Phi Thiên

Chương 2072: Ngưu huynh, chúc mừng phát tài (Hạ)

Người đưa ngươi vào vị trí đại thống lĩnh thì sao? Thí dụ như một vị Đô Thống giúp ngươi ngồi vào vị trí đại thống lĩnh thiên nhai, ngươi không chỉ hiếu kính một mình Đô Thống đại nhân đấy chứ? Thân tín bên cạnh Đô Thống đại nhân thì sao?
Những chi tiêu này cũng tiêu tốn ba bốn thành.
Đây là những người nhất định phải chuẩn bị, nếu thiếu đi một đám người này ủng hộ thì ngồi không vững vị trí đại thống lĩnh thiên nhai, nếu đắc tội với đám người này, cũng biết vị trí của ngươi có nhiều chất béo, thậm chí muốn cạo trên người của ngươi một ít. Bởi vậy cuối cùng chất béo trong tay chỉ còn ba bốn thành, cũng chỉ còn lại chừng ba trăm vạn viên Tiên Nguyên đan.
Không phải mỗi đại thống lĩnh thiên nhai đều như Miêu Nghị, chỉ cần chuẩn bị cho tổng trấn là đủ, nhưng chính vì như thế nói rõ Miêu Nghị không có thế lực bối cảnh gì. Cho nên lăn lộn trong thiên nhai vô cùng gian nan.
Bình thường đại thống lĩnh thiên nhai đều là tu sĩ Kim Liên, một năm tu luyện tiêu hao hơn mười vạn viên Tiên Nguyên đan là cao, huống chi trong tay hàng năm có chừng ba trăm vạn viên Tiên Nguyên đan?
Ba trăm vạn viên Tiên Nguyên đan là khái niệm gì?
Một viên Tiên Nguyên đan giá trị mười vạn viên nguyện lực châu, đó là mười vạn hồng tinh. Bổng lộc thiên tướng trong biên chế Thiên đình là một trăm triệu viên nguyện lực châu, thống lĩnh là ba trăm triệu, đại thống lĩnh là năm trăm triệu. Một đại thống lĩnh có bổng lộc đứng đắn chính là năm ngàn viên Tiên Nguyên đan, mỗi phẩm cấp trong Kim Liên mỗi khi tăng lên một tiết chỉ tăng một ngàn viên Tiên Nguyên đan mà thôi, cho dù lục tiết tiểu tướng đại thống lĩnh một năm cũng mới lãnh được một vạn viên Tiên Nguyên đan, thử nghĩ đại thống lĩnh thiên nhai một năm đạt được ba trăm vạn viên. Căn bản không phải đại thống lĩnh thế lực địa phương có thể so sánh, chất béo quá lớn nên làm người ta đỏ mắt.
Có thể lăn lộn làm đại thống lĩnh thiên nhai, phần lớn đều có bối cảnh quyền quý, đã quen tiêu tiền như nước, chi tiêu cũng lớn, vãng lai gặp người, khen thưởng thủ hạ, dưỡng mấy mỹ thiếp các loại, hưởng thụ sinh hoạt, thật ra chi tiêu lớn nhất nằm ở vũ khí pháp bảo các loại, tu luyện bình thường không tốn hao quá nhiều.
Từ đó tính tính toán toán, chất béo tuy lớn nhưng không còn tồn lại bao nhiêu, Miêu Nghị mới mở miệng mỗi người hai ngàn vạn viên Tiên Nguyên đan, mọi người khiếp sợ là đương nhiên, vậy bọn họ phải làm công không cho Miêu Nghị bao nhiêu năm?
Bọn họ không giống Miêu Nghị, luôn có thể từ bên ngoài lén lút làm ra những bút phát tài lớn, thê thiếp trong nhà Miêu Nghị mỗi người hàng năm có thể động dụng hơn trăm vạn viên Tiên Nguyên đan, hắn còn quản đủ tài nguyên tu luyện cho một ít thủ hạ tâm phúc, so sánh thì đám đại thống lĩnh này xấu hổ gần chết.
Đối với Miêu Nghị mà nói vẫn không đủ dùng, chi tiêu của than đen và Đường Lang quá lớn.
Chiến Như Ý được xong liền tức giận:
- Ngưu Hữu Đức, ngươi đừng quá mức!
Miêu Nghị không nói hai lời, hắn lật tay mặc áo giáp hồng tinh lên người, cầm thương trong tay.
- Ngưu Hữu Đức ở đây, ai dám chiến với ta?
Hạ Hầu Long Thành méo miệng.
Chiến Như Ý tức giận bộ ngực phập phồng, nàng cũng cầm trường thương trong tay, muốn liều mạng xông lên.
Đám người Nghiêm Tố lập tức giữ chặt lấy nàng, nếu như đánh thắng thì bọn họ không nhìn Ngưu Hữu Đức hung hăng càn quấy, mấu chốt đánh không thắng ah!
Nếu lần này bởi vì bọn họ làm Chiến Như Ý chết trong tay Ngưu Hữu Đức, bọn họ có thoát được một kiếp này thì Doanh gia cũng không tha bọn họ.
Nhuế Phàm Nhuế đại thống lĩnh trầm giọng nói:
- Ngưu Hữu Đức, trên người chúng ta không có nhiều Tiên Nguyên đan như thế, có thể giảm bớt hay không.
Miêu Nghị hỏi lại:
- Mạng của ngươi không đáng giá sao?
Cao Hữu cao đại thống lĩnh nói:
- Trên người chúng ta không có nhiều Tiên Nguyên đan như vậy, có thể cho chúng ta trở về hối đoái hay không?
Miêu Nghị tức giận, hắn cầm thương chỉ thẳng:
- Ngươi đùa nghịch từ chối có đúng hay khôn? Ngươi trốn ta đến đâu tìm các ngươi đây? Lão tử muốn ngay bây giờ, Tiên Nguyên đan không đủ thì cầm đồ góp vào, gom góp không đủ thì lưu mạng lại đây, dám không cho thử xem?
Đột nhiên Chiến Như Ý tức giận xanh mặt, nói:
- Cho hắn!
Đôi mắt nàng như phun lửa nhìn thẳng Miêu Nghị, nói rõ như muốn nói: sau này chờ ta tính sổ với ngươi.
Đám người Nghiêm Tố biết thế nào gọi là biệt khuất, lập tức vơ vét đồ vật trong vòng tay trữ vật
Liên Phương Ngọc gom góp mấy vòng tay rồi ném tới.
Miêu Nghị không nháy mắt cái nào, tùy ý ném vòng tay trữ vật xuống đất, căn bản không có ý định tiếp.
Liên Phương Ngọc sững sờ, Miêu Nghị nhìn nàng.
Liên Phương Ngọc cắn răng đi tới, hấp vòng tay trữ vật lên, tự tay đưa đến trước mặt Miêu Nghị.
Ba!
Đột nhiên Miêu Nghị ra tay, tốc độ tay quá nhanh làm Liên Phương Ngọc không kịp trốn tránh, hắn tát nàng một cái thật vang dội.
Liên Phương Ngọc bị đánh lảo đảo, khóe miệng chảy máu tươi, còn không kịp tức giận thì mũi Nghịch Lân Thương đã đặt lên cổ nàng, dọa nàng sợ hãi sắc mặt tái nhợt.
Hạ Hầu Long Thành nghẹn họng nhìn trân trối, hắn dánh đánh lão bà Đô Thống?
- Một tát này là tiền lãi!
Miêu Nghị lạnh lùng cho nàng lý do vì đánh nàng, tay hư không một trảo, vòng tay trữ vật trong tay Liên Phương Ngọc bay vào trong tay hắn, thi pháp xem đồ vật bên trong, xem chừng xấp xỉ, hắn thu Nghịch Lân Thương sau đó quát:
- Cút!
Cái tát vừa rồi đã hù đám người kia, Miêu Nghị càng làm như vậy bọn họ càng cho rằng Miêu Nghị dám giết bọn họ.
Lựa chọn nhận lấy cái chết và tiếp tục sống khuất nhục, bọn họ đều là kẻ thức thời co được giãn được, cũng giống như Miêu Nghị chịu nhục từ bọn họ.
Ba!
Đinh Trạch Toàn cũng ăn một cái bạt tai, bờ môi căng cứng quay về.
Ba! Ba! Ba...
Lúc này bảy tên đại thống lĩnh mới chính thức tiếp nhận cái gì mới gọi là vô cùng nhục nhã, bọn họ xem như hiểu tâm tình của Miêu Nghị năm đó. Mấy người không dám ở lâu một chút nào, cũng mang Chiến Như Ý đang giận dữ bay lên không trung.
Sau khi nhìn đám người rời đi, vẻ mặt Hạ Hầu Long Thành ngượng ngùng đi tới bên cạnh Miêu Nghị, chắp tay nói:
- Ngưu huynh, chúc mừng phát tài! Chỉ sợ Chiến Như Ý sẽ không từ bỏ ý đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận