Quỷ Dị Xâm Lấn

Chương 162: Tin mới nhất về cỏ ngưng khói

Mặc kệ có hiềm nghi hay không, đã xảy ra chuyện lớn như vậy, tất cả những người liên quan trong đó nhất định sẽ bị dẫn đi điều tra.
"Cậu Giang, cậu có phát hiện gì không?"
Sau khi ra khỏi căn nhà kia, trưởng ban La thấp giọng hỏi.
Giang Dược lắc đầu:
"Thoạt nhìn không có gì khác thường. Điều kỳ lạ duy nhất là cánh cửa dường như đã được thay ổ khóa mới.”
“Thay khóa mới?”
Sự nhạy cảm nghề nghiệp khiến trưởng ban La có chút kinh ngạc.
Ông tìm đội trưởng Lý hỏi một chút, không ngờ đội trưởng Lý thật đúng là biết chuyện này.
"Thật ra vị chủ nhà này cũng là mấy ngày gần đây mới chuyển tới. Trước đó vẫn là trạng thái trống không. Nếu như là mới tới ở, muốn thay khóa cửa cũng là hợp lý. Nhiều chủ nhà đều làm thế.”
Đội trưởng Lý giải thích.
Điểm này Giang Dược cũng hiểu.
Chị Giang Ảnh làm môi giới hai năm, hàng ngày hắn cũng được nghe không ít về chuyện này.
Nhiều chủ sở hữu vì lý do an toàn, thường xuyên thay đổi khóa cửa.
Hiện trường vụ nổ cơ bản đã được khảo sát xong, ngoại trừ bồn hoa bị nổ tung, hàng cây xanh bị phá hủy một mảng lớn, nhìn qua cũng không có tổn thất gì đặc biệt.
Giang Dược và trưởng ban La lại dạo quanh hiện trường vài vòng.
Trưởng ban La vẫn không hiểu được:
"Kẻ gây án trả giá lớn như vậy, chỉ vì muốn nổ một bồn hoa. Sau đó không tiếc nổ cả chính mình?”
Để xây một bồn hoa như vậy, tốn có bao nhiêu tiền? Cho dù hồi phục lại như cũ, cùng lắm hết một hai triệu. Có cần phải liều mạng mang theo thuốc nổ để phá hoại nó đến vậy không?
Giang Dược đứng bên cạnh bồn hoa, nhíu mày trầm tư.
Không biết vì sao, sau khi hiện trường được dọn dẹp, khói bụi tan đi, Giang Dược nhìn bồn hoa nát bấy kia, luôn có chút cảm giác tâm thần không yên.
Nghi ngờ của trưởng ban La chính là nghi ngờ của hắn.
Bất cứ chuyện gì, chỉ cần có điểm khác thường không tài nào hiểu nổi, khẳng định là có ẩn tình bên trong.
Bồn hoa này hoàn toàn bị phá hủy, Giang Dược cũng nhìn không ra rốt cuộc nó ẩn chứa cái gì. Nhưng hắn luôn cảm thấy nó phải liên quan tới chuyện gì lớn lắm.
Nhưng hắn kiểm tra hiện trường hồi lâu, lại thủy chung không phát hiện được gì.
"Trưởng ban La, chúng em đã thu thập xong mảnh vụn thi thể của kẻ tự bạo. Đồng thời cũng đã lấy được video giám sát. Sau khi trở lại cục có thể nắm được danh tính của đối phương.”
Tra danh tính?
Giang Dược không lạc quan chút nào.
Trước khoan nói có thể tra được hay không, cho dù tra được thì có thể làm gì?
Người ta đều đã tan xác tại chỗ, chết không đối chứng, không còn mở miệng được, đương nhiên sẽ không có biện pháp tìm được kẻ giật dây sau lưng. Mà nếu không tìm được kẻ phía sau, thì càng khó giải quyết câu đố này.
Hiện trường cơ bản đã xử lý xong, trưởng ban La chuẩn bị thu đội.
"Đội trưởng Lý, chúng tôi sẽ chăng dây rào lại hiện trường vụ nổ, hy vọng đội ngũ an ninh của các anh có thể bảo vệ hiện trường một chút. Đừng vội vàng sửa chữa, cứ giữ nó như thế này, có lẽ chúng tôi có thể trở lại thu thập bằng chứng bất cứ lúc nào.”
Những việc này chỉ là thường thức.
Đội trưởng Lý gật đầu:
"Trưởng ban La yên tâm, tôi sẽ phái người thay phiên nhau canh gác hai mươi bốn trên hai mươi bốn tiếng đồng hồ, không cho bất luận kẻ nào tới gần.”
“Cậu Giang, cậu có muốn đi dạo một chút với tôi không?”
Trưởng ban La đưa ra lời mời.
"Thôi được rồi, hôm nay tôi xin kiếu."
Giang Dược có chút tâm thần không yên, muốn tĩnh lặng một mình.
"Đúng rồi, kẻ tập kích cậu trước đó đã tiếp nhận điều trị, hiện tại đang bị nhốt trong cục chúng tôi. Tên này vừa nhìn đã biết cứng đầu, miệng rất kín. Muốn cậy miệng gã, độ khó thật không nhỏ. Cậu có ý tưởng gì không?”
“Không có."
Giang Dược cười lạnh lắc đầu, điều đó đã không còn quan trọng nữa. Dù sao việc này đã rất rõ ràng, tất nhiên là người của nhà họ Đặng làm con thiêu thân.
Người kia có chịu mở miệng hay không, đã không còn ảnh hưởng đại cục.
Giang Dược đã kết xuống tử thù với nhà họ Đặng, có thêm một khoản này cũng không sao cả.
"Cậu Giang, nhà họ Đặng bên này, cậu nên từ từ một chút. Theo quan sát của tôi, bọn họ mấy năm nay làm việc càng ngày càng không kiêng nể gì. Tôi cảm thấy đằng sau nhà họ Đặng có lẽ còn phức tạp hơn nhiều so với những gì chúng ta đang thấy.”
"Ồ?"
"Đây chỉ là quan sát của cá nhân tôi, hiện tại không có bằng chứng thực tế nào cả."
Hai người vừa nói vừa tản bộ, đã đi tới ngoài cổng.
Trưởng ban La thở dài nói:
"Cậu Giang, cậu thật sự biết hưởng thụ, cư nhiên có thể lấy được một căn biệt thự ở nơi này, không đơn giản a! Hôm nào tôi được nghỉ phép, chắc phải qua bên cậu ở ké vài ngày mới được.”
"Ha ha, bất cứ lúc nào chú cũng được hoan nghênh."
"Tôi thật sự rất thích nơi này. Bước chân vào đây cứ ngỡ như trẻ lại mấy tuổi vậy. Cảm thấy đặc biệt tốt.”
“Sếp La, sếp cũng có loại cảm giác này sao?”
Dương Thông phía sau trưởng ban La cười nói.
"Thế nào? Cậu cũng vậy à?”
“Vâng ạ! Vừa đi vào khu biệt thự ngõ Đạo Tử, thật giống như có loại cảm giác nói không nên lời, cả người đặc biệt có sức sống, tinh thần rõ ràng cũng tốt hơn. Em vẫn luôn cho rằng chẳng qua là do cây xanh rậm rạp, chất lượng không khí tốt. Bây giờ có vẻ như là vì nguyên do khác?”
Dương Thông bắt đầu lải nhải.
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Kỳ thật Giang Dược cũng có cảm giác tương tự, chỉ là hắn vẫn cho rằng, đây là do hoàn cảnh của khu biệt thự gây nên, vẫn không đào sâu suy nghĩ.
Nhìn đoàn xe của trưởng ban La nối đuôi nhau rời đi, Giang Dược đứng ở cổng, ngẩn người.
Ánh mắt đội trưởng Lý nhìn Giang Dược, rõ ràng có thêm một chút kính sợ.
Trước giờ anh cũng chỉ biết cấp trên dặn phải đối xử chu đáo với Giang Dược, cũng từng nghe cấp trên ám chỉ Giang Dược rất tài ba, nhưng trăm nghe không bằng một thấy, trải qua lần náo động vừa rồi, đội trưởng Lý có thể nói đã hoàn toàn chịu phục.
Đạn bắn trúng đều có thể đỡ được, đây có còn là con người không?
Tinh Thành hiện tại đã có nhiều tin đồn về thành tích thể chất cực kỳ ưu tú của Giang Dược, đội trưởng Lý cũng nghe được tiếng gió về phương diện này.
Tuy nhiên, thành tích kiểm tra thể chất có xuất sắc đến đâu, lẽ nào có thể đỡ được đạn?
Với nhận thức của đội trưởng Lý, anh tuyệt đối không tin chỉ cần cường hóa 180% là có thể làm được.
Đội ngũ của bọn họ kỳ thật cũng đã tiếp nhận qua kiểm tra thể chất, trên cơ bản đều tính là Người giác tỉnh ban đầu. Vì vậy, họ vẫn có nhận thức rõ ràng về những Người giác tỉnh.
Đúng là thân thể cường hóa, các phương diện chức năng đều tăng lên không ít, nhưng để nói chống đạn, căn bản không quá thực tế. Trừ phi có thể cường hóa đến trình độ mấy ngàn phần trăm, mới có một chút hy vọng như vậy.
Dù sao, bọn họ là quân nhân, quá rõ ràng tốc độ và lực xuyên thấu của viên đạn.
Giang Dược hiển nhiên cũng cảm giác được ánh mắt đội trưởng Lý có chút không giống.
Đại khái cũng đoán được tình huống gì.
"Đội trưởng Lý, chuyện xảy ra vừa rồi, tận lực giữ bí mật."
"Vâng, chúng tôi nhất định sẽ giữ bí mật, tôi sẽ ra lệnh cho tất cả các những người chứng kiến giữ mồm giữ miệng.”
Giang Dược gật gật đầu, lập tức lại hỏi:
"Đội trưởng Lý, trong tay anh có bản đồ quy hoạch tổng thể khu biệt thự ngõ Đạo Tử của chúng ta hay không?”
“Có."
"Vậy thì phiền anh cho tôi một phần."
Đội trưởng Lý vội vàng nói:
"Không thành vấn đề, bây giờ tôi sẽ bảo người đưa đến nhà Giang tiên sinh nhé?”
Vụ nổ bất thình lình này tự dưng đã phủ bóng đen lên biệt thự ngõ Đạo Tử.
Đồng dạng, trong lòng Giang Dược cũng có thêm một tầng bóng ma, luôn cảm thấy vụ nổ này có chút không bình thường.
Về đến nhà, Giang Ảnh và Hàn Tinh Tinh đều có chút lo lắng. Thấy hắn trở về, đều dồn dập tiến lên hỏi.
Giang Dược tránh nặng tìm nhẹ, tùy ý nói vài câu, nhấn mạnh người của Cục Hành động đã khống chế mấy nghi phạm, đang điều tra sự tình từ đầu đến cuối.
"Chị, gần đây ra vào, chị nhớ chú ý an toàn một chút. Nếu không cần thiết, hạn chế đi ra ngoài là tốt nhất.”
Giang Ảnh đã sớm quen với việc đi làm, muốn cô ở nhà mỗi ngày, quả thật cũng có chút nhàm chán.
Cô thậm chí còn có chút hối hận, vì sao lần trước lại muốn nghỉ việc, cảm giác không đi làm, kỳ thật cũng không tốt cho lắm.
Bây giờ nghe Giang Dược nói không có việc gì thì hạn chế ra ngoài, cô làm sao có thể chịu nổi đây?
Sau khi nói chuyện phiếm với Hàn Tinh Tinh vài câu, Giang Dược liền đi xuống tầng hầm.
Hắn quyết định, trước tiên luyện chế thêm một tấm bùa Thuẫn mây, cho dù bùa phép cấp hai rất hao phí tinh thần lực, hắn cũng phải luyện chế ra.
Nếu không, hắn thật đúng là có chút lo lắng an toàn của chị cả.
Chế tác bùa Thuẫn mây, quả thật càng hao phí tâm thần.
Dù cho Giang Dược đã là lần thứ hai chế tác, khi bút cuối cùng vẽ xong, tấm bùa Thuẫn mây thứ hai hoàn thành, Giang Dược vẫn cảm giác được một hồi mệt mỏi.
Tuy rằng tốt hơn một chút so với lần trước, nhưng lượng tinh thần lực hao tổn vẫn khá nhiều.
Có điều nhìn chung, lần chế tác này rõ ràng thuận lợi hơn, tốc độ nhanh hơn, hơn nữa thành phẩm bùa Thuẫn mây cũng hoàn mỹ hơn lần trước một chút.
Tinh thần lực cũng tiêu hao ít đi một tẹo.
Giang Dược ngồi nghỉ một lát, sắc mặt liền khôi phục hồng nhuận, hiển nhiên thời gian suy yếu cũng khôi phục nhanh chóng hơn.
"Quả nhiên, vẫn là quen tay hay việc. Lần thứ hai chế tác bùa Thuẫn mây, các phương diện đều tiến bộ kha khá.”
Chế xong bùa phép cấp hai, Giang Dược không còn dư lực để chế bùa phép cấp một nữa, tuy tinh thần lực còn sót lại vẫn còn có thể tiếp tục kiên trì, nhưng cũng không cần vội vã nhất thời như vậy.
"Qua hai ngày nữa lại chế tác mấy tấm bùa Kháng tà đi."
Đúng dịp, trong đầu Giang Dược vừa nghĩ tới bùa Kháng tà, điện thoại di động bỗng vang lên.
Màn hình cư nhiên không hiển thị số gọi đến, cũng không biết đã được xử lý bằng phương tiện kỹ thuật nào.
Sau khi Giang Dược kết nối, rõ ràng là giọng nói của vị tổng giám đốc chợ đen kia.
"Tiên sinh, còn nhớ rõ giọng của tôi chứ?"
Giang Dược ừ một tiếng.
"Có một tin tức tốt, tôi hỏi thăm một ngày, thật đúng là nghe được tin tức về cỏ ngưng khói. Có một khách hàng, không ngờ lại có một gốc cỏ ngưng khói mẹ, có thể sản sinh lượng lớn cỏ ngưng khói. Chúng tôi bàn bạc với cô ấy, cô ấy chỉ đồng ý sử dụng cỏ ngưng khói để đổi bùa Kháng tà.”
“Cụ thể đổi như thế nào?”
“Bằng giá tôi hứa hẹn lần trước, mười cây cỏ ngưng khói, đổi một cái bùa Kháng tà.”
“Tổng giám đốc, ông cũng biết, bùa Kháng tà là thứ có thể gặp mà không thể cầu. Tuy tôi thật có nhu cầu về cỏ ngưng khói, nhưng cũng không có khả năng lấy ra nhiều bùa Kháng tà đến vậy.”
“Không có biện pháp nào khác sao?”
Giọng điệu của tổng giám đốc chợ đen ngược lại rất khách khí, rõ là muốn thương lượng với Giang Dược.
"Cho dù tôi mặt dày đi xin, tiền bối cao nhân có thể ban cho tôi một tờ hai tờ cũng đã may phước lắm rồi."
Giang Dược cũng sẽ không dễ dàng bại lộ lá bài tẩy.
Tuy rằng tổng giám đốc ăn nói rất lịch thiệp, nhưng đây là nói chuyện làm ăn, mà làm ăn thì phải cẩn trọng.
Nếu bại lộ con bài tẩy, hoặc đáp ứng quá sảng khoái, khó bảo đảm về sau sẽ không chịu thiệt.
Hắn phải tỏ ra bùa Kháng tà là thứ cực kỳ hi hữu, rất khó lấy được, như vậy mới có thể chiếm được thượng phong tại thời điểm đàm phán.
Ai biết được số cỏ ngưng khói mà tổng giám đốc tìm được có phải là của bên thứ ba hay không? Có lẽ người muốn giao dịch với hắn chính là bản thân chợ đen cũng không chừng.
Giang Dược tự nhiên sẽ không dễ dàng mắc câu loại thủ đoạn hư hư thực thực này.
Trong điện thoại, tổng giám đốc chợ đen thở dài một tiếng:
"Chi bằng ngài cố gắng thử một chút xem có thể xin được mấy tấm bùa Kháng tà?”
“Đây không phải là vấn đề có xin được hay không, mà là tình nghĩa không chịu nổi hao tổn như vậy. Nếu tôi chịu mặt dày mày dạn, có thể xin thêm hai ba tấm, nhưng cũng chẳng khác nào chặt đứt con đường sau này. Cái được không bằng cái mất. Trừ phi phía bên kia có thể đưa ra điều kiện đủ khiến tôi động tâm, nếu không tôi quyết không thể làm ra chuyện mổ gà lấy trứng như vậy.”
“Điều kiện động tâm? Tỷ như?”
Tổng giám đốc chợ đen hỏi.
"Tỷ như hạt giống và phương pháp nuôi cấy cỏ ngưng khói. Nếu có hạt giống và phương pháp nuôi trồng cỏ ngưng khói, tôi chắc chắn có thể từ bỏ mặt mũi để cầu xin tiền bối một vài tấm.”
Tổng giám đốc chợ đen không nhịn được hỏi:
"Thưa ngài, ngài đã bao giờ nghĩ tới chưa? Hạt giống và phương pháp nuôi dưỡng là bí mật độc quyền, người ta không có khả năng lấy ra giao dịch. Trừ phi ngài có thể xuất ra kỹ thuật chế bùa để trao đổi.”
Muốn kỹ thuật chế bùa của mình?
Tướng ăn này cũng đủ lớn đấy.
Giang Dược đương nhiên không có khả năng đáp ứng:
"Tổng giám đốc, nếu là như vậy, giao dịch này không còn cách nào nói tiếp được nữa. Tôi đi xin người ta bùa phép cũng đã quá đáng lắm rồi, ông còn đòi kỹ thuật chế tác? Nếu tôi dám mở miệng, nói không chừng bị tiền bối một tát đánh chết luôn a. Đến lúc đó, các vị cùng đừng hòng đạt được thêm một tấm bùa nào từ chỗ tôi.”
Đầu dây bên kia biết rõ Giang Dược đang nói khoa trương, nhưng cũng chỉ có thể cười khổ phụ họa.
"Nếu không thì vậy đi, để tôi trước tiên ngỏ lời với đối phương một chút xem sao."
"Ừm, theo tôi thấy, hạt giống còn chưa nảy mầm thành cỏ ngưng khói thì có thể đáng giá bao nhiêu? Cùng lắm thì kỹ thuật bồi dưỡng còn chút có đáng giá mà thôi.”
Theo lẽ thường thì nếu thực sự không khó nuôi trồng, hạt giống quả thật không đáng giá. Nhưng kỹ thuật chăm sóc bồi dưỡng, đây đích thực là bí mật độc quyền, muốn người ta lấy ra, quả thật không dễ.
Tổng giám đốc chợ đen cười khổ nói:
"Vẫn là câu nói cũ, thủ pháp bồi dưỡng bình thường đều là bí mật độc quyền, giống như kỹ thuật chế tác bùa phép, ai cũng không muốn truyền cho những người khác. Việc này hẳn là khó khăn không nhỏ.”
“Ông cứ hỏi thăm trước đi, nói không chừng người ta chịu đồng ý thì sao?"
Cúp điện thoại, trong lòng Giang Dược hơi an ổn một chút.
Hắn muốn hạt giống và thủ pháp bồi dưỡng, kỳ thật cũng là trả giá trên trời, có thành hay không thì phải xem nhân phẩm.
Dù sao chỉ cần hắn có bùa Kháng tà, đối phương khẳng định muốn lấy cỏ ngưng khói để đổi, đây là tối thiểu nhất.
Nói không chừng, đối phương chỉ đích danh muốn Bùa Kháng tà, cũng chỉ là trả giá trên trời, muốn thứ tốt nhất. Nếu như thật sự không có bùa Kháng tà, có khi đổi bùa Kháng lửa hay linh dịch Luân hồi cũng được.
Đã gọi là chợ đen, chỉ cần có thứ tốt, lẽ nào bọn họ không muốn?
Cất bùa Thuẫn mây vào người, Giang Dược lại đi ra tầng hầm.
Giang Ảnh và Hàn Tinh Tinh cũng gần chuẩn bị xong bữa tối.
Xem ra, Hàn Tinh Tinh đúng thật tính cọ cơm trường kỳ ở đây.
Giang Dược ngược lại không sao cả, nhà hắn hiện tại cũng không thiếu chút đồ ăn này. Nhìn bộ dáng nói chuyện vui vẻ của hai người, hiển nhiên cũng rất hợp cạ nhau.
"Dược này, vừa rồi đội bảo vệ bên kia đưa tới một tấm bản đồ quy hoạch, nói là em cần?"
“Dạ đúng rồi chị, nó đâu rồi?”
"Chị để trên bàn phòng khách, em tự mình ra lấy đi."
Giang Dược nghe chị cả nói bản đồ quy hoạch đã được đưa tới, cũng không vội ăn cơm, đi ra phòng khách xem bản đồ quy hoạch trước.
Bản đồ này hiển nhiên được vẽ rất tỉ mỉ, Giang Dược cẩn thận nhìn kỹ một hồi lâu. Trên bản đồ thể hiện rất rõ quy hoạch chỉnh thể cả khu dân cư, nhưng ngoại trừ những thứ này ra, Giang Dược nhất thời cũng không thể phát hiện thêm gì khác.
Chị cả và Hàn Tinh Tinh đang không ngừng gọi hắn vào ăn cơm, Giang Dược đành phải đi ăn trước.
Nhìn thấy bộ dáng không yên lòng của Giang Dược, Giang Ảnh dùng đũa gõ gõ bàn:
"Dược à, em lo tập trung ăn cơm đã nào, cứ hồn bay đi đẩu đi đâu ấy?”
Giang Dược cười khổ phục hồi tinh thần lại:
"Em không sao ạ.”
Sau khi ăn xong, Hàn Tinh Tinh nán lại thêm một hồi, mới đề nghị ra về.
Như thường lệ, Giang Dược tiễn cô về nhà.
Có thể thấy, Hàn Tinh Tinh rất hưởng thụ những lúc như thế này.
Trở lại biệt thự ngõ Đạo Tử, Giang Dược cũng không vội vàng về nhà, mà đi dạo một chút trong khu dân cư. Tới đây đã được vài ngày, hắn thật đúng là chưa có nghiêm túc đi qua từng ngóc ngách, rất nhiều chỗ thậm chí còn chưa từng tới.
Khu dân cư lớn như vậy, muốn đi dạo hết thật đúng là hao phí không ít thời gian.
Thấy Giang Dược cau mày trở về nhà, Giang Ảnh hỏi:
"Làm sao vậy? Giận dỗi gì với Tinh Tinh rồi à?”
"Chị nghĩ đi đâu thế..."
Giang Dược cười khổ, trí tưởng tượng của con gái luôn kỳ quái như vậy sao?
"Chị thấy em hơi thờ ơ với Tinh Tinh đấy. Người ta rốt cuộc vẫn là một cô gái, có đôi khi nên nhiệt tình thì vẫn phải nhiệt tình một chút.”
Giang Dược chỉ đành biết vâng dạ.
"Chị, em vừa chế thêm một tấm bùa phép cho chị."
“Lại là Bùa Kháng tà nữa hả?”
"Không, nó gọi là bùa Thuẫn mây, thứ này còn quý hơn bùa Kháng tà. Lần sau em lại làm cho chị một tấm bùa Kháng tà khác.”
“Vậy thứ này lại có thể làm gì?”
Giang Ảnh tò mò hỏi.
"Nói ra sợ hù chị, chỉ cần đeo bùa Thuẫn mây này vào người, có thể đao thương bất nhập. Công kích vật lý bình thường căn bản không cách nào gây tổn thương tới chị.”
“Đao thương bất nhập?”
Giang Ảnh lắp bắp kinh hãi:
"Thần kỳ như vậy?”
“Thế chị cho rằng lần trước ở phụ cận bến tàu, em làm sao xử lý được những phần tử vũ trang kia? Không có bùa Thuẫn mây này, em căn bản không có khả năng tiếp cận đoàn xe của các chị.”
Giang Ảnh hồi tưởng lại, đúng là như thế thật.
Cô cầm bùa Thuẫn mây trong tay, biểu tình nhất thời phong phú lên.
"Dược này, chị đã quyết định, mấy ngày tới em có rảnh thì chúng ta trở về Bàn Thạch Lĩnh một chuyến. Hay là chúng ta mua một chiếc xe khác có được không?”
Giang Ảnh chung quy vẫn là khuê nữ của nhà họ Giang, trong lòng cũng bị kích thích.
Nhìn thấy mọi người xung quanh bắt đầu lột xác, trong lòng cô cũng sốt ruột.
Nhất là lời nói trước đó của Giang Dược, khiến Giang Ảnh bị kích thích sâu sắc, cảm giác được một loại nguy cơ.
Giang Dược bảo cô không có việc gì thì cố gắng đừng ra ngoài.
Hiển nhiên là em mình có lòng tốt, muốn suy nghĩ cho an nguy của cô, nhưng cô trước giờ chưa từng muốn được nuôi ở nhà như thú cưng, thậm chí trở thành gánh nặng cho cả gia đình.
Con cháu nhà họ Giang vẫn luôn có một sự cao ngạo trong lòng, tuyệt đối không cho phép mình trở thành người như vậy!
Giang Dược cũng sảng khoái đáp ứng.
"Được, vậy chúng ta sáng mai lập tức lên đường. Tối nay chị phụ trách xem xe trên mạng, muốn mua xe gì, chị cứ việc báo em.”
Bây giờ hắn ít nhiều cũng coi như nhà giàu mới nổi, có thể nói thích mua xe gì thì mua xe đó.
"À đúng rồi, sao Tam Cẩu còn chưa về nhỉ?"
"Vừa rồi nó gọi điện thoại, mấy ngày gần đây nó bị quay chóng mặt, một mực huấn luyện, đoán chừng sẽ không về nhà ít bữa."
Giang Dược cũng không ngoài ý muốn.
Hiện giờ Cục Hành động phải tiếp nhận đủ loại cục diện rối rắm, nhân thủ rõ ràng khan hiếm. Loại nhân tài như Tam Cẩu, khẳng định phải tăng cường bồi dưỡng, để cho cậu có thể sớm ngày nhậm chức, thậm chí là làm chủ lực.
Cứ nhìn chú La hôm nay đã phải xuất động mấy lần là biết. Qua đó có thể thấy được, thời đại quỷ dị rõ ràng đang tăng nhanh bước chân xâm lấn của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận