Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1092 -



Chương 1092 -




"Ngươi phải hiểu rõ, ở mức độ nhất định Thâm Uyên thành Bất Dạ thuộc về vùng tự trị, bộ đội linh võ của các quốc gia đều bị cấm tiến vào Thâm Uyên thành Bất Dạ!"
"Trong tay Nữ Vương Phi Hồng nắm hạch tâm tầng thứ nhất, một khi có quốc gia không tuân thủ quy củ, cô ta chỉ cần phong tỏa cửa vào tầng thứ nhất của Thâm Uyên, các quốc gia đều không cách nào từ thu hoạch tài nguyên từ Thâm Uyên!"
"Đây là tiền vốn của cô ta, cũng là lý do vì sao các quốc gia mặc kệ cho thành Bất Dạ tồn tại!"
"Nói cách khác, một khi ngươi xảy ra chuyện bên đó, ta không có cách nào điều bộ đội kéo ngươi ra!"
Giang Nam ngạc nhiên, khó trách Thâm Uyên thành Bất Dạ không bị các quốc gia xâm!
Thì ra trong tay Nữ Hoàng Phi Hồng nắm nắp nồi?
Thâm Uyên giống như một nồi cơm lớn!
Các quốc gia đều là người ăn cơm trong nồi!
Ai không tuân thủ quy củ, muốn cướp nồi đi, Nữ Vương Phi Hồng liền đậy nắp nồi lại!
Mọi người đều không ăn được?
Giang Nam cười hắc hắc: "Yên tâm đi, ta có thể thoát thân, mạng của ta, ta trận quý hơn ai hết!"
Dương Kiên thở dài một hơi, Giang Nam đã tự nói muốn đi, ai còn có thể ngăn được?
Không cho hắn đi? Sợ là đêm nay liền thuấn di càn quét Thâm Uyên!
Thông báo cho mình một tiếng cũng coi như nể tình rồi!
"Đi thì được thôi, nhưng ngươi phải mang theo Mira, hai người các ngươi ở cùng nhau thì ta còn có thể yên tâm một chút!"
Thời gian của Mira cộng thêm không gian của Giang Nam!
Không đơn giản như 1+1=2.
Giang Nam vò đầu: "Cũng được, chỉ là ngươi không sợ Mira bị cướp đi sao?"
Dương Kiên tức giận nói: "Ta chỉ sợ ngươi chết bên ngoài! Ngươi không còn, Mira cũng điên rồi!"
"Muốn đi thì phải bình an trở về cho ta, về học viện chờ thông báo đi!"
Giang Nam ngẩn ra: "Về học viện chờ thông báo gì? Ta đi một chuyến không cần thời gian dài như vậy!"
Dương Kiên phiền muộn nói: "Mọi chuyện rất phức tạp, lần bên phía chúng ta cũng muốn tranh tới cùng!"
"Chú Tiêu vốn muốn gọi tên ngươi, dù sao thanh danh Giang Ác Ma của ngươi đều thối ra tận nước ngoài!"
Giang Nam cười hì hì, cúp điện thoại rồi duỗi thắt lưng một cái!
Đi thẳng đến điểm tập trung của trung tâm thương mại!
Mà Dương Kiên lại liên lạc với Tiêu Phong Hỏa!
"Chú Tiêu, có thể thả Giang Nam ra ngoài, tiếp nhận nhiệm vụ đi, tiếp tục đè xuống nữa ta sợ không kịp!"
Tiêu Phong Hỏa: "Hu hu hu... Thật không dễ dàng mà! Ta nhận ngay đây, ngày mai ngươi qua đây một chuyến là được!"
Dương Kiên ngẩn ra, chuyện gì thế này? Sao lại khóc chứ?
Người lớn tuổi rồi, cảm xúc cũng dễ dao động tới như vậy sao?
Trong trung tâm thương mại, tất cả mọi người đã tập hợp xong, trong tay đều mang theo bao lớn bao nhỏ!
Duy chỉ có bản thể của anh trai mắt kính vỡ nát, hốc mắt đen nhánh!
Đây hẳn là cái kết của việc trợn mắt nói dối đi?
Nhưng lại không thấy Tiểu Tửu Oa, Hạ Dao và Mira đâu!
An Tiểu Kỳ: "Ta vừa mới nhìn thấy Dao Dao ở tiệm trà sữa lầu 7, gọi điện thoại thử đi!"
Giang Nam cúp điện thoại nhún vai: "Điện thoại của Lang Diệt hết pin rồi!"
An Tiểu Kỳ: "Vậy để ta đi tìm thử!
Giang Nam hắc hắc cười xấu xa: "Sao phải vất vả như vậy? Ta có cách hay!"
Nói xong sải bước đi về phía phòng bảo vệ!
Ba phút sau!
Trong loa của cả trung tâm thương mại vang lên thanh âm của một chị gái, quanh quẩn không ngừng!
"Bạn nhỏ Hạ Dao, cha của ngươi đang chờ ngươi tại quầy phục vụ, hãy nhanh chóng đến quầy phục vụ ở lầu một!"
"Đừng nói chuyện với người lạ, đừng ăn kẹo chú lạ đưa cho!"
Lúc này, Hạ Dao đang ở lầu ba ôm Tiểu Mira uống trà sữa mở to hai mắt, phun ra một ngụm trà sữa!
Đại Lang Diệt: Phụt~
"Khụ khụ khụ...... Tiểu! Nam!"
Lập tức vọt tới trước lan can, nhìn xuống tầng một, mặt đỏ phát sốt!
Chỉ thấy Giang Nam cười tủm tỉm đứng ở bên cạnh bàn phục vụ, còn vẩy tay với mình!
Giang Nam: "A ui...... Bạn nhỏ Hạ Dao!"
[Giá trị oán khí từ Hạ Dao +666!]
A a a a!
Mắc cỡ chết đi, chuyện này cũng chỉ có Tiểu Nam mới làm ra được!
Không có ai tìm người như ngươi cả!
Giang Nam nghiêng đầu nói với chị gái ở quầy phục vụ: "Đứa con gái này, đều lớn như vậy rồi mà vẫn cứ luôn đi lạc, làm người ta hết sức phiền muộn mà!"
Nhân viên phục vụ bất lực nhìn hắn!
Bạn nhỏ nhà ngươi rất lớn......
[Giá trị oán khí đến từ Thần Địch +233!]
Trên đường về học viện!
Giang Nam đen mặt.
Chỉ thấy Hạ Dao cưỡi trên cổ Giang Nam, vô cùng phấn khích!
"Ba ba...... Cao hơn một chút, Dao Dao muốn cao hơn!"
Giang Nam ôm đùi Hạ Dao, nhón lên trên!
"Đủ cao chưa?"
Hạ Dao: "A a a~ baba thật tuyệt vời!"
Người qua đường ở bên cạnh nhao nhao liếc mắt, trên mặt đều mang theo biểu tình hâm mộ!
Giang Nam che mặt, Đại Lang Diệt dùng thực lực giải thích cái gì gọi là được nước lần tới!
Vừa ra khỏi trung tâm thương mại liền kêu lớn ba ba, sau đó liền đòi cưỡi cổ, không cho cưỡi liền khóc!
Vẫn là Đại Lang Diệt đủ tàn nhẫn a!
Ngươi có thể chiếm lời, nhưng ta tuyệt đối không thua thiệt?
Chỉ thấy ánh mắt đầy chờ mong của Hạ Dao nhìn quán sữa dâu tây ven đường, vẻ mặt chờ mong.
"Ba ba nói xem dâu tây kia có ngọt không?"
Giang Nam đi tới: "Ông chủ, dâu tây này ngọt không?"
Ông chủ dâu tây: "Tất nhiên rồi, dây tây sữa, ngọt lắm!"
Giang Nam ngửa đầu: "Ông chủ nói rất ngọt!"
Nói xong sải bước đi về phía xa!
Ông chủ: ???
Hạ Dao che mặt, con mẹ nó rất ngọt a!
Ý ta là vậy sao?
Tiểu Nam, ngươi như vậy sẽ không tìm được vợ!
Hạ Dao: "Ba ba không thương Dao Dao, con muốn ăn dâu tây nha ~ô ô~"
Ba phút sau, trong lòng Mira và Hạ Dao đều ôm một hộp dâu tây, vẻ mặt mỹ mãn!
Hạ Dao đưa tay lấy ra một viên lớn nhất đưa tới bên miệng Giang Nam: "A~ba ba cũng ăn, a~"
Giang Nam cắn một cái, cắn nửa ngón tay Hạ Dao, dọa cô vội vàng rụt tay lại!
Chỉ thấy Giang Nam nhíu mày lại, hung hăng giật mình một cái!
"Ông chủ kia đúng là lừa đảo, gian thương, phi! chua muốn chết, còn đòi ta 15 đồng một cân?"
……
Một đường trở lại biệt thự Phong Lâm, trên bàn đã bày một cái bánh ngọt lớn!
Cùng với thức ăn phong phú, tất cả đều được chuẩn bị thỏa đáng, trong phòng là một mảnh tối đen!
Chung Ánh Tuyết cùng Ngư Thanh Thanh bước tới cửa biệt thự thì không khỏi ngẩn ra!
"A~ Sao không bật đèn? Đám người Tiểu Nam còn ở phòng tập linh lực sao?"
Nói xong ánh mắt nổi lên thần sắc kiên nghị: "Tụt lùi một ngày, đêm nay phải bù lại mới được!"
Nói xong lấy chìa khóa ra mở cửa!
Một đôi tay đột ngột từ sau cửa thò ra, dùng thế sét đánh không kịp bịt tai đội mũ sinh nhật cho Chung Ánh Tuyết!
Ngay sau đó, tất cả các phòng trong biệt thự đều sáng đèn.
Mấy người Hạ Dao Mira kéo vang pháo hoa!
"Bành bành!"
Chung Ánh Tuyết giật mình rụt cổ lại, những dải màu rải rác bay lên không trung.
"Tuyết Tuyết! Sinh nhật vui vẻ nha!"
Chung Ánh Tuyết ngơ ngác đứng tại chỗ, nhìn biệt thự được tô điểm ấm áp, cùng với bánh ngọt cắm nến trên bàn!
Còn có nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt mọi người!
Chung Ánh Tuyết chu môi, nước mắt to như sợi dây chuyền trân châu rơi xuống!
Dùng mu bàn tay không ngừng lau, nhưng lại không dừng được.
Nghẹn ngào nói: "Cám ơn ~ cám ơn mọi người, ô ô ô~"



Bạn cần đăng nhập để bình luận