Quỷ Dị Xâm Lấn

Chương 72: Trên đầu chữ sắc là thanh đao

Cốc cốc!
Giang Dược tiến lên gõ cửa.
Không có phản hồi.
Giang Dược ghé sát lỗ tai vào trước cửa, tiếp tục gõ.
Căn hộ lặng yên không một tiếng động, một chút động tĩnh cũng không có.
"Anh hai, có muốn gọi bảo vệ đến cạy cửa hay không?"
Cạy cửa? Không tồn tại!
Giang Dược lùi về phía sau hai bước, hít sâu một hơi, đột nhiên nâng một chân, toàn lực đạp vào khóa cửa.
Rầm!
Khóa cửa hơi buông lỏng, ván cửa phát ra tiếng vang cành cạch, chậm rãi bung ra một khe hở.
Cú đá này quả thực đẹp trai đến mức không biên giới.
Tam Cẩu lúc trước có chút tự cao tự đại, nhìn thấy một cước này của anh hai, nhất thời lòng bội phục dâng lên như nước sông cuồn cuộn, kéo dài không dứt.
Anh hai rốt cuộc vẫn là anh hai, thâm tàng bất lộ.
Cậu nào biết được, thân thể Giang Dược đã được cường hóa gấp đôi, sức mạnh tăng lên tuyệt đối không phải đơn giản tăng gấp hai lần. Mà là thực lực tổng hợp tăng gấp đôi!
Hiệu quả tăng gấp đôi, trong thực chiến, chính là tăng trưởng gấp mấy lần.
Ví dụ, dưới tình huống bình thường, Giang Dược có thể đánh được một người hai người. Nhưng khi thân thể được cường hóa gấp đôi, đánh ba đến năm người, thậm chí tám tới mười người, hoàn toàn có khả năng.
Cho nên, loại cửa phòng trộm không có trải qua gia cố đặc thù này, hoàn toàn không còn tác dụng ngăn trở gì với Giang Dược nữa.
Bồi thêm một cước đá tung cửa, Giang Dược dẫn đầu xông vào bên trong.
Mùi vị hoan lạc vẫn còn lưu lại trong phòng, căn bản chưa kịp tản đi.
Kết cấu giống như nhà đối diện, một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng vệ sinh.
Trên chiếc giường lớn, chăn ga lộn xộn không chịu nổi, gối nằm mỗi cái một phương.
Đầy bàn còn để đủ loại hộp thức ăn ngoài, nhìn bề bộn không chịu nổi.
Trong không khí vẫn còn mùi vị mây mưa, khiến người ta có xúc động muốn nôn mửa mãnh liệt.
Tuy Giang Dược vẫn đang luyện đồng tử công, nhưng cũng biết đó là mùi gì.
Đây nhất định là có đôi cẩu nam nữ ở trong phòng thời gian dài, thậm chí ngày đêm không ngừng xếp hình, mới có thể tích lũy mùi vị nồng nặc đến trình độ khiến người ta buồn nôn như vậy.
Điều kỳ lạ chính là, giờ phút này bên trong lại không người.
"Anh hai, nhà này quả nhiên là có thứ không sạch sẽ lưu lại." Tam Cẩu cuối cùng đã có thể phát huy năng lực trời ban của mình.
Yêu ma quỷ quái, phàm là nán lại thời gian dài, nhất định sẽ để lại một tia dấu vết. Đây là thứ mà bọn chúng không thể xử lý một cách nhanh chóng được.
Giang Dược sắc mặt có chút khó coi, lẩm bẩm nói: "Chạy trốn?”
Lúc trước tuy rằng động tĩnh dưới tầng trệt rất lớn, nhưng cách hai mươi tầng, lẽ ra không đến mức kinh động con quỷ này.
Chờ đến khi bọn họ lên lầu, nếu thật sự có quỷ, nó không có khả năng nghênh ngang chuồn đi dưới mí mắt Tam Cẩu. Đôi mắt âm dương trời ban, tuyệt đối không phải để trưng cho vui.
"Anh hai, đây rốt cuộc là quái vật gì?"
Giang Dược không vội vàng trả lời, mà kiên nhẫn điều tra khắp nhà.
Một lát sau, hắn mới nói: "Phòng vệ sinh có mỹ phẩm, suy đoán hẳn là nhà của một người phụ nữ. Quần áo trong tủ quần áo, rõ ràng đã không động đến suốt một thời gian dài, điều này chứng tỏ, bình thường cô ta không thay quần áo. Vết bẩn trên khăn trải giường, vẫn còn rất mới, chứng minh rằng cách đây không lâu có ai đó trên giường. Người vừa rồi hẳn từng ở trên giường này trước đó?”
Có lẽ đêm qua Vu Hoành Đồ cũng ở trên cái giường này.
Tam Cẩu lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ thật sự là nữ quỷ hồ ly tinh?”
Căn phòng trống rỗng, không một bóng người.
Nếu không phải các loại chi tiết bày ra rành rành trước mắt, ai có thể nghĩ đến ngay một khắc trước còn có người đang quay cuồng trên chiếc giường này?
Giang Dược tạm thời có thể kết luận, thông báo tìm chó không có vấn đề. Nhưng, tin tức tìm chó nhất định là đã bị con quỷ ẩn núp nơi đây lợi dụng.
Hoặc là, con quỷ này, có khả năng nghe lén điện thoại của chị gái đáng yêu đối diện.
Và thế là, thông báo tìm chó đã trở thành một cái bẫy hoàn hảo. Chỉ cần có người tìm đến cửa, số nhà hai phòng sẽ bị con quỷ dùng bí pháp nào đó đánh tráo.
Chút thủ đoạn này cũng không phải việc gì quá khó khăn với con quỷ ấy. Đơn giản chỉ là phiên bản quỷ đả tường cấp thấp mà thôi.
Giang Dược bắt đầu tự mình hình dung lại toàn bộ tình huống. Hoành Đồ tội nghiệp đi ra khỏi thang máy tầng hai mươi mốt, tìm thấy căn hộ 2109 đã nói qua điện thoại từ trước. Trên thực tế, cậu ta đã bị quỷ dùng bí pháp che mắt, thay vì vào căn hộ 2109 thì lại chân chính tiến vào căn hộ địa ngục 2106 mà con quỷ đang ẩn náu.
Và rồi...
Ma quỷ huyễn hóa mỹ nữ, thử hỏi có mấy người đàn ông ngăn cản được dụ hoặc?
Chốn ôn nhu, biến thành mộ nam nhi.
Thanh đao trên đầu chữ sắc vô thanh vô tức chém xuống.
Đương nhiên, tất cả đều là suy đoán của Giang Dược.
Giang Dược bỗng dừng lại ở một góc.
Có một tờ giấy trong góc, cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Điều kỳ lạ chính là tờ giấy đó lại được gấp thành hình con chó.
"Tam Cẩu, lại đây xem này, em cảm thấy thế nào?"
Tam Cẩu nhìn chằm chằm một lát, hoảng sợ nói: "Thứ này... giống như chú chó Pipi của chị gái đối diện? Nó giống hệt chú chó trong mấy tờ rơi tìm chó kia.”
Sắc mặt Giang Dược cũng rất khó coi: "Con quỷ này lại có thể dùng tờ giấy huyễn hóa vật sống thật sự, để cho người bình thường bị lừa còn không biết..."
Nói vậy, con chó mà Hoành Đồ tìm được kia, rất có khả năng là từ giấy biến thành a.
Như vậy, việc Vu Hoành Đồ không cách nào nhìn thấu tiền âm phủ, coi tiền âm phủ thành tiền thưởng mang đi, tựa hồ cũng không khó lý giải.
Quỷ mê tâm trí, quỷ mê tâm trí, nói chính loại tình huống này!
Năng lực này quả thực còn đáng sợ hơn hung linh họ Tô mấy ngày trước a.
Hung linh họ Tô đa số chỉ dựa vào bản năng, chưa quen thuộc các loại kỹ xảo, hơn nữa không gian hoạt động có hạn.
Con quỷ này lại biết sử dụng trí tuệ, lợi dụng các loại điều kiện, dụ dỗ con mồi tới cửa.
Vừa không dễ bại lộ, lại có thể lấy khỏe ứng mệt.
Quan trọng nhất là, có chị gái dễ thương Lâm Hân Nhiên ở căn hộ 2109 vô hình trung làm lá chắn, hoàn toàn không cần lo lắng bị người điều tra được.
Nghĩ tới đây, Giang Dược không nhịn được lạnh hết cả sống lưng.
Trí tuệ của ma quỷ lại đáng sợ đến thế, thói đời này thật sự quá tàn nhẫn với người bình thường.
Khả năng gây họa của con quỷ này cũng không phải loại tà ma như Quỷ ăn tuổi có thể so sánh.
Quyết không thể để nó tiếp tục tồn tại gây họa cho mọi người nữa!
Giang Dược bỗng nhiên mở miệng nói: "Tam Cẩu, có thấy mắc tiểu không?”
Tam Cẩu mới đầu ngẩn ra, bất chợt bắt được một tia ăn ý từ ánh mắt của Giang Dược.
"Nhắc mới thấy, thật có chút mắc tiểu."
Tam Cẩu nói xong, chui vào nhà vệ sinh, cầm lấy một chậu rửa mặt, ào ào giống như vặn vòi nước, đảo mắt đã đầy nửa chậu.
Thấy Tam Cẩu bưng chậu ra, Giang Dược chỉ vào cái ly trên bàn.
Tam Cẩu lĩnh hội trong lòng, cầm lấy cái ly...
"Xài tiết kiệm một chút."
Tam Cẩu cười khà khà, múc nửa ly, hắt về phía không trung.
Nước tiểu đồng tử đón gió tung bay khắp phòng.
Không có phản ứng.
Tam Cẩu cũng không uể oải, tiếp tục hành động.
Vẫn không có phản ứng.
Giang Dược khoác tay, ánh mắt hắn bỗng nhiên trở nên sắc bén: "Đưa cho anh.”
Một ly nước tiểu đồng tử cuối cùng, Giang Dược cầm trên tay, đi dạo quanh căn hộ, giống như đang cân nhắc nên hắt vào chỗ nào.
Bỗng nhiên, Giang Dược giơ cánh tay lên, ném cả chiếc ly về phía bức tường.
Chính xác hơn là ném về phía một bức ảnh trên tường.
Nước tiểu đồng tử tiếp xúc với tấm ảnh, lại phát ra tiếng động tạch tạch giống như dây điện chập mạch.
Ngay sau đó, một tiếng thét chói tai thê lương phát ra từ bức ảnh.
Lập tức, không gian trên tường bắt đầu xuất hiện vặn vẹo, giống như sóng biển lăn tăn, cũng không biết trong tường đang cất giấu cái gì, lại không ngừng xuất hiện biến hóa lồi lõm.
Thật giống như phía trước mặt tường bỗng nhiên nhô ra một cái phù điêu ma quỷ, muốn nhảy ra khỏi mặt tường, hoặc giả muốn chạy dọc theo bức tường.
Tình hình quỷ dị đến mức khiến người nghẹt thở.
Mặc dù lá gan Tam Cẩu không nhỏ, nhưng cậu cũng trợn mắt há hốc mồm.
"Anh hai, nó trốn ở trong tường, nó đang trốn ở trong tường!" Đôi mắt âm dương trời ban của Tam Cẩu rốt cục quan sát được tung tích của con quỷ.
Ai mà ngờ được con quỷ này vẫn còn đang núp ở trong phòng, giấu trong ảnh, trốn trong tường!
Có điều nó vẫn bị một ly nước tiểu đồng tử của Giang Dược bức đến không còn chỗ trốn.
“Ra ngoài đi!”
Thân thể Giang Dược bỗng nhiên chuyển động!
Thể chất cường hóa gấp đôi, tốc độ của hắn nhanh đến mức ngay cả Tam Cẩu cũng bị hoa mắt.
Tay Giang Dược đã chui tọt vào tường.
Thần Cương Diệt Quỷ Thủ, chiêu thứ nhất!
Không lệch một ly túm lấy điểm yếu của con quỷ trong bức tường.
Đó là một loại cảm giác rất kỳ diệu, giống như thực chất cũng không phải thực chất, giống như hư vô cũng không phải hư vô, nhưng trong lòng hắn lại có được cảm nhận rất rõ ràng, hắn đúng là đã bắt được nhược điểm của con quỷ.
Ra đây!
Giang Dược co lại cánh tay, trọng tâm dồn vào chân, toàn lực kéo ra, lập tức một cái bóng màu xanh biếc bị hung hăng ném lên giường.
Nhìn thân hình tướng mạo, lại là một cô gái, bất luận là dáng người, tướng mạo, làn da, đều có thể nói là nghiêng nước nghiêng thành.
Nhưng mà, đôi mắt âm trầm ác độc của ả, cùng với mái tóc đen lộn xộn, khuôn mặt tái nhợt quỷ dị, đủ loại chi tiết đã nhắc nhở tất cả mọi người !
Ả cũng không phải con người bình thường!
“Tam Cẩu, mau lui lại!”
Giang Dược ngăn giữa Tam Cẩu và nữ quỷ, gắt gao nhìn chằm chằm con quỷ này.
"Nói đi, tính tới bây giờ, ngươi đã hại hết bao nhiêu người?"
Con quỷ nhe răng trợn mắt với Giang Dược, đầu lưỡi không ngừng thò ra thụt vào, móng tay trên hai bàn tay đang nhanh chóng mọc dài ra.
Dưới ánh đèn, móng tay nó tản ra ánh sáng mờ ảo, rất giống lưỡi đao quỷ dữ đến từ địa ngục.
"Anh hai, để em giúp anh." Tam Cẩu lần đầu tiên chân chính đối mặt với ma quỷ, thế nhưng cậu không hề sợ hãi, còn cầm một cái ghế dựa tính xông lên.
"Không cần."
Giang Dược lại vững vàng như lão cẩu, đứng tại chỗ, ánh mắt lại giống như khiêu khích, gườm nhau với con quỷ kia.
Ánh mắt nó tràn đầy ác độc, căm hận, hung tàn, cùng với... vẻ tham lam nồng đậm.
Người thanh niên này còn hoàn mỹ hơn tất cả những con mồi trước kia gộp lại a.
Một con mồi như vậy, nếu có thể hút khô trên giường, đó sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời xiết bao, một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo xiết bao!
Bị dục vọng trong lòng thúc đẩy, con quỷ bắt đầu hành động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận