Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng

Chương 603: Đại kết cục

Bởi vậy bỏ lỡ cơ hội tốt, bị Lâm Dao vượt lên sau. Sau khi Lâm Dao giành được vị trí Thánh Nữ thứ hai, nàng dùng tốc độ cực nhanh nài nỉ Giang Thành đi chiếm pháp lý.
Dù vậy, mối quan hệ ở Thái Hư Môn thực ra không có gì thay đổi.
Nên thế nào, vẫn thế ấy.
Điều khác biệt duy nhất là, sau khi Giang Thành rời khỏi Thông Thiên Môn, quầng thâm mắt khó khăn lắm mới biến mất, giờ lại quay về.
Xem ra Thái Hư Môn cũng không phải là chỗ dễ sống.
Sau đó Giang Thành tìm một lý do, trở về Thông Thiên Môn.
Cạnh tranh bên Thông Thiên Môn nhỏ hơn Thái Hư Môn rất nhiều.
Ít nhất sẽ không ganh đua với nhau đối với quầng thâm mắt, khiến Giang Thành khó mà nói nên lời. Chỉ có thể nuốt đan dược vào bụng.
Đáng nhắc tới là, sau 200 năm Giang Thành và Liễu Khuynh đăng ký kết hôn, các bằng hữu của Liễu Khuynh đã nghe tin, đặc biệt đến Thông Thiên Môn thăm nàng.
Đương nhiên, bởi vì thực lực của bằng hữu Liễu Khuynh cũng không tính là kém, hơn nữa nhân số không ít, có tới ba bốn người.
Cho nên Giang Thành không dám lén đưa các nàng vào, chỉ có thể tìm Vân Tại Uyên thương lượng trước, khiến Vân Tại Uyên đau đầu mấy ngày.
Nhưng nể tình Giang Thành là đồ đệ của Vân Thư, lại giúp hắn nuôi nữ nhi miễn phí, Vân Tại Uyên vẫn đồng ý giúp đỡ, để bằng hữu của Liễu Khuynh dùng góc độ giao lưu học tập' tiến vào Thông Thiên Môn du ngoạn.
Ban đầu, bằng hữu của Liễu Khuynh không quá coi trọng Giang Thành.
Các nàng cho rằng Liễu Khuynh chắc chắn đã bị tên nhân loại hèn hạ này lừa. Dù Liễu Khuynh đã giải thích với các nàng trong thư rất nhiều lần nhưng vẫn không tin. Nhất định phải tận mắt chứng kiến mới là thật.
Nhưng sau một thời gian ở chung, cuối cùng các nàng cũng có thể yên tâm giao Liễu Khuynh cho Giang Thành chăm sóc.
Không nói những cái khác, chỉ riêng chăm sóc người khác thôi. Nhìn hắn ngày nào cũng mệt mỏi thở hông hộc, quầng thâm dưới mắt không ngừng kéo dài, cách nhìn của các bằng hữu của Liễu Khuynh về Giang Thành từ có thành kiến, tiếp đó biến thành thông cảm cho Giang Thành.
Giang Thành đúng là không dễ dàng.
Vừa lo việc ngoài, vừa lo việc trong, là tu sĩ nhân loại hiếm thấy.
Sau khi các bằng hữu yêu quái rời đi, họ nhiệt tình mời Giang Thành tới Thiên Sơn chơi.
Đúng lúc Liễu Khuynh cũng đã lâu không về nhà, vì thế Giang Thành định đưa nàng về thăm nhà.
Nhưng Thiên Sơn không thể so với Thông Thiên Môn, hệ số an toàn tương đối thấp, cho dù có Liễu Khuynh bảo vệ, Giang Thành cũng không thể tùy tiện đi vào.
Sau đó, Giang Thành lại phát triển một thời gian, chuẩn bị một số lễ vật và pháp bảo phòng thân, rồi dành thời gian đến Thiên Sơn thăm người thân với Liễu Khuynh.
Tộc nhân của Liễu Khuynh ở Thiên Sơn rất đông, tuyệt đại đa số trưởng lão Yêu tộc đều không đồng ý hôn sự của Liễu Khuynh và Giang Thành Điều này cũng không khó hiểu, Liễu Khuynh là tu sĩ Đại Thừa nổi tiếng của Yêu tộc, nếu gả vào nhân tộc, lo liệu việc nhà với Giang Thành, chẳng phải là một tổn thất lớn cho lực lượng của Yêu tộc sao?
Dù là ai cũng không thể chấp nhận kết quả này.
Nhưng cũng may, thái độ của Giang Thành đủ thành khẩn, quà tặng cũng đủ nhiều, hơn nữa còn am hiểu kết giao, sau một vòng chuẩn bị, giọng nói phản đối đã nhỏ hơn nhiều.
Lý do của Giang Thành rất đơn giản, đầu tiên hắn tiết lộ thực lực của Thông Thiên Môn, đồng thời nói cho Yêu tộc biết, trong nhân tộc còn có năm thế lực như vậy. Sau đó, trong sự im lặng của đám yêu, hắn cam đoan với bọn họ, dù chỉ là vì Liễu Khuynh, hắn cũng sẽ cố gắng duy trì sự cân bằng giữa các tộc, bảo vệ hòa bình khó khăn lắm mới có được.
Đồng thời còn đại biểu cho việc Đại Diễn Tông hứa hẹn đầu tư vào Thiên Sơn, khởi công xây dựng cơ sở hạ tầng, cải thiện hoàn cảnh sinh tôn của Thiên Sơn.
Cuối cùng khi sắp đi, có tộc trưởng Yêu tộc còn lôi kéo tộc nhân xinh đẹp trong tộc đặc biệt chọn lựa, hỏi Giang Thành có cân nha hoàn làm ấm giường không?
Giang Thành không dám nói cần.
Hắn có một mình Liễu Khuynh đã đủ rồi.
Theo tu vi của các chủ lực Đại Diễn Tông , Giang Thành, Lâm Dao, Nhạc Linh Nhi, Lương Lộc, Thẩm Mộng Tuần tăng lên, địa bàn của Đại Diễn Tông cũng càng lúc càng rộng lớn.
Đại Diễn Tông mở rộng địa bàn, đồng nghĩa với việc địa bàn của các tông phái ma đạo truyền thống ngày càng nhỏ.
Dưới tình huống này, mâu thuẫn giữa chính ma lưỡng đạo ngày càng kịch liệt, mang đến rất nhiều nhân tố không ổn định cho hòa bình tổng thể tu tiên giới.
Vì tiến thêm một bước suy yếu lực lượng truyền thống của Ma Tông, Giang Thành thử mở ra danh ngạch đệ tử Ma Tông truyền thống.
Dù sao Đại Diễn Tông cũng công bố với bên ngoài là ma đạo.
Gia nhập Đại Diễn Tông, là là từ một tông phái ma đạo chuyển sang một tông phái ma đạo khác.
Điều này đối với rất nhiều đệ tử Ma Tông mà nói, áp lực tâm lý nhỏ hơn rất nhiều.
Dù sao gia nhập chính đạo được coi là phản bội và đầu thú, nhưng tiến vào Đại Diễn Tông chỉ đơn thuần là "nỗ lực vươn lên", chuyển sang một tông phái mới có tiên đồ hơn mà thôi.
Dưới chính sách này, cùng với việc chính đạo tấn công ma đạo, lực lượng của Đại Diễn Tông phát triển nhanh chóng, có rất nhiều thành viên ma đạo ban đầu tham gia Đại Diễn Tông để tìm kiếm sự phát triển tốt hơn.
Đại Diễn Tông cũng không nhận tất cả những thành viên ma đạo này.
Đầu tiên phái cực đoan và phái mờ ám đều không cần, chỉ cần phái thực dụng tương đối kiên định.
Trong tông môn tiến hành cải cách chế độ, hoàn thiện hệ thống phân phối lợi ích và trách nhiệm trong nội bộ tông môn.
Càng quan trọng hơn là nắm chặt công tác tư tưởng của đệ tử ma đạo, yêu cầu bọn họ làm ma đạo thời đại mới, thông qua nỗ lực phấn đấu và công việc lương cao, cũng như triển vọng phát triển rộng lớn, đạt được điều mà các tông phái ma đạo trước đây không thể làm được ! đào một lượng lớn người từ Tiên Môn.
Ma Tông trước đó đều bị Tiên Môn chèn ép.
Nhưng Đại Diễn Tông lại khác, không những không sợ chèn ép, ngược lại còn đào góc tường Tiên Môn, khiến người Tiên Môn bỏ sáng theo tối.
Điều này khiến Đại Diễn Tông ngay lập tức khác biệt so với các tông phái ma đạo trước đây.
Ma Tông giả trốn tránh khắp nơi phá hoại.
Ma Tông chân chính quang minh chính đại đào góc tường Tiên Môn.
Theo thế lực của Đại Diễn Tông không ngừng phát triển, mơ hồ có xu thế nhất thống ma đạo, khiến cao tâng của các Tiên Môn không thể không coi trọng Đại Diễn Tông.
Dù sao ngũ đại Tiên Môn hiện tại đang rất tốt, không ai muốn đột nhiên xuất hiện người thứ sáu tranh đoạt tài nguyên với bọn họ.
Vân Tại Uyên đi tìm Giang Thành.
- Giang Thành, không phải ngươi đã nói với chúng ta, ngươi lấy được chức vị trưởng lão sẽ về hưu không làm nữa sao? Hiện tại thủ hạ của ngươi đã sắp thống nhất ma đạo, ngươi về hưu kiểu gì vậy?
Giang Thành nói:
- Ta cũng muốn về hưu, nhưng tiền bối cũng biết tình huống nhà ta, dù sao ta cũng phải kiếm tiền nuôi gia đình chứ? Ngài thấy tình hình phát triển của Đại Diễn Tông tốt như vậy, không suy xét đến đầu tư sao? Tuyệt đối không lỗ đâu.
Vân Tại Uyên:
- Ngươi từng nói người Thông Thiên Môn không lừa người Thông Thiên Môn.
Giang Thành:
- Được được được. ...
Nhiều năm sau, Ngao Liên đã trở thành thiếu nữ mảnh mai. Nàng không quên Giang Thành, nàng vẫn mãi nhớ khoảng thời gian nàng cố ý đến chỗ Giang Thành chơi đùa.
- Liên Liên tỷ tỷ, vì sao trên đầu ngươi lại có hai cục đá?
Cô bé vừa nắm lấy sừng rồng trên trán Ngao Liên, vừa ra sức kéo tóc nàng, đôi mắt to ngây thơ lại tò mò hỏi.
Ngao Liên cố gắng gượng cười, nhưng trong lòng tràn ngập bi thương vì bị bắt làm người trông trẻ.
Ai Trẻ con là ai làm ra vậy! Thật đáng ghét !...
Bạn cần đăng nhập để bình luận