Siêu Cấp Gen

Là nhân loại

Là nhân loại


"Như vậy... trước khi bọn hắn biến mất, khẳng định cũng đang dùng máy truyền tin để liên hệ có đúng hay không? Khẳng định là cũng đang liên hệ cùng với người của Gen Công Hội có đúng hay không? Mặc dù sau khi bọn hắn biến mất, bọn hắn ở trong trí nhớ của mọi người dần dần biến mất, thế nhưng trước lúc này, những người kia xác định là đang liên hệ cùng với Gen Công Hội có đúng hay không?" Tư duy của Trần Phong dần dần trở nên rõ ràng.
"Không sai." Khổng Bạch xác định.
Ở bên ngoài không gian dù sao cũng quá mức nguy hiểm, cho nên, bọn hắn cơ hồ vào mỗi thời mỗi khắc đều đang giữ liên lạc cùng với mặt đất.
Vì thế, công ty khoa học kỹ thuật Phong Bạo, đã chuyên môn mở ra cho bọn hắn một kênh tín hiệu riêng, bọn hắn thậm chí có khả năng bảo trì toàn bộ video, cơ hồ mỗi một cái động tác, trên mặt đất đều có ghi chép.
"Rất tốt." Trần Phong phi thường hài lòng nói: "Ta muốn những đoạn tư liệu kia, hết thảy!"
"Hiểu rõ." Khổng Bạch hiểu rõ.
Đúng thế, những người này đã biến mất, những ký ức này cũng đã biến mất. Thế nhưng trước khi biến mất, những đoạn số liệu kia vẫn còn tồn tại. Chỉ cần tìm ra những tư liệu kia, bọn hắn thậm chí có thể thấy lúc đó mấy người Vương Dao đã trải qua những sự tình đáng sợ gì, nhìn thấy hung thủ sau màn đến cùng là ai!
Xoạt! Cảnh tượng lưu chuyển, hai người cấp tốc trở lại thời điểm trước khi mấy người Vương Dao biến mất.
Tại Gen Công Hội.
"Mấy người Vương Dao đã xuất phát rồi có đúng không?"
"Đúng thế."
"Đường truyền thời gian thực đã xây dựng xong chưa?"
"Không có vấn đề."
Ở dưới sự phụ trợ của công ty khoa học kỹ thuật Phong Bạo, bọn hắn đã thành lập một đường truyền tốt nhất, hoàn mỹ nhất, đủ để cam đoan vào bất cứ lúc nào cũng có thể truyền thông tin như bình thường, nhưng mà, ngay trong nháy mắt mấy người Vương Dao rời đi khỏi tầng khí quyển.
Xoạt! Hết thảy hình ảnh trên màn hình biến mất.
"? ? ?"
"Chuyện gì đã xảy ra? !"
"Không biết, dường như đang bị cái gì đó ảnh hưởng..."
"Đáng chết."
"Lập tức nói bọn họ trở về, không liên lạc được."
Tất cả mọi người phát điên, vào thời điểm bọn hắn đang chuẩn bị lập tức điều động người đi lên cưỡng ép đem mấy người Vương Dao trở về, bỗng nhiên, trong đầu óc của tất cả mọi người nổ vang, chấn động mạnh một cái, sau đó dường như liền quên đi cái gì đó.
"Chúng ta..." Đám người lộ ra vẻ mặt mờ mịt.
"Đích đích!" Máy truyền tin chấn động, ở một nơi nào đó xuất hiện sự kiện mang tính tai nạn, cần cứu viện.
"Nhanh, đã xảy ra chuyện."
"Đi đi đi."
Bọn hắn đột nhiên bắt đầu tập trung vào sự kiện kia.
Vương Dao cùng với đội ngũ đi theo, cứ như vậy bị tất cả mọi người lãng quên.
...
Trần Phong cùng với Khổng Bạch chỉ lẳng lặng nhìn cảnh này, hết thảy dường như không có vấn đề, thế nhưng lại quá mức quỷ dị, luôn có cảm giác chỗ nào không đúng lắm.
"Nếu ra ngoài không gian trong nháy mắt liền biến mất, vậy thì hãy quay lại trước đó, vào thời điểm đội ngũ của Vương Dao sắp chấp hành nhiệm vụ xem?"
Xoạt! Khổng Bạch bắt đầu thôi động năng lực.
"Vương Dao bị lực lượng đặc thù ảnh hưởng, ta không có cách nào từ trên người của nàng tìm hiểu ngược dòng." Khổng Bạch nhíu mày.
Trước đó phát hiện ra Vương Dao, đều là trong trí nhớ của Trần Phong, hoặc là ở trong trí nhớ của những người khác, bởi vì Vương Dao còn sống, loại lực lượng che giấu đặc thù kia vẫn còn ở đó.
"Vậy thì hãy bắt đầu từ những đội viên trong đội ngũ của Vương Dao." Trần Phong suy nghĩ một chút rồi nói.
"Được." Khổng Bạch cố gắng từ trên người của những đội viên kia bắt đầu tìm hiểu ngược dòng.
Nhưng mà...không có! Dường như có một loại lực lượng đặc thù nào đó ảnh hưởng, bằng vào năng lực xuyên qua cường đại của Khổng Bạch cộng với Quầng sáng may mắn của Trần Phong, vậy mà thậm chí ngay cả những đội viên kia đều không thể nhìn thấy.
Hai người liếc nhìn nhau, đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Những đội viên kia...cũng bị một loại lực lượng đặc thù nào đó che giấu.
"Bọn hắn có còn sống hay không?" Khổng Bạch hỏi.
"Chết rồi." Trần Phong lắc đầu.
"Chết rồi vì sao lại bị che giấu...trừ phi, đối phương cố tình che giấu." Khổng Bạch cười lạnh.
"Số liệu truyền tin của bọn hắn đâu?" Trần Phong hỏi.
Là nhân loại ở thời đại gen, gần như không có khả năng không có số liệu.
"Để ta nhìn một chút." Khổng Bạch xem xét.
Xoạt! Cảnh tượng lưu chuyển, Trần Phong tra tìm số liệu trên vòng đeo cổ tay.
Trống rỗng! Không chỉ đơn thuần là gạt bỏ ảnh hưởng về trí nhớ, cho dù là trước đó, cho dù là trước khi mấy người Vương Dao biến mất, ở bên trong vòng đeo cổ tay, cũng đều trống rỗng.
Vương Dao cùng với những đội viên kia, ở trong vòng đeo tay của tất cả mọi người, số liệu của bọn hắn đều trống rỗng.
"Ta không thích loại cảm giác này." Trần Phong bỗng nhiên nói: "Ta có một loại cảm giác, hết thảy những gì mà chúng ta làm, đều bị đối phương dắt mũi, đối phương dường như luôn luôn đi trước chúng ta một bước."
"Đúng vậy." Khổng Bạch cũng cảm thấy một cảm giác đồng dạng.
"Thế nhưng, bọn hắn đã xử lý quá tốt rồi." Trần Phong bỗng nhiên cười.
"Đúng vậy a." Khổng Bạch cũng cười: "Quá sạch sẽ."
Nếu như...bọn hắn điều tra ở trong tương lai, không tìm thấy Vương Dao cùng với những đội viên kia, không tìm thấy trí nhớ về bọn họ, không tìm thấy tin tức của bọn họ, thậm chí ngay cả số liệu của bọn họ đều không có, bọn hắn sẽ không cảm thấy vấn đề, chỉ sẽ cảm thấy, kẻ địch thật đáng sợ, đối phương thật cường đại, đã không cho bọn hắn bất cứ một cơ hội nào!
Thế nhưng...thế nhưng nơi này là quá khứ! Nơi này là do Khổng Bạch trở về quá khứ tìm hiểu! Ở trong quá khứ, vào trước khi những sự việc kia phát sinh, vậy mà số liệu của mấy người Vương Dao cũng không có! Sự tồn tại của mấy người Vương Dao đã bị xóa hết! Vào trước khi đi ra bên ngoài không gian! ! !
Vì cái gì? Rất đơn giản, vì có người đã loại bỏ, đây là một cái manh mối rất thú vị. Đối phương xử lý quá sạch sẽ, ngược lại lại để lộ ra rất nhiều thứ, thế là, Khổng Bạch tiếp tục truy đuổi ngược dòng, đi theo những tin tức kia, một đường truy tung đến nguyên điểm.
Từ trong quá khứ tra ra manh mối, thật sự rất đơn giản, đơn giản đến mức...hai người Trần Phong thậm chí còn không thể tin được chân tướng mà mình điều tra ra được, mà đến thời điểm bọn hắn phát hiện ra cái chân tướng này, hết thảy mọi chuyện đều được giải thích toàn bộ.
Nguyên lai, lại là ngươi!
Làm gì có cái gì là đại năng Thái Cổ!
Làm gì có cái gì là thần linh viễn cổ!
Cái tên chủ sự sau màn kia, cái tên âm thầm điều khiển tất cả những thứ này, từng bước đi đến một bước này, vậy mà lại là một nhân loại! ! ! Một kẻ mà tất cả mọi người đều quen thuộc! ! !
—-
Tại Gen Công Hội.
Đây là một cái thời đại đặc thù, ít nhất, đối với tất cả mọi người mà nói ở cái thời đại này đều là như thế, bởi vì ở bên trong bọn hắn, đã xuất hiện một thiếu niên có thiên phú kinh người, vào năm chỉ vẻn vẹn mới 14 tuổi, đã được gọi là ngôi sao của ngày mai. Hắn, là tương lai của nhân loại sau này!
Chỉ có điều là, bọn hắn cũng không nghĩ tới, cái trách nhiệm này, đối với thiếu niên mà nói, là quá mức trầm trọng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận