Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 446. Ta ở trong lòng ngươi

Chương 446. Ta ở trong lòng ngươi
Chương 446: Ta ở trong lòng ngươi
Ngôi sao nữ hạng ba đã kể lại toàn bộ câu chuyện.
“Người mà ngươi nhắc đến tên là Ngô Ca. Theo thông tin chúng ta điều tra được, hắn ta rất được Lâm Bắc Phàm coi trọng và tin tưởng, hơn nữa hắn ta đã vì Lâm Bắc Phàm mà làm rất nhiều chuyện.”
“Làm sao bây giờ? Hủy bỏ kế hoạch hay sao?”
“Không, kế hoạch vẫn như cũ. Vì chúng ta không thể đối phó với Lâm Bắc Phàm nên việc chặt đứt cánh tay phải và trái của hắn ta cũng giống như vậy.”
“Lời hứa trước đây...”
“Đừng lo. Chỉ cần hạ được Ngô Ca ta sẽ đưa ngươi đi Hollywood.”
“Vậy thì ta không có vấn đề gì.”
Nữ minh tinh hạng ba kéo cửa sổ ra ném điện thoại di động trong tay xuống bị một người dưới lầu bắt được.
Sau đó nàng lấy từ trong túi ra một chiếc điện thoại di động khác bấm một số điện thoại quen thuộc rưng rưng nước mắt nói:
“Này. Đồng chí cảnh sát ta muốn gọi cảnh sát. Ta bị cưỡng hiếp...”
Không lâu sau xe cảnh sát gào thét mà đến. Mấy cảnh sát nhảy xuống xông vào phòng nữ minh tinh hạng ba chụp được Ngô Ca đang ngủ say. Tuy nhiên không biết liệu có ai kích động châm ngòi hay không mà chuyện này nhanh chóng lan truyền trên Internet.
“Ngươi có biết rằng có một vụ cưỡng hiếp trong khách sạn ××.”
“Khi đó khách sạn ×× đang tổ chức tiệc chào mừng Lãnh nữ thần, rất nhiều minh tinh đã đến. Mà nữ chính của vụ án này là nữ minh tinh hạng ba Từ Phỉ Phỉ.”
“Mẹ kiếp. Chuyện này liên quan đến một nữ minh tinh kích động như vậy sao?”
“Còn có một chuyện thú vị hơn ngươi có biết nam chủ là ai không?”
“Ai đấy?”
“Ta là người trong cuộc. Để ta nói cho ngươi biết Từ Phỉ Phỉ đã dìu Lâm Bắc Phàm say xỉn vào phòng, lát sau cũng không thấy hắn quay lại nữa. Các ngươi nói xem, không phải hắn thì còn là ai nữa?”
“Nam chủ lại là Lâm Bắc Phàm, thật thú vị. Nhưng ta không cảm thấy đây là chuyện ngoài ý muốn.”
“Chính xác. Hắn ta vốn là công tử chơi bời, quản không được nửa người dưới, gây ra chuyện như vậy cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Thế nhưng lúc này hắn ta gặp phải người cứng rắn, bị cảnh sát bắt vào trong lao. Nữ thần Phỉ Phỉ uy vũ.”
“Nữ thần Phỉ Phỉ đừng sợ đừng sợ thế lực tà ác. Hàng trăm triệu cư dân mạng chúng ta ủng hộ ngươi.”
“Hãy để Lâm Bắc Phàm ngồi tù.”
Bởi vì Lâm Bắc Phàm có liên quan đến vụ việc này, tin đồn càng trở nên sôi nổi hơn.
Mọi người đều rất hào hứng hóng chuyện. Đồng thời dùng ngòi bút làm vũ khí, nguyền rủa hắn!
Khiến cho Lâm Bắc Phàm sáng sớm đã sửng sốt:
“Hay thật. Mắng ta nặng lời như vậy? Ta ăn trộm gạo của các ngươi hay là ta bắt cóc vợ của các ngươi hả?”
“Sao thế?”
Hai bàn tay ngọc vươn ra từ phía sau ôm lấy cổ Lâm Bắc Phàm. Lâm Bắc Phàm trên mặt đầy đau khổ:
“Thanh Nguyệt, ta có thể sẽ phải ngồi tù.”
Lãnh Thanh Nguyệt chợt bừng tỉnh:
“Chuyện gì xảy ra vậy? Vì sao đang yên đang lành nói mình sắp ngồi tù?”
“Nhìn nè.”
Lâm Bắc Phàm đưa điện thoại. Sau khi xem Lãnh Thanh Nguyệt dở khóc dở cười:
“Đây là chuyện ô long nha. Ngươi ở bên ta cả đêm, sao có thể là ngươi chứ?”
“Nhưng cư dân mạng không tin, nhất định nói là ta.”
Lâm Bắc Phàm buồn bã nói.
“Đáng lắm!”
Lãnh Thanh Nguyệt tức giận nói:
“Ai bảo ngươi là kẻ lăng nhăng? Người ta không tin ngươi là lẽ đương nhiên. Từ giờ trở đi hãy kiểm soát tốt phần thân dưới cho ta, nếu không lần sau người ngồi tù chắc chắn là ngươi.”
“Biết rồi.”
Lâm Bắc Phàm gật đầu. Lãnh Thanh Nguyệt tiếp tục đọc tin tức:
“Thành thật mà nói mối quan hệ của Từ Phỉ Phỉ này rất hỗn loạn. Để leo lên mà nàng có quan hệ với nhiều giám đốc và nhà đầu tư. Nàng gọi cảnh sát để hủy hoại danh tiếng của mình khiến ta rất ngạc nhiên.”
“Có thể là do hoa hồng không chia đều.”
Lâm Bắc Phàm nói.
Lãnh Thanh Nguyệt gật đầu:
“Rất hợp lý. Tuy nhiên ta không biết người đàn ông xui xẻo đó là ai?”
“Ta cũng không rõ lắm.”
Lâm Bắc Phàm vẻ mặt vô tội. Lãnh Thanh Nguyệt cau mày:
“Những anh hùng bàn phím này nói những lời chửi thề khó nghe quá. Rõ ràng không phải ngươi làm, toàn bộ xả ngươi trên người , hủy ngươi danh dự! bây giờ ta sẽ giúp ngươi chứng minh trong sạch!"
“Đừng. Để đạn bay lâu hơn một chút.”
Lâm Bắc Phàm ngăn cản nàng.
“Tại sao?”
Lãnh Thanh Nguyệt mờ mịt. Lâm Bắc Phàm khẽ cười:
“Ta chỉ là thích nhìn bọn họ mắng ta như vậy, bây giờ càng mắng sau này tự vả mặt càng đau.”
“Nghịch ngợm.”
Lãnh Thanh Nguyệt đảo mắt:
“Ta mặc kệ ngươi!”
Lãnh Thanh Nguyệt thức dậy nấu bữa sáng.
Lâm Bắc Phàm tiếp tục xem tin tức, lấy ra một cuốn sổ nhỏ yên lặng viết ra. Ghi nhớ những phương tiện truyền thông mắng hắn ta tàn nhẫn nhất và mạng xã hội Đại V… vân vân sau này tìm cơ hội gọt chết đám đó.
Con người của ta ân oán rõ ràng như thế! Ai mời ta uống canh ta sẽ mời người đó ăn thịt. Ai bắt ta ăn phân ta sẽ ném hắn ta vào hố phân.
Đúng lúc này một cuộc điện thoại gọi tới là Sở Nhã Tuyết.
“Này Lâm Bắc Phàm, ta vừa đọc trên mạng rằng ngươi phạm tội hiếp dâm và đang gặp rắc rối. Có chuyện như vậy sao?”
“Nhã Tuyết, ta vừa mới biết chuyện này. Ta chỉ có thể nói, ta bị ngộ thương rồi, người kia không phải ta! Nhưng cư dân mạng cứ nói là ta, ta cũng bất lực.”
Sở Nhã Tuyết thở phào nhẹ nhõm:
“Hóa ra là ô long. Vậy bây giờ ngươi ở đâu?”
Lâm Bắc Phàm vẻ mặt vô tội:
“Ta ở trong lòng ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận