, bằng không ta sợ bị Triệu gia phát hiện.”
Hàn Vũ nhỏ giọng nói.
“Được rồi. Không thành vấn đề.”
Đội trưởng Vương trưởng gật đầu. Chưa đến hai giờ sau, thông tin thân phận chủ xe biển số xx đã bị đội trưởng Vương tìm ra. Sau khi Hàn Vũ lấy được tin tức, bỏ qua người theo dõi, liên lạc với vị chủ xe này, hơn nữa còn lén lút gặp mặt một lần.
“Xin chào. Đây là dữ liệu được lưu trữ trong máy ghi âm lái xe của ta. Vì xe của ta thường đậu bên ngoài, ta sợ xảy ra tai nạn nên nó sẽ được bật khi đỗ xe và dữ liệu sẽ được tải lên điện thoại di động của ta một cách đồng bộ. Ta lưu giữ dữ liệu này nhiều nhất một tuần, may mắn thay ngươi đã liên lạc với ta trước, bằng không có thể sẽ không có!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận