Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1126 -



Chương 1126 -




Mọi người nhìn về phía Giang Nam, ánh mắt nhao nhao sáng ngời!
Trời ạ, ở đâu ra em gái thanh thuần mềm mại đáng yêu như vậy?
Chính là loại cảm giác của mối tình đầu!
"Bồ Công Anh cũng không tệ, ta đề cử cho ngươi? Ta có người quen!"
"Oa! Em gái này, có thể để lại phương thức liên lạc không?"
"Ta thấy ngươi trông rất giống với bạn gái mối tình đầu của ta!"
Trong đám người, không ít người có ánh mắt khác thường, nhìn Hans với vẻ mặt ghét bỏ!
Còn tiếp tục như vậy, chúng ta không thể không cân nhắc chấm dứt hợp tác với Hắc Trảo, chuyển sang nơi khác!
Hans đều sắp nghiến nát răng, đây đâu chỉ là mất mặt? Lão tử đều có thể sẽ mất sạch a!
Mẹ kiếp!
Giang Nam cười hắc hắc, hiển nhiên bởi vì chuyện của Hans, uy tín của Hắc Trảo tại thành Bất Dạ dần dần biến mất!
Thứ mà mình muốn chính là hiệu quả này!
Nhưng mà đúng lúc này, trong đám người đột nhiên yên tĩnh, nhao nhao cúi đầu!
Chỉ thấy Nữ Vương Phi Hồng Di Dạ mang theo Mị đi tới, bịt mũi, khuôn mặt xinh đẹp lạnh như băng!
Trong ánh mắt nhìn Hans tràn đầy ghét bỏ cùng chán ghét!
"Sao lại là ngươi nữa? Đã ba lần rồi! Chơi đùa phụ nữ vui tới như vậy phải không?"
Hans giật mình, mặt trắng bệch, quỳ trên mặt đất không dám đứng lên!
"Không... Không phải, nữ vương đại nhân, ngươi nghe ta giải thích, ta kỳ thật..."
"Đang!"
Di Dạ tức giận: "Ngươi kỳ thật cái gì?"
Hans vội la lên: "Ta thật sự không..."
"Bang bang bang!"
[Giá trị oán khí từ Hans. Blake +1000!]
Không thể nhịn một lát để cho ta nói hết lời sao?
Đã tám tiếng rồi, có thể dừng được hay không?
Di Dạ lui về phía sau hai bước, sắc mặt băng hàn: "Không ngại mất hết mặt mũi sao? Còn không cút trở về cho ta?"
"Những người còn lại, đều giải tán cho ta!"
Hans thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy về tòa nhà tổng bộ!
Mọi người làm sao còn dám xem náo nhiệt?
Lời nói của Nữ Hoàng thành Bất Dạ chính là duy nhất!
Trong lòng Giang Nam có chút hoảng hốt, Di Dạ đặc biệt chạy tới sao?
Lần trước đánh Odin, cô cũng tới!
Không phải ngẫu nhiên!
Di Dạ đã theo dõi Thiên Phạt Nguyên Tội, muốn truy tra?
Sau này mình làm việc sợ là phải cẩn thận một chút.
Nhưng xem thái độ của Di Dạ đối với Hans mà nói, lại có chút ý muốn bảo vệ!
Còn đặc biệt ra tay giúp hắn giải vây?
Chuyện này có chút khó xử lý, không khiến Di Dạ chết tâm với Hắc Trảo, Bồ Công Anh không có cách nào thượng vị a!
Đám người nhao nhao tản ra, mấy anh chàng vừa rồi lại cười hì hì đến gần!
"Em gái, có muốn suy nghĩ lại chuyện vừa nói không? Ta giới thiệu người cho ngươi?"
Giang Nam vung tay: "Ai nha, ngươi đừng tới làm phiền ta được không?"
Nhưng một tiếng này lại hấp dẫn sự chú ý của Di Dạ, ánh mắt xinh đẹp nhìn qua!
Trong nháy mắt nhìn thấy Giang Nam, ánh mắt hơi sáng lên, tim đập có chút gia tốc!
Bộ dáng thanh thuần như chim nhỏ nép vào người của Giang Nam lại khiến Di Dạ muốn bảo vệ.
Giang Nam cảm giác có ánh mắt chăm chú nhìn mình, không khỏi nhìn lại!
Ánh mắt hai người va chạm trên không trung!
Khuôn mắt của Giang Nam trắng bệch!
Chết tiệt!
Nữ hoàng nhìn ta làm gì?
Sẽ không phát hiện là ta bắn chim sẻ đó chứ?
Giang Nam chột dạ vội vàng tránh tầm mắt, quay đầu bước đi, anh chàng kia cũng mặt dày đi theo!
Nhưng ánh mắt sợ hãi vừa rồi của Giang Nam, khiến trong lòng Di Dạ càng thêm rung động!
Vươn ra đầu lưỡi màu đỏ tươi liếm liếm môi, nghiêng đầu nói: "Mị! Cô gái đội mũ nỉ trắng kia, đêm nay ta muốn nhìn thấy cô ấy, ngươi đi giải quyết!"
Nói xong liền đi về phía hải đăng Cầu Vồng!
Mị ngạc nhiên, hiếm khi nữ vương chủ động gọi người, vội vàng nói: "Nữ vương yên tâm!
……
Trong hẻm nhỏ, vẻ mặt Giang Nam không kiên nhẫn!
Anh chàng mặt dày kia còn đi theo: "Ngươi để lại cho ta phương thức liên lạc đi? Gặp nhau tức là duyên!"
Trên trán Giang Nam nổi lên hai sợi gân xanh!
Mị lực của ta cho dù là biến thành phái nữ cũng có lực sát thương lớn như vậy sao?
Nhưng phương thức bắt chuyện này của ngươi cũng quá lạc hậu đi?
Có tin lão tử lấy đại kích ra chém chết ngươi không?
Vừa muốn quay đầu giáo huấn hắn một phen!
Nhưng đúng lúc này, một bóng người cơ hồ trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Giang Nam!
Một tay ấn đầu gã kia, hung hăng đập vào tường!
"Rầm!"
Một tiếng vang thật lớn, vách tường rạn nứt, chàng trai vô lực ngã xuống đất!
Nhưng mà Giang Nam nhìn người xuất hiện trước mắt thì lại luống cuống!
Đây chẳng phải là người đi theo Di Dạ sao? Sao lại đi theo mình tới đây?
Chết tiệt! Sẽ không phải thật sự phát hiện là do ta làm đó chứ?
Nhưng mình cũng không lộ ra dấu vết a!
Giang Nam vội vàng làm bộ thất kinh!
"Cảm ơn... Cảm ơn chị gái đã giải vây! Vậy ta đi trước đây!"
Nói xong cúi đầu bước từng bước nhỏ muốn chạy!
Nhưng Mị lại ngăn ở trước mặt Giang Nam cười nói: "Ngươi tên là gì?"
Giang Nam ngẩn ra, không phải tới tìm phiền toái sao?
Vậy tìm ta làm gì?
Bộ dạng hiện tại của mình, cũng không thể lộ tẩy a!
Thế là lại sợ hãi nói:
"Ta là Giang Lan, chị gái tìm ta có chuyện gì sao?"
Mị ngơ ngác nhìn Giang Nam, trách không được nữ vương thích, bộ dáng đáng thương này, ai gặp mà không thích?
"Tiểu Lan đúng không? Ta là người của Nữ Vương Phi Hồng!"
"Là như vậy, bên hải đăng Cầu Vồng có một công việc tương đối thích hợp với ngươi! Có hứng thú không?"
"Thù lao rất phong phú, chỉ cần ngươi gật đầu, còn lại ta sẽ an bài!"
Giang Nam vò đầu, chuyện này là thế nào?
Nhưng nghĩ lại, có thể lấy thân phận danh chính ngôn thuận tiến vào hải đăng Cầu Vồng?
Não bắt đầu hoạt động!
"Công việc gì? Ta không có thực lực gì, nguy... nguy hiểm không?"
Mị sờ sờ đầu Giang Nam cười nói: "Không nguy hiểm, hơn nữa không cần bao lâu, ta có thể bảo đảm an toàn của ngươi!"
"Người thấy 8 viên linh châu cấp Kim Cương thế nào? Ngươi chỉ cần gật đầu, 3 viên này là tiền đặt cọc ngươi cầm trước, còn lại 5 viên chờ ngươi tới Hải Đăng ta lại đưa cho ngươi!"
Giang Nam cảm thấy ngạc nhiên!
Trong lòng đều vui vẻ nở hoa, đi đi! Sao không đi chứ!
Không hổ là nữ vương nắp nồi, đúng là giàu nứt đố đổ vách a!
Tiền này nếu không kiếm ta còn là người sao?
Nhưng vẫn kinh ngạc nói: "Trời ạ! Nhiều như vậy? Ta... Ta có thể đảm đương nổi sao?"
Mị cười nói: "Cơ hội bày ra trước mặt ngươi, có thể nắm chắc hay không liền xem ngươi!"
"Tối nay bảy giờ, đến hải đăng tìm ta!"
Nói xong nhết ba viên linh châu vào trong ngực Giang Nam rồi biến mất!
Giang Nam bối rối, trên mặt tràn đầy hưng phấn!
Đi thì đi? Sợ cái rắm?
Mặc kệ là cái gì, còn có thể ăn ta sao?
Chủ yếu nhất là có thể danh chính ngôn thuận tiến vào hải đăng Cầu Vồng, trước không nói tới chuyện có thể nghe được một ít tin tức xác thực về Thâm Uyên!
Nếu như có thể tiện tay lấy được nắp nồi của nữ vương tới, chẳng phải mình liền có thể lên trời sao?
Nhất cử trở thành hoàng đế nắp nồi?
Hai mắt Giang Nam tỏa sáng, trong đầu đã toát ra vô số ý nghĩ thành thục!
Di Dạ! Ngươi đây là đang dẫn sói vào nhà a
……



Bạn cần đăng nhập để bình luận