Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 127 -



Chương 127 -




Gương mặt Tô Nhuế đỏ bừng!
Nhìn bàn tay của mình bị Giang Nam liếm cho ướt át. . .
Cô cảm giác mình không sạch sẽ.
Lần đầu gặp phải loại chuyện này!
Có cần phải vô sỉ như vậy khay không !
A ~
Giang Nam ngủ thiếp đi cũng rất soái!
. . .
Chờ Giang Nam tỉnh lại đã là sáng ngày thứ hai.
Đầu không khỏi mơ hồ, đầu giường đặt một bộ quân trang Ám Dạ gọn gàng.
Chứng nhận sĩ quan, cùng tất cả những vật dụng cần thiết.
Giang Nam bĩu môi, chung quy vẫn chấp nhận sự thật bị trói đến khu huấn luyện.
Không khỏi liếm môi một cái.
"Nên nói thì cũng phải nói, tay của Tiểu Nhuế Nhuế này hơi mặn nha!"
Thay đổi một thân quân trang, Giang Nam bước ra bên ngoài!
Ánh nắng có chút chói mắt, tiếng ve kêu cùng tiếng súng đan xen với nhau.
Chỉ thấy giờ phút này có 20 thành viên mới của quân đoàn Ám Dạ đang huấn luyện bắn bia!
Tô Nhuế cũng ở trong đó, khuôn mặt bị phơi nắng mà đỏ bừng, cô đang cực kỳ cố gắng nhắm chuẩn!
An Ninh và Trần Thần đang chỉ đạo huấn luyện cho mọi người.
Một đám lão binh cũng vây quanh một vòng, quan sát tân binh huấn luyện mà tựa như đang xem khỉ!
Mọi người đều chăm chỉ!
Một huấn luyện viên có thân hình cường tráng râu bạc hét lớn.
"Làm sao? Hai cái lỗ trên mũi là dùng để xả hơi sao?"
"Lão tử dùng lỗ mũi để ngắm đều chuẩn xác hơn ngươi!"
"Phía dưới Hoàng Kim! Vũ khí nóng vẫn là lợi khí chế địch nhanh chóng nhất, hữu hiệu nhất!"
"Nơi này là quân đoàn Ám Dạ, mặc kệ các ngươi được điều từ bộ đội nào tới! Mặc kệ các ngươi có phải là thành viên mũi nhọn ở chỗ cũ hay không, nhưng ở nơi này! Mẹ nó cũng chỉ là rác rưởi!"
"Luyện tiếp cho ta!"
Giang Nam ngáp một cái, cực kỳ hứng thú nhìn xem một màn này.
Mà Giang Nam ra sân cũng lập tức hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Một thân quân trang Ám Dạ, sống lưng thẳng tắp, nhẹ nhàng khoan khoái, nhan sắc càng tăng mạnh!
Khuôn mặt Tô Nhuế ửng đỏ, liền nghĩ tới bàn tay của mình bị Giang Nam liếm ba phút!
Tay run một cái, đều bắn lệch ra khỏi bia.
Đám kia lão binh lập tức lấy lại tinh thần!
"Mẹ nó! Nam thần? Đội trưởng thật sự bắt được nam thần về?"
"Ha ha! Hôm qua ta đã tham dự vào hành động! Tên nhãi này thật sự ngủ say như chết, bị đội trưởng chúng ta cưỡng ép trói về!"
"Cũng thật lợi hại!"
"Ai! Ta vẫn còn nhớ rõ thời điểm nam thần cùng đội trưởng chúng ta mặc áo đôi đi ra khỏi Thiên Trì Linh Khư!"
"Con mẹ nó? Còn có chuyện này?"
Giang Nam ra sân, trong nháy mắt những lão binh ở giữa sân lại bắt đầu kịch liệt thảo luận!
Những tân binh đều sửng sốt!
Tình huống gì vậy?
Được đám này lão binh này gọi là nam thần?
Hơn nữa còn là tân binh vừa tới căn cứ?
Huấn luyện viên hô: "Đã tới rồi! Mau tham gia huấn luyện!"
Giang Nam cười xán lạn một tiếng: "Ta không muốn tham gia, cái thứ đồ chơi này ta cũng không cần phải luyện!"
Lời này vừa ra, toàn trường đều yên tĩnh!
Ở trong căn cứ quân sự này, không ai dám chống lại mệnh lệnh của huấn luyện viên!
Mặt mày huấn luyện viên lập tức trở nên lạnh lùng: "Ngươi cảm thấy ngươi cực kỳ giỏi sao?"
"Ân . . . Bình thường thôi! Vừa đủ dùng!"
Trần Thần thấy sắc mặt huấn luyện viên không ổn, vội vàng nói: "Trần giáo! Ta cũng cho rằng Giang Nam không cần tham gia!"
An Ninh gật đầu nói: "Hắn có cơ sở xạ kích!"
Nhưng trong lòng nói, nào chỉ là cơ sở oa!
Kỹ thuật bắn súng của Giang Nam quả thực nghịch thiên nha!
Thời điểm ở cứ điểm an toàn
Kỹ thuật bắn súng kia có thể nói là nguyên mẫu sách giáo khoa!
Trần Lập cũng sững sờ.
An Ninh cùng Trần Thần là do hắn tự tay đào tạo!
Lời cam đoan của bọn họ thật sự có phân lượng!
Nhưng tên nhãi này trông có vẻ không lớn lắm!
Làm sao có thể được tận hai người tán thành?
Cơ sở xạ kích?
Hắn từng sờ qua súng sao?
"Nếu hai người các ngươi đã tán thành hắn, vậy thì được! Có thể tùy ý hoạt động a!"
Giang Nam nhếch miệng cười một tiếng, lại nháy mắt với An Ninh.
Cứ như vậy đi tới khu vực ở giữa đám lão binh kia!
Hắc hắc cười xấu xa!
Cơ hội tốt như vậy, ngàn năm có một a!
Ngay sau đó lại mở không gian dị độ ra!
Móc ra ba chiếc ô, lại thêm ghế nắm bãi biển bày ra!
Lại chuyển một cái bàn lớn tới!
Phía trên đặt đầy dưa hấu, cocacola ướp lạnh!
"Tới tới tới! Trời rất nóng, các anh em ăn chút dưa hấu mát mẻ!"
Đám lão binh này đều trợn cả mắt lên!
Như vậy cũng được sao?
Mang cả dưa hấu vào?
Mặc dù là hệ không gian!
Nhưng có cần phải như vậy hay không?
Bên trong không gian dị độ của ngươi toàn đặt những thứ kỳ kỳ quái quái như vậy sao?
"Con mẹ nó? Quá lợi hai, về sau ta theo ngươi lăn lộn!"
"Nghe nói mùa hè ăn dưa hấu là tuyệt nhất!"
"Thèm chết ta đi! Buổi tối nằm mơ đều chảy nước miếng!"
"Thật con mẹ nó ngọt! Thoải mái!"
Nguyên một đám lão binh tay cầm dưa hấu ăn vô cùng sảng khoái!
Nhìn lại tân binh huấn luyện!
Nguyên một đám miệng đắng lưỡi khô, phơi nắng mà đầu ứa đầy mồ hôi?
Thoải mái!



Bạn cần đăng nhập để bình luận