Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 409. Thứ ta thiếu nhất chính là thành tích

Chương 409. Thứ ta thiếu nhất chính là thành tích
Chương 409: Thứ ta thiếu nhất chính là thành tích
Triệu Phong nghiêm túc nói:
“Theo thông tin mà ta điều tra được, trong sáu tháng qua, Diệp tiên sinh đã giúp Lâm Bắc Phàm kiếm được rất nhiều tiền. Ngươi đã giúp hắn ta kiếm được thùng vàng đầu tiên trên thị trường khai thác đá. Sau đó, còn bằng cách thao túng vàng dầu mỏ các loại, đã giúp hắn kiếm được ít nhất hai trăm tỷ tiền mặt.”
“Sau đó nữa, ngươi đã mở rộng lãnh thổ đầu tư của Lâm Bắc Phàm bằng cách đầu tư vào ngành game, ngành giáo dục và bồi dưỡng, ngành ô tô năng lượng mới, v.v. Có thể nói một nửa giang sơn của hắn là do ngươi đánh hạ được.”
“Không có Diệp tiên sinh sẽ không có Lâm Bắc Phàm như ngày hôm nay.”
“Nhưng mà, ngươi chịu mệt nhọc không chút phàn nàn, vì hắn ta mà làm nhiều chuyện như vậy, ngươi thu được bao nhiêu?”
Diệp Tinh Thần vô cảm ăn điểm tâm.
Triệu Phong lại gần một bước, nói tiếp:
“Theo ta được biết, sáu tháng qua Lâm Bắc Phàm cho ngươi chỉ là mấy chục tỷ tiền mặt. Tuy rằng cũng đủ để cho người ta điên rồi. Có điều đó thực sự quá ít so với công sức ngươi bỏ ra!”
“Hơn nữa, hắn ta còn cướp người phụ nữ của ngươi, Sở Nhã Tuyết. Để ta nói cho ngươi biết, tối hôm qua Lâm Bắc Phàm đã đến nhà Sở Nhã Tuyết và không ra ngoài. Ngươi nói xem cô nam quả nữ còn có thể làm gì nữa? Những người khác thì vợ của bạn không động tới, còn hắn thì vợ bạn động không khách sáo, ngươi có cam tâm như vậy không?”
Trái tim của Diệp Tinh Thần thật đau đớn. Người trong lòng hắn, Sở Nhã Tuyết lại qua lại với Lâm Bắc Phàm, cả hai còn lăn giường rồi! Sống lại một kiếp vẫn đội mũ xanh!
“Ahhhhhh..”
“Tại sao?”
“Tại sao?”
Trong lòng hắn ta điên cuồng kêu gào. Triệu Phong nhìn Diệp Tinh Thần đau khổ thì khóe miệng đắc ý nhếch lên thoạt nhìn có chút giống long vương. Hắn lấy một chồng ảnh ra đưa cho Diệp Tinh Thần.
“Diệp tiên sinh, ngươi nhìn xem, đây là bức ảnh hôm qua ta để người theo dõi chụp được. Ngươi xem Lâm Bắc Phàm và Sở Nhã Tuyết rất thân thiết. Đi đâu họ cũng nắm tay nhau, còn thường xuyên ôm nhau. Ngươi có chịu được chuyện này không?”
Diệp Tinh Thần nhìn bức ảnh thì vô cùng kích động, trên đầu cỏ dại mọc um tùm, xanh biếc dạt dào.
“Tin tức trên mạng là do ngươi làm à?”
“Phải, ta đã làm.”
Triệu Phong gật đầu, chính nghĩa lẫm liệt nói:
“Ta muốn vạch trần bộ mặt thật của Lâm Bắc Phàm trước mặt toàn thế giới. Đồng thời, ta cũng hy vọng Diệp tiên sinh sẽ không tiếp tục bị lừa gạt.”
Diệp Tinh Thần nhìn bức ảnh và im lặng.
“Diệp tiên sinh, thành thật mà nói, ngươi đã hết lòng với Lâm Bắc Phàm nhưng Lâm Bắc Phàm là cái thứ gì ấy, phát cho ngươi ít tiền như cho ăn xin, thậm chí còn cướp người phụ nữ của ngươi. Một người bất chính như vậy mà ngươi vẫn còn làm cho hắn để làm gì? Ngươi chưa từng nghĩ nhảy ra ngoài sao? Lấy năng lực của ngươi còn sợ không thể kiếm được tiền sao?”
Trái tim của Diệp Tinh Thần lại đau đớn. Nếu hắn ta có thể nhảy, hắn ta đã nhảy ra từ lâu rồi, sao có thể làm lợi cho Lâm Bắc Phàm chứ? Trên đời này hắn ta chính là người không muốn giúp Lâm Bắc Phàm kiếm tiền nhất. Giúp kẻ thù kiếm tiền còn khó chịu hơn tự mình mất tiền.
“Cho nên ngươi tới tìm ta là vì...”
“Ta thực sự hy vọng rằng Diêp tiên sinh sẽ đến làm việc với ta.”
Triệu Phong kích động gửi thiệp mời:
“Ta sẽ cung cấp vốn cùng những thứ khác, ngươi chỉ cần chịu trách nhiệm kiếm tiền, những chuyện khác để ta lo.”
“Ta hào phóng hơn Lâm Bắc Phàm nhiều.”
Triệu Phong đưa năm ngón tay lên :
“Sau khi kiếm được lợi nhuận, chúng ta sẽ chia 5:5. Nói cách khác, một nửa số tiền chúng ta kiếm được thuộc về ngươi, Diệp tiên sinh.”
Diệp Tinh Thần không hề lay chuyển. Nếu có thể nhảy thì ta đã nhảy từ lâu rồi, sao có thể đợi đến bây giờ? Mấu chốt là khả năng kiếm tiền của hắn ta, một khi hắn ta rời khỏi công ty của Lâm Bắc Phàm thì lại không được! Đánh đến đâu thua lỗ đến đó, thua đến mức hắn ta hoài nghi nhân sinh. Chính vì điều này mà hắn ta đã nói một câu gây ấn tượng xấu trước mặt Sở Nhã Tuyết. Từ đó về sau bị người trong lòng đoạn tuyệt quan hệ. Nghĩ đến đây trong lòng Diệp Tinh Thần lại đau một chút.
Hai người họ đã …
Thấy Diệp Tinh Thần trầm mặc, trong lòng Triệu Phong cực kỳ lo lắng.
“Diệp tiên sinh, sao ngươi không nói lời nào? Là do ta đưa không đủ sao? Ngươi có thể đưa ra điều kiện, chúng ta cùng thương lượng. Diệp tiên sinh, ta rất có thành ý đó.”
“Tìm ngươi hợp tác?”
Diệp Tinh Thần ngẩng đầu lên:
“Vậy được, ta hỏi ngươi, ngươi có tư cách gì? Ngươi có năng lực gì? Ngươi có thể làm gì cho ta?”
Diệp Tinh Thần cười khẩy:
“Nói thật, nếu ta nhảy ra ngoài, dù ta có đi đâu thì ta vẫn có thể tìm thấy một tương lai tốt đẹp cho mình. Ví dụ như người giàu nhất họ Vương, Đại Mã Ca, Tiểu Mã Ca v.v Nếu họ biết năng lực của ta, họ nhất định sẽ quét sạch giường chiếu chào đón ta. Như vậy câu hỏi đặt ra, tại sao ta không tìm bọn họ mà đến tìm ngươi?”
“Bởi vì ta có nhiều triển vọng hơn bọn họ, ta coi trọng Diệp tiên sinh ngươi hơn họ.”
Triệu Phong vui vẻ nói:
“Anh họ Triệu Thiên của ta đã bị tước bỏ tư cách người thừa kế, đời này cũng không thể đứng lên được. Bây giờ có thể khôi phục hay không cũng là một vấn đề. Cho dù có khôi phục, hắn ta vẫn sẽ vào tù. Một nước không thể một ngày không có vua, một gia tộc không thể một ngày không có chủ. Triệu gia nhất định phải chọn ra người thừa kế mới được.”
“Trong thế hệ trẻ, nói thẳng ra, ta là ứng cử viên kế vị tốt nhất. Trong gia tộc có rất nhiều người ủng hộ ta. Hơn nữa với năng lực của ta, ta nghĩ mình sẽ không thua Triệu Thiên.”
“Nhưng bây giờ thứ ta thiếu nhất chính là thành tích.”
Triệu Phong quay đầu nhìn về phía Diệp Tinh Thần ánh mắt nóng cháy:
“Chỉ cần Diệp tiên sinh tới giúp ta, sau khi ta đạt được thành tựu thì chính là người thừa kế. Trở thành người thừa kế, tương lai có thể trở thành gia chủ Triệu gia. Xét về tiềm lực và địa vị, chẳng phải hơn những người giàu có họ Vương và Đại Mã Ca Tiểu Mã Ca đó sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận