Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1090: Ai là người mạnh nhất dưới thiên vương (1)

Chương 1090: Ai là người mạnh nhất dưới thiên vương (1)
Khi lão tổ nhà họ Phương nói ra cái tên "Phương Minh", một đời tuổi trẻ không có phản ứng gì, thế nhưng vẻ mặt của mấy cường giả thành danh đã lâu lại hơi biến hóa, nhất là giới tu luyện phương Đông, rất nhiều cường giả càng biến sắc.
Mặc dù nhưng đã qua hơn mười năm nhưng bọn hắn vẫn sẽ không quên, ở mười mấy năm trước, chủ của cái tên này đã từng đè ép một đời tuổi trẻ giới tu luyện không còn mặt mũi ra đường, quang mang của một người chiếu rọi một thời đại.
Lúc ấy thiên địa linh khí của toàn bộ thế giới còn chưa sống lại, ở thời đại kia, chưa tới ba mươi tuổi đã có thể sừng sững trong số các cường giả Thiên Cấp, hơn nữa còn có thể nhận được danh xưng người đứng đầu dưới thiên vương, cái tên này không ai có thể quên.
Mặc dù người đã không ở giang hồ, nhưng giang hồ còn có truyền thuyết của cậu.
Dùng những lời này để hình dung hình tượng của Phương Minh trong lòng rất nhiều cường giả là khít khao nhất. Lúc này hai chị em Phương Tuyết cùng Phương Thời đã tỉnh lại cũng thấy lão tổ nhà họ Phương.
Hai chị em bọn họ đã từng gặp ông cụ này rồi, vào thời điểm bọn họ tổ chức sinh nhật tròn mươi tuổi, ông cụ này đã từng xuất hiện, mà lúc đó cha chỉ nói hai chị em bọn họ gọi ông ấy là ông nội.
Cho nên, hai chị em căn bản cũng không biết, ông cụ thoạt nhìn mặt mũi hiền lành không khác gì ông nội nhà bên này lại chính là lão tổ nhà họ Phương tiếng tăm lừng lẫy.
Mấy năm nay tuy rằng nhà họ Phương vẫn đang cố gắng hạ thấp mình, nhưng tên tuổi gia tộc đứng đầu giới tu luyện vẫn còn đang ở đó, cho dù là Phương Tuyết hay Phương Thời cũng đã từng nghe nói qua, chỉ có điều hai chị em đều không cho rằng bản thân mình cũng tới từ nhà họ Phương.
Bởi vì tộc nhân nhà họ Phương đều tu luyện trong tộc, không thể nào đến học viện tu luyện, mấy năm trước đã từng có một đệ tử thiếu niên nhà họ Phương đi tới học viện ba ngày, trong ba ngày ấy thiếu niên kia được vô số học viên trong học viện tung hô, nếu bọn họ cũng là đệ tử nhà họ Phương vì sao lão cha lại không nói cho họ biết chứ?
Trong nháy mắt, hai chị em Phương Tuyết cùng Phương Thời liếc nhau một cái, trên mặt đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ, cha nhà mình thật đúng là hố cha, ẩn giấu thật tốt.
Xích Phát thiên vương hơi nhíu mày, đương nhiên hắn cũng đã từng nghe nói qua cái tên Phương Minh này, nhưng điều khiến hắn để ý không phải là thực lực của Phương Minh, dù sao cái gọi là người mạnh nhất dưới thiên vương cũng chỉ là một người chưa đạt tới cảnh giới thiên vương mà thôi.
Điều khiến Xích Phát thiên vương để ý chân chính là một thân phận khác của Phương Minh: Đệ tử của Bổ Thiên Chí Tôn.
Môn phái lánh đời có thiên tôn, cũng sẽ được người tôn xưng là cường giả chí tôn, nhưng chỉ có bọn họ mới biết được đây chẳng qua chỉ là một loại tôn xưng, thiên tôn là thiên tôn, chỉ có người mạnh mẽ nhất trong số tất cả thiên tôn mới có thể được xưng là Chí Tôn.
Nếu không phải bởi vì một điểm này, vì sao trước đây môn phái lánh đời lại có thể dừng chiến bắt tay giảng hòa với giới tu luyện?
Chẳng qua Xích Phát thiên vương chỉ do dự trong nháy mắt, ngay sau đó vẻ mặt của hắn lại thay đổi, trở nên đạm mạc, lạnh lùng nói: "Bất kể là ai, một khi đã vi phạm quy củ thì phải bị nghiêm phạt, cho dù là đệ tử nhà họ Phương cũng không ngoại lệ, hay là nhà họ Phương muốn đối nghịch với toàn bộ giới tu luyện phương Đông?"
Lần này, đến phiên sắc mặt của lão tổ nhà họ Phương có chút khó coi, trong suy nghĩ của lão tổ, nhất định Xích Phát thiên vương sẽ nể mặt nhà họ Phương một lần, cho dù không nể mặt nhà họ Phương cũng phải kiêng kỵ vị Bổ Thiên Chí Tôn sau lưng Phương Minh kia.
Mà ngay từ đầu trên mặt Xích Phát thiên vương cũng có vẻ do dự cùng kiêng kỵ, hắn nhìn thấy rõ ràng, nói rõ suy đoán đó của hắn là không sai, nhưng bây giờ thái độ của Xích Phát thiên vương rất thay đổi nhanh như vậy, chẳng lẽ trong này đã xảy ra biến cố gì mà hắn không biết sao?
Xích Phát thiên vương nói ra những lời này chẳng những lộ rõ bản thân không kỵ người sư phụ sau lưng Phương Minh, thậm chí còn muốn kéo nhà họ Phương xuống nước, nếu lần này hắn cố ý muốn bảo vệ con của Phương Minh đồng nghĩa với toàn bộ nhà họ Phương công nhiên làm trái quy tắc của giới tu luyện phương Đông, là địch với toàn bộ giới tu luyện phương Đông.
Hậu quả này nhà họ Phương không thể gánh nổi.
Giữa lúc lão tổ nhà họ Phương đang do dự, cách đó không xa truyền đến một giọng nói.
"Lão tổ, đây là do hai thằng nhóc trêu ra phiền phức, hay là giao cho gia trưởng là ta đến giải quyết đi."
Nghe được giọng nói này, tất cả mọi đồng thời nhìn về một phương hướng, chính là ở phần núi Lưỡng Giới sát bờ biển, có một người thanh niên mặc áo ba lỗ cùng quần đi biển đang chậm rãi bước tới.
Thấy nam thanh niên này xuất hiện, lão tổ nhà họ Phương đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó cả gương mặt đều được thả lỏng. Nếu đương sự đã đến, hắn chỉ cần đứng một bên trợ trận là được rồi.
"Cha."
"Cha."
"Anh."
Trong đám người, Alice cũng lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, không còn sự cao ngạo của một công chúa Huyết tộc nữa, lúc này cô ấy giống hệt như em gái nhà bên chạy về phía Phương Minh, cuối cùng nhào vào trong lòng nam thanh niên kia.
"Alice, em đã lớn vậy rồi mà vẫn không sợ người trên toàn thế giới chế giễu."
Phương Minh xoa xoa tóc Alice, cảm thán cô bé năm đó hiện tại đã lớn rồi, đã trở thành cường giả Thiên Cấp khiến không ít người kiêng kỵ cùng sùng bái.
Trước màn hình, trong Vọng Nguyệt cung.
Niệm Dao Băng nhìn bóng người quen thuộc xuất hiện ở trong màn hình, vẻ mặt cũng có chút phức tạp, hơn mười năm, người thời đại trước cùng thời đại này đều đang không ngừng tiến bộ, uy danh không ngừng truyền xa trong giới tu luyện, thế nhưng người trước mắt này lại không có bất kỳ tin tức gì trong suốt mười năm, hoàn toàn yên lặng.
"Rốt cục cũng trở về, lần này nhất định cậu có thể quấy phong vân." Niệm Dao Băng nhẹ giọng nói.
"Thằng này quả nhiên là thích náo động, trở về thì cứ trở về đi, còn muốn chọn đúng lúc này." Bên phía Phương Tây, trên mặt Mộng Cơ mang theo vẻ vui đùa, nhưng không thể phủ nhận, ngay khi nhìn thấy Phương Minh xuất hiện vẻ ngưng trọng trên mặt cô ấy khi trước đã hoàn toàn biến mất.
"Bác cả, người kia là ai vậy?"
Trong một gia tộc nào đó có cường giả Thiên Cấp trấn giữ, lúc này một người đàn ông trung niên đang nhìn chằm chằm màn hình, ánh mắt gắt gao tập trung bóng người trong màn hình kia, với tư cách là người mới đột phá trở thành cường giả Thiên Cấp, hắn có thể khiến một gia tộc Thiên Cấp hạng ba trở thành gia tộc hạng đầu, là người có địa vị vô cùng cao quý trong gia tộc, mà giờ khắc này người hỏi câu ấy chính là một hậu bối trong gia tộc của hắn.
"Hắn... Hắn đã từng khiến các thiên tài cùng thời đại phải ảm đạm phai mờ, thậm chí khiến một số cường giả lâu năm phải khiếp sợ." Người đàn ông trung niên chậm rãi đáp.
Trên khắp thế giới, dù là bất cứ nơi đâu cũng có người mang vẻ mặt phức tạp nhìn màn hình, đối với một số ít người đến nói, bọn họ muốn thấy người kia trở về, dù sao người kia cũng đã từng huy hoàng như thế, người như vậy không nên biến mất một cách lặng yên không tiếng động.
Nhưng cũng có người không muốn nhìn thấy người kia trở về, bởi vì ánh sáng trên đầu người đó quá chói lóa, một khi cậu trở về sẽ che phủ ánh sáng của tất cả thiên tài khác.
"Nghe nói mười mấy năm qua hắn không hề tu luyện, cũng chưa đột phá đến cảnh giới thiên vương, cho dù có trở về thì có thể làm gì, giới tu luyện hiện tại đã sớm không còn là giới tu luyện của mười mấy năm trước nữa."
Cũng giống vậy, cũng có người châm chọc khiêu khích, nhưng cho dù là thế nào, ngay khoảnh khắc khi Phương Minh xuất hiện đã có vô số cường giả chạy thẳng về phía núi Lưỡng Giới, không chỉ có giới tu luyện phương Đông mà còn cả liên minh phương Tây.
"Cuối cùng tên khốn kiếp này cũng hiện thân, ta còn tưởng rằng hắn muốn làm con rùa đen rút đầu mãi, lần này xem ta đánh bại hắn như thế nào."
Trong giáo hội, khi Iveney nghe thấy những lời Taylor nói, trong lòng không nhịn được quay đầu trừng trắng mắt, mười mấy năm qua rồi mà thằng ngu này vẫn không có một chút tiến bộ nào, không sai, đúng là Taylor ngươi đã bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp, nhưng ngươi dựa vào cái gì mới đạt tới cảnh giới đó trong lòng chính ngươi không rõ ràng sao? Nếu không phải vị tổ tiên kia của ngươi cung cấp đầy đủ tài nguyên cho ngươi, trắng trợn dựa vào những tài nguyên này để giúp ngươi được liệt vào hàng ngũ cường giả Thiên Cấp, ngươi cho rằng dựa vào chính bản thân ngươi đã có thể đột phá sao?
Nếu phân phát những tài nguyên ấy cho những cường giả Địa Cấp hậu kỳ có thiên phú, hẳn đã có thể tạo ra nhiều hơn ba vị cường giả Thiên Cấp.
Tạm thời không nói những chuyện ấy, ngươi mới chỉ bước vào cảnh giới Thiên Cấp chừng ba năm, mà từ mười mấy năm trước tên Phương Minh kia đã được xưng là người mạnh nhất dưới thiên vương ở giới tu luyện phương Đông, cho dù mười mấy năm qua Phương Minh không tiến bộ chút nào thì ngươi cũng chẳng thể đụng vào một góc áo của người ta..
"Ta sẽ đích thân đánh bại tên Phương Minh kia."
Iveney khinh thường Taylor, nhưng cô ta lại rất có lòng tin với bản thân mình, cô ta là người có truyền thừa của thần linh, cũng đã bước chân vào cảnh giới Thiên Cấp từ tám năm trước, những năm gần đây càng không ngừng khổ tu, cô ta tự cho là bản thân mình sẽ không kém Phương Minh bao nhiêu.
Khu vực trung tâm núi Lưỡng Giới, sau khi Phương Minh ôn nhu nói chuyện vài câu với Alice lại đi về phía con trai cùng con gái mình.
"Hai đứa nhóc các con, thật đúng là không thể khiến cho người ta bớt lo, đây chính là cô bạn gái nhỏ của em con mà con đã nhắc tới trong điện thoại đúng không? Ừm, cô gái nhỏ thật không tệ."
Phương Thời vừa nghe được lời của cha nhà mình lập tức quay đầu trừng trắng mắt, mà vẻ mặt Millie lại trở nên hơi khẩn trương, loại khẩn trương này ngay cả chính bản thân cô bé cũng không biết vì sao, trong lúc nhất thời cô bé còn quên khuấy cả chuyện phải mở miệng biện giải.
"Ngươi là Phương Minh sao, thân là cường giả Thiên Cấp trong giới tu luyện lại không để ý trói buộc đời sau..."
Xích Phát thiên vương nhìn về phía Phương Minh, vậy mà Phương Minh lại trực tiếp ngắt lời hắn.
"Tạm thời đừng nói nhiều, chờ ta giải quyết gia sự rồi lại nói sau."
Một câu nói khiến Xích Phát thiên vương lộ ra vẻ mặt giận dữ, vậy mà căn bản là Phương Minh không hề để ý tới hắn ta, đầu tiên là đưa mắt nhìn về hướng tài phán trưởng của sở tài phán tông giáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận