Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1341:

Chương 1341:
Đây sao lại là nói dỗi?
Đánh đánh, mũ liền bị đánh rớt, lộ ra mầm cỏ bên trong!
Đỗ Nguyệt ngẩn ra, giơ tay kéo cỏ xuống, kết quả là đánh càng dữ dội!
Anh trai mắt kính chỉ có thể nằm trên mặt đất, liều chết bảo vệ bản thể vỡ vụn!
Đã nói địa vị gia đình tăng lên rồi mà?
Hạnh phúc nửa giờ, bị đánh một đêm?
Nam Thần ngươi còn có thể hố người thêm chút nữa không?
[Giá trị oán khí từ anh trai mắt kính +1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Mà thảm án tương tự do mũ tha thứ này tạo thành, đều đang phát sinh ở các nơi trong học viện!
Trong ký túc xá, Phùng Hâm đội mũ tha thứ rồi để cho toàn bộ anh em trong phòng gọi hắn là ba ba nửa giờ!
Kết quả thời gian tha thứ vừa qua, bị toàn bộ người trong phòng đuổi theo hành hung!
[Giá trị oán khí từ Phùng Hâm...]
Vương Đông đội mũ tha thứ, để bạn gái giặt 108 đôi vớ mình tích góp được ba tháng, mà bị bạn gái điên cuồng đánh!
Một đường chạy trốn tới sân thể dục, sân thể dục có nhiều người, ban đầu chỉ là đơn đả lại biến thành hỗn hợp song đả, cuối cùng biến thành vây đánh!
Quả thực giảm bớt không ít áp lực cho Thường Phát!
[Giá trị oán khí từ Vương Đông...]
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng trên bầu trời học viện!
Giang Nam nhìn hệ thống điên cuồng đổi mới giá trị oán khí với vẻ mặt chột dạ!
Đưa tay thả ra lồng giam rào cản không gian, nhốt bản thân lại, phòng ngừa nửa đêm bị đánh!
"Thật đúng là một đêm muôn màu muôn vẻ!"
Bên phía Giang Nam tạo tường cách âm, ngủ rất ngon!
Nhưng mà Tiêu Phong Hỏa nằm ở trên giường mở to mắt, hai mắt đỏ như máu!
Tiếng huyên náo cùng tiếng kêu thảm thiết bên ngoài xuyên thấu qua cửa sổ truyền vào, căn bản ngủ không được!
[Giá trị oán khí đến từ Tiêu Phong Hỏa +666!]
Lúc đám nhóc con không trở về, lo lắng ngủ không được!
Vốn tưởng rằng có thể ngủ một giấc an ổn!
Lần này thì hay rồi!
Giang Nam vừa trở về, đêm đầu tiên a!
Lại náo nhiệt thành như vậy?
Giang Nam ngươi kiếp trước sợ không phải là niên thú đó chứ?
(Niên thú là một sinh vật trong thần thoại Trung Quốc. Ký tự Niên trong tiếng Trung Quốc có nghĩa là "năm" trong ngày tháng năm)
"Náo thì cứ náo, ít nhất không náo ra chuyện gì, không nổ học viện ta là đã đủ thắp nhan rồi ~"
Lúc nói thì đã cầm gối lên che ở trên đầu mình!
Ngủ đi!
Giờ phút này, Lưu Ly trong phòng ký túc xá nữ!
Ngồi ở trên giường cầm ná cao su, đặt ở giữa mũi khẽ ngửi!
"A ~ là mùi vị của hắn, thật tuyệt!"
Trong lúc nói lại dán mặt mình vào ná cao su, mặt càng đỏ!
Nhìn cây ná nhỏ trong tay, Lưu Ly rốt cuộc không nhịn được rung động trong lòng!
Nhẹ nhàng kéo dây thun, ngắm ra ngoài cửa sổ!
Trong chốc lát, linh lực trong cơ thể bị hấp thu toàn bộ, tự động nạp đầy, ngưng tụ thành linh châu!
Tất cả linh lực thoáng cái bị vét sạch, cả người Lưu Ly xụi lơ, thần tình kinh hoảng!
Một người không giữ được, linh đạn vèo một tiếng bắn ra ngoài, phá vỡ cửa sổ, không biết bay đi đâu!
Giờ phút này nhìn ná cao su trong tay, thần tình kích động, thân thể cũng nhịn không được khẽ run!
Hai tay ôm hai má, cái miệng nhỏ khẽ nhếch!
"Ah la la, chính là cảm giác này, cảm giác bị lột sạch!"
"Bị ná cao su của ngươi vét sạch, chẳng khác nào bị ngươi vét sạch!"
"Vì ngươi, Lưu Ly dù bị vét sạch bao nhiêu lần cũng cam tâm tình nguyện!"
"Darling của ta... ngươi có cảm nhận được không?"
Trong lúc nói đã vội vàng lấy ra thịt quả sầu riêng từ dưới giường từ mua lúc trước!
Vẻ mặt hạnh phúc ăn một miếng, linh lực hồi đầy!
Lưu Ly lại kéo ná cao su ra, linh đạn ngưng tụ, phóng ra!
Vèo~
"Tùy ý vét sạch ta đi! Darling!"
Giờ khắc này Lưu Ly tựa như lâm vào điên cuồng, ăn một ngụm sầu riêng lại bứn một phát ná cao su đã nghiện!
Từng đạo linh đạn từ cửa sổ bay ra!
Tiêu Phong Hỏa ôm gối mơ mơ màng màng vừa muốn ngủ chỉ nghe "rắc" một tiếng!
Không khỏi ngây người, các ngươi cái này có chút quá đáng ngao, cửa sổ của lão tử đều bị đánh nát?
Vừa muốn đứng dậy, liền thấy một đạo linh đạn từ cửa sổ bay vào, đánh thẳng tới giữa chữ đại của mình!
Tiêu Phong Hỏa hốt hoảng
Cái này! Đây là cái gì? Quỷ hỏa sao?
"Ầm!"
Một tiếng nổ tung, uy lực cực lớn đánh cho cả người Tiêu Phong Hỏa từ trên giường bay lên!
Toàn bộ đồ dùng trong nhà đều nát, phòng thiếu chút nữa cũng bị nổ sập!
"Ngao ngao a a~"
Một tiếng hét cao vút thảm thiết quanh quẩn cả tòa học viện, bầy chim trong núi rừng đều bị dọa bay lên!
Trán Tiêu Phong Hỏa toát mồ hôi, không ngừng hít khí lạnh!
"Ai! Con mẹ nó là ai? Viện trưởng mà các ngươi đều dám đánh? Các ngươi đây là lật trời sao?"
Nhưng mà không đợi Tiêu Phong Hỏa đứng dậy, linh đạn thứ hai liền bay tới!
Tốc độ cực nhanh, thậm chí đều tạo ra không bạo!
Mặt Tiêu Phong Hỏa đều bị dọa trắng bệch!
"Sao vẫn còn nữa? Trốn! Mau trốn đi, xe lăn của lão tử đâu?"
Nhìn lại, xe lăn vừa mới bị nổ nát bét!
Tiêu Phong Hỏa:
Ầm!
Kích thứ hai lại trúng mục tiêu!
"Ngao~"
Lại là một tiếng kêu thảm thiết, hai mắt Tiêu Phong Hỏa đều đỏ lên!
"Là ai! Ai đánh ta? Có cần ngắm chuẩn như vậy không?"
Nhưng nhìn một loạt linh đạn bay tới trên không trung, Tiêu Phong Hỏa luống cuống!
Thế này còn tìm cái xe lăn rắm?
Bảo vệ tính mạng của Tiểu Tiêu Tiêu quan trọng hơn!
Chỉ thấy giờ khắc này hai cánh tay Tiêu Phong Hỏa bành trướng cơ bắp, tựa như cầu long nhô lên!
A ha!
Cả người trực tiếp đứng ngược, hai tay chống đất, thậm chí cào ra tàn ảnh!
Trong nháy mắt đã tựa cơn bão phóng ra ngoài, nhấc lên bụi mù đầy đất!
Nhưng khiến để cho Tiêu Phong Hỏa tuyệt vọng chính là, những linh đạn kia giống như có đôi mắt!
Không ngờ lượn một vòng lớn trên không trung, lại vẫn cứ đuổi theo Tiêu Phong Hỏa!
Con mẹ nó!
Không có cách nào, Tiêu Phong hỏa nhanh như chớp đã chạy về phía sân thể dục!
Giờ phút này, Đào Hân Di vừa chuẩn bị xong giáo án chuẩn bị về nhà ngủ, thần tình hoảng sợ dụi dụi mắt!
Người vừa rồi chạy ngược có phải viện trưởng hay không?
Đã lớn tuổi như vậy, lại còn dữ dội tới vậy?
Bình thường chạy xe lăn còn chưa tính, hôm nay sao ngay cả xe lăn cũng không cần tới?
Nhưng mà vừa thấy Tiêu Phong Hỏa chạy qua, lại thấy vài viên linh đạn đập tới!
Đào Hân Di:
Đó chẳng phải là linh đạn bắn ra từ ná cao su sao?
Ai chơi ná cao su trong học viện?
"Nhanh! Mau cứu viện trưởng!"
Nói xong đã trực tiếp vọt ra ngoài!
Lúc này học viên trên sân thể dục cũng hoang mang!
"Viện trưởng gia gia có sức sống như vậy sao?"
"Đều đã ngồi xe lăn, đêm hôm khuya khoắt còn ra ngoài chạy đêm?"
Tiêu Phong Hỏa vội la lên: "Chạy đêm rắm chạy? Ngươi từng thấy ai dùng tay chạy đêm sao? Địch tập kích a, có người muốn 'mệnh tước' của ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận