Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 439. Nữ thần lạc vào hàng sói

Chương 439. Nữ thần lạc vào hàng sói
Chương 439: Nữ thần lạc vào hàng sói
“Oa. Nữ thần của ta đã gia nhập Giải trí Hán Đình.”
“Chỉ có Giải trí Hán Đình mới xứng đáng với nữ thần của ta.”
“Sự hợp tác giữa hai bên bọn hắn chắc chắn ta sẽ nhanh chóng thành công. Với tài nguyên của Giải trí Hán Đình, danh tiếng Lãnh nữ thần sẽ bay ra nước ngoài.”
“Ngươi nói phía sau chuyện này có liên quan gì đến Lâm Bắc Phàm không?”
“Chắc chắn là vậy rồi, còn cần phải đoán sao?”
Để thể hiện tầm quan trọng của mình đối với Lãnh Thanh Nguyệt, Lâm Bắc Phàm bình thường rất lười xuất hiện trước giới truyền thông đã tham dự sự kiện này trong bộ vest chỉnh tề và chào đón nàng với tư cách là chủ nhân của Giải trí Hán Đình .
Như vậy tạo thành ảnh hưởng càng lớn. Nhiều phương tiện truyền thông phi giải trí cũng mặt dày chạy tới tìm cơ hội phỏng vấn Lâm Bắc Phàm.
Phóng viên:
“Lâm tổng ngươi đã dùng cách gì để gây ấn tượng với Lãnh Thanh Nguyệt và để nàng gia nhập Giải trí Hán Đình vậy?”
Lâm Bắc Phàm:
“Sự chân thành của ta đã lay chuyển đối phương.”
Phóng viên:
“Lâm tổng nghĩ việc Lãnh Thanh Nguyệt gia nhập sẽ có tác động gì đối với Giải trí Hán Đình?”
Lâm Bắc Phàm:
“Mang đến một tác động rất lớn.”
Phóng viên:
“Ngươi sắp xếp công việc như thế nào cho Lãnh Thanh Nguyệt?”
Lâm Bắc Phàm:
“Xem nàng thích gì thì làm, vui vẻ là được rồi.”
Mọi người một hỏi một đáp.
Lâm Bắc Phàm trả lời từng câu từng chữ, tất cả mọi người đều không móc ra được tin tức gì. Lúc này có một phóng viên giải trí không cam lòng mạo hiểm bị Lâm Bắc Phàm phong sát hỏi một câu hỏi táo bạo:
“Lâm tổng, có tin đồn rằng ngươi và Lãnh Thanh Nguyệt có một mối quan hệ không rõ ràng và rất thân thiết.”
Ngươi mời Lãnh Thanh Nguyệt gia nhập Giải trí Hán Đình có phải vì gần quan nên được ban lộc hay không?
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lần đầu tiên phấn khích.
“Cuối cùng cũng tới câu hỏi thú vị, toàn thân ta sảng khoái.”
“Phóng viên này thật hiểu rõ lòng ta. Ha ha.”
“Nhất định phải có thưởng lớn.”
Dưới sự chú ý của mọi người Lâm Bắc Phàm tỏ vẻ nghiêm túc:
“Đúng vậy ta thực sự đã mưu đồ từ lâu.”
Các phóng viên tại hiện trường và khán giả trực tiếp lại phấn khích lần nữa.
“Mưu đồ đã lâu? Quả nhiên là thế.”
“Ta đã biết tên ăn chơi này không tốt mà.”
“Còn cần phải nói sao? Bụng dạ Tư Mã Chiêu ai mà không biết.”
“Hôm nay chúng ta sẽ có thể nghe được tin tức nóng hổi.’
“Nhanh lên dưa hấu ta cũng đã chuẩn bị sẵn, chỉ chờ được ăn thôi.”
Số lượng phát sóng trực tiếp đã tăng thêm hai triệu.
Sau đó Lâm Bắc Phàm cười và nói:
“Ta đã mời Lãnh Thanh Nguyệt gia nhập Giải trí Hán Đình để chúng ta có thể trở thành người một nhà. Tất cả những gì ta làm là để Lãnh Thanh Nguyệt trở thành người của ta. Như thế, ta sẽ có thể muốn làm gì thì làm!”
Phóng viên, khán giả hưng phấn lần thứ ba.
“Biến Lãnh nữ thần thành người nhà? Quả nhiên là rắp tâm cố ý.”
“Còn muốn làm gì thì làm? Đây chính là bản tính của công tử ăn chơi, ta đã nhìn thấu ngươi lâu rồi.”
“Nữ thần lạc vào hang sói rồi.”
“Nhưng đối phương lại dám to gan nói ra như thế, kính ngươi là nam tử hán.”
Các phóng viên tại hiện trường thậm chí còn phấn khích hơn. Không ngờ một tin tức bùng nổ như vậy lại được tung ra. Hôm nay nhất định phải lên trang đầu, tiền thưởng sẽ tăng gấp đôi.
Dưới trọng kim tất có dũng phu. (Ý nói các phóng viên có thưởng nhiều sẽ to gan hơn).
Có phóng viên quyết tử hỏi:
“Sau khi thành ngươi một nhà thì các ngươi muốn làm gì? “Muốn làm gì thì làm” là như thế nào?”
Mọi người nín thở chờ đợi câu trả lời tiếp theo.
Lâm Bắc Phàm trừng mắt nói:
“Ngu ngốc, còn muốn làm gì nữa? Một câu hỏi đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra sao? Sau khi chúng ta thành người một nhà, ta có thể danh chính ngôn thuận chia sẻ đầu bếp của nàng. Đầu bếp của nàng nấu đồ ăn rất ngon, người lại đẹp trai như vậy bây giờ cũng trở thành của ta. Nghĩ tới đây ta có hơi kích động đấy.”
Tất cả mọi người cười ngất.
“Trò chuyện hồi lâu hóa ra là lại là chuyện này.”
“Chết tiệt ta lại bị lừa rồi.”
“Ta chú ý xem nãy giờ lại để ta xem cái này?”
“Thủ đoạn quá sâu khó lòng đề phòng.”
“Thủ đoạn thâm sâu nhất mà ta đã từng lĩnh hội được chính là thủ đoạn của Lâm tổng.”
Chỉ có Lãnh Thanh Nguyệt cười thành tiếng.
Nhận ra cảnh tượng không đúng nàng lập tức bịt miệng lại hết sức chịu đựng.
Tay còn lại bên dưới luồn ra nhéo đùi Lâm Bắc Phàm vặn mạnh, còn nghiến răng nghiến lợi nói: “Hư hỏng!”
Sau cuộc phỏng vấn hai bên bắt đầu ký kết chính thức. Lãnh Thanh Nguyệt gia nhập Giải trí Hán Đình dưới hình thức studio nhưng Giải trí Hán Đình không thu bất kỳ khoản hoa hồng nào, và không chiếm cổ phần công ty. Tất cả số tiền mà studio kiếm được đều thuộc về chính Lãnh Thanh Nguyệt. Tuy nhiên nếu Giải trí Hán Đình có bất kỳ tài nguyên nào thì trước tiên bọn hắn phải xem xét Lãnh Thanh Nguyệt. Lãnh Thanh Nguyệt đã sử dụng sự nổi tiếng của mình để mang lại ảnh hưởng to lớn cho Giải trí Hán Đình. Nếu có bất kỳ hoạt động hoặc công việc nào thì Lãnh Thanh Nguyệt sẽ sử dụng ảnh hưởng của mình để giúp đỡ.
Trên thực tế nói thẳng ra sự hợp tác này chỉ là một hình thức. Cả hai bên đều không tìm kiếm tiền mà chỉ muốn xích lại gần nhau hơn.
Một điểm đáng nói nữa là Lâm Bắc Phàm đã trở thành người quản lý độc quyền của Lãnh Thanh Nguyệt, chịu trách nhiệm về mọi vấn đề đối ngoại.
Trong buổi lễ ký kết này cả hai bên dường như đều có một cảm giác đặc biệt.
Hai người đứng cùng nhau, Lâm Bắc Phàm cầm trong tay hợp đồng của Lãnh Thanh Nguyệt, nhìn mỹ nhân trước mặt nhỏ giọng cười nói:
“Từ giờ trở đi ngươi là người của ta, cuộc đời còn lại xin hãy chỉ giao nhiều hơn, người đàn ông nhỏ bé của ta.”
Lãnh Thanh Nguyệt cười rạng rỡ.
Rầm rầm một tiếng hình ảnh đóng ở cảnh này. Sau đó tin tức Lãnh Thanh Nguyệt gia nhập Giải trí Hán Đình nhanh chóng lan truyền khắp cả nước và lan tỏa khắp thế giới.
Lữ Mặc Bạch thấy tất cả nước mắt lại một lần nữa vỡ đê.
“Họ thật sự ở bên nhau. Oa...”
“Có phải Thanh Nguyệt ngươi là quá nhanh không vậy? Mấy ngày trước ta vừa đẩy ngươi qua, bây giờ các ngươi ở bên nhau, có thể để ta chuẩn bị tinh thần một chút hay không hả? Sao ngươi lại tàn nhẫn như vậy ?”
“Tim ta đau quá. Oa... oa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận