Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1318:

Chương 1318:
"Là Nam Thần a, nhưng tính ra, một thân trang phục này quả thực quá ngầu đi?"
"Lần đầu tiên thấy Nam Thần nhìn nghiêm túc như vậy a, lúc trước đều là quần cộc nhỏ ba lỗ!"
"Thật tinh thần, trái tim nhỏ của ta đâu rồi."
Giang Nam vừa xuất hiện, tình cảnh nhất thời có chút mất khống chế, đám người Vương Chiêm Hạng Tổ kích động không thôi!
Kéo phóng viên qua một bên, không ngừng lắc lư, chỉ vào Nam Thần: "Ai ai ai! Thấy chưa? Nam Thần! Đã từng làm đạo sư của chúng ta!"
Phóng viên: "Biết… Biết rồi! Người anh em ngươi lắc nhẹ một chút, ống tay áo của lão tử sắp bị ngươi kéo đứt chỉ rồi!"
Giờ phút này, mặt đám người Tiêu Chấn càng đen hơn!
Dựa vào cái gì bọn ta mặc đồ lao động, Giang Nam thì lại không cần mặc a? Một loạt huân chương trước ngực ngươi cũng quá chói mắt đi?
So sánh như vậy, chẳng phải trông chúng ta càng có vẻ tầm thường?
Đáng giận!
Thấy đám người Tiêu Chấn Diệp Tinh Hà đều một thân màu đồ lao công màu cam, biểu tình của Giang Nam đột nhiên trở nên cực kỳ đáng đánh!
"Mọi người đừng buồn, mặc đồng phục tình nguyện vẫn rất có lợi!"
Tiêu Chấn ngẩn ra: "Có lợi gì?"
Giang Nam: "Như vậy có thể tôn lên vẻ đẹp trai của ta chứ sao?"
[Giá trị oán khí từ Tiêu Chấn +777!]
[Giá trị oán khí từ...]
Đang muốn nói chuyện, Dương Kiên từ cửa hông đi vào!
Cả hội trường đều yên tĩnh!
Chỉ thấy Dương Kiên tiếp nhận microphone, mở miệng nói: "Trận chiến Thâm Uyên đã đặt nền móng cho cường quốc Hoa Hạ ta!
"Sự trả giá của các vị, ta tin tưởng mỗi một vị đều nhìn thấy!"
"Ở thời đại này, thứ chúng ta nên theo đuổi không phải là thần tượng ngôi sao!"
"Mà là những người đã yên lặng trả giá kia, là nhóm người tiên phong đã hy sinh! Anh hùng thì không nên vô danh!"
"Chính bởi vì sự tồn tại của bọn họ mới có được quốc thái dân an của hôm nay, mới có được một tổ quốc càng ngày càng cường đại như vậy!"
Giờ khắc này, thân thể mọi người đều đứng nghiêm, vẻ mặt nghiêm trang!
Giang Nam lại càng cảm động lây!
Mấy năm nay Giang Nam chạy ra bên ngoài không ít lần, càng có thể cảm nhận được phần an bình này không dễ có được!
Mà phần an bình này cũng là do vô số quân binh Long Uyên Ám Dạ ở sau lưng lần lượt chém giết, hy sinh để đổi lấy!
Vì sao Giang Nam lại cố chấp với hạch tâm như vậy?
Lúc ở nước M, xung phong giết vào khu 53, thời điểm đối mặt với bộ đội Hắc Báo, Giang Nam khắc sâu cảm nhận được sự chênh lệch về trang bị!
Người khác có, trong nhà nhất định cũng phải có!
Như vậy vô luận là trấn áp linh họa, hay là thủ vệ núi sông, đều có tiền vốn cùng với sức mạnh!
Có thể giảm bớt sự hy sinh vô nghĩa, mạng người dù có bao nhiêu tiền cũng không đổi lại được, đây mới là nguyên nhân căn bản!
Giờ khắc này, không có ai dẫn đầu, trong hội trường vang lên vô số tiếng vỗ tay!
Khiến cho hai mắt của Diệp Tinh Hà Tiêu Chấn đều hồng hồng, càng kiên định với quyết tâm trở thành người tiên phong!
Dương Kiên nói tiếp: "Cho nên vì khen thưởng cho các đội viên đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này!"
"Huân chương danh dự sẽ được trao để cảm ơn mọi người vì những đóng góp của mình!"
Âm nhạc sục sôi vang lên!
Dưới khán đài có không ít em gái mặc lễ phục lộng lẫy đẩy xe nhỏ đi ra!
Do chủ tịch Hiệp Hội Linh Võ trao tặng huân chương Không Sợ Giả!
Nâng cấp lên thành nhà thám hiểm đặc cấp với nhiều đặc quyền!
Mà tiểu đội Lăng Phong với tư cách là người tiên phong thì được trao huân chương Trục Quang Giả!
Thứ này đối với người tiên phong mà nói, chính là vinh dự mà họ tha thiết ước mơ!
Là một loại khẳng định cực lớn đối với bản thân!
Các học viên trên đài thì có hai huân chương, đám người Tiêu Chấn đều kích động run rẩy!
Còn chưa trở thành người tiên phong, đã lấy được huân chương Trục Quang Giả rồi!
Không khỏi nhao nhao nhìn về phía Giang Nam, vẻ mặt hưng phấn!
Đi theo Nam Thần lăn lộn, thật sự có thể cọ chút huân chương a!
Mà đối với các học viên, Dương Kiên cũng khẳng khái căn cứ theo tư liệu của mọi người, an bài linh châu cấp Kim Cương thích hợp nhất với bọn họ để làm kỹ năng Bạch Kim!
Mọi người vui đến phát điên!
Thỏ Con mặt đỏ bừng, không ngừng khoe khoang vớiGiang Nam!
"Nam Thần ngươi xem! Là linh châu! Cấp Kim Cương, ngươi xem!"
Giang Nam: Hả?
Có cần cao hứng thành cái dạng này hay không a, linh châu cấp Kim Cương mà thôi, thứ đồ chơi này không phải đều được tính theo cân sao?
Các ngươi cũng quá dễ bị lừa đi?
Chung Ánh Tuyết và Hạ Dao thì không có linh châu, an bài cho hai cái huân chương, ngay cả Tiểu Tửu Oa cùng Mira cũng có phần!
Hùng Nhị thì được nhét cho một túi linh châu cấp Bạch Kim, trở về làm đồ ăn vặt!
Về phần Ngô Lương, Dương Kiên trân quý lấy ra một cái hộp đỏ nhét vào trong tay hắn!
"Phế đi sức lới mới kiếm được!"
Ngô Lương mở ra nhìn, quả thật là linh châu cấp Tinh Diệu, ánh mắt đều đỏ lên!
"Cảm ơn ngài Tổng Bí Thư!"
Trong lúc nói đã giơ ngón tay cái lên với Giang Nam!
Giang Nam cười cười đắc ý!
Toàn bộ đội viên đều được an bài linh châu cấp Tinh Diệu, phương diện mặt mũi nhất định phải có!
Cuối cùng đến phiên Giang Nam!
Dưới sự chú ý của vạn người, Dương Kiên phân biệt lấy ra huân chương Không Sợ Giả, Trục Quang Giả, cộng thêm huân chương Xích Long chói mắt nhất đặt ở trước ngực Giang Nam!
Giờ khắc này, nhìn phần ngực trái của Giang Nam, nơi đó tràn đầy một loạt huân chương, tất cả mọi người tê dại da đầu!
Chỉ với hai tấm huân chương Xích Long cũng đã cực kỳ bắt mắt!
Năm nay mới 21 tuổi, chiến công hiển hách, mỗi một huân chương đều là vào sinh ra tử, dùng mạng để đổi lấy vinh quang!
Ghi lại quá trình sự phát triển của Giang Nam, chứng kiến Giang Nam từ nhỏ yếu trở nên cường đại!
Giờ phút này, miệng Giang Nam cũng sắp rách tận mang tai rồi!
"Ai nha ~ bên trái đều gắn đầy rồi, nếu sau này lại được nhận huân chương, ta phải đeo vào đâu đây!"
Giờ khắc này, đám người Chung Ánh Tuyết nhao nhao che mặt!
Tiểu Nam là khoe khoan nữa rồi!
Trông ngươi như vậy, rất giống với cậu bạn nhỏ cầm ba tấm giấy khen về nhà hất mặt với người nhà có được không?
Mấy người Tiêu Chấn cực kỳ tức giận, trong lòng cũng cực kỳ rung động!
Trên đời này không có ai vô duyên vô cớ cường hãn, những tấm huân chương này, phải trải qua bao nhiêu lần sống chết mới có thể đổi được?
Dương Kiên ha ha không ngừng cười: "Biết ngươi thích huân chương nhỏ, liền chuẩn bị cho ngươi thêm mấy cái!"
"Tiểu tử ngươi cũng đừng khoe khoang, bên trái đừng đầy còn có bên phải!"
"Cấp giấy chứng nhận sĩ quan, thăng Đại Tá!"
Giang Nam cười càng vui vẻ, thế này đã có thể tính là đi lên đỉnh cao nhân sinh chưa?
Vẻ mặt Chung Ánh Tuyết Hạ Dao dại ra, Tiểu Nam ngồi tên lửa sao?
Nhưng vẫn chưa xong, chỉ thấy Dương Kiên lại lấy ra Chập Long Phù, hai tay nâng tới cho Giang Nam, thần sắc vô cùng trịnh trọng!
"Nhận tốt! Đây là quyền lợi cũng là trọng trách, là trách nhiệm càng là vinh quang!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận