Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1026: Giáo hội tới

Chương 1026: Giáo hội tới
Lâu đài trong thị trấn Roland!
Hoa tươi toàn thành, vô số người bận rộn vì bố trí hôn lễ, chẳng qua điều quỷ dị là trên mặt những người này không hề có chút vui mừng nào, thật giống như lễ sắp được cử hành không phải hôn lễ mà là tang lễ.
Vui mừng bố trí, nhưng hết lần này tới lần khác lại mang tới một loại cảm giác đè nén.
Bên trong lâu đài, trong phòng hóa trang thuộc về cô dâu, Mộng Cơ ngồi trước gương trang điểm, vẻ mặt bình thản, không thể nhìn ra bất kỳ cảm xúc biến hóa gì, mà giờ khắc này có mấy người phụ nữ đang trang điểm cho cô ấy.
Với tư cách là cô dâu, cô ấy là một trong những nhân vật chính ngày hôm nay.
"Tiểu thư, tiểu thư thật muốn gả cho Andre?"
Trong phòng hóa trang, sau khi mấy người phụ nữ kia đi ra khỏi phòng hết, bà lão sau lưng cô mới không nhịn được lên tiếng hỏi.
Bà đã ở bên cạnh tiểu thư từ khi tiểu thư còn nhỏ, bà hiểu rõ tính tình của tiểu thư nhà mình, bề ngoài thoạt nhìn rất hiền hoà dễ nói chuyện, gần như rất ít khi nổi giận vì chuyện gì đó, nhưng từ trong xương tiểu thư lại là loại người rất quật cường rất mạnh mẽ rất cố chấp, chuyện tiểu thư không muốn làm không ai có thể miễn cưỡng tiểu thư được.
Bà lão biết tiểu thư nhà mình vốn chướng mắt Andre, cho nên dựa theo lẽ thường tiểu thư không thể đồng ý yêu cầu của Andre được, cho nên bà luôn cảm thấy nghi ngờ không rõ, vì sao lần này tiểu thư nhà mình lại không phản kháng?
"Gả cho Andre, vì sao tôi lại phải gả cho hắn?" Mộng Cơ cười cười quay đầu hỏi.
"Nhưng mà tiểu thư, hiện tại Andre có vị cường giả kia làm chỗ dựa, nếu tiểu thư không đáp ứng... Tôi biết rồi, đây chỉ là kế hoãn binh, đợi đối phương thả lỏng chúng ta lập tức len lén trốn khỏi lâu đài."
Trên mặt bà lão có vẻ hiểu rõ, dường như chỉ có đáp án này mới có thể giải thích nguyên nhân vì sao tiểu thư nhà mình lại có phản ứng như vậy.
"Trốn? Bà cảm thấy trước mặt cường giả như vậy chúng ta có thể trốn được sao?"
Trên mặt Mộng Cơ mang theo vẻ tự giễu, mà bà lão cũng sửng sốt một chút, ngay sau đó trên mặt hiện lên vẻ thất vọng và nhụt chí, quả thật vậy, trước mặt cường giả cấp bậc đó căn bản không có khả năng chạy trốn, sợ rằng trong lâu đài có xảy ra chuyện gì cũng không thể thoát khỏi cảm giác của đối phương.
"Tiểu thư, vậy không lẽ tiểu thư thực sự nhận mệnh như vậy?" Bà lão vẫn có chút không cam lòng hỏi.
"Không nhận mệnh thì có thể làm sao được nữa? Chết tử tế không bằng sống tiếp, tuổi tôi còn trẻ tới cỡ nào, tôi không muốn chết."
Bà lão không phản bác được, chỉ mang vẻ mặt áy náy nhìn Mộng Cơ, là mình không có bản lãnh mới khiến tiểu thư sa vào tình cảnh trước mắt, bà cảm thấy thẹn với sự tín nhiệm của lão chủ nhân.
Thế nhưng trên gương mặt Mộng Cơ, nơi bà lão không thấy được lúc này không hề có vẻ bất đắc dĩ hay chấp nhận số phận gì, ngược lại trên mặt có vẻ kiên định, hơn nữa đối với cô ấy, hoàn cảnh hiện tại vẫn chưa phải là sơn cùng thủy tận, cô ấy đang đợi, đợi một người đến.
Ở phương Tây không hề có phong tục chọn ngày lành tháng tốt, nhưng thời gian tới hôn lễ cũng không còn nhiều lắm, hôn lễ của Andre cùng Mộng Cơ lần này không mời người ngoài, tất cả người tham gia đều là tộc nhân của tộc Nightmare.
Mười giờ sáng, hôn lễ được cử hành đúng hạn, đám trưởng lão tộc Nightmare giữ vai trò là người chứng hôn, cho dù bọn hắn có nguyện ý hay không, muốn còn sống nhất định phải tiếp nhận tất cả.
"Đại nhân, vậy ta đi đây."
Hôm nay Andre mặc đồ tây, nịnh nọt liếc nhìn người đàn ông tóc bạc, chẳng qua người đàn ông tóc bạc không thèm trả lời hắn, mà Andre cũng không để ý, bởi vì hắn biết rõ tính tình của vị đại nhân này.
Nếu không phải tổ tiên của chính mình có một chút liên quan với vị đại nhân này, sợ rằng vị đại nhân này sẽ không coi trọng mình, thậm chí còn đến giúp mình leo lên vị trí tộc trưởng.
Andre là người hiểu rõ bản thân, sẽ không tự đại cho rằng vị đại nhân này coi trọng tư chất của mình, phải biết rằng trong số tất cả những người được đề cử trở thành người kế vị chức tộc trưởng, hắn là người có thực lực kém nhất.
Sau khi chào hỏi xong, Andre rời khỏi đại điện đi về phía hoa viên của lâu đài, hôn lễ được cử hành ở nơi đây.
"Mời cô dâu xinh đẹp lên sân khấu."
Dưới sự sắp xếp của người dẫn chương trình, Mộng Cơ mặc váy đỏ từ trong phòng đi ra, tuy rằng hôn lễ phương Tây vẫn phổ biến với váy cưới trắng hơn, thế nhưng nếu Mộng Cơ muốn mặc váy đỏ Andre cũng sẽ không phản đối, bởi vì hắn biết Mộng Cơ vốn không cam tâm tình nguyện.
Nhưng đối với hắn, chỉ cần có thể lấy được cơ thể của Mộng Cơ là đủ rồi, dù sao cô ấy cũng là người phụ nữ hắn thèm nhỏ dãi đã lâu.
Mộng Cơ rất đẹp, nhất là khi cô ấy mặc bộ trang phục lộng lẫy này càng thêm hấp dẫn ánh mắt toàn bộ đàn ông tộc Nightmare, ở tộc Nightmare, Mộng Cơ vốn là nữ thần trong lòng rất nhiều đàn ông, nghĩ tới sau hôm nay nữ thần của mình sẽ phải gả cho tên bại hoại như Andre, trong lòng mấy người đàn ông ở đây tràn đầy lửa giận.
Chỉ là, cho dù bọn họ có không cam tâm tới cỡ nào đi nữa cũng phải tiếp nhận kết cục này, bởi bọn họ đã tận mắt chứng kiến cái chết của tộc trưởng ngay mới ba ngày trước.
"Mộng Cơ, ta nói rồi, ngươi là người phụ nữ của ta, cả đời này cũng không thể trốn thoát."
Andre nhìn Mộng Cơ đang đi về phía mình, không chút che giấu dục niệm trong lòng, chỉ là Mộng Cơ vẫn căng mặt, không hề đáp lại Andre, nhưng cũng không phản kháng, mặc người điều khiển chương trình tiến hành nghi thức thành hôn.
"Tốt, hiện tại dựa theo quy củ trong tộc, song phương..."
Ngay khi trưởng lão của tộc Nightmare chuẩn bị nói nghi thức cuối cùng của hôn lễ, trong đại điện của lâu đài, đột nhiên người đàn ông tóc bạc đi ra, mà ánh mắt của mọi người ở đây cũng lập tức nhìn về phía hắn.
Người đàn ông tóc bạc không để ý đến bất kỳ người nào ở đây, chỉ đưa mắt nhìn về phía cửa lâu đài, mà mọi người cũng đều tò mò đưa mắt nhìn về phía cửa lâu đài, không biết ở đó có gì hay mà nhìn?
Chẳng qua ngay sau đó, những tộc nhân của tộc Nightmare lập tức hiểu nguyên nhân vì sao.
Rầm!
Một tiếng vang thật lớn, cửa lâu đài trực tiếp vỡ vụn, một loạt bóng người từ ngoài cửa lớn vọt vào.
"Làm càn, đây là tộc Nightmare tôi..."
Một vị trưởng lão tộc Nightmare đang muốn gầm lên, thế nhưng sau khi thấy rõ trang phục trên người kẻ mới tới, vẻ mặt của trưởng lão này thay đổi, trở nên có chút kinh hoảng.
"Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn của Giáo Hội?"
Tất cả những người mới xông vào lâu đài đều mặc khôi giáp màu vàng, dưới ánh mặt trời khôi giáp phản chiếu hào quang óng ánh, đây mới thực sự là khôi giáp dùng hoàng kim chế tạo, mà ở phương Tây chỉ có một thế lực có được một chi đội ngũ như vậy, đó chính là Giáo Hội phương Tây.
Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn là một chi lực lượng mạnh mẽ nhất trong Giáo Hội, nhân số chỉ chừng 300 người nhưng mỗi một kỵ sĩ đều là cường giả hạng nhất, trước đây Giáo Hội phương Tây đã dựa vào Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn để đánh bại Đa Thần Giáo Hy Lạp, một bước đánh vững địa vị bá chủ phương Tây.
Chẳng qua sau trận đại chiến cùng Đa Thần Giáo Hy Lạp, chi Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn này lập tức biến mất, người ngoài cho rằng hẳn kỵ sĩ đoàn đã đồng quy vu tận với Đa Thần Giáo Hy Lạp trong chiến đấu.
Nếu không, trước đây khi Giáo Hội phương Tây tiến hành viễn chinh, không thể nào không phái Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn ra, bởi vì trong trận chiến viễn chinh kia Giáo Hội phương Tây đã rơi vào bại cục, nếu Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn còn tồn tại đã có thể thay đổi tình hình cuộc chiến.
Mười hai vị Hoàng Kim kỵ sĩ phân biệt đứng ở hai bên, mà ngay sau đó lại có hai bóng người bước đến, là một đôi nam nữ trẻ tuổi, thánh nữ Giáo Hội Iveney cùng Varen.
"Thật náo nhiệt, xem ra tất cả tộc nhân của tộc Nightmare đều đã tề tụ ở đây, cũng tiện một lưới bắt hết."
Varen tươi cười nhìn đông đảo tộc nhân tộc Nightmare bên trong lâu đài, nói ra lời muốn tiêu diệt tộc Nightmare, tuy rằng đây cũng không tính là công lao lớn gì, thế nhưng vẫn có thể coi là công lao.
"Giáo Hội các ngươi muốn khơi mào đại chiến giữa Giáo Hội cùng Hắc Ám Hội Nghị sao?"
Một vị trưởng lão tộc Nightmare nghe thấy những lời Varen nói, sắc mặt thay đổi một chút, nếu mười hai người trước mắt đều là người của Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn, sợ rằng tộc Nightmare bọn họ không đủ lực phản kháng.
Có tin đồn cứ hai vị kỵ sĩ trong Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn hợp lực sẽ tương đương với lực lượng của một cường giả Thiên Cấp, mười hai vị Hoàng Kim kỵ sĩ hoàn toàn có thể tiêu diệt toàn bộ tộc Nightmare bọn họ.
"Ngay cả Hoàng Kim kỵ sĩ cũng bị xuất động, xem ra vị kia đã tỉnh lại, nếu là trước ngày hôm nay, Giáo Hội các ngươi muốn tiêu diệt tộc Nightmare ta sẽ không ngăn trở, nhưng hiện tại tộc Nightmare đã phụ thuộc vào Thánh Thành, các ngươi muốn diệt tộc Nightmare cũng phải hỏi xem ta có đáp ứng hay không."
Người đàn ông tóc bạc cứ đứng ở nơi đó như vậy, vậy vẻ mặt mười hai vị Hoàng Kim kỵ sĩ lại trở nên ngưng trọng hẳn lên, dường như một vị trong đó đã phát hiện được điều gì, trầm giọng hỏi: "Các hạ tới từ Lục Thành?"
Nghe được hai chữ Lục Thành, sắc mặt Iveney cũng thay đổi một chút, là thánh nữ Giáo Hội, cô ta hiểu rõ các thế lực đối địch với Giáo Hội, ngoại trừ tử địch là Hắc Ám Hội Nghị, còn có hai thế lực lớn khiến Giáo Hội kiêng kỵ.
Lục Thành cùng Phật giáo.
Phật giáo còn tốt, ngày thường sẽ không chủ động gây sự, nhưng Lục Thành lại không giống vậy, đây là một Giáo Hội điên cuồng, mà vị trí đặt Giáo Hội được tín đồ của bọn họ xưng là thánh thành, chỉ là Giáo Hội lại gọi nó là Lục Thành.
Đương nhiên, ngoại trừ hai thế lực lớn này còn có một thế lực lớn khác, đó chính là Đạo giáo phương Đông, chẳng qua Đạo giáo phương Đông không bước ra khỏi khu vực phương Đông, dựa theo tình thế trước mắt vẫn chưa thể tính là kẻ địch của Giáo Hội.
"Nếu các hạ đã là người của Lục Thành, vậy hẳn phải biết ngươi đã quá giới, nơi này không thuộc phạm vi thế lực của Lục Thành." Iveney mở miệng nói.
" Iveney, trực tiếp bắt cả hắn lại là được, sớm muộn gì cũng phải chống lại, thừa dịp này tiêu diệt một địch nhân cũng không tồi."
Ánh mắt Varen mang theo vẻ âm tàn, bởi vì hắn biết rõ, lần này tổ tiên sống lại chắc chắn Giáo Hội sẽ lại bắt đầu chiến đấu chinh phạt, cho dù là Đa Thần Giáo chỉ kéo dài hơi tàn hay Lục Thành vùng Trung Đông, hoặc là phương Đông thần bí, đều là mục tiêu chinh phạt của Giáo Hội.
Iveney trầm ngâm một lát, đây thực sự là một cơ hội tốt, đã có thể tiêu diệt tộc Nightmare lại có thể diệt trừ một cao thủ của Lục Thành.
"Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn nghe lệnh, không để lại bất kỳ một người sống nào ở đây."
Bá!
Mười hai vị Hoàng Kim kỵ sĩ đồng thời giơ trọng kiếm trong tay lên, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm túc cung kính, bọn họ đã ngủ say một thời gian rất dài, khi thức tỉnh lại lần nữa cũng chính là lúc vẩy vinh quang của Chúa tới tất cả mọi nơi trên thế giới, toàn bộ người dám ngăn cản đều phải chết dưới kiếm của bọn họ.
"Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn uy danh truyền xa, năm đó không có cơ hội giao thủ, lần này bản tọa phải thử nghiệm một hai xem sao, xem xem các ngươi có thật sự lợi hại như lời đồn hay không."
Người đàn ông tóc bạc biến mất tại chỗ, mà bên phía Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn cũng có sáu vị Hoàng Kim kỵ sĩ tuôn ra, vây chặt người đàn ông tóc bạc vào chính giữa.
Mặc dù thực lực của mỗi một vị kỵ sĩ trong Hoàng Kim kỵ sĩ đoàn đều rất mạnh mẽ, nhưng điểm lợi hại nhất vẫn là thuật Hợp Kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận