Siêu Cấp Gen

Kỹ thuật kinh người

Kỹ thuật kinh người


Dịch và biên bởi: MụcNguyên.
Được đăng độc quyền tại: viptruyenfull.com
—— ——
Những đám mây màu trắng trên bầu trời, vào thời điểm này ngưng tụ lại, hình thành nên một chiếc búa khổng lồ.
"Chém!" Ánh mắt của Thác Mã Tư trở nên lạnh lẽo.
Oanh! Đại địa nổ vang, chiếc búa bổ ra một cái khe nứt to lớn.
Chiếc búa khổng lồ chém xuống, chặt đứt con đường tảng đá huyền bí phóng tới Trần Phong, ngăn cản ở giữa con đường, cứ thế mà bức lui tảng đá huyền bí đang xông tới.
Trần Phong cùng với tảng đá huyền bí, chỉ có thể nhìn nhau từ xa.
Cho dù ở giữa chỉ có một cái khe nứt! Thế nhưng mà khí tức thuộc về Chiến Thần ở phía trên cái khe nứt đang không ngừng phun trào, tảng đá huyền bí nếu như cưỡng ép xông qua, nhất định sẽ nhiễm phải khí tức Chiến Thần! Cho nên, nó chỉ có thể dừng lại.
"Ha ha, mặc dù ta không biết ngươi dùng thủ đoạn gì để hấp dẫn nó tới." Thác Mã Tư cười lạnh một tiếng: "Bất quá muốn ở trước mặt bốn người Cộng Minh chúng ta, độc chiếm thứ này, khó tránh khỏi có một chút tự đại a?"
"Nhân danh thần linh, rào cản thứ nguyên!" Phản Điền Trung cũng đồng dạng bộc phát ra lực lượng làm cho người ta sợ hãi.
Ô...ô...n...g ——Vầng sáng nhàn nhạt phun trào, hắn đem phương viên ba mét xung quanh tảng đá huyền bí phong tỏa trong nháy mắt!
"Hay là do thần vật tự chọn chủ?"
"Không quan trọng." Phản Điền Trung cười nói: "Mặc dù không biết vì sao ngươi lại có thể di động, bất quá ta đã phong tỏa lực lượng thần linh trên người của ngươi, ở bên trong phạm vi của rào cản thứ nguyên, lực lượng thần linh sẽ không có tác dụng!"
"Tạm thời, ngươi cũng chỉ là một tảng đá bình thường." Mấy người Ngô Lượng cũng cười lạnh.
Đến tận đây, vận mệnh của tảng đá huyền bí, còn chưa bắt đầu liền đã kết thúc!
"Bọn gia hỏa này..." Trong đôi mắt to của Linh tràn ngập sự tức giận.
Nàng rốt cuộc cũng biết Trần Phong vì sao lúc ban đầu không vọt thẳng tới, bởi vì thực lực của mấy người Cộng Minh này, hoàn toàn là đáng sợ tới cực điểm!
Mượn lực lượng của thần linh để sử dụng sao...thật là đáng sợ!
Linh nhìn cái khe nứt trên mặt đất cũng có một chút hoảng sợ, làm như thế nào để xử lý chuyện này? Nàng có một chút xoắn xuýt.
Bởi vì bây giờ nàng cách tảng đá huyền bí, cũng chỉ có khoảng 10 mét, vẻn vẹn cũng chỉ cách có một cái khe nứt! Nhưng chỉ có thể nhìn, mà không có cách nào đụng vào!
"Thật là đáng giận!" Linh chu cái miệng nhỏ nhắn, mà đúng vào lúc này, nàng ngạc nhiên phát hiện ra, Quầng sáng may mắn đã được giải phong!
"A!" Linh kinh hỉ.
"Được giải phong rồi?" Trần Phong cũng có một chút ngoài ý muốn.
Quầng sáng may mắn yên lặng không biết bao nhiêu lâu, vậy mà lại vào cái thời khắc quan trọng nhất này có hiệu lực? ! Là do sự trợ giúp của tảng đá huyền bí? Quả nhiên...các ngươi là đồ vật đồng dạng!
"Đây là giải phong tạm thời." Linh kinh hỉ: "Xem ra là do tảng đá huyền bí phía đối diện đã trợ giúp chúng ta, bất quá không có quan hệ, coi như là tạm thời giải phong, cũng đã đầy đủ, nếu như vậy..."
"Hừ hừ!" Linh đắc ý phất phất bàn tay nhỏ.
Xoạt! Bên người Trần Phong trong nháy mắt xuất hiện một cái không gian loạn lưu.
Xoạt! Trần Phong biến mất! Vào thời điểm xuất hiện một lần nữa, đã xuất ở bên cạnh tảng đá huyền bí.
Không sai! Không gian loạn lưu...ở trong cái địa phương không có lực lượng không gian này, cứ thế mà thông qua không gian loạn lưu do những người khác thi triển trong lúc vô tình, làm cho không gian loạn lưu xuất hiện ở bên người Trần Phong, lại trong nháy mắt xuất hiện ở bên cạnh tảng đá huyền bí! Một chuyện mà gần như không thể xảy ra, lại có thể xảy ra!
Đúng như suy đoán sớm nhất của Trần Phong, nếu như có đầy đủ giá trị may mắn, thì hắn chính là tồn tại vô địch!
Xoạt! Trần Phong xuất hiện ở bên cạnh tảng đá huyền bí.
Ô...ô...n...g ——Vầng sáng nhàn nhạt phun trào, Quầng sáng may mắn trong cơ thể của Trần Phong lập loè hào quang đồng dạng giống như tảng đá huyền bí trước mắt.
"Không tốt!" Mấy người Triệu Hữu Tiễn biến sắc.
Xong rồi! Chẳng ai ngờ rằng, vào cái thời khắc quan trọng nhất này, Trần Phong lại còn có loại thủ đoạn này! Cái không gian loạn lưu đáng chết kia, vậy mà có thể tùy ý xuất hiện!
Bọn hắn theo bản năng muốn xông tới ngăn cản Trần Phong.
Thế nhưng...đã muộn, bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn tảng đá huyền bí phóng tới Trần Phong, dung nhập vào lồng ngực của hắn...
Hả? ? ? Tất cả mọi người đột nhiên trợn to con mắt.
Đây là...bởi vì ngay vào thời điểm tảng đá huyền bí sắp dung hợp cùng với Trần Phong, Trần Phong vậy mà tung người một cái, tránh né tảng đá huyền bí! ! !
Tránh né? ? ? Tất cả mọi người đều ngây người, đây là cái kỹ thuật gì? Ngay cả tảng đá huyền bí cũng ngây ngốc, nhưng mà chờ đến khi nó kịp phản ứng lại, dùng tốc độ cao vọt tới Trần Phong, Trần Phong lắc bờ eo một cái.
Xoạt! Trần Phong lại một lần nữa tránh thoát.
? ? ? Đám người lộ ra vẻ mặt phát mộng, cái tên gia hỏa này đang làm cái gì?
Bọn hắn thấy rất rõ ràng, Trần Phong đã tự mình đi vào bên trong không gian loạn lưu, tự mình đến gần tảng đá huyền bí a, bây giờ hắn lại né đông tránh tây như vậy là để làm cái gì?
Cái tên này...mấy người nhìn Trần Phong cảm thấy nghi ngờ không thôi.
"Nhìn cái gì?" Trần Phong quát lớn: "Còn không đến ngăn cản nó?"
"Hả?." Có vài người kịp phản ứng, cấp tốc phong tỏa con đường ở giữa tảng đá huyền bí cùng với Trần Phong, cũng không tiếp tục cho nó bất luận một cơ hội nào tới gần Trần Phong.
Sau đó, bầu không khí liền trở nên rất là vi diệu.
Ừm...loại cục diện này...mấy người Thác Mã Tư liếc nhìn nhau, lộ ra vẻ mặt bối rối.
Bọn hắn có kinh nghiệm và lịch duyệt phong phú, thế nhưng cũng chưa bao giờ thấy qua loại kỹ thuật nào kinh người như thế, vị lão ca gọi là Trần Phong này, đến cùng đang sử dụng loại kỹ thuật gì? Bọn hắn thật sự nhìn không hiểu.
"Ngươi đang làm gì thế..." Phản Điền Trung gãi gãi đầu, không hiểu ra sao.
Ba người còn lại cũng nhìn về phía Trần Phong, hi vọng Trần Phong có thể trả lời một thoáng.
Chỉ có điều là vào giờ phút này Trần Phong cũng không có rảnh để trả lời bọn hắn.
"Ngài đang làm cái gì vậy?" Linh chu cái miệng nhỏ nhắn, kém chút nữa thì khóc.
Nàng đã rất nhọc nhằn khổ sở, vất vả tạo ra cơ hội cho Trần Phong, thế nhưng ai có thể ngờ được, vào thời khắc mấu chốt, nàng vậy mà lại bị chính chủ nhân cản trở! Thật là quá phận a!
Trần Phong lẳng lặng nhìn nàng, đột nhiên hỏi: "Linh, ngươi đã ở với ta bao lâu rồi?"
"Rất lâu a?" Linh có chút mơ hồ nghĩ đến, từ sau lần Quầng sáng may mắn thăng cấp kia, nàng liền xuất hiện.
"Đúng vậy a." Trần Phong thở dài một tiếng: "Từ sau khi ngươi xuất hiện, vô luận là có giá trị may mắn hay không, ngươi đều sẽ bồi tiếp ta, thay ta phân tích, thôi diễn, từ một loại ý nghĩa nào đó, ngươi so với Tiểu Ảnh tham ăn tham ngủ kia, còn có thời gian trao đổi với ta dài hơn, cũng là đồng bạn đắc lực nhất của ta."
"Ừm?" Linh lo sợ bất an, Trần Phong bỗng nhiên nói như thế là sao?
"Chỉ có điều là..." Trần Phong bỗng nhiên dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn nàng: "Ngươi còn nhớ rõ vào lúc ngươi mới sinh ra, cái thời điểm mà ngươi còn đần độn..."
"Ừm?" Linh nhớ lại lần đầu tiên hai người gặp mặt, nàng thậm chí ngay cả hình dáng cũng không có, hình dáng của nàng, tên của nàng, đều là do Trần Phong cấp cho.

Bạn cần đăng nhập để bình luận