Quỷ Dị Xâm Lấn
Chương 323: Ba khu nhiệm vụ
Giang Dược ước tính, năm người này tụ tập lại, hiệu quả cộng lại có khả năng còn nhỏ hơn năm. Có thể hiện tại họ còn chưa biểu hiện rõ ràng, nhưng đến thời điểm mấu chốt, tính cách tự cao tự đại không ai phục ai của bọn họ chắc chắn sẽ gây ra rắc rối.
Có một khoảnh khắc, Giang Dược thậm chí còn hối hận, tại sao lại dấn thân vào vũng nước đục này?
Có điều hắn nhanh chóng bình tĩnh lại.
Hắn có thể không cần nể mặt ai, nhưng cũng không thể không nể mặt tiền.
Ai bảo cha của Đỗ Nhất Phong chịu chi tiền?
Hứa Thuần Như còn bồi thêm vô, điều này tương đương với gấp đôi lợi nhuận.
Giang Dược một lần nữa nhắc nhở bản thân, hành động lần này nhất định phải gạt bỏ cảm xúc cá nhân, giữ thái độ đúng mực, luôn ghi nhớ bản thân là một công cụ.
Công cụ không cần tình cảm, không cần lòng thương xót.
Mọi thứ đều vì nhiệm vụ.
Nhiệm vụ của hắn là đảm bảo Đỗ Nhất Phong và Hứa Thuần Như sống sót trở về, ở thời điểm quan trọng kéo bọn họ một tay, không để bọn họ đi quá xa trên con đường tìm chết.
Còn những người khác…
Họ đâu có trả tiền.
Sau khi tự thuyết phục bản thân như vậy, tâm trạng của Giang Dược tốt hơn nhiều.
Trương Kế Nghiệp có nhăn nhó hay nói lời lạnh lùng cũng không sao cả. Công cụ không có cảm xúc, coi như Trương Kế Nghiệp đang nói nhảm đi.
Bước vào tòa nhà hành chính, mọi người đi lên một đại sảnh ở tầng ba.
Nơi đây đã đông nghịt người, vô cùng náo nhiệt.
Công việc đăng ký bắt đầu ngay lập tức.
Mọi người nộp giấy tờ tùy thân, sau khi được kiểm tra và đăng ký một cách cẩn thận, việc đăng ký coi như hoàn thành.
Giang Dược lướt qua một lượt, những người tham gia đăng ký đa số là thanh niên, người lớn tuổi nhất cũng không quá bốn mươi tuổi. Hơn nữa, những người này đều có xuất thân phi phàm. Hoặc là con em quý tộc, hoặc là nhân tài được các thế lực lớn đầu tư bồi dưỡng, hoặc là thiên tài do các bộ ngành tự chọn ra.
Tổng số người tham gia dự kiến trên dưới hai trăm.
Điều khiến Giang Dược không ngờ tới là Hàn Tinh Tinh cũng có mặt trong đám đông.
Xem ra hắn trước đó không gặp cô ấy ở trường trung học Dương Phàm, có lẽ là có người đã đến trường đón cô ấy đi.
Như vậy xem ra, nhà họ Hàn hẳn là không có vấn đề gì?
Sau khi đăng ký xong, tiếp theo là phần rút thăm nhiệm vụ.
Vì hiện tại hệ thống chứng nhận Người siêu phàm đang trong giai đoạn thử nghiệm nội bộ, chưa thực sự mở rộng đại trà. Do đó, nó mới được tổ chức tại tòa nhà hành chính của Đại học Tinh Thành, nhằm để tránh tai mắt.
Điều này cho thấy, suất tham gia cuộc thử nghiệm nội bộ này rất được săn đón. Nếu Giang Dược không đi nhờ "đoàn tàu tốc hành" của Đỗ Nhất Phong, có lẽ hắn cũng không thể tham dự.
Tất nhiên, đây cũng là bởi Giang Dược không tỏ ra quá nhiệt tình với chuyện này, nếu hắn thực sự mong muốn, với mối quan hệ hiện tại của hắn, dù là quân đội, chính quyền Tinh Thành hay là Cục Hành động Siêu nhiên Tinh Thành, xin một suất cho hắn cũng không thành vấn đề.
Bên kia, Hàn Tinh Tinh hiển nhiên đã đoán được chuyện Đỗ Nhất Phong kéo Giang Dược vào đội, khi nhìn thấy Giang Dược cũng không hề bất ngờ. Cô kiễng chân vẫy tay chào Giang Dược.
Hai người đi đến góc sảnh, Hàn Tinh Tinh bĩu môi nói:
"Em biết ngay là Đỗ Nhất Phong tìm anh không có chuyện gì tốt, có phải cậu ta muốn anh làm bảo tiêu hay không?"
Giang Dược nhún vai, cười nói:
"Làm ăn, làm ăn."
"Em vốn dĩ không muốn tham gia, nhưng ông nội đột nhiên cử người đưa em đến. Biết thế hai chúng ta cùng tham gia một đội thì tốt biết bao?"
Hàn Tinh Tinh có chút không vui.
Tất nhiên, lý do khiến cô không vui không phải vì Giang Dược đi cùng nhóm của Đỗ Nhất Phong, mà là trong nhóm của Đỗ Nhất Phong có hai cô gái. Một trong số đó lại là Hứa Thuần Như, người đã từng gặp mặt ở cái hôm cô bồi tiếp Giang Ảnh đi đo lường thể chất. Lúc ấy bên cạnh Hứa Thuần Như còn có một cô gái kiều diễm lả lơi.
Nhìn thấy Hứa Thuần Như tỏ ra thân mật với Giang Dược, trong lòng Hàn Tinh Tinh có chút ghen ghét. Giống như bên cạnh một chiếc bánh gato ngon lành lại có một con mèo thèm ăn đang lởn vởn.
Coi như không ăn, nhưng cũng khiến người khác khó chịu.
Nghĩ đến việc Giang Dược sắp tới sẽ cùng chị ta ở chung một đội, Hàn Tinh Tinh tự nhiên không vui, càng xem càng cảm thấy chị ta là một hồ ly tinh, bất cứ lúc nào cũng đều có thể ăn sạch sẽ Giang Dược.
Giang Dược đương nhiên sẽ không thể đoán ra được đủ loại tâm tư trong đầu Hàn Tinh Tinh hiện giờ. Thấy cô không hăng hái lắm, Giang Dược nhịn không được nói:
"Cũng còn tùy, nếu như em thực sự không muốn tham gia, anh nghĩ ông em cũng sẽ không miễn cưỡng."
Hàn Tinh Tinh u oán nói:
"Ai nói em không muốn tham gia?"
"Vậy sao em còn sầu mi khổ kiểm? À mà chuyện trong nhà đã giải quyết xong chưa?"
Hàn Tinh Tinh không trả lời, đôi mắt đẹp bỗng nhiên đảo qua đảo lại, lộ ra một nét cười giảo hoạt.
"Giang Dược, anh chờ em một chút."
Đang nói chuyện, vẻ u sầu trên mặt Hàn Tinh Tinh lập tức biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt vui sướng. Giang Dược thấy cô giống như một chú nai con hưng phấn, chạy đến trước mặt một ông lão tóc nâu trắng, nói nhỏ vài câu gì đó.
Ông lão hiển nhiên có chút ngoài ý muốn, nhíu mày không quyết, phảng phất Hàn Tinh Tinh đưa ra một yêu cầu rất khó khăn.
Hàn Tinh Tinh mỉm cười, tỏ ra rất thoải mái trước mặt ông lão. Cô vừa nói chuyện vừa liếc mắt Giang Dược, sau đó lại cười hì hì nói vài câu.
Ông lão tò mò nhìn Giang Dược vài lần, sau khi trao đổi với Hàn Tinh Tinh, mới do dự gật đầu đồng ý.
Hàn Tinh Tinh sau khi nhận được lời đồng ý của ông lão, vui mừng như đạt được mục đích, chạy về phía Giang Dược.
"Giang Dược, em đã nói chuyện với ông chú rồi. Các anh lĩnh nhiệm vụ gì, em cũng sẽ lĩnh nhiệm vụ đó. Đến lúc đó nếu có nguy hiểm gì, anh không thể thấy chết mà không cứu!"
Hành động này của Hàn Tinh Tinh khiến Giang Dược có chút bất ngờ. Có điều với mối quan hệ giữa hai người, Giang Dược cũng không phản đối. Cùng tham gia một nhiệm vụ, có thể hỗ trợ lẫn nhau, ngược lại cũng không có gì không tốt.
Dù sao, chiếu cố một người cũng là chiếu cố, chiếu cố nhiều người cũng vậy.
Vì là thử nghiệm nội bộ, nên chính phủ cũng không công bố quá nhiều nhiệm vụ.
Chỉ có ba bản đồ nhiệm vụ được mở ra.
Theo thứ tự là vườn sinh thái lớn ở xã Vọng Tiên, khu mỏ quặng vonfram ở trấn Thiết Sơn và sơn trang ma quái bên bờ hồ Quỷ Yết.
Ba địa điểm này tuy đều thuộc quản hạt của Tinh Thành, nhưng đều có một điểm chung là nằm ở vùng ngoại ô hẻo lánh, hoặc sâu trong núi lớn, hoặc vùng nông thôn xa xôi.
Xã Vọng Tiên thực chất là một khu du lịch nghỉ dưỡng kết hợp nhiều dịch vụ đặc sắc như ăn uống giải trí, khách sạn nhà nghỉ, nông nghiệp sinh thái.
Còn mỏ quặng vonfram trấn Thiết Sơn là một mỏ quặng nổi tiếng của Tinh Thành, cũng nằm sâu trong núi lớn.
Hồ Quỷ Yết nằm ở ranh giới giữa Tinh Thành và Tiêu Thành, là một điểm du lịch nổi tiếng của Tinh Thành. Nơi đây vắng vẻ, thêm vào những tin đồn ma quái, cùng với địa hình địa vật đặc biệt, một nhà đầu tư đã phát triển một khu du lịch lấy chủ đề kinh dị tại hồ Quỷ Yết. Sau đó, khu du lịch này dần dần phát triển thành một trường quay phim truyền hình phiêu lưu kinh dị cỡ trung, thu hút nhiều nhà làm phim kinh dị đến đây quay chụp.
Dần dần, nơi đây trở thành điểm đến check-in nổi tiếng của cộng đồng KOL yêu thích kinh dị.
Nói tóm lại, ba bản đồ nhiệm vụ này đều là những địa điểm rất có tính đại diện ở Tinh Thành. Khi nhắc đến Tinh Thành, người ngoài đều biết đến những địa điểm này.
Có điều đừng tưởng rằng có ba bản đồ thì cũng chỉ có ba nhiệm vụ. Nhiệm vụ cụ thể của mỗi đội tham gia lại không hoàn toàn giống nhau.
Sau khi lựa chọn bản đồ lớn, mỗi người đều phải chọn một nhiệm vụ cụ thể. Hiện tại, ai cũng không biết nhiệm vụ cụ thể là gì. Hoàn toàn dựa vào việc rút thăm, rút trúng nhiệm vụ gì thì làm nhiệm vụ đó.
Tất nhiên, dù là chung một bản đồ lớn, nhiệm vụ của các team cũng sẽ không liên quan nhiều với nhau. Có điều giữa các nhiệm vụ đó chắc chắn sẽ có một mối liên hệ nội tại.
Đội của Đỗ Nhất Phong quyết định lựa chọn xã Vọng Tiên sau khi cân nhắc cả ba tấm bản đồ.
Chỉ nhìn vào tên, vườn sinh thái nghe có vẻ thân thiện nhất.
Nhìn vào những địa điểm như khu mỏ quặng hay sơn trang ma quái, chỉ cần tự mường tượng một chút thôi cũng đã cảm thấy rùng mình. Cho dù không phải thời đại quỷ dị, cũng chẳng mấy ai vô duyên vô cớ muốn đến những nơi như thế.
Thấy đội của Đỗ Nhất Phong lựa chọn vườn sinh thái, Hàn Tinh Tinh cũng tự nhiên chọn vườn sinh thái.
Hiển nhiên là cô đã hạ quyết tâm muốn đi nhờ xe của Giang Dược.
"Tất cả người thân bạn bè đi cùng người tham dự thử thách vui lòng rời khỏi đại sảnh ngay lập tức. Nhiệm vụ cụ thể sắp được phân phối ngay sau đây. Những người không tham gia không được phép biết nội dung nhiệm vụ, vui lòng rời đi ngay lập tức."
Tất nhiên, nội dung nhiệm vụ cụ thể phải được giữ bí mật, không thể để tin tức lan truyền ra ngoài. Bằng không để những người không liên quan đến khu nhiệm vụ, chẳng phải sẽ trở nên hỗn loạn?
Sau khi thân bằng quyến thuộc rút lui, chỉ còn lại những người dũng cảm tham gia thử thách, đại sảnh lập tức trở nên trống trải.
Các thí sinh tham gia nhiệm vụ không khỏi dò xét lẫn nhau.
"Tinh Tinh, tôi tưởng cậu chướng mắt thử thách lần này, sao cuối cùng vẫn đến đây?"
Đỗ Nhất Phong nhìn thấy Hàn Tinh Tinh, hiển nhiên có chút ngoài ý muốn.
"Bản tiểu thư bỗng nhiên muốn đến, không được sao?"
"Ha ha ha, đương nhiên được. Có đại tiểu thư Hàn tham dự, niềm vui thú chắc chắn sẽ tăng lên không ít. Đúng không?"
Đỗ Nhất Phong dùng cùi trỏ khều Giang Dược, cười khoa trương nói.
Hứa Thuần Như đứng sau Đỗ Nhất Phong, nhìn Hàn Tinh Tinh cười nhếch mép, trên mặt có chút xem thường, rõ ràng không mấy tin Hàn Tinh Tinh chỉ là lâm thời nảy ra ý tưởng.
"Tiểu thư Hàn không hổ là thiên kim của thị trưởng, không giống chúng ta đây, mấy nhà liên kết lại, đánh đổi mọi thứ, nói hết lời mới mò được cơ hội. Không giống tiểu thư Hàn, bỗng nhiên nghĩ đến, liền có thể dễ dàng có được danh ngạch."
Hàn Tinh Tinh mỉm cười nói:
"Lời này của chị Như là khen em hay là mắng em vậy nhỉ?"
"Nhìn em nói kìa, chị làm sao dám mắng em gái Tinh Tinh đây? Nếu chị Như thật mắng em, chị đoán em Dược và Nhất Phong sẽ liều mạng với chị mất!"
Hàn Tinh Tinh cười hì hì nói:
"Đỗ Nhất Phong có nghĩa khí như vậy sao? Có điều Giang Dược chắc chắn sẽ không nhìn người ngoài ức hiếp em, đúng không?"
Nói rồi, Hàn Tinh Tinh rất tự nhiên kéo cánh tay Giang Dược, chớp đôi mắt đẹp, nũng nịu khẽ lay động cánh tay hắn.
Giang Dược cười không nói, cũng không tham gia vào cuộc chiến tranh lạnh giữa hai cô nàng.
Đỗ Nhất Phong mỉm cười, một bộ dáng xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn. Có điều Trương Kế Nghiệp không hiểu sao lại nổi giận. Nhất là khi nhìn thấy Hàn Tinh Tinh và Giang Dược thân mật, gã lại ghen tị dữ dội.
Lý do gì mà các cô gái xinh đẹp lại cứ vây quanh tên nhãi này vậy?
Ngay cả chị Như, sinh viên tài cao của trường đại học Tinh Thành, cũng có ý với hắn, thậm chí còn có khuynh hướng nghiêng về hắn!
Chẳng lẽ chỉ vì hắn có một khuôn mặt điển trai?
"Đúng rồi, Tinh Tinh, em chọn bản đồ nhiệm vụ nào thế?"
Hứa Thuần Như là nhân vật cấp bậc chị đại ở trong Đại học Tinh Thành, dù trong lòng có chút phân biệt cao thấp, nhưng bề ngoài vẫn rất biết cách ứng xử.
Hàn Tinh Tinh cũng không kém, dường như lập tức trở nên thân thiết với đối phương như chị em, hai người ríu rít trò chuyện không ngừng.
Biết được Hàn Tinh Tinh cũng chọn vườn sinh thái, Đỗ Nhất Phong cười một tiếng đầy ẩn ý với Giang Dược.
Ý tứ đại khái là muốn nói, Giang Dược, cậu phải kiềm chế một chút, đừng gánh quá nhiều nợ, đến lúc đó gánh không nổi. Nhưng Giang Dược hoàn toàn không để ý đến Đỗ Nhất Phong, coi nụ cười ranh mãnh của hắn như không thấy.
Lúc này, người chủ trì hô lên:
"Lựa chọn khu nhiệm vụ vườn sinh thái, ngồi vào hai hàng dọc bên trái, khu nhiệm vụ mỏ quặng vonfram ngồi vào hai hàng ở giữa, khu vực nhiệm vụ hồ Quỷ Yết ngồi vào hai hàng bên phải."
Thoáng chốc, khu vực nhiệm vụ vườn sinh thái lập tức chật kín người, thậm chí còn có không ít người không giành được chỗ ngồi, chỉ có thể đứng ở phía sau.
Hai khu nhiệm vụ khác vẫn còn khá nhiều chỗ trống.
Giang Dược nhìn ra, hai khu nhiệm vụ khác cộng lại cũng chỉ tương đương với khu nhiệm vụ vườn sinh thái.
Có vẻ như mọi người đều chọn khu nhiệm vụ dựa theo ấn tượng đầu tiên.
Nói về ấn tượng đầu tiên, thì chắc chắn vườn sinh thái là dễ chịu nhất, ai cũng sẽ cảm thấy rất thư giãn và hài lòng.
Còn khu mỏ quặng... chưa nói đến việc bẩn thỉu, chỉ nghĩ đến thôi cũng dễ dàng sinh ra nhiều ấn tượng không tốt, ví dụ như ô nhiễm môi trường, dễ xảy ra sạt lở...
Về phần sơn trang ma quái thì càng không cần phải nói. Trước thời đại quỷ dị, nơi này đã tỏ ra âm trầm, bây giờ là thời đại quỷ dị, ai mà biết nơi đó có bị hàng tá ma quỷ chiếm giữ hay không?
Nhưng suy nghĩ của Giang Dược lại khác với mọi người.
Có thể được xếp vào khu nhiệm vụ, chắc chắn là có lý do. Tuyệt đối không thể chỉ dựa vào tên gọi trong thời đại hòa bình để phán đoán mức độ nguy hiểm.
Không ai quy định rằng vườn sinh thái trong thời đại ánh mặt trời sẽ nhất định vẫn là sinh thái hài hòa trong thời đại quỷ dị.
Nói không chừng, nơi đó ngược lại còn kinh khủng hơn hai địa điểm kia.
Tất nhiên, hiện tại cũng không thể kết luận được gì, chờ đến khi đến nơi rồi nói.
Là người công cụ, Giang Dược không cần xoắn xuýt những thứ này.
Với tâm thái nhàn nhã nhất, hắn dành thời gian quan sát những người khác, đặc biệt là những người cùng khu nhiệm vụ.
Và không ngờ hắn thực sự đã phát hiện ra một vài vấn đề.
Có hai nhóm người thỉnh thoảng liếc nhìn vài lần về phía đội ngũ của Giang Dược. Mặc dù động tác của họ rất bí mật, ánh mắt cũng rất phiêu hốt, nhưng lại không thể trốn khỏi con mắt tinh tường của Giang Dược.
Chuyện gì đây? Chẳng lẽ mấy người Đỗ Nhất Phong còn có kẻ thù nào ở ngoài sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận