Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 1416:

Chương 1416:
Bình luận phía dưới tăng vọt!
[Mẹ nó? Đại bảo kiếm của Niệm Ngữ Giả lại lên giá? Lần này còn nhiều hơn một thanh?]
[Hai ngày trước không phải đã bán đi rồi sao? Ta còn tưởng rằng bị Lance chuộc về chứ!]
[Con mẹ nó còn nóng hầm hập, vừa thắng lại, ta có thể làm chứng, phát sóng trực tiếp buổi trao đổi mới kết thúc!]
[Đúng là không một chút nể mặt mà, Lance cùng kiếm này cũng quá không có duyên đi?]
Mới vừa treo bán kiếm, Giang Nam liền vỗ vỗ bàn tay, vẻ mặt đắc ý!
Ta thật đúng là một tiểu thiên tài kiếm tiền!
[Giá trị oán khí từ Sean+1000!]
[Giá trị oán khí từ Charles+1000!]
[Giá trị oán khí từ...]
Giang Nam ngẩn ra, không thể nào? Đám người Sean sẽ không ăn luôn nhân sân ngay trên xe buýt đó chứ?

Trên vai đường cao tốc, đám người Sean Charles ở trong chiếc xe buýt bị lật!
Máu mũi chảy như điên!
Cả đám nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt hừng hực lửa giận!
Giang Nam! Ta liền beep beep!
Tất cả đều là ảo giác, đúng là không nên tin vào lòng tốt của ngươi!
Vừa rồi xe còn đang chạy trên đường cao tốc, nghĩ tới sân bay có nhiều người, toàn thân băng vải bó thạch cao mất mặt cỡ nào!
Liền ăn luôn nhân sâm!
Kết quả vết thương đã khỏi, máu mũi lại không ngừng được, trong xe chỗ nào cũng có!
Kính chắn gió đều bị máu che khuất, tài xế sợ tới trắng bệch mặt, trong lúc hoảng loạn liền lật xe...
Đợt giao lưu học thuật này đúng là hành trình lật xe a!
Lúc này, tài xế xe buýt đang đứng trước mặt Martin: "Cái kia, tiền xe của ta các ngươi có phải nên bồi thường một chút hay không?"
Martin: …
[Giá trị oán khí từ Martin +1000!]
Martin bồi thường tiền xe, lại nhìn Hoa Hạ mặt đất bao la, trong lòng nén giận!
"Con mẹ nó ta sẽ không tới nơi này nữa!"

Lâu đài cổ Rand ở Ưng Quốc!
Lance đang ngồi trên sô pha đeo kính mắt, hết sức chuyên chú đọc một quyển sách cổ!
Cửa lớn đột nhiên mở ra, quản gia đầu đầy mồ hôi ôm máy tính vọt vào!
"Lance đại nhân, chuyện lớn không tốt!"
Chỉ thấy Lance tức giận khép sách lại: "Lại chuyện gì nữa? Mỗi ngày đều là chuyện lớn không tốt! Không thể có chút chuyện tốt sao?"
Quản gia vội la lên: "Ngươi xem, tên Giang Nam kia lại treo bán đại kiếm bí ngân, lần này đòi tận 1 tỷ a!"
Lance trừng mắt: "Cái gì? Chẳng phải lão tử đã bảo Sean mang tiền đi chuộc kiếm sao? Sao lại treo bán nữa?"
Lập tức đoạt lấy máy tính chăm chú nhìn lại, mặt tái mét!
[Giá trị oán khí từ Lance +1001!]
Còn thiếu chút nữa gõ cả tên lão tử lên a, không phải chỉ có chín thanh sao?
Sao lại thành mười thanh rồi? Đây là tính luôn cả thanh còn lại trong tay lão tử vào luôn sao?
Kiếm trong túi ta mà ngươi cũng dám mang lên treo bán? Ngươi điên rồi sao?
Lance tức giận, một cú điện thoại đã gọi tới cho Sean!
"Alo? Kiếm lão tử bảo ngươi chuộc lại đâu?"
Trên xe buýt, Sean lau máu mũi, vẻ mặt cứng đờ!
"Xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, không cần lo lắng, sớm muộn gì ta cũng có thể lấy lại cho ngài!"
"Còn có một chuyện, thanh kiếm còn dư lại trong tay sư phụ kia, có thể cho ta hay không? Ta còn thiếu nợ Giang Nam một thanh, phải sớm đưa qua cho hắn!"
"Làm người không thể nói mà không giữ lời a!"
Lance trợn trắng mắt!
"Không phải chứ? Ta nghe không hiểu, ta đưa ngươi 900 triệu, ngươi mẹ nó chẳng những không có lấy được kiếm về cho lão tử!"
"Còn đem luôn thanh còn sót lại trong tay ta đưa tặng ra ngoài? Thao tác này của ngươi là muốn làm lão tử tức chết hay sao?"
"Nằm vùng cũng không càn rỡ như ngươi có được hay không?"
Sean lấy tay che mặt, xấu hổ không chịu nổi, ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, dù sao mọi chuyện cũng đã biến thành cái dạng này!
"Kiếm là do ta đánh cược... trận đấu thua mất, sư phụ, ngươi liền đưa kiếm cho ta đi, dù sao ngươi giữ lại một thanh cũng không có tác dụng gì!"
"Thật... Thật sự không được nữa, ta dùng tiền mua lại của ngài!"
[Giá trị oán khí từ Lance +1000!]
Hắn thiếu chút nữa muốn tắt thở!
"Thế nào mà lại để thua? Một đám vô dụng, trao đổi học thuật thua cả kiếm, cũng không biết thông qua tranh tài để thắng lại kiếm sao?"
Sean: "Ta... Chúng ta không một người thắng được! Giang Nam hắn không phải người! Là thần a!"
Lance nằm trên sô pha thiếu chút nữa bị sặc một ngụm nước bọt!
"Con mẹ nó! Lão tử cần các ngươi có ích lợi gì hả?"
Martin ở bên cạnh nhìn không được, đoạt lấy điện thoại di động, rống to với Lance!
"Ngươi có thể đừng có đánh rắm lung tung nữa được hay không, chính ngươi cũng không có tới đây! Đến lão tử còn mất mặt! Còn phải bồi thường vào mấy trăm triệu!"
"Lúc trước đúng là không nên nghe ngươi nói nhảm, sau này cũng đừng liên lạc với lão tử nữa!"
Nói xong liền tức giận cúp điện thoại, Lance trực tiếp bóp nổ di động, tay run rẩy!
Quản gia mang vẻ mặt u sầu: "Lance đại nhân, kiếm này còn chuộc nữa không?"
Lance cả giận nói: "Mẹ nó không, còn có cái rắm mặt mũi? Để cho hắn treo trên đó đi!"
……
Giờ phút này, Giang Nam ăn cơm tối nhìn Lance không ngừng cập nhất giá trị oán khí, không ngừng cười hắc hắc!
Thật vất vả mới kiếm được chút tiền từ Lance đều bị hệ thống ăn chặn hết!
Giang Nam vẫn luôn có chút bất đắc dĩ!
Một khi đã như vậy, vậy thì nhổ một phen từ trên người Lance không phải là được rồi sao!
Cường giả cấp Đạo Thiên, thiếu chút lông cừu này sao?
Bên phía Giang Nam đang ảo tưởng cuộc sống hạnh phúc khi một tỷ tới tay.
Chỉ tiếc đây chú định chỉ là một giấc mộng tốt đẹp!
Đêm đã khuya, nhưng mà giờ phút này trong kho trứng của tòa nhà Linh Sủng lại là một mảnh khí thế ngất trời!
Chỉ thấy giờ phút này Shirley mồ hôi đầm đìa ngồi ở trung tâm kho trứng, linh lực trên người bạo dũng, phân hóa ra năm đạo nguyên tố rót vào giường trứng!
Trứng nướng, trứng ngâm nước, trứng chôn trong đất, trứng bọc trong gỗ, trứng bọc kim loại!
Còn phải luôn chú ý nhiệt độ lửa, tốc độ dòng chảy của nước vân vân, giờ phút này cô đang đeo kính mắt ôm sách giáo khoa linh sủng học không ngừng đọc!
Nhất Tâm Ngũ Dụng, cảm giác mình sắp nứt ra rồi!
Giáo trình linh sủng học quỷ quái gì thế này? Chỉ toàn là các loại phương pháp hỗn đản? Đọc vào có vẻ cực kỳ không đáng tin được không?
Shirley nghiêm túc hoài nghi mình không phải tới đây để ấp trứng, mà là tới nấu cơm!
Chỉ chốc lát sau, linh lực trong cơ thể liền tiêu hao không còn, Shirley mang vẻ mặt ghét bỏ mở bình thủy tinh ra ăn một miếng thịt quả sầu riêng!
Ọe ~
"Ô ô! Cho nên tại sao ta phải trải qua những chuyện này! Đáng giận! Giang Nam! Ngươi là tên khốn kiếp!"
[Giá trị oán khí từ Shirley +1000!]
Nhưng nhớ tới linh sủng đã đồng ý cho mình, lòng Shirley lại tràn đầy chờ mong!
"Người ấp trứng, hồn ấp trứng, ấp trứng cũng là người trên người! Cố lên!"
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận