Quỷ Dị Xâm Lấn

Chương 52: Cái xác khó lường

Toàn bộ quá trình vây bắt, kỳ thật tổng cộng không vượt quá mười phút đồng hồ, nhưng mọi người lại có cảm giác dài dằng dặc như thể đã qua cả một thế kỷ vậy, mấy lần đấu trí đấu dũng giữa đôi bên khiến cảnh sát Hàn và trưởng ban La đều không thể không bội phục trí tuệ của con quái vật này.
Nhất là chiêu dập cửa lên mũi trưởng ban La kia, tuyệt đối là nét bút thần sầu. Chẳng những khiến trưởng ban La đánh mất một phần sức chiến đấu, mà còn dẫn đến phán đoán của ông xảy ra vấn đề, điều động cả cảnh sát Hàn dưới lầu lên, có thể nói là điệu hổ ly sơn.
Nếu không phải còn có lá bài tẩy là Giang Dược và Tam Cẩu, thật có khả năng khiến con quái vật này bỏ trốn từ tầng ba mươi hai.
Càng nguy hiểm hơn chính là, quái vật này chỉ trong thời gian ngắn lại bắt chước thành dáng vẻ của nữ chủ nhà. Nếu thật để nó đi xuống lầu, chỉ sợ người canh giữ ở lối ra vào chưa chắc sẽ ngăn cản. Thậm chí chờ đến khi nó xuống lầu rồi, hoàn toàn có thể bắt chước thành trưởng ban La, đĩnh đạc rời đi.
Chỉ tiếc, quái vật này tính tới tính lui, cuối cùng vẫn là không ngờ tới nước cờ Giang Dược này, cuối cùng sắp thành lại bại.
Lão Hàn vào phòng, bật sáng toàn bộ đèn.
Nữ chủ nhà chân chính sớm đã bị lột sạch sẽ, trói ở trên giường, miệng cũng bị bịt cực kỳ kín kẽ, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp tràn đầy vẻ hoảng sợ đến tuyệt vọng.
Cô vốn cho rằng hôm nay hẳn phải chết không còn nghi ngờ, thật không nghĩ ra vậy mà còn có thể được cứu.
Hàn Dực Minh cởi trói rồi ném cho cô một bộ quần áo.
Tam Cẩu vịn trưởng ban La vào nhà. Cậu không khách khí cầm một cuộn giấy, cầm máu xử lý vết thương cho trưởng ban La.
Giang Dược nãy giờ vẫn luôn một mực nhìn chằm chằm thi thể, đúng lúc này đột nhiên kêu lên: "Trưởng ban La, mau ra đây xem này!"
Mấy người trong phòng nghe tiếng đều nhanh chân bước ra ngoài.
Cái xác nằm dưới chiếu nghỉ cầu thang đang cấp tốc biến hóa.
Một mùi hôi thối xông thẳng lên mặt. Giữa chốn không gian chật hẹp như hành lang, loại mùi hôi này hoàn toàn không thể ngăn cản, cho dù là người mắc bệnh viêm mũi, chỉ sợ cũng rất khó không ngửi thấy.
Có che mũi cũng không thể ngăn được cái mùi này chà đạp lên khứu giác.
Từ xa nhìn lại, bộ thi thể kia đã xuất hiện hư thối trên diện rộng tại nhiều vị trí khác nhau, nhất là toàn bộ đầu lâu, càng là nát đến nỗi có thể trông thấy được cả xương sọ.
Những nơi không bị hư thối, cũng xuất hiện vết hoen tử thi màu tím đen rất rõ ràng.
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, đứng trước tình huống này, dù cho biết đối phương đã bị đánh chết, họ vẫn không tránh khỏi cảm thấy phía sau lưng dâng lên từng cơn ớn lạnh.
Trạng thái của cái xác này nào giống với một cái xác của người vừa mới bị bắn chết?
Chiếu theo trình độ hư thối của nó, chí ít cũng phải để qua ba đến năm ngày mới có thể đạt được kết quả như hiện giờ.
Hơn nữa, một người trúng đạn ngay ngực, cho dù có để qua ba đến năm ngày, thi thể có thối rữa đến đâu thì đoán chừng cũng không thể nát đến mức có thể trông thấy cả xương sọ.
Xương đầu lâu hư thối đến mức này, lời giải thích duy nhất chính là cái đầu của thi thể này đã từng hứng chịu tổn thương nghiêm trọng.
Thế nhưng…
Nguồn gốc của thi thể này, mọi người cũng đều tận mắt chứng kiến. Làm gì có bị thương ở đầu?
Điều quỷ dị hơn chính là, lúc bị đánh chết, thi thể này rõ ràng là hình thái nữ chủ nhà, giờ phút này mặc dù hư thối kịch liệt, lại lộ ra nguyên hình, có thể thấy được rõ ràng là xác của một người đàn ông.
Mọi người miễn cưỡng có thể lý giải việc này. Dù sao nó cũng là một loại quái vật có thể bắt chước người khác, khả năng bản thể của nó chính là nam giới.
Trưởng ban La vẫn là người có cái đầu lạnh nhất trong số bọn họ, ông móc ra một cái khẩu trang đeo lên, lấy điện thoại di động nhắm ngay thi thể chụp tách tách tách liên tục.
Cảnh tượng này khiến dạ dày Giang Dược cảm thấy khó chịu từng cơn.
"Chú Hàn, nơi này giao cho các chú, anh em tôi xuống trước."
Giang Dược lôi kéo Tam Cẩu, dự định đáp thang máy xuống lầu.
Tam Cẩu lưu luyến không rời, thật muốn trở vào nhà nhìn thêm mấy lượt, đầu cậu hiện tại đều tràn ngập hình ảnh thân thể mỹ diệu của chị gái chủ nhà. Chỉ có một thứ sát phong cảnh là hình tượng thi thể kia thỉnh thoảng lại lóe lên trong đầu.
Hai anh em đi xuống lầu, sếp Hàn và trưởng ban La hiển nhiên đã thông tri những người thủ ở lối ra vào, nếu như thấy hai người Giang Dược xuống lầu thì không cần ngăn cản, cứ việc cho đi.
"Anh hai, vì sao cái xác đó hư thối nhanh quá vậy?" Tam Cẩu không nhịn được tò mò.
"Ai mà biết? Chẳng lẽ quái vật này là do xác thối biến thành? Mỗi ngày nhất định phải hấp thụ dương khí mới có thể bảo trì sức sống? Một khi chết đi, liền sẽ lộ ra nguyên hình?"
Đây là giải thích duy nhất mà Giang Dược có khả năng nghĩ tới.
"Không biết là quái vật gì a, thật sự là biến người nào thì giống người đó."
Có trưởng ban La và lão Hàn tự mình tham dự, Giang Dược lường trước loạt hung án giết người này hẳn là sắp sửa kết thúc. Khả năng thầy Tôn sẽ được thả tự do trong vòng hai ngày tới.
Bao quát cả ông chủ tiệm đồ ăn khuya bị hoài nghi nửa đêm nạy cửa nhà xác bệnh viện Tinh Thành số hai, hẳn là cũng có thể khôi phục trong sạch.
Nhớ tới việc này, Giang Dược ít nhiều vẫn còn có chút canh cánh trong lòng. Hắn không ngờ con quái vật này lại còn biết đi bệnh viện Tinh Thành số hai lật ngửa thi thể cô gái họ Tô lên.
Trí tuệ như vậy thật sự là quá dọa người.
Phải chăng tồn tại liên lạc giữa lũ quái vật ấy?
Hết thảy không tài nào biết được, mà tựa hồ cũng không còn trọng yếu nữa.
Giang Dược hồi tưởng lại những ngày gần đây, so sánh với trước kia, mỗi một ngày đều bận đầu tắt mặt tối đến phờ người.
Đêm nay, hẳn là có thể ngủ được yên giấc.
Về đến nhà, Giang Ảnh vội hỏi: "Dược ơi, nghe mọi người trong nhóm khu dân cư nói có nghe được tiếng súng bên tòa nhà số ba mươi bảy, có chuyện gì xảy ra vậy?"
"Chị, tất cả đều kết thúc."
"Bắt được hung phạm rồi?"
"Ừm, đã bắn chết."
"Thật là có quái vật có thể biến thành những người khác?" Giang Ảnh chớp mắt biến thành cô bé tò mò.
"Thật đó! Chị cả, chị không thấy được con quái vật kia, trước tiên biến thành bảo vệ khu dân cư, sau đó lại biến thành một nữ chủ nhà, thật sự hoàn toàn giống y như đúc. Nếu như không phải đứng đủ gần, em cũng không nhìn ra có gì khác nhau." Tam Cẩu mặt mày hớn hở xen ngang câu chuyện.
Giang Dược vừa vặn vui vẻ giao cho Tam Cẩu nhiệm vụ tường thuật, còn mình chui tọt vào phòng vệ sinh để đi tắm.
Trí linh a Trí linh.
Quả là cái thứ hệ thống cấp bậc hố trời.
Đây đã là lần thứ ba!
Lần đầu là vật lộn với Quỷ ăn tuổi, sau đó lại tay không xé oán linh, a, không đúng, là tay ôm oán linh, hứng đòn nước tiểu. Hôm nay, lại phải vật lộn với con quái vật sức trâu sức bò, thiếu chút nữa còn bị dao phay bổ làm hai.
Có kẻ sở hữu hệ thống nào xui xẻo đến vậy không a?
Có lẽ do Giang Dược đậu xanh rau muống quá mãnh liệt, Trí linh thế mà đáp lại, tự động mở ra giao diện.
Chúc mừng ký chủ phụ tá người khác tiêu diệt được một Kẻ sao chép.
Phần thưởng một: Thu hoạch được kỹ năng Sao chép cấp 1, mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần, thời hạn một giờ.
Tiếp nhận, từ bỏ.
Lại tới một bộ này?
Xem ra Trí linh có cách thức cố định? Tiêu diệt thứ gì, thì có thể thu được kỹ năng của thứ đó?
Cũng không đúng, hôm qua diệt con oán linh kia cũng có được thưởng kỹ năng oán linh đâu.
Giang Dược lúc này trái lại không vội vã cự tuyệt.
Lần trước Giang Dược quả quyết cự tuyệt kỹ năng của Quỷ ăn tuổi, là vì lúc ấy cảm thấy dũng sĩ vừa diệt rồng xong lại lập tức biến thành ác long, tâm lý hắn rất khó tiếp nhận.
Sau đó hắn ngẫm lại, mặc dù có chút đau lòng, nhưng cũng không hối hận là bao. Tuy nói kỹ năng là chết, cùng một kỹ năng, tà ma có thể dùng để gây sóng gió, mình cũng không nhất thiết phải làm ác như bọn chúng. Nhưng khổ nỗi kỹ năng của Quỷ ăn tuổi xác thực quá tàn ác. Đáng sợ hơn, một khi ngừng lại việc hấp thu tuổi thọ người khác, thì sẽ trở nên giống như con nghiện thiếu thuốc vậy, Giang Dược không muốn bản thân biến thành bộ dạng quỷ quái ấy.
Có điều kỹ năng Sao chép này, chỉ xét riêng bản thân nó mà nói, cũng không tồn tại tính chất tà ác. Mặc dù Kẻ sao chép ở khu dân cư hắn tội ác cùng cực, giết người khát máu, nhưng kỹ năng Sao chép chỉ vỏn vẹn là thủ đoạn của nó, thứ chân chính chi phối nó, là bản tâm xấu xa ác độc của chính nó.
Bản thân kỹ năng Sao chép không tồn tại cái ác, khác hẳn kỹ năng Ăn tuổi. Mỗi lần sử dụng kỹ năng Ăn tuổi, tất sẽ có người gặp nạn, hơn nữa một khi ngừng ăn tuổi trong thời gian ngắn, tác dụng phụ sẽ rất nghiêm trọng.
Còn kỹ năng Sao chép, bản thân không phân rõ chính tà.
Giang Dược rất muốn thuyết phục bản thân mau chóng tiếp nhận kỹ năng ấy!
Đây là kỹ năng vĩnh cửu, mặc dù mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng chỉ cần sử dụng thoả đáng, có thể giúp ích rất nhiều cho hắn.
Phần thưởng hai: Nhục thân được cường hóa 30%.
Khả năng Trí linh cảm nhận được Giang Dược vật lộn Kẻ sao chép quá phí sức, lại cường hóa nhục thân cho hắn thêm lần nữa, mặc dù mức độ không đến 50% như lần trước.
Phần thưởng ba: Thu hoạch lòng ái mộ của Khương Hân Nhiên, tùy thời có thể ôm ấp yêu thương.
Quả nhiên là thứ đồ không đứng đắn!
Giang Dược lần nữa biết được đạo đức của Trí linh rốt cuộc thấp đến đâu, đây quả thực là Ô linh chứ Trí linh cái khỉ gì.
Giang Dược mặc dù không biết Khương Hân Nhiên là ai, nhưng hắn có thể đoán được hẳn là vị nữ chủ nhà nọ. Khoan nói người ta đã là tiểu tam của người khác, chỉ nói nào là xe thể thao, nào là penthouse hai tầng, đều là những thứ Giang Dược hoàn toàn không cách nào chu cấp được, đồng thời đó cũng không phải thể loại hắn yêu thích.
Từ bỏ, từ bỏ!
Trí linh tựa hồ rất khinh bỉ Giang Dược từ bỏ phần thưởng liên quan đến nữ giới, hai lần từ bỏ đều không có xuất hiện lựa chọn hoán đổi thành điểm tích lũy. Giang Dược không thể không nghiêm trọng hoài nghi, Trí linh này lẽ nào thật sự là Ô linh, Sắc linh.
Đồng thời, Giang Dược còn lóe qua một nghi vấn, trước đó tiêu diệt oán linh, hắn đạt được một chiêu " Thần Cương Diệt Quỷ Thủ ", danh xưng có thể đối phó quỷ cấp D.
Thế nhưng vừa rồi lúc vật lộn với Kẻ sao chép, Giang Dược đã thi triển nhiều lần, lại không có chút xíu hiệu quả nào.
Chẳng lẽ, kỹ năng này là đồ giả?
Theo lý thuyết, mặc dù Trí linh có hố hắn cỡ nào, nhưng phần thưởng hẳn vẫn là đồ thật. Dù sao những phần thưởng khác đều rõ rành rành thế kia. Quầng sáng Bách Tà Bất Xâm, còn có cường hóa nhục thân, tác dụng của chúng đều có thể thấy được bằng mắt trần.
Như vậy tại sao " Thần Cương Diệt Quỷ Thủ " không phát huy hiệu dụng? Hoặc giả cấp bậc của Kẻ sao chép đã vượt quá cấp D, hoặc giả Kẻ sao chép không phải quỷ?
Hắn suy nghĩ một hồi, cũng nghĩ không ra đầu mối gì. Muốn xài 30 điểm tích lũy hỏi Trí linh, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ một chút thì hắn lại thôi. Mặc dù không biết điểm tích lũy có ích lợi gì, nhưng kỹ năng Quỷ ăn tuổi mới chỉ đổi được có 50 điểm tích lũy. Giờ mà xài 30 điểm tích lũy để hỏi một vấn đề không phải đặc biệt quan trọng, hắn ngẫm lại vẫn cảm thấy thua lỗ. Không bằng giữ lại điểm tích lũy, chuẩn bị thời khắc mấu chốt có thể sử dụng bất cứ lúc nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận