Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1295:

Chương 1295:
Lão tử không tin ngươi có thể nổ chết ta a!
Trong lúc suy nghĩ quần áo cả người đã rách toạt, thân thể hóa bán thú, biến thành người báo đốm!
Cơ bắp cả người nhô lên, đầu báo thân người, đốm hoa màu vàng bao trùm toàn thân!
"Bạo Tốc Truy Kích!"
"Đùng!"
Một tiếng nổ vang, Victor tựa như một tia chớp màu vàng vọt tới cực nhanh về phía Giang Nam!
Hai cánh tay tựa như kìm sắt khóa chặt Giang Nam, chết không buông tay!
Lại muốn ôm Giang Nam nhảy ra khỏi mẫu hạm hàng không!
Giang Nam ngạc nhiên, lập tức nhếch miệng cười, bản thân còn đang lo nên sống chết cùng với ai đây.
Không nghĩ tới Victor thế mà lại xông tới?
Ngươi làm đội trưởng cũng thật có giác ngộ mà!
Thần sắc Victor dữ tợn: "Lão tử không tin ngươi nổ được ta!"
Cấp bậc Kim Cương đỉnh phong, tố chất thân thể hệ hóa thú!
Một Bạch Kim hai sao như ngươi nổ kiểu gì!
Giang Nam nở nụ cười gợi đòn!
"Thật ngại quá, lần đầu tiên tự bạo, không có nhiều kinh nghiệm!"
"Ta còn chưa xuất toàn lực đâu!"
"Phần Huyết - Động Cơ Đế Vương! Mở! Bát Môn Độn Giáp - Cửa thứ bảy! Mở!"
Hai tuyệt kỹ chồng lên nhau, tố chất thân thể Giang Nam được gia trì đến một độ cao khủng bố!
Phải biết rằng, uy lực của hạt nhân có quan hệ trực tiếp với tố chất thân thể!
Quả nhiên cỗ năng lượng khô nóng trong thân thể cũng theo đó mà tăng vọt!
Giang Nam cảm thấy cả người đều muốn dấy lên!
Ta không tin!
"Lão ca, đón lấy!"
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang, năng lượng màu đỏ thẫm khủng bố giống như núi lửa bộc phát phun ra!
Hóa thành một quả cầu ánh sáng đỏ thẫm với đường kính ngàn mét, xé nát tất cả vật chất có trong phạm vi!
Mẫu hạm phi thiên hàng không lãnh trọn một cú nổ bá vương của Giang Nam, hoàn toàn bị nổ thành hai nửa!
Khói đen cuồn cuộn, rơi xuống biển!
Mà Victor bị bom hạt nhân trùng kích chính diện, cả người cũng bị nổ bay ra ngoài!
Báo hoa mai hoàn toàn biến thành báo đen!
Cưỡng ép đổ đen xì, máu thịt trên người mơ hồ, miệng hộc máu, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ!
[Giá trị oán khí từ Victor +1000!]
Con mẹ nó!
Nhìn mẫu hạm hàng không chậm rãi rơi xuống biển, ánh mắt Victor tràn đầy tuyệt vọng!
Kẻ địch có bom tự bạo, còn kèm theo hình thức thuấn di khóa địch!
Không phải bên ta không được, mà là trận chiến này thật sự không có cách nào đánh a!
Mẫu hạm hàng không đều bị nổ chìm!
Giờ phút này trong mắt Giang Nam tràn đầy kích động, quả nhiên!
Nâng cao tố chất thân thể sẽ gia tăng uy lực nổ tung!
Vậy nếu mình uống thêm Đại Lục Đoạt Mệnh thì sao?
Lại bất chấp tất cả làm một chai Đại Lực thì sao?
Ánh mắt Giang Nam cũng bắt đầu phát sáng!
Ta! Mãnh nam hardcore! Siêu lợi hại!
Giờ phút này Giang Nam mặc quần lót đỏ, áo ba lỗ cục cưng nhỏ giang hai tay đứng ở trên mẫu hạm hàng không đang rơi xuống, kiêu ngạo cười to!
Ha ha ha ha ~
Giờ phút này, đám người đứng trên cự hạm Hắc Long nhao nhao hít một hơi khói thuốc súng, trong mắt tràn đầu kinh hãi!
"Thật sự bị Nam Thần nổ chìm! Hình thức tự bạo vô hạn này là cái quỷ gì? Quả thực ngầu chết đi!"
"Nổ tung toàn trường? Đây là chân truyền của Odin sao?"
"Cái kia ~ tuy nói rất ngầu, nhưng không có ai phỉ nhổ phong cách ăn mặc của Nam Thần sao?"
"Quả nhiên! Đội Nam Thần Nói Gì Cũng Đúng, toàn bộ đều là phái tam giác! Đại ca nào liền là đàn em nấy a!"
Trong lúc nói chuyện đã có không ít người lén lấy điện thoại di động ra chụp ảnh!
Dù sao một màn này cũng không được thấy nhiều!
Lúc này Ngô Lương cùng Hùng Nhị mang vẻ mặt kích động phất tay với Giang Nam!
Nam ca rốt cục đã gia nhập hàng ngũ phái tam giác sao?
Tam giác là tín ngưỡng! Là ánh sáng duy nhất!
Chung Ánh Tuyết che mặt!
Tiểu... Tiểu Nam thích loại này sao?
Hạ Dao cười điên rồi!
"Phụt~ Ha ha ha! Bảo sao không cho ta tụt! Ha ha ha!"
Lời này vừa nói ra, mọi người đều mở to hai mắt nhìn về phía Hạ Dao!
Một trận gió mát thổi qua, Giang Nam cảm thấy trên người hơi lạnh!
Cúi đầu nhìn, nụ cười không khỏi cứng đờ!
Quần áo... quần áo bị xé nát hết từ lúc nào?
Là lúc nổ tung sao?
Vừa rồi quá hưng phấn thế cho nên cũng không phát hiện quần áo không còn!
Này... Này không xong nghé đời sao?
Toàn bộ đều bị người ta nhìn thấy được a, hình tượng Nam Thần cao lớn uy mãnh lại muốn sụp đổ a!
Nhưng mà lúc này vẻ mặt Di Dạ lại âm trầm như nước, hai mắt đỏ tươi như máu!
Áo ba lỗ trên người Giang Nam cùng quần lót này mình không thể quen thuộc hơn!
Vô luận là đồ án nhện phía sau quần, hay là hoa thêu trên ngực, đều là độc nhất vô nhị, trên thế giới chỉ có một món này!
Sao lại mặc trên người Giang Nam?
Giờ khắc này Di Dạ đã hoàn toàn mất đi lý trí!
Lan Lan của ta đâu?
Từ sau khi tách ra khỏi yến hội cũng chưa từng liên lạc được với cô ấy!
Là bị Giang Nam giết chết sao? Thấy quần áo của cô tốt liền mặc vào trên người?
Sự quan tâm trong lòng khiến Di Dạ không khống chế được mà nghĩ theo chiều hướng xấu!
Lửa giận đè nén không kiềm được khiến cả người Di Dạ tản mát ra một cỗ sát ý!
[Giá trị oán khí từ Di Dạ +1000!]
Đưa tay vung ra một sợi tơ nhện trong suốt, trực tiếp quấn quanh eo Giang Nam!
Thân thể Giang Nam cứng đờ, linh lực bị tơ nhện hút hầu như không còn, trong lòng cả kinh!
Di Dạ? Xong đời!
Cô... Cô ấy nhận ra sao?
Lập tức cả người đều bị Di Dạ kéo qua!
Chỉ thấy Di Dạ bóp cổ Giang Nam, trên mặt tràn đầy phẫn hận cùng dữ tợn!
Tám cái chân nhận huyết sắc sau lưng vươn ra, nhắm thẳng tim Giang Nam, sát ý bạo rạp!
"Ngươi tại sao lại mặc đồ của Lan Lan? Lan Lan đâu, có phải ngươi giết cô ấy rồi hay không?"
"Ngươi nói đi, cô ấy đâu? Quần áo này ngươi lấy từ đâu ra?"
Trong lúc nói chuyện, trong mắt Di Dạ đã mang theo lệ quang!
Cô sợ, sợ Lan Lan của mình thật sự đã chết, như vậy mình sẽ không bao giờ gặp lại cô ấy!
Giang Nam thấy Di Dạ lại sắp khóc, ngực như là bị người đập một quyền!
Rốt cuộc đáy lòng cô ấy quan tâm tới Giang Lan đến mức nào? Nữ Vương Phi Hồng khí phách cao lãnh như vậy mà lại rơi lệ?
Đáy lòng Giang Nam lo lắng vạn phần!
Thời gian đếm ngược trong mắt mình chỉ còn lại có 15 giây a, sáu lần nổ hạt nhân đã phóng thích năm lần!
Còn có một lần chưa thả, nếu như đếm ngược chấm dứt, mình liền thật tại chỗ nổ tung có được không?
Nhưng hiện giờ ở trước mặt Di Dạ, mình lại không thể nổ được, đó là tìm chết a!
Hiện giờ linh lực khô cạn, thuấn di đều là hy vọng xa vời a!
Giang Nam vội la lên: "Ngươi buông ta ra trước, sau đó ta sẽ giải thích cho ngươi!"
"Ta sắp hết thời gian rồi!"
Di Dạ đỏ mắt: "Ta chỉ muốn biết, Lan Lan của ta! Rốt cuộc đã đi đâu rồi!"
[Giá trị oán khí từ Di Dạ +1001!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận