Quầy Hàng Vỉa Hè Của Ta Cực Mạnh

Chương 75 - Ngươi Cởi Quần Ra!



Chương 75 - Ngươi Cởi Quần Ra!




Cảm giác nơi cánh tay thật mềm mại, hai khối thịt trước ngực đều bị đè ép biến dạng!
Giang Nam: (? ˉwˉ? ) Thật mềm a ~
Không!
Không được!
Là một công dân xã hội chủ nghĩa, sao có thể khuất phục phái Âu chứ?
Cũng cảm giác được Lý Mộ Ngôn run rẩy!
Trong mắt Giang Nam đầy sự bất đắc dĩ: "Không đùa đâu! Theo ta, ngươi thật sự sẽ chết!"
Đùa gì chứ!
Bạch Sa đang nhắm về phía mình!
Sau lưng không biết đã sắp xếp bao nhiêu thứ!
Để Lý Mộ Ngôn đi theo mình?
Chết thế nào cũng không biết!
Đều là bạn học, tuy bình thường không ưa nhau, nhưng để cho Giang Nam thấy Lý Mộ Ngôn chết mà không cứu?
Hắn không thể nhẫn tâm!
Hơn nữa, ai mà không phải bảo bối của cha mẹ? Đứa nhỏ nhà mình chết trong Linh Khư, thương tâm cỡ nào?
Nói xong liền dùng sức rút tay!
Nhưng Lý Mộ Ngôn dùng sức ôm, đánh chết không buông!
"Ngươi là thuốc bôi da chó sao?"
Người phụ nữ này dính người như vậy???
Mẹ kiếp!
Ngay sau đó!
Đại Địa Bạo Hùng nhẹ nhàng ngửi!
Ánh mắt đỏ tươi nhất thời nhìn chằm chằm vào Giang Nam bên này!
Cất bước về phía này giết tới!
Giang Nam mở to hai mắt!
Con mẹ nó! Nhiều người như vậy vì cái gì nhất định phải chọn lão tử để ăn a?
Nói đi!
Có phải ghen tị với nhan sắc tuấn lãng phong thần của tiểu gia hay không?
Không có cách nào, Giang Nam một tay khiêng Lý Mộ Ngôn!
Thuấn di chạy trốn!
Mà Đại Địa Bạo Hùng kia lại đuổi theo Giang Nam chạy trốn!
Trong lòng Giang Nam nhất thời hơn xuất hiện chục câu chửi bậy!
Đại Địa Bạo Hùng bị Giang Nam dẫn dắt rời đi!
Áp lực của các học sinh trong cứ điểm an toàn liền giảm mạnh, hầu hết chạy ra ngoài!
Giờ phút này, hai người An Ninh và Trần Thần đã cùng Sơn Miêu chạy tới hội hợp!
Chỉ thấy lúc này vẻ mặt Sơn Miêu lạnh lẽo: "Chuyện gì xảy ra! Giang Nam đâu?"
An Ninh lo lắng nói: "Vừa rồi thấy hắn bị Đại Địa Bạo Hùng kia đuổi đuổi theo!"
"Trong đám người của Bạch Sa có Linh Võ giả hệ thổ cấp Hoàng Kim!"
Sơn Miêu lạnh lùng nói: "Bạch Sa không chỉ có những người này! Các học sinh còn lại đang rút lui cũng gặp phải phục kích!"
"Hai người các ngươi phối hợp với quân đoàn Ám Dạ, toàn lực phối hợp với học sinh rút lui, thà rằng mình chết, học sinh không thể xảy ra chuyện! Đã biết?"
Trần Thần đáp: "Vâng! Đội trưởng!"
An Ninh vẻ mặt lo lắng: "Nhưng Giang Nam thì sao?"
Linh Khư lớn như vậy!
Tìm một người khác hơn mò kim đáy biển!
Huống hồ còn có Bạch Sa ẩn nấp trong bóng tối!
Quân đoàn Ám Dạ hộ tống học sinh rút lui, không có thời gian tìm Giang Nam!
Đây chẳng khác nào biến tướng tuyên án tử hình Giang Nam!
Sơn Miêu cắn răng: "Bỏ nhỏ vì lớn! Mạng của ai cũng là mạng, không thể vì Giang Nam mà không để ý nhiều học sinh như vậy!"
"Đây cũng là mục đích của Bạch Sa, muốn lấy nhân thủ của học sinh kiềm chế quân đoàn Ám Dạ!"
"Ta tự mình đi tìm hắn!"
"Nếu Giang Nam chết! Mạng sống của hắn! Lạc Thiên Hồng ta tự mình gánh!"
Nói xong quỳ gối ngồi xổm xuống, lực lượng cuồng dã trút xuống!
Mặt đất cứng rắn bị cô giẫm nạo! Cả người tựa như đạn pháo bắn ra ngoài!
Từng trận cuồng phong nổi lên!
Vẻ mặt An Ninh lo lắng!
Trần Thần nghiêm trang: "Chấp hành mệnh lệnh!"
......
Bên kia, Giang Nam khiêng Lý Mộ Ngôn cắm đàu chạy trối chết!
Đêm đen mù lòa, Giang Nam miễn cưỡng xác định đường!
Mang theo Lý Mộ Ngôn trốn trong một động thạch nhũ!
Lúc này hai người mới thở phào nhẹ nhõm!
Mơ hồ còn có thể nghe được tiếng nổ vang bên ngoài!
Đại Địa Bạo Hùng vẫn đang tìm kiếm họ!
Trong lòng Giang Nam cũng một trận hồ nghi!
Mẹ nó vì cái gì nhất định phải đuổi theo ta?
Con gấu này đến tột cùng nhờ vào cái gì mà một đường đuổi theo được?
Thuấn di cũng không bỏ được!
Nói xong ánh mắt rơi vào trên người Lý Mộ Ngôn ở bên cạnh!
Giờ phút này Lý Mộ Ngôn ôm gối ngồi ở góc tường!
Trong đôi mắt to đều là nước mắt!
Sớm đã không còn vẻ cao ngạo!
Đang nhỏ giọng khóc nức nở!
Giờ phút này, ánh mắt Giang Nam giống như dao cạo đảo qua người Lý Mộ Ngôn!
Lý Mộ Ngôn yếu đuối nhìn Giang Nam một cái!
Rụt cổ lại!
Hắn ta... Tại sao hắn lại nhìn mình như vậy?
Có phải hắn đang nghĩ tới chuyện kỳ cục gì không?
Trong lòng đang lo lắng.
Chỉ nghe Giang Nam nói: "Ngươi cởi quần ra cho ta đi!"
Lý Mộ Ngôn: !!!
Cởi quần ra?
Lúc này rồi ngươi còn bảo ta cởi quần ra à?
Muốn làm gì còn cần suy nghĩ sao?
Quả nhiên!
Giang Nam cứu mình cũng không có lòng tốt!
Mẹ nó còn đưa mình vào sơn động...
Lý Mộ Ngôn nghĩ, thân thể điên cuồng lui về phía sau, trong mắt tràn đầy hoảng sợ: "Ngươi đừng tới đây!"
"Giang Nam! Ta không nghĩ tới ngươi lại là loại người này!"
Giang Nam: ???
Mẹ nó loại người gì?
Tại sao ta là loại người này?
Chỉ cởi quần ra thôi!
Quả nhiên nữ nhân tự bổ não thật đáng sợ!
Giang Nam nhìn thấy quần jean của Lý Mộ Ngôn dính một mảng lớn chất nhầy màu hồng!
Chính là vật chất bị Ivanov đã nổ tung, thủ phạm gây ra thú triều chính là thứ này!
Ngay sau đó!
Đại Địa Bạo Hùng tìm tới, cửa sơn nhỏ!
Nó liền vung tay vỗ mạnh sơn động, dọa Lý Mộ Ngôn thất thanh thét chói tai!
Giang Nam nóng nảy: "Nhanh lên! Cởi quần ra!"
Lý Mộ Ngôn lau nước mắt: "Chúng ta có thể chạy trốn trước không? Sau đó lại làm chuyện mà ngươi muốn?"
"Ngươi nghe ta có được không?"
Ngữ khí của cô đã mang theo một tia cầu xin!
Giang Nam: ???
Cái gì vậy!
Ta mẹ nó nghe không hiểu oa!
"Không được! Cởi nó ra ngay bây giờ!"
Lý Mộ Ngôn liều mạng lắc đầu!
Có một thứ!
Dù nói cái gì cũng không thể cho Giang Nam xem!



Bạn cần đăng nhập để bình luận