Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 157 -



Chương 157 -




Một bên khác, quán cà phê!
Andre cùng hơn một trăm tiểu đệ nghe âm thanh truyền từ trong máy tới, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng!
Con mẹ nó!
Mạnh tới như vậy sao?
Đây là âm thanh của Kim Sắc Độc Xà?
Đều bị giày vò tới như vậy?
Chỉ với cơ thể nhỏ nhắn của tên Giang Nam kia?
Ba người La Sát đều chết lặng!
Cái này con mẹ nó!
Một đám tráng hán các ngươi đang nghe cái gì vậy chứ a!
Mẹ nó đây là đam mệ biến thái gì vậy?
Nghe lén chuyện sinh hoạt của người ta?
Còn nghe nghiêm túc như vậy?
. . .
An Ninh cùng Tô Nhuế cũng bất ngờ.
Thật. . . Thật sự thoải mái tới vậy sao?
Giang Nam này chuyện gì cũng biết làm?
Còn biết cả mát xa chân?
Kế tiếp, một đôi ma trảo của Giang Nam đã rơi vào bên trên bàn chân nhỏ của An Ninh cùng Tô Nhuế.
Hắc hắc cười xấu xa: "Chuẩn bị tiếp chiêu!"
Đừng hỏi!
Lại hỏi chính là thêm một nạn nhân!
Tô Nhuế cười không ngừng: "Ha ha ha ~ thật ngứa a!"
"Ân a ~ "
An Ninh: "Ân . . . Có thể nhanh hơn chút nữa!"
"Đúng! Chính là chỗ này!"
"Oa! Nam thần! Ngươi thực sự là quá lợi hại!"
"Quả thực yêu chết ngươi rồi!"
Tay nghề quả thực không cần phải bàn, các cô đều buông lỏng toàn thân, tê tê dại dại!
Quả thực dễ chịu muốn chết!
Chỉ thấy Giang Nam một tay cầm lấy bàn chân nhỏ, điên cuồng nhấn!
Mệt mỏi tới mức đầu đầy mồ hôi!
Một bên khác Katarina đã tỉnh táo lại.
"A ~ "
"Đừng chỉ làm hai người bọn họ! Cũng tới chiếu cố ta nữa nha . . ."
"Thật thoải mái! Ta còn muốn nữa!"
Giang Nam xoa xoa mồ hôi trên trán: "Đợi lát nữa!"
. . .
Ngoài phòng, hai tên thủ vệ lính đánh thuê đều mẹ nó sắp nghẹn tới điên!
Ngồi xổm trên mặt đất, nằm sấp ở cửa phòng nghe lén!
Quả là hâm mộ sắp nổ!
Quá mạnh a! Một chọi ba?
Đàn ông đích thực!
Quả thật là đàn ông đích thực!
. . .
Quán cà phê ở góc đường!
Andre nghe tới mặt đỏ bừng! Hơn một trăm tiểu đệ nghe mà gập cả người!
Còn có người trực tiếp chạy vào phòng vệ sinh xử lý!
Andre chậc lưỡi nói: "Con mẹ nó! Thật sự mạnh! Không nhìn ra được!"
"Ngày mai lại tìm hắn học hỏi kinh nghiệm!"
Ba người nhóm La Sát mặt đều đen!
Tới đây còn chưa kịp làm gì, đã trực tiếp chứng kiến một trận đại chiến có âm thanh mà không có hình ảnh?
"Thật ngứa?"
"Nhanh lên một chút?"
"Lại dùng sức một chút? Còn có thể chịu được?"
"Nam thần? Ngươi thực sự là quá lợi hại?"
Con mẹ nó!
Còn lại đều dựa vào tưởng tượng?
Gã đại ca bang Đầu Trọc này thật sự đủ mãnh liệt oa!
Mà đám người Andre đánh chết cũng không nghĩ đến!
Giang Nam ở trong phòng lại đang thực hành chuyên môn mát xa chân!
. . .
Sau sáu tiếng!
Giang Nam đầu đầy mồ hôi đẩy cửa đi ra ngoài, tựa vào trên bệ cửa sổ hóng mát!
Ánh mắt của hai gã lính đánh thuê khi nhìn về phía Giang Nam đã giống như đang nhìn thần tiên!
Sáu tiếng!
Con mẹ nó âm thanh trong phòng đều không có dừng lại!
Cái này nào chỉ đơn giản là đàn ông đích thực? Nhất định thần tiên đích thực a!
Một anh chàng trực tiếp móc ra một điếu xì gà đưa cho Giang Nam: "Nam thần? Làm một điếu không?"
Giang Nam cười nhận lấy!
"Hiểu chuyện!"
Hút một hơi, khói phiêu tán trong không trung!
Mỉm cười, ẩn giấu công danh!
Trong lòng cảm khái một phen!
Ai! Ấn chân 6 tiếng!
Thật con mẹ nó mệt mỏi!
Thời buổi này, nghề mát xa chân cũng không dễ dàng a!
Một phen nghe trộm tất cả!
Tuy nói trong lòng cả đám người đều bị khơi gợi lên một trận lửa nóng, hai đầu trên dưới đều phải nghẹn tới sắp điên!
Nhưng có thể xác định!
Bang Đầu Trọc không phải là quân đoạn Ám Dạ ngụy trang, mà người phụ nữ Kim Sắc Độc Xà của Bạch Sa kia cũng thực sự là người phụ nữ của Giang Nam!
Cũng không phải là mồi câu của Bạch Sa.
Lúc này mới triệt để yên tâm trở lại.
Andre: "Tiếp theo chúng ta có thể nói chuyện!"
La Sát:. . .
Cái này con mẹ nó còn nói chuyện cái rắm gì nữa!
Nghe xong âm thanh nhiều người vận động bên trong cái máy phát kia, còn có tâm tư trò chuyện được nữa sao?
Cỗ lửa nóng phừng phực trong lòng phải gọi là cực kỳ khó chịu . . .
. . .
Phòng khách sạn!
Sau khi trải qua một phen khoái cảm tựa như lên mây chưa từng được trải nghiệm qua!
Ba người Katarina nằm trên giường ngủ cực kỳ ngon giấc.
Trong phòng trừ bỏ đều đều tiếng hít thở ra, không còn âm thanh nào khác.
Bên cửa sổ, Giang Nam ngồi ở trên ghế sô pha!
Trong tay cầm một thanh đường đao, nhè nhẹ lau sạch!
Trên thân đao phản chiếu lấy ánh mắt của Giang Nam!
Lạnh lẽo mà quyết tuyệt!
Giờ khắc này, Giang Nam yên tĩnh không tưởng nổi.
An Ninh mở hai mắt mông lung ra.
Thấy được Giang Nam đang nhẹ nhàng lau chùi đường đao, không khỏi ngây dại . . .
Yên lặng cắn chặt môi dưới!
Một người dẫn đầu cả tiểu đội mười nguòi, xâm nhập sào huyệt của tặc!
Tha hương nơi đất khách quê người, không có bất kỳ sự hỗ trợ nào!
Lọt vào trong tầm mắt đều là địch!
Một khi nhiệm vụ thất bại! Toàn bộ mấy chục vạn người trong trấn nhỏ Voyny!
Tất cả mọi người ở đây đều phải chết!



Bạn cần đăng nhập để bình luận