Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 507 -



Chương 507 -




Mắt thấy bọn họ không chạy kịp! Đám teletubbies đó liền dừng lại để chờ bọn họ tiếp tục đuổi theo!
Phải nói vô cùng tức giận!
Trong lúc nhất thời mỗi người trong Ngọc Long Linh Khư đều tự cảnh giác!
Buổi tối cũng không dám ngủ, gắt gao che chở linh châu!
Mắt thấy còn một ngày nữa là trận đấu Ngôi Sao sẽ kết thúc!
Cũng không thể đánh mất linh châu!
Mà giờ phút này, Tề Ngọc cùng Diệp Tinh Hà tổ đội, hai Hoàng Kim cường đại liên thủ!
Ước chừng đánh nửa tháng linh châu! Thu hoạch vô cùng nhiều!
Tề Ngọc: "Ngươi đúng là một tên điên! Chỉ ngủ hơn 14 giờ trong 24 ngày! Có cần phải liều mạng như vậy không?"
Diệp Tinh Hà hít sâu một hơi: "Ta phải là quán quân!"
Nhưng nhìn linh châu trong túi, trong lòng vẫn không yên!
Tề Ngọc liếm liếm môi, hưng phấn nói: "Nếu không chúng ta liều mạng một hồi! Ai thắng linh châu là của người đó?"
Tề Ngọc căn bản không quan tâm đến thứ hạng, bản thân mình trong cuộc thi Ngôi Sao đã có được đủ lợi ích rồi!
Diệp Tinh Hà cười nói: "Ngươi biết kết quả! Hà tất phải đánh nữa?"
Tề Ngọc bĩu môi, lại thối rắm như vậy?
"Còn một ngày nữa! Ta sẽ giúp ngươi cọ lại?"
Diệp Tinh Hà lắc đầu nói: "Không đánh nữa! Ta muốn đi nghỉ ngơi!"
Hắn biết được! Người ngăn cản được mình trở thành quán quân! Chỉ có một mình Giang Nam!
Thắng hắn rồi! Quán quân sẽ là của mình!
Sở dĩ liều mạng đánh linh châu như vậy, chính là vì lấy được lợi thế tranh đấu với Giang Nam!
Mặc dù không biết tin tức của Giang Nam!
Nhưng Diệp Tinh Hà biết, vô luận đám người Giang Nam ở nơi nào, đều có thể lăn lộn như cá gặp nước!
Trận chiến này là cho bản thân một lời giải thích!
Cũng là cho Diệp Đạo Thiên nhìn xem! Cho đám người cấp cao nhìn xem!
Diệp Tinh Hà ta! Mạnh hơn Giang Nam hắn!
Mà bây giờ! Trên vòng đeo tay vệ tinh cũng gửi tin nhắn!
"Chỉ còn 24 giờ nữa là kết thúc trận đấu! Mời các tuyển thủ đến chân núi cánh đồng tuyết tập hợp!"
Trong doanh địa, tiếng ngáy của Diệp Tinh Hà động trời!
Ngủ vô cunngf sâu, toàn bộ quá trình thi đấu gần như không ngủ được!
Bây giờ chỉ còn 24 giờ nữa là kết thúc trận đấu!
Diệp Tinh Hà tính toán ngủ một giấc thật ngon, điều chỉnh bản thân đến trạng thái tốt nhất!
Mà bên ngoài, Tề Ngọc giúp Diệp Tinh Hà canh đêm!
Trong bụi cỏ!
Giang Nam nhìn lều trại, nước miếng đều sắp chảy ra!
Chung Ánh Tuyết lo lắng nói: "Thật sự muốn xuống tay với hắn? Diệp Tinh Hà chính là Hoàng Kim!"
Hạ Dao: "Hơn nữa còn có Tề Ngọc canh giữ a, nguy hiểm quá lớn!"
Giang Nam đương nhiên nói: "Đương nhiên phải xuống tay với hắn a! Chẳng phải mọi người đều bình đẳng sao?"
"Các ngươi cho rằng vì sao ta lại bán kẹo nổ cho hắn như vậy, vì cái gì để cho hắn lên Hoàng Kim? Tại sao để chừa lại đội của hắn đến phút cuối cùng?"
Đầu tư! Đầu tư có biết không?
Như vậy, số linh châu mà Diệp Tinh Hà lấy được sẽ càng nhiều!
Của hắn? Đó chính là của ta!
Mấy người ngạc nhiên!
Tóm lại ngay từ đầu Giang Nam đã định cướp hắn rồi sao?
Có cần mưu tính thâm sâu như vậy không?
Chỉ thấy Giang Nam bóp ăng ten! Một đường thuấn di, trực tiếp đi vào lều trại của Diệp Tinh Hà!
Mà Tề Ngọc canh giữ bên ngoài căn bản cũng không phát hiện!
Vừa mới vào lều trại, Giang Nam thiếu chút nữa bị tiếng ngáy của Diệp Tinh Hà chấn động chết!
"Con hàng này là máy kéo phải không?"
Vừa mới suy nghĩ lục lọi thử, liền phát hiện Diệp Tinh Hà nắm trong tay một cái túi lớn, gắt gao ôm vào trong ngực!
Ngủ cũng không buông tay!
Ánh mắt Giang Nam sáng lên, đi lên liền kéo!
Nhưng Diệp Tinh Hà nắm chết, căn bản là không thể rút ra!
Giang Nam dùng lực, một trận mãnh liệt!
Kéo luôn cả Diệp Tinh Hà ra khỏi túi ngủ, nhưng hắn còn chưa tỉnh!
Giang Nam: !!
Giữ chặt tới vậy sao? Vì thế liền đi lên liền bẻ ngón tay Diệp Tinh Hà!
Bỏ từng ngón một!
Tròng mắt Diệp Tinh Hà chuyển động, mắt thấy sắp mở mắt!
Giang Nam nóng nảy: "Bé ơi~ ngủ đi~ đêm đã khuya rồi~"
"Để những giấc mơ đẹp~ sẽ luôn bên em!"
"Bé ơn ngủ ngon ~ a!"
Một bài hát chúc bé ngủ ngon!
Gióng hát nhẹ ngàng!
Diệp Tinh Hà chẹp chẹp miệng!
Lại lần nữa đi vào giấc mơ!
Không mở mắt, cả người đều trầm tĩnh lại!
Giang Nam thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục bẻ ngón tay!
Mắt thấy Diệp Tinh Hà lại sắp tỉnh!
Giang Nam đều đã nổ tung!
Lấy ra cục gạch vàng lớn, hướng về phía ót Diệp Tinh Hà đập rầm một phát!
"Mẹ kiếp! Không chịu ngủ đi?"
Lão tử đến đây là để dỗ ngươi ngủ sao?
Lần này, Diệp Tinh Hà hoàn toàn không còn một tiếng động, ngay cả ngáy cũng không ngáy!
Chỉ là trên trán, một cục u màu xanh tím dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được sưng lên!
Giang Nam nhếch miệng cười, tiếp tục bẻ ngón tay!
Nhưng vẫn không được, ngay cả trạng thái ngất xỉu cũng gắt gao túm chặt!
Giang Nam buông tha, trực tiếp mở trùng động không gian ở dưới túi!
Ước chừng hơn hai trăm viên linh châu cấp Hoàng Kim rớt ra, bị Giang Nam hốt sạch!
Suy nghĩ lại.
Như vậy có vẻ hơi vô đạo đức.
Vì thế lại đem không ít hạt đậu giải độc bỏ vào!
Cái túi trông đầy đặn hơn trước!
Giang Nam đứng dậy, hài lòng vỗ vỗ tay, thuấn di một cái liền không còn bóng dáng!
Tề Ngọc nghe tiếng ngáy trong lều trại cũng không còn, không khỏi cười!
"Ngủ một giấc này thật ngon!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận