Quỷ Dị Xâm Lấn
Chương 145: Chợ đen mấy người hợp nhau để diễn tuồng?
“Tinh Tinh, sao không đi cùng Dược vậy hả?” Giang Ảnh có chút ngoài ý muốn.
Hàn Tinh Tinh cười hì hì nói:
"Chị, anh Dược trốn tránh em đó, tan học em chờ anh ấy ngoài cổng trường, cũng không biết anh ấy chuồn đi bằng cách nào.”
Giang Ảnh có chút mơ hồ, một thiếu nữ xinh đẹp như vậy, nhìn thôi đã vui mắt, trốn người ta làm gì đây?
“Tinh Tinh, sao em lại tới vậy?” Giang Dược từ tầng hầm đi lên, nhìn thấy Hàn Tinh Tinh, có chút ngoài ý muốn.
"Tại sao em không thể tới? Không phải đã hẹn trước là cùng đi tham gia hoạt động sao, lại muốn bỏ em đi một mình?” Hàn Tinh Tinh bĩu môi nói, có chút hầm hè.
“Anh hẹn trước hồi nào?”
Giang Dược cười khổ. Anh là hẹn với chú em, chứ không hẹn với em!
Có điều Hàn Tinh Tinh vừa xuất hiện, hắn liền biết, chỉ sợ lần này không dẫn cô ấy đi cũng không được.
"Em có mã vào chợ không?" Giang Dược vừa hỏi xong, hắn lập tức cảm thấy có chút dư thừa. Đường đường là con gái của thị trưởng Tinh Thành, muốn kiếm một cái mã nhập chợ còn không đơn giản sao?
Giang Ảnh cuối cùng cũng hiểu rõ. Có điều lúc này, cô hiển nhiên không nên xen vào, cười nói:
"Mặc kệ hai đứa sắp tham gia hoạt động gì, cũng phải ăn cơm tối chứ?”
“Không cần, bọn em ra ngoài tùy tiện ăn chút gì đó cũng được." Đây là câu trả lời của Giang Dược.
“Phải ăn chứ!” Đây là câu trả lời của Hàn Tinh Tinh.
Hai người cơ hồ là nói đồng thanh.
Giang Ảnh trợn mắt với Giang Dược:
"Chắc có mình em nhiều việc, khó có dịp Tinh Tinh đến nhà chúng ta, tối nay chị tự mình xuống bếp.”
“Tam Cẩu đâu?”
"Bây giờ mỗi ngày nó đều phải đi Cục Hành động, nói là đào tạo văn hóa và kỹ năng chuyên môn."
Tam Cẩu không có ở nhà, thiếu một người làm sinh động bầu không khí.
Có điều Hàn Tinh Tinh hiển nhiên rất hiểu chuyện, vừa trò chuyện vui vẻ với Giang Ảnh, vừa phụ việc trong phòng bếp, ra tay cũng lưu loát, không giống loại tiểu thư chân yếu tay mềm chưa từng làm việc nhà bao giờ.
“Tinh Tinh, chị không ngờ là em cũng biết làm những việc bếp núc đấy nhé?”
Nhìn cách thái rau rửa rau của Hàn Tinh Tinh, không hề có chút xa lạ nào.
"Dạ có gì đâu ạ, ba mẹ em suốt ngày bận rộn công việc, từ tám tuổi em đã thường phải tự làm đồ ăn cho mình. Bằng không thì phải đói bụng, không thể không học a.”
Giang Ảnh khen ngợi:
"Tốt lắm, tự mình động thủ, áo cơm không lo. Ai cũng nói con nhà nghèo mới sớm biết lo việc nhà, quả nhiên đều là thành kiến.”
Hàn Tinh Tinh cười nói:
"Em cũng quen rồi! Dù sao ở trường em cũng sẽ không nói ba em là ai, người khác chỉ cho rằng em là đại tiểu thư thiên kim gì đó, nào biết em thường một mình cô đơn ở nhà ăn mì gói.”
“Ai dà, em không nói chị cũng không nghĩ tới, đường đường là con gái nhà thị trưởng, lại còn phải ăn mì tôm. Tinh Tinh, nếu sau này trong nhà em không có cơm ăn, cứ qua đây ăn.”
"Thật sao?" Hàn Tinh Tinh mừng rỡ.
"Ăn một bữa cơm bình thường mà thôi, chẳng lẽ không thêm nổi một chén của em à?"
“Thật tốt quá rồi!” Hàn Tinh Tinh hoan hô nhảy cẫng:
"Em ăn mì gói sắp bị ám ảnh tâm lý tới nơi rồi!”
Bữa cơm tối này, Giang Ảnh cố ý làm thêm hai món, ba người vừa nói vừa cười, ngược lại ăn đặc biệt thoải mái. Hàn Tinh Tinh cũng không kén cá chọn canh, món gì cũng ăn qua một ít, ăn xong còn không quên khen ngợi.
Sau khi buông bát đũa xuống, Hàn Tinh Tinh còn chủ động yêu cầu rửa chén, bị Giang Ảnh nghiêm khắc cự tuyệt.
Bảy giờ, hai người chính thức xuất phát, do đội trưởng Vương phái một chiếc xe đưa đón.
Bảo vệ ở hiện trường cũng không đánh trống khua chiêng, nhưng bề ngoài thì lỏng lẻo, bên trong thì nghiêm ngặt.
Ngoài mặt thoạt nhìn không ra cái gì, nhưng sau khi đi vào bên trong phải trải qua từng tầng kiểm tra đặc biệt nghiêm khắc.
Sau khi quét mã, một người đã đưa họ đến phòng thay đồ.
"Hai vị, quy củ của chợ đen, mọi người phải thống nhất ăn mặc, đồng thời đeo mặt nạ, để tránh bất kỳ mâu thuẫn gút mắc nào sau này, xin hãy phối hợp một chút."
Đây đúng là một biện pháp thú vị.
Thống nhất ăn mặc kỳ thật chính là ai cũng mặc lễ phục dạ hội, chỉ là có thêm một cái mặt nạ.
Sau khi thay trang phục xong, có người dẫn bọn hắn đi tới đi lui qua đủ các loại hành lang, cuối cùng mới tiến vào một gian phòng yến hội cỡ lớn.
Phòng dạ hội rõ ràng được thiết kế cẩn thận, không chỉ đảm bảo bầu không khí của chợ đen, mà còn chú ý đến sự riêng tư của mỗi người tham gia.
Ở giữa phòng tiệc có hai hàng bàn ăn, bày biện các loại đồ ăn nhẹ tự phục vụ tinh xảo, trái cây, rượu vang… cho người tham gia thỏa thích hưởng dụng.
Hai bên sắp xếp một ít ghế ngồi rải rác, hoặc là ghế đơn, hoặc là ghế đôi, hoặc ghế ba, giữa các ghế đều bảo trì một khoảng cách nhất định, hơn nữa đều là loại ghế sô pha có chỗ dựa rất êm và lớn, có thể đảm bảo tính riêng tư, sẽ không bị quấy nhiễu lẫn nhau quá nhiều.
Đằng trước là một sân khấu nhỏ, hiện tại đang có ban nhạc diễn tấu những bản nhạc pop nhẹ nhàng, có thể khiến mọi người thư giãn cả về mặt thể chất lẫn tinh thần.
Giang Dược và Hàn Tinh Tinh đi cùng với nhau cho nên được an bài ngồi ở một ghế sô pha đôi.
“Hai vị, xin mời cứ tự nhiên dùng thức ăn thức uống trên bàn, bất cứ lúc nào cũng có thể gọi nhân viên phục vụ của chúng tôi. Trên mỗi ghế đều có nội quy giao dịch, vui lòng đọc kỹ.”
Hai người đều là lần đầu tiên tham gia chợ đen, thấy gì cũng mới mẻ.
Nội quy giao dịch cũng có khá nhiều điều, tuy không phức tạp nhưng đều rất nghiêm khắc. Trên đó viết rất rõ, chỉ cần vi phạm bất kỳ điều nào, đều sẽ bị trục xuất khỏi chợ đen, đồng thời bị đưa vào danh sách đen của thị trường chợ đen, sau này sẽ rất khó có thể trở lại chợ đen được.
Điều đầu tiên chính là không thể báo sai vật phẩm giao dịch, một khi báo sai vật phẩm, nếu bị tra ra, sẽ lập tức bị trục xuất.
Điều thứ hai cũng rất công bằng, không được ép mua ép bán, mua bán công bằng, anh tình tôi nguyện.
Điều thứ ba, không được phép sử dụng bất kỳ thiết bị điện tử nào để ghi âm hay chụp ảnh, một khi bị phát hiện, không chỉ bị thủ tiêu các thiết bị điện tử mà còn sẽ bị trục xuất và lên danh sách đen.
Điều thứ tư, sau khi mua bán thành công, không được đổi ý dưới bất kỳ hình thức nào, càng không thể theo dõi đối tượng giao dịch, nếu bị phát hiện và báo cáo sẽ được đưa vào danh sách đen vĩnh viễn của chợ đen.
Mỗi một điều trong nội quy giao dịch theo Giang Dược đều rất hợp lý, xem ra chợ đen này tuy mang một chữ đen nhưng quy củ còn nghiêm khắc hơn chợ chính quy rất nhiều.
Hàn Tinh Tinh vẫn luôn hoạt bát, vào đến chợ đen rồi mà cũng không chịu ngồi yên, cứ nhìn xung quanh giống như một đứa trẻ tò mò.
“Nơi đây chỉ có khoảng chừng ba mươi cái ghế sô pha, chẳng lẽ người đến giao dịch chợ đen chỉ nhiêu đó thôi sao?” Hàn Tinh Tinh ít nhiều cảm thấy hơi có chút ngoài ý muốn.
Giang Dược trái lại cũng không kinh ngạc lắm.
“Đây là chợ đen, em tưởng là chợ mua thức ăn sao? Giao dịch quan trọng là giá trị của mặt hàng, không phải là số lượng người giao dịch nhiều hay ít.”
Hàn Tinh Tinh cười hì hì nói:
"Em hiểu chứ, có điều nhìn qua, so với một ít tiệc dạ hội cao cấp, cảm giác đẳng cấp cũng chỉ như vậy thôi a.”
Giang Dược lại phải một phen im lặng.
Hắn chưa từng tham gia tiệc rượu cao cấp gì đó, không biết đẳng cấp của chợ đen rốt cuộc cao bao nhiêu. Có điều loại giao dịch ngầm này, trọng điểm là giao dịch, có phô trương hay không, Giang Dược trái lại không thèm để ý.
Dù sao thị trường chợ đen cũng không thể tìm một ít minh tinh đến tạo không khí sôi động chứ?
Loại giao dịch không thể nhìn thấy ánh sáng này, nhất định phải khiêm tốn.
"Giang Dược, lần này anh tới mang theo thứ tốt gì thế?"
"Em vẫn đừng nên hỏi thì tốt hơn." Giang Dược cười nói.
“Keo kiệt!” Hàn Tinh Tinh bĩu môi.
"Không phải anh keo, mà thứ này quả thực có chút không đứng đắn." Giang Dược thần bí cười.
Hàn Tinh Tinh nghe hắn nói như vậy, lòng hiếu kỳ càng tăng lên.
Ngay khi cô định hỏi tiếp, hai bóng dáng xuất hiện trên sân khấu.
"Các vị khách quý, mọi người chuẩn bị một chút, còn mười phút nữa, giao dịch của chúng ta sẽ chính thức bắt đầu. Tin rằng đại đa số khách mời ở đây đều đã không chỉ một lần tham gia giao dịch chợ đen, phương thức đã rất quen thuộc. Tôi chỉ có một câu nhắc nhở mọi người, thứ tốt không chờ người, nếu như các vị thật sự là cần gấp một vật nào đó, nhất định không nên do dự. Tôi đã thấy nhiều người vì do dự, cuối cùng bỏ lỡ thứ tốt, vỗ đùi hối tiếc!”
“Mỗi lần chợ đen đều có thành viên mới gia nhập, thừa dịp bây giờ còn thời gian, trước tiên tôi giới thiệu ngắn gọn một chút. Giao dịch ở đây được chia thành ba khâu. Khâu đầu tiên, giao dịch trực tiếp, lấy vật đổi vật. Hãy nhớ, tất cả các giao dịch không thể được thực hiện riêng tư, phải được hoàn thành thông qua chúng tôi. Chỉ có như vậy, mới có thể đảm bảo giao dịch công bằng, ngăn chặn hàng giả hàng nhái.”
“Khâu thứ hai, đấu giá trực tiếp. Khâu này chắc tôi không cần phải giải thích cụ thể rồi nhỉ, nếu các vị có thứ tốt muốn bán, lại cảm thấy không có bảo vật thích hợp để giao dịch với mình, vậy có thể đưa lên đấu giá.”
“Khâu thứ ba là giao dịch trực tuyến. Hai khâu đầu tiên không hoàn thành giao dịch, cũng không quan trọng. Chúng tôi có rất nhiều người mua trên khắp cả nước, tất cả đều được kết nối vào giao dịch trực tuyến. Sau khi bảo vật của quý vị được hiển thị trực tuyến, nếu có người mua trên mạng nhìn trúng, cũng có thể hoàn thành giao dịch.”
Quy tắc cũng không phức tạp, rất dễ hiểu.
Giang Dược mặc dù là lần đầu tiên tham gia giao dịch chợ đen, nhưng lại vô cùng bình tĩnh.
Hắn quyết định, trước khoan vội ra tay, nhìn nhiều một chút đã.
Ngược lại Hàn Tinh Tinh có vẻ hưng phấn hơn hắn nhiều. Thỉnh thoảng cô ghé sát lại gần Giang Dược nói vài câu.
Sau lời phát biểu của ban tổ chức, hội chợ chính thức bắt đầu.
Theo quy tắc, khâu đầu tiên, mỗi người cần phải viết danh sách những bảo vật mà mình có, phải là có thật sự, quyết không được báo sai.
Giang Dược suy nghĩ một chút, viết lên những thứ mình mang theo, gồm có bùa Kháng lửa, bùa Kháng phép, còn có linh dịch Luân hồi.
Linh dịch Luân hồi là tên Giang Dược tự nghĩ ra, kỳ thật chính là thứ chiết xuất từ nước tiểu đồng tử của Tam Cẩu, khử đi mùi khai, tăng cường công hiệu.
Mỗi một thứ, Giang Dược còn cố ý giới thiệu đơn giản một chút tính năng.
Chẳng bao lâu, các bảng danh sách đều đã được thu thập.
Trên màn hình lớn, tên của các bảo vật không ngừng xuất hiện.
Hiện trường có khoảng ba mươi người tham gia, số bảo vật được thống kê tổng cộng có hơn sáu mươi loại.
Nói cách khác, trung bình mỗi người báo lên ít nhất hai loại.
Giang Dược vẫn nhìn chằm chằm màn hình lớn, quả nhiên, không bao lâu, phía trên liền xuất hiện ba chữ cỏ ngưng khói.
"Tin tức của chú Hàn quả nhiên linh thông, loại tin tức tư mật này, cư nhiên đều có thể nghe được?"
Hàn Tinh Tinh ở một bên hiển nhiên cũng thấy được ba chữ cỏ ngưng khói, lúc trước cô từng nghe chú Hàn và Giang Dược nhắc tới ba chữ này trong cuộc đối thoại hôm qua.
Với sự lanh lợi của mình, cô đương nhiên biết Giang Dược tới đây kỳ thật chính là vì món đồ ấy.
Cô vừa định nhắc nhở Giang Dược, lập tức lại nhớ tới gì đó, nhất thời ngậm miệng lại.
Đây là giao dịch chợ đen, nếu biểu hiện quá rõ ràng với một loại bảo vật nhất định, rất dễ bị quan sát, cuối cùng đẩy cao giá khởi điểm.
Hơn sáu mươi loại bảo vật, không ngừng luân phiên hiển thị lên màn hình lớn, đối với một ít bảo vật tương đối khó hiểu, còn kèm theo giới thiệu.
“Các vị, xin hãy nghiêm túc nhớ kỹ những bảo vật này, đây là mấu chốt của khâu đầu tiên. Chúng tôi sẽ dành ra mười phút cho các vị khách để chọn ra mười món các vị cần nhất. Sau đó chúng tôi sẽ dùng tốc độ nhanh nhất thống kê ra món bảo vật nào được nêu tên nhiều nhất, nó sẽ thành vật được lên đài đầu tiên, chủ nhân của nó có thể nói ra thứ mình cần, sau đó triển khai giao dịch.”
“Căn cứ theo số lượng bỏ phiếu từ trên xuống, tiếp tục cho đến khi đủ mười món, sau đó lại tiếp tục bỏ phiếu chọn ra mười món kế tiếp, sau ba vòng bỏ phiếu, khâu giao dịch đầu tiên sẽ kết thúc.”
Ba vòng bỏ phiếu, trên lý thuyết có thể sinh ra ba mươi giao dịch, nếu như là lấy vật đổi vật, chẳng khác nào giao dịch sáu mươi món bảo vật.
Sau khi người dẫn chương trình nói một phen, bầu không khí hiện trường trở nên ngưng trọng.
Hiển nhiên, tất cả mọi người rất coi trọng giao dịch này, đều đang nghiêm túc cân nhắc, mình rốt cuộc cần cái gì, nên điền mười món nào.
Đây không thể nghi ngờ là một môn học vấn, nếu như là mình đặc biệt cần, có nên điền vào top mười hay không?
Xuất hiện trong top mười, không thể nghi ngờ là hàng hot, chứng minh tất cả mọi người đều muốn, chắc chắn sẽ phải cạnh tranh nhiều hơn, càng sớm xuất hiện, sự lựa chọn của người bán càng lớn, tỷ lệ thành công của người mua càng thấp.
Đương nhiên, đây là lấy vật đổi vật, nếu muốn giao dịch được thứ tốt, phải tự mình có thứ tốt xứng đôi tương ứng, loại chuyện nhặt món hời này, cơ bản không có khả năng phát sinh ở chợ đen.
Có thể đến chợ đen, ai lại là tay mơ chứ?
Tất cả đều là cáo già!
Giang Dược suy nghĩ một chút, quyết định đưa bảo vật của mình vào tuyển chọn, còn cỏ ngưng khói, hắn dứt khoát không chọn.
Lần đầu tiên hắn đến chợ đen, tư duy rất đơn thuần, lạt mềm buộc chặt.
Hy vọng cỏ ngưng khói không nên xuất hiện sớm như vậy, nếu không, có thể đến phiên hắn hay không cũng là một ẩn số.
"Các vị, mười phút đã đến, các vị hẳn là đều nhìn thấy trước mặt có một cái máy tính bảng, xin mở máy tính bảng, trên đó có một giao diện bỏ phiếu. Giao diện này chỉ toàn là số, chỉ cần chọn ra mười con số là được. Mỗi một con số đều tương ứng với mã bảo vật của chúng ta hôm nay. Mọi người có thể xem mã của mỗi bảo vật trên màn hình lớn. Chúng tôi sẽ thống kê mười món đầu tiên được bỏ phiếu nhiều nhất.”
“Mời các vị lợi dụng tốt tư cách bỏ phiếu của mình."
Hàn Tinh Tinh thuần túy là tới xem náo nhiệt, cô tuyệt đối không thể tưởng tượng được, mình vẫn có quyền bỏ phiếu, điều này quả thực có chút không thể tưởng tượng nổi.
Giao diện bỏ phiếu có tổng cộng một trăm số, từ một đến một trăm.
Hiển nhiên, giao diện bỏ phiếu này đã được chuẩn bị trước từ sớm, mặc kệ hiện trường xuất hiện bao nhiêu bảo vật, chỉ cần tổng số không vượt quá một trăm, thì vẫn không cần sửa đổi lại giao diện.
Ba mươi vị khách, ít có khả năng tổng số bảo vật vượt quá một trăm.
Logic của Hàn Tinh Tinh rất đơn giản, sao chép Giang Dược.
Giang Dược bấm số nào, cô sẽ chọn số nấy.
Lúc này cũng không phải là lúc gây rối, Hàn Tinh Tinh rất rõ ràng.
Giang Dược nhấn số, rất nhanh liền đủ mười, xong chọn nút OK.
Quá trình bỏ phiếu rất nhanh, cơ hồ không quá năm phút, có thể thấy mọi người kỳ thật đã sớm cân nhắc kỹ lưỡng, cũng không cần do dự quá nhiều.
Số liệu sẽ được thống kê tự động bởi hệ thống.
Chẳng bao lâu sau, một trục nằm ngang được tạo tự động trên màn hình.
Vị trí thứ nhất, rõ ràng là bùa Kháng tà do Giang Dược cung cấp!
Vị trí thứ hai, bùa Kháng lửa!
Vị trí thứ ba, linh dịch Luân hồi!
Giang Dược thiếu chút nữa trợn tròn mắt.
Cái quái gì thế này?
Ý niệm đầu tiên trong đầu hắn chính là, hai mươi tám vị khách còn lại chẳng lẽ đã liên thủ để diễn tuồng với mình hay sao?
Như thế nào ba món mình báo lên cư nhiên chiếm cứ cả top ba?
Chẳng lẽ nói, đại đa số bảo vật mà chợ đen giao dịch đều là để cho đủ số, chứ giá trị kỳ thật cũng không cao?
Trong lúc nhất thời, Giang Dược thật đúng là khó có thể thích ứng.
Sau khi bình tĩnh lại, hắn nhận ra mình suy nghĩ hơi quá lố. Bởi vì người ta cũng không biết mấy thứ này là do ai bán.
Người dẫn chương trình cười ha ha nói:
"Thành thật mà nói, giao dịch chợ đen lần này quả thật tôi có chút ngạc nhiên. Lại xuất hiện bùa phép, mặc dù chỉ là bùa phép cấp một, nhưng chúng tôi tổ chức giao dịch chợ đen nhiều lần như vậy, thật đúng là chưa từng thấy qua bùa phép chân chính. Hy vọng người bán không phải đang trêu chọc tất cả chúng ta. Đương nhiên, Bùa Kháng tà này có thể xếp thứ nhất, có thể nói là củ khoai lang nóng phỏng tay, tôi đoán có rất nhiều người rục rà rục rịch. Nói thật, rốt cuộc hoa rơi nhà ai, tôi thật đúng là khó nói. Mời chủ nhân của lá bùa đi lên nói chuyện.”
Một tràng pháo tay như sấm vang lên tại hiện trường.
Giang Dược hít sâu một hơi, thong dong đứng dậy, đi về phía trước sân khấu.
Tất cả mọi người đều đeo mặt nạ, không quen biết nhau, Giang Dược không hề có tí áp lực gì.
Đối mặt với thú triều xâm nhập Bàn Thạch Lĩnh, bách quỷ dời núi, Giang Dược đều mặt không đổi sắc, huống hồ chi là lúc này?
"Quý khách, căn cứ theo quy tắc, chúng tôi phải kiểm hàng trước."
Giang Dược sớm đã có dự liệu, lấy ra một cái hộp tinh xảo từ trong túi, bề dài ba mươi phân, bề rộng lớn hơn hai ngón tay một chút.
Mở hộp ra, bên trong có một lá bùa.
Giang Dược nhẹ nhàng điểm một chút, lá bùa tự động từ trong hộp nhẹ nhàng lơ lửng bay lên trên, một luồng linh lực nhàn nhạt nâng đỡ, bùa phép phảng phất giống như người mới tỉnh giấc, còn hơi buồn ngủ, nhưng lại rõ ràng có thêm vài phần sinh khí.
Oa !
Hiện trường nhất thời xôn xao một mảnh.
Nhìn thấy một tầng linh khí gợn sóng nhè nhẹ bên ngoài lá bùa, có chút người biết hàng ở hiện trường liền có thể kết luận, đây đúng là bùa phép, có sóng linh lực!
Tất nhiên, quy trình vẫn phải làm. Người dẫn chương trình lập tức mời ra hai chuyên gia, tiến lên giám định cẩn thận một phen.
Sau khi giám định cẩn thận, chuyên gia nhận định tại chỗ:
"Đây thực sự là bùa Kháng tà, không giả được. Hơn nữa chế tác tinh xảo, cũng không phải loại hàng kém chất lượng chế ẩu chế tả, dùng qua một lần là hư, mà là có thể được sử dụng nhiều lần, có thời gian hiệu lực khá dài!”
Lời nói của chuyên gia, uy tín đương nhiên vô địch.
Bầu không khí hiện trường nhất thời trở nên sinh động, trong mắt rất nhiều người tràn ngập sự háo hức chờ đón.
Căn cứ theo giới thiệu lúc trước, bùa Kháng tà này có thể tránh được lệ quỷ cấp C trở xuống, cam đoan không bị nó quấy nhiễu. Chỉ riêng điểm này, nó tuyệt đối là bảo vật hiếm có ở thời đại quỷ dị. Hơn nữa, đây không phải là vật tiêu hao một lần, mà là có thể được sử dụng nhiều lần, thời gian hiệu lực dài.
Loại hàng tốt này, trước đó thật đúng là chưa từng xuất hiện qua ở Tinh Thành!
Dù sao, thời đại quỷ dị hàng lâm mới được bao nhiêu ngày?
Người dẫn chương trình sảng khoái nói:
"Nhận định của chuyên gia uy tín, mọi người hẳn là tán thành. Hiện tại, mời chủ nhân bùa phép của chúng ta nói một chút, muốn dùng vật này trao đổi cái gì?”
Đối mặt với hơn hai mươi đôi mắt tha thiết phía dưới, suy nghĩ của Giang Dược vô cùng kiên định. Hắn đã sớm xác định thứ mình muốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận