Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 1095: Tử thành (1)

Chương 1095: Tử thành (1)
Cỗ khí tức âm lãnh này không chỉ xuất hiện ở núi Lưỡng Giới mà đang lan tràn ra toàn bộ thế giới, trong chớp nhoáng này, toàn bộ thế giới cho dù chỉ là người thường hay là người tu luyện đều có thể cảm nhận được luồng khí tức âm lãnh này.
Ánh mắt Phương Minh cũng chợt lóe, lập tức nhìn về một phương hướng, cùng lúc đó toàn bộ cường giả Thiên Cấp trên thế giới cũng đều nhìn về phương hướng kia.
Trên trời cao!
Một tòa thành cổ chậm rãi hiện rõ ở nơi đó, mà luồng khí tức âm lãnh kia lại tản mát từ bên trong cổ thành ra.
Tòa thành cổ này xuất hiện khiến dân chúng trên toàn thế giới kinh ngạc vô cùng, ngay cả tu luyện cũng mang vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, thế nhưng khác với bọn họ, Phương Minh biết cổ thành này từ đâu đến.
Cõi âm.
Thành cổ từ cõi âm đến, mà luồng khí tức âm lãnh kia chính là khí tức của cõi âm, Phương Minh đã cảm nhận được luồng khí tức này ở cõi âm rất nhiều lần, tuyệt đối sẽ không cảm nhận sai lầm.
Chỉ là cho dù cậu tới cõi âm nhiều lần như thế nhưng vẫn chưa bao giờ nhìn thấy tòa thành cổ này, càng không biết vì sao thành cổ ở cõi âm lại đột nhiên xuất hiện ở dương gian ngay lúc này.
Giữa lúc tất cả dân chúng trên thế giới đang nghi ngờ, giờ khắc này ở một nơi hẻo lánh trên thế giới có vài giọng nói đang âm thầm trao đổi.
"Đã xuất hiện, chúng ta chờ đợi lâu như vậy cuối cùng nó cũng xuất hiện rồi."
"Đã nhiều năm như vậy, lần này lão phu tuyệt đối sẽ không bỏ qua."
"Chư vị, cùng lên đi."
Oanh!
Những gia tộc vẫn ở tại những nơi hẻo lánh trên thế giới đột nhiên bộc phát ra sóng năng lượng khủng bố.
Trong tổng bộ Giáo Hội ở Vatican, phương Tây, một người thanh niên mặc giáo bào mở mắt, ngay sau đó, từ trong đôi mắt hắn có hai tia sáng thần thánh bắn ra, hai tia sáng thần thánh này trực tiếp xuyên qua không gian đánh về phía thành cổ kia.
Số quỷ khí xung quanh thành cổ hóa thành xiềng xích, trực tiếp tiêu diệt hai tia sáng thần thánh kia.
Cùng lúc đó, một lợi kiếm xuyên qua trời cao phóng tới, uy thế tuyệt luân, mang theo lực lượng pháp tắc khủng bố đánh thẳng xuống thành cổ kia, dường như muốn bổ thành cổ này ra, chỉ tiếc là cuối cùng lợi kiếm ấy vẫn bị quỷ khí ngăn cản.
"Đây là hai vị cường giả cấp bậc thiên tôn ra tay, ngay cả cường giả cấp bậc thiên tôn cũng không làm gì được cổ thành này, rốt cuộc cổ thành này có lai lịch thế nào?"
Trên mặt Xích Phát thiên vương có vẻ khiếp sợ, mà vẻ mặt của lão tổ nhà họ Phương cũng trở nên nghiêm túc hẳn lên, đối với những cường giả đã đạt tới cấp bậc như bọn họ, chuyện bọn họ không muốn nhìn thấy nhất chính là những chuyện vượt ra khỏi tầm khống chế như thế này.
"Chư vị, cùng xuất thủ đi."
Ở khắp các nơi hẻo lánh trên thế giới, sau khi mấy giọng nói này trao đổi với nhau đột nhiên có một cỗ khí thế khủng bố phát ra, đồng thời, cũng có ba bóng người từ dưới đất hiện lên, trong nháy mắt đã đi tới trước mặt thành cổ.
Thấy ba vị cường giả này, tất cả người tu luyện phía dưới đều lạnh run, bởi vì đây là ba vị cường giả cấp bậc thiên tôn, cho dù ba vị cường giả ấy cách bọn họ xa như vậy nhưng khí tức trên người những cường giả ấy vẫn khiến bọn họ cảm thấy áp lực.
Tuy rằng giới tu luyện phương Đông cùng liên minh phương Tây đã giao chiến hơn mười năm, trong thời gian giao chiến cũng có bùng nổ cuộc chiến sinh tử giữa các cường giả Thiên Cấp, nhưng cấp bậc cao nhất cũng chỉ là chiến đấu giữa các cường giả thiên vương, hơn nữa trận chiến giữa các thiên vương ấy cũng chỉ tới điểm là dừng, sẽ không chân chính đánh nhau chết sống.
Trong quãng thời gian hai phe giao chiến, cường giả cấp bậc thiên tôn vẫn chưa từng xuất hiện, thế nhưng bây giờ chỉ vì một tòa thành cổ thần bí mà liên tục xuất hiện tới ba vị cường giả thiên tôn, nếu hai vị cường giả đã ra tay lúc trước không phải ba vị trước mắt này, cũng có nghĩa đã có năm vị cường giả thiên tôn xuất động.
Thật ra, người tu luyện bình thường thậm chí còn không biết trên thế giới này còn có năm vị cường giả cấp bậc thiên tôn tồn tại.
Ba vị cường giả thiên tôn vừa hiện thân này không hề chần chờ chút nào, toàn thân pháp tắc vờn quanh, trực tiếp đánh thẳng về phía thành cổ.
Quỷ khí của thành cổ rất khủng bố nhưng vẫn không thể ngăn cản nổi bản thể của ba vị thiên tôn, mọi người nhìn thấy ba vị thiên tôn này đánh tan số quỷ khí kia, mà đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy dáng dấp chân chính của thành cổ này.
Thành tường cao tới trăm trượng tản ra hơi thở cổ xưa lại mục nát, mà phương hướng ba vị thiên tôn đang công kích tới chính là cửa lớn của thành cổ.
Cửa thành cũng cao trăm trượng, thế nhưng so sánh với thành tường, cửa thành này lại có vẻ rách nát hơn rất nhiều, phía trên cửa thành có vết loang lỗ do năm tháng lưu lại, còn có lấm tấm mấy vết máu khô.
Tất cả những điểm ấy đều lộ rõ một điều, cổ thành này đã từng trải qua chiến hỏa.
"Tốt cuộc cổ thành này có lai lịch gì? Vì sao ba vị thiên tôn lại muốn giết vào trong như vậy?"
Đây là nghi ngờ chung trong lòng tất cả mọi người ở đây.
Tốc độ tiến lên của ba vị thiên tôn rất chậm nhưng cuối cùng vẫn có thể đi tới vị trí sát trước cửa thành, vậy mà đúng lúc này, cửa thành đột nhiên chủ động mở ra, một bóng người xuất hiện ở nơi cửa thành.
Vừa thấy bóng người này, trên mặt Phương Minh có vẻ kinh ngạc, mà lão tổ nhà họ Phương đang đứng bên cạnh cũng kinh ngạc giống hệt cậu, bởi vì bọn họ nhận ra thân phận của bóng người này, chính là cha Phương Minh, Phương Chính.
Với tư cách là… thiên tài từng được coi trọng nhất của nhà họ Phương, đương nhiên lão tổ nhà họ Phương cũng âm thầm chú ý tới Phương Chính, sau khi Phương Chính mất tích, hắn còn tiếc hận một thời gian thật dài.
"Ngươi là người phương nào?"
Thấy Phương Chính, trên mặt ba vị thiên tôn này có vẻ đề phòng, bởi vì dựa theo sự hiểu biết của bọn họ đối với tòa thành cổ này, bên trong tòa thành cổ này không thể còn người sống.
"Ta là chủ của tử thành."
Phương Chính chậm rãi mở miệng, mà sau khi nghe thấy những lời hắn nói, trên mặt ba vị thiên tôn này đều lộ ra vẻ không thể tin, cùng lúc đó, ở một nơi hẻo lánh nào đó được xưng là khu vực tử vong, đột nhiên có một bàn tay lớn xuất hiện, bàn tay này vừa xuất hiện phía trên khu vực tử vong nhưng chỉ chớp mắt sau nó đã xuất hiện phía trên bầu trời thành cổ, chụp thẳng về phía Phương Chính đang đứng trước cửa thành.
Cảm thụ được khí tức ẩn chứa bên trong bàn tay này, sắc mặt ba vị thiên tôn đều biến hóa một chút, vội vàng lui về phía sau, bởi vì bọn họ biết, thực lực của chủ nhân bàn tay này còn cao hơn cả bọn hắn, đây là một vị Chí Tôn chân chính.
Chỉ có cường giả đạt tới cảnh giới như bọn họ mới có thể biết được, trên đời này vẫn có cường giả chí tôn tồn tại, chỉ có điều ngày thường những cường giả này vẫn luôn nằm trong trạng thái nghỉ ngơi, căn bản sẽ không tỉnh lại.
Bởi vì sinh mệnh của những cường giả ấy gần như đã đi đến tận cùng, mỗi một lần thức tỉnh lại phải tiêu hao nguyên khí to lớn, thậm chí có những người chỉ còn lại một cơ hội cuối cùng để thức tỉnh.
Cho nên, đối với loại cường giả chí tôn này, kỳ thực mấy thiên tôn kia cũng không quá để ý, nói trắng ra, đây chỉ là một đám lão già không còn sống được bao nhiêu ngày nữa mà thôi.
Phương Chính ngẩng đầu nhìn về phía bàn tay khổng lồ trên bầu trời kia, vẻ mặt không có bất kỳ biến hóa gì, cũng không thấy ông ấy có bất kỳ cử động gì, tùy ý để bàn tay khổng lồ này hạ xuống.
Khi bàn tay khổng lồ cách chỉ cách ông ấy chừng trăm trượng, đột nhiên bên trong thành cổ bắn ra một cột sáng, cột sáng này xuyên thủng bàn tay khổng lồ kia sau đó tiếp tục vọt thẳng tới một phương hướng khác, mà phương hướng ấy chính là nơi chủ nhân của bàn tay khổng lồ ẩn thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận