Siêu Cấp Gen

Đám điên muốn huỷ diệt thế giới

Đám điên muốn huỷ diệt thế giới


"Tiện nhân!" Mọi người điên cuồng giận mắng.
Oanh! Ánh sáng màu đỏ trên bầu trời vẫn lấp lánh như cũ.
Đó là, dấu hiệu của ngày tận thế.
Trốn! Đám người Phản Điền Trung điên cuồng chạy trốn.
"Phốc!" Ngô Lượng phun ra một ngụm máu tươi, giẫm lên kiếm của mình chạy trốn, tốc độ so với dĩ vãng còn nhanh hơn mấy phần.
"Phốc!" Thác Mã Tư đồng dạng cũng phun ra một ngụm máu tươi, đem thần lực bao bọc cây búa, liếc mắt nhìn Ngô Lượng, cuối cùng cũng dứt khoát dẫm lên cây búa chạy trốn.
Mất mặt mũi sao...hiện tại ai còn quản chuyện này?
Xoạt! Phản Điền Trung thì không ngừng lấp lánh, hao hết lực lượng thứ nguyên.
Triệu Hữu Tiễn thì lộ ra vẻ mặt dữ tợn, điên cuồng thiêu đốt của cải của chính mình, đối với hắn mà nói, của cải chính là lực lượng, câu này là chân lý. Hắn có khả năng đem của cải biến thành lực lượng chân chính. Cho nên hắn đối với lực lượng của mình có một chút trân quý, của cải của hắn, thậm chí còn không kém với công ty khoa học kỹ thuật Phong Bạo!
Thế nhưng hiện tại...hắn chỉ có thể điên cuồng thiêu đốt!
Trốn! Tất cả mọi người vừa mắng Trần Phong đáng chết, vừa điên cuồng chạy trốn, mà ở trung tâm tận thế, ở nơi đó, Trần Phong điên cuồng cười, mắt thấy tận thế đã giáng tới.
Oanh! Bầu trời trở nên đỏ tươi, khỏa sao chổi đỏ ngòm rốt cục đã lao đến.
Tận thế, cuối cùng sẽ xuất hiện, vào giờ khắc này, có không biết bao nhiêu người trên thế giới hoảng sợ nhìn cảnh tượng này.
Sau đó...
Xoạt! Bầu trời trở nên trong vắt, màu đỏ đầy trời trong chốc lát biến mất không còn một mảnh.
Sao chổi không có.
Màu đỏ không có.
Không gian loạn lưu không có.
Tất cả dị tượng đều biến mất toàn bộ.
"..."
Trần Phong liếc mắt nhìn bầu trời thật sâu, lại nhìn giá trị may mắn đã tiêu hao sạch sẽ trong cơ thể, thở dài: "M* nó, 30.000 điểm giá trị may mắn, mà chỉ có thể tạo ra một màn tận thế giả mạo?"
Không sai, giá trị may mắn đã hao hết, chỉ có một chút ít 30.000 điểm giá trị may mắn, làm sao có thể chế tạo ra tận thế? Chỉ có thể chế tạo ra màn dạo đầu là đủ rồi...ngươi còn muốn như thế nào nữa?
"Ài." Trần Phong thở dài thật sâu, hắn nguyên bản còn suy nghĩ, nếu như dọa bọn hắn chạy rồi thì sẽ tranh thủ thời gian hủy bỏ để tiết kiệm giá trị may mắn, hiện tại xem ra, chính hắn đã suy nghĩ nhiều...
Mà vào giờ khắc này, mấy người Thác Mã Tư đang chạy trốn lại cảm thấy bối rối.
Bọn hắn mặc dù đã chạy đi rất xa, nhìn không thấy cái gì, thế nhưng vẫn có thể cảm ứng được sự tình phát sinh ở nơi đó.
Tận thế, không có? ! Cái tai hoạ hủy diệt thế giới kia, cứ như vậy biến mất? Làm sao có thể? Cái trường cảnh vừa rồi kia, khỏa sao chổi kia...
Bọn hắn bỗng nhiên kịp phản ứng, chẳng lẽ nói... bọn hắn đã bị chơi xỏ?
Ngô Lượng phát mộng.
Thác Mã Tư phát mộng.
Triệu Hữu Tiễn phát mộng.
Phản Điền Trung càng lộ ra vẻ mặt sụp đổ, đồng quy vu tận mới nói xong đâu? Tên điên vừa mới nói xong đâu?
"Trần Phong, con m* ngươi! ! !" Từng tiếng tiếng hét thê lương thảm thiết vang tới tận mây xanh.
Bọn hắn vì đào mệnh, cơ hồ đã hao hết tất cả lực lượng, thậm chí còn phun ra mấy ngụm máu, hiện tại còn phải phun mấy ngụm máu vì bực tức! Bây giờ làm sao mà đuổi kịp Trần Phong?
"A a a..." Mấy người phát điên, bọn hắn biết, lần này đã bị lừa thảm rồi.
"Thần lực may mắn...Trần Phong..." Mấy người nghiến răng nghiến lợi, bọn hắn thề, nếu lần sau gặp được tên Trần Phong này, nhất định sẽ chém hắn thành muôn mảnh!
"Thời đại Thái Cổ đã buông xuống...chúng ta có rất nhiều thời gian, Trần Phong...chúng ta sẽ gặp lại!" Thác Mã Tư căm hận nói ra.
Mà vào giờ khắc này, Trần Phong rời khỏi cái hồ, đi đến khu rừng phụ cận hái lá xanh có thể ngăn cách thần lực mà bọn hắn nói, bao bọc tảng đá thần bí lại rồi vắt chân lên cổ chạy trốn.
Nơi này đã phát sinh ra quá nhiều sự tình, hắn căn bản không dám lưu tại nơi này, mà ngay sau khi Trần Phong rời đi, có từng đạo thần lực phun trào, hiện ra ở trong cái hồ.
"May mà ta chạy nhanh." Trần Phong nói thầm một câu, vắt chân lên cổ mà chạy.
Oanh! Từng cỗ khí tức mạnh mẽ xuất hiện, ý niệm mạnh mẽ của bọn hắn xen lẫn trên không trung.
"Đây chính là trung tâm của tai họa vừa nãy hay sao?"
"..."
"Ta cảm nhận được khí tức của người Cộng Minh..."
"Ha ha, thì ra là bọn gia hỏa này đang cố gắng hủy diệt thế giới hay sao?"
"Lão tử mới vừa vặn thức tỉnh, thiếu chút nữa đã bị hủy diệt? Mau đi tìm bọn gia hỏa này, xử lý bọn hắn, quyết không thể để cho bọn hắn làm loạn!"
Một cỗ ý niệm mãnh liệt truyền đến, mấy người ở đây có lẽ cũng không quen biết, bất quá lần này lại đạt chung hiệp nghị, tuyệt đối không thể để cho nhóm người vừa nãy hủy diệt cái thế giới này!
Trải qua thảm án Thái Cổ, bọn hắn cho đến nay vẫn còn sợ hãi, dư ba cuộc chiến giữa các thần linh lan đến gần bọn hắn, không hiểu ra sao đã chết thật thảm, bây giờ mới thật vất vả sống lại...lại m* nó muốn chết?
"Hiểu rõ, để ta tìm khí tức của đám gia hỏa này..."
Ô...ô...n...g —— Lưu quang nhàn nhạt lóe lên, một cỗ thần lực mạnh mẽ phun trào.
"Ừm...đã tìm được rồi."
"Ở nơi này xuất hiện năm cỗ khí tức Thần linh... khí tức Chiến Thần, khí tức Kiếm Thần... khí tức Tài Thần, cùng với khí tức nữ thần thứ nguyên..."
"Còn có một cỗ khí tức tươi sáng, giống như là khí tức của nữ thần may mắn."
"Thi thể trên mặt đất lưu lại dấu vết thần lực may mắn... hẳn là đã chết rồi, cho nên, chế tạo ra tai hoạ tận thế hẳn là bốn tên kia."
"Rất tốt."
Những người Cộng Minh còn lại phun trào sát ý.
"Một khi phát hiện ra mấy tên này...giết không tha!"
"Cái thế giới này, tuyệt đối không thể để cho bọn hắn hủy đi!"
"Đó là chuyện đương nhiên."
Đám người hiểu rõ.
Bọn hắn bắt đầu dùng phương thức của mình tìm kiếm dấu vết của mấy người Thác Mã Tư, hiển nhiên, bọn hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho "đám tên điên dám can đảm hủy diệt thế giới' ! !
Ô...ô...n...g ——Khí tức của người Cộng Minh bao phủ bốn phía.
Trần Phong nguyên bản đang chạy trốn cũng dừng lại không dám động đậy.
Quá mạnh! Khi tất cả người Cộng Minh liên hợp lại cùng với nhau, cỗ ý niệm quét ngang kia, đủ để làm cho tất cả mọi người sợ hãi! Trần Phong ẩn nấp khí tức của mình, trốn ở trong khu rừng phụ cận. Nơi này có rất nhiều dã thú, đối phương cũng chỉ nhắm vào thần lực, sau khi quét tới vị trí của Trần Phong hơi đình trệ một chút liền quét qua.
Xoạt! Khí tức kinh khủng phun trào, vẫn còn đang không ngừng khuếch tán.
Rất lâu sau.
"Tìm được rồi!"
"Chiến Thần, Kiếm Thần... hắc, bốn tên này đều ở cùng một chỗ."
"Xử lý bọn hắn!"
Xoạt! Từng đạo ý niệm khóa chặt, đám người Cộng Minh này rốt cục cũng xuất động, truy sát bốn người Thác Mã Tư.
Vào giờ phút này, đám người Thác Mã Tư vừa mới chật vật chạy trốn đã phát mộng toàn bộ, chuyện này... đây lại là cái tình huống gì?
Bọn hắn có thể cảm giác được rõ ràng mình bị từng đạo khí tức khóa chặt, Thác Mã Tư thậm chí thấy ở cách đó không xa có một người Cộng Minh đang lao về phía bọn hắn. Hắn hết sức muốn hỏi một chút vị lão huynh này đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà lại phát hiện ra trên người của đối phương mang theo sát cơ mãnh liệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận