Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 168: Tiểu nữ quỷ

Chương 168: Tiểu nữ quỷ
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Nguyệt Ẩn Các
-------------------
Tầm linh khuyển đã bắt đầu xuất hiện từ thời nhà Đường.
Vào thời đó, có một vị đạo sĩ đã phát hiện một con linh thú vô cùng đặc thù trong rừng, về sau ông ta phát hiện con linh thú này có khả năng cảm ứng được âm linh, vì thế bắt đầu tiến hành bồi dưỡng.
Người đạo sĩ này dành hết cả cuộc đời trên người con linh thú này, tìm hiểu cách bồi dưỡng và điều khiển, cuối cùng còn lập ra được cả một môn phái, được gọi là Tầm Linh Môn.
Đương nhiên lúc đấy Tầm Linh Môn nổi tiếng vô cùng, bọn họ không chỉ dưỡng ra linh thú biết tìm kiếm âm linh mà còn dưỡng ra linh thú có thể tìm kiếm long mạch.
Thế nhưng cũng chính vì điều đó mà Tầm Linh Môn chỉ có thể huy hoàng mấy trăm năm sau đó thì suy bại, thậm chí là hoàn toàn biến mất, lý do rất đơn giản: Thất phu vô tội, hoài bích có tội.
Người Tầm Linh Môn đời đời dành hết tâm huyết để bồi dưỡng linh thú, vì vậy tu vi của bản thân cũng không cao, những linh thú này bị những môn phái mạnh mẽ ngấp nghé, cuối cùng đi tới thảm họa diệt môn.
Tầm linh khuyển chính là một trong mười loại linh thú mà trước đây Tầm Linh Môn có thể bồi dưỡng ra.
Mặc dù Tầm Linh Môn đã biến mất thế nhưng vẫn còn đệ tử còn sống, những đệ tử này mai danh ẩn tích phân tán ở khắp nơi, mà trong đó có một người đệ tử có thể bồi dưỡng ra tầm linh khuyển, đồng thời lưu lại phương thức huấn luyện, cuối cùng phương thức này rơi vào trong tay quốc gia.
Thế nhưng mặc dù có phương pháp huấn luyện cũng không dễ dàng tạo ra được một con tầm linh khuyển, nếu không thì cả phân bộ Ma Đô cũng không tới mức chỉ có năm con.
Tầm linh khuyển bò mấy vòng trên mặt đất sau đó đột nhiên phát ra một tiếng kêu bén nhọn, mặc dù nó không to nhưng giọng nó phát ra lại khiến đám người Đảng Hạng run rẩy trong lòng.
“Thành công, tầm linh khuyển đã phát hiện vị trí của âm linh này.”
Trên mặt Tạ Hoằng Bác hiện lên vẻ đắc ý, ngồi xổm xuống vươn tay ra, con tầm linh khuyển liền bò tới trên tay anh ta, sau đó anh ta dùng một loại âm tiết trầm thấp bắt đầu giao lưu với con tầm linh khuyển.
Loại âm thanh kia không thể nào dùng từ ngữ để hình dung, đây chỉ đơn thuần là một âm điệu, ngoại trừ Đảng Hạng còn đỡ một chút, bốn người đồng đội của anh ta hiện đã hiếu kỳ không thôi.
Đảng Hạng đã từng được nhìn thấy sự thần kỳ của tầm linh khuyển, cũng đã từng nhìn thấy phương thức giao lưu giữa người và thú này, thế nhưng đây là lần đầu tiên đồng đội của anh ta nhìn thấy chuyện này.
“Tầm linh khuyển bình thường có thể tìm kiếm trong phạm vi trong khoảng 100km, đại khái mất khoảng hai giờ là có thể tìm được, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng hết chưa?”
Tạ Hoằng Bác cùng tầm linh khuyển giao lưu một lát, sau đó ngẩng đầu nói chuyện với đám người Đảng Hạng.
“Yên tâm đi anh Hoằng Bác, tất cả đã được chuẩn bị kỹ càng, hiện tại chúng ta có thể đi bắt âm linh này ngay, miễn cho đêm dài lắm mộng.”
Đảng Hạng kích động dữ dội, đoàn người bắt đầu lên xe, đi theo phương hướng mà Tạ Hoằng Bác đã chỉ.
Sau bốn giờ!
Hai chiếc xe thương vụ dừng lại ở cửa vào phố đồ cổ, sáu người Đảng Hạng cùng bước xuống xe.
“Dựa theo lời nhắc nhở của tầm linh khuyển thì âm linh kia hẳn là đang trốn trong phố đồ cổ, chỉ là hiện tại phố đồ cổ đang có không ít du khách, nếu chúng ta bắt âm linh lúc này sẽ khiến mọi người ở đây hoảng loạn mất.”
Đảng Hạng nhíu mày, cục chuyên xử lý những chuyện bất thường của bọn họ có một quy tắc, chính là không thể tùy tiện bại lộ trước mặt người thường, nhất là tuyệt đối không được để người bình thường nhìn thấy âm linh.
“Anh Đảng có thể liên hệ với công an địa phương, để bọn họ phái người tới phong tỏa khu vực này, chờ khi những người công an tới có thể lấy lý do truy bắt đào phạm để đưa du khách rời khỏi đây.”
Tạ Hoằng Bác ở bên cạnh đề nghị, đây cũng là phương pháp mà cục chuyên xử lý những chuyện bất thường bọn họ hay dùng nhất, đầu tiên để cảnh sát tới phong tỏa hiện trường, sau đó bọn họ mới bắt đầu vào xử lý, mà bọn họ cũng có quyền điều động cảnh sát.
Mặc dù chỉ là một phân bộ, thế nhưng phân bộ trưởng của bọn họ có quyền điều động một đại đội cảnh sát hơn trăm người, mà mấy người dội trưởng như Đảng Hạng chỉ có thể điều động cảnh sát của một phân cục.
“Được, để tôi an bài kế hoạch.”
Đảng Hạng gật đầu sau đó bắt đầu phân công công việc.
Sau nữa giờ, hơn mười người cảnh sát đã tới, những cảnh sát này không biết thân phận của đám người Đảng Hạng, bọn họ chỉ nghe lệnh cấp trên tới để nghe theo điều động.
Phố cổ vật bị phong tỏa rất nhanh, mọi người chỉ được phép ra mà không được phép vào, những ông chủ cửa hàng ở đây cũng nhận được điện thoại của quản lý, tất cả đều phải tạm đóng cửa hàng rút lui.
Chỉ sau một giờ toàn bộ phố cổ vật đã trở thành một khu phố không người.
“Phương Minh, quản lý nói có tội phạm trốn trong phố cổ vật, vì thế nên cảnh sát đã phong tỏa cả khu phố này rồi. Để không làm tổn thương tới người vô tội, bọn họ yêu cầu chúng ta đóng cửa rời đi trước.”
Sau khi Đại Trụ nhận điện thoại liền thông báo với Phương Minh.
“Đào phạm?”
Phương Minh nhíu mày quyết định: “Dù sao trời cũng tối rồi, chúng ta đóng cửa về luôn thôi.”
Mặc dù cảm thấy khó hiểu vì sao đào phạm lại chạy tới phố cổ vật, thế nhưng Phương Minh cũng không có ý định truy hỏi tận cùng, sau khi cất hết những vật đã được điêu khắc xong thì cùng Đại Trụ rời khỏi cửa hàng.
Đại Trụ khóa cửa mà Phương Minh thì nhìn thoáng qua góc tường đối diện, sau đó nhấc chân rời đi.
“Nhanh chóng rút lui.”
Phương Minh đi tới cửa phố cổ vật quả nhiên đã nhìn thấy có mấy cảnh sát được trang bị vũ trang đầy đủ, kéo dải phân cách sau đó ngăn cản những người hiếu kỳ bên ngoài.
“Trận thế lớn như vậy, đào phạm này khẳng định không thể chạy thoát.” Đại Trụ kinh ngạc nhìn đám cảnh sát vũ trang trước mặt.
“Không đúng, muốn bắt đào phạm thì bắt buộc phải sơ tán đám người trong lặng lẽ chứ, động tĩnh lớn như vậy rất dễ đả thảo kinh xà, chẳng lẽ không sợ đào phạm sau khi phát hiện sẽ bắt con tin uy hiếp sao?”
Phương Minh mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, nhìn kỹ đám người cảnh sát, tới khi nhìn thấy mấy người Đảng Hạng đứng bên cạnh thì hai tròng mắt co rút.
“Thì ra là thế.”
Trên mặt cậu hiện lên vẻ tỉnh ngộ, bắt đào phạm chỉ là giả, bắt âm linh mới là thật.
Đúng vậy, âm linh kia sau khi bị Phương Minh cảnh cáo cũng không rời đi, nó đứng ở góc tường đối diện với cửa hàng của cậu mà đợi cậu.
“Sao vậy Phương Minh, không đi nữa à?” Diệp Minh nhìn thấy Phương Minh đứng im thì khó hiểu hỏi.
“Tôi có mấy món đồ cần mua, cậu đi trước đi.”
“Vậy được, tôi về trước.”
Đại Trụ cũng không hỏi Phương Minh muốn mua gì, sau khi chào tạm biệt cậu thì đi về hướng biệt thự, mà sau khi Phương Minh nhìn thấy Đại Trụ đi, đôi mắt cậu lại quay nhìn hướng phố đồ cổ.

“Thủ lĩnh, người trong phố đồ cổ đã rời đi hết, chúng ta có thể hành động được rồi.”
Đảng Hạng gật đầu, nhìn ánh mắt hưng phấn của các đồng đội, trong lòng anh ta cũng nóng lên. Anh ta muốn chứng minh cho mọi người biết, anh ta hoàn toàn có đủ khả năng bắt âm linh này.
“Đi, chúng ta vào thôi.”
Đảng Hạng cùng bốn người đội viên còn có Tạ Hoằng Bác bắt đầu đi vào phố đồ cổ, có tầm linh khuyển bọn họ không phải lo lắng âm linh này đào thoát, mà dựa theo nhắc nhở của tầm linh khuyển, âm linh này không hề có ý định rời khỏi nơi đây.
Tạ Hoằng Bác nhìn vẻ mặt kích động của mấy người Đảng Hạng mà thở dài một hơi, đây là người của đội chín, nếu người của đội hai mà đối phó với âm linh tuyệt đối sẽ không gióng trống khua chiêng như vậy, mà đội một thì chỉ cần một người là đủ.
Đội một chính là át chủ bài của phân bộ, mà đội hai…
Đội trưởng đội hai lúc đầu cũng là thành viên của đội một, mà Đảng Hạng lúc đầu cũng là thành viên của đội hai.
“Cảm ứng được, chính là chỗ này.”
Khi mấy người Đảng Hạng đi vào trong phố cổ vật, tới vị trí cửa hàng của Phương Minh thì Tạ Hoằng Bác đột nhiên hô lên.
“Động thủ.”
Đảng Hạng đứng một bên vốn đang chờ những lời này của Tạ Hoằng Bác, sau khi nói với đồng đội một tiếng thì xuất ra nhiếp hồn linh đang bắt đầu không ngừng lay động.
Bốn người đội viên lấy dây đỏ ra đứng hai bên, sau đó bốn người kéo dây đỏ nhanh chóng chạy tới phía trước.
Ầm!
Dây đỏ đột nhiên rung động, cùng lúc đó màu sắc của sợi dây cũng trở thành đỏ thẫm, giống như là ngấm máu vậy.
“Hiện hình.”
Mấy người đội viên nhìn thấy cảnh này thì mừng rỡ không thôi, nhanh chóng lấy nắm giấy vàng ra dán lên sợ dây đỏ.
Giấy vàng thiêu đốt, ở hai đầu dây đỏ bắt đầu xuất hiện quang mang nhanh chóng hội tụ về phía trung gian, mà ở đó có một bóng người cũng đang dần hiện lên, sau đó bị dây đỏ bắn ra.
Cái bóng đó chính là một cô bé mười hai, mười ba tuổi, mặc một bộ váy trắng, giờ phút này trên mặt cô bé vô cùng hoảng sợ, bất lực ngã trên mặt đất nhìn đám người Đảng Hạng.
“Lại là một nữ tiểu quỷ?”
Đảng Hạng hơi kinh ngạc nhưng trong mắt lập tức hiện lên sát ý, mặc kệ là quỷ gì, mục đích của anh ta chính là giết chết đối phương.
“Trói cô bé lại.”
Nhìn thấy tiểu nữ quỷ muốn chạy trốn, Đảng Hạng hét lên một tiếng, mà mấy đồng đội của anh ta cũng nhanh chóng ném sợi dây đỏ qua, trói tiểu nữ quỷ lại bên trong sợi dây đỏ.
Sợi dây đỏ không ngừng thu nhỏ lại, mà tiểu nữ quỷ cũng không thể nào trách thoát, mỗi lúc cô bé đụng phải sợi dây đỏ thì mặt mũi lại tái nhợt thêm một phần, thậm chí cả thân thể cũng trở nên nhợt nhạt.
“Dùng máu gà mười năm cộng thêm máu chó mực ngâm thành sợi dây đỏ này, nếu cô có thể chạy thoát mới là chuyện lạ!”
Đảng Hạng không thèm quan tâm tiểu nữ quỷ đang va chạm với dây đỏ, bởi vì sợi dây đỏ này có khả năng gây tổn thương vô cùng lớn đối với âm linh, trừ âm linh cấp bậc hóa hình thì những âm linh khác chắc chắn không thể chịu nổi.
Rất nhanh tiểu nữ quỷ này đã bị dây đỏ trói chặt, khuôn mặt nhỏ tràn ngập hoảng sợ nhìn Đảng Hạng đang tới gần cô.
“Thân là quỷ hồn còn không mau tới Âm Phủ đầu thai, dám ở lại Dương Gian gây hại cho người khác, hôm nay nhất định phải giết chết cô!”
Nhiếp hồn linh đang trong tay Đảng Hạng tiếp tục rung động, mà dưới tiếng chuông này vẻ mặt của tiểu nữ quỷ càng trở nên trắng bợt, cuối cùng không còn cả sức lực để giãy giụa.
Đảng Hạng đổi nhiếp hồn linh đang sang tay trái, mà tay phải của anh ta thì cầm một lá bùa muốn dán thẳng lên mặt tiểu nữ quỷ.
Ngay lúc lá bùa sắp dán lên mặt tiểu nữ quỷ thì đột nhiên một trận âm phong nổi lên, nữ quỷ vốn tái nhợt bị chấn trụ đột nhiên được tiếp thêm một cỗ lực lượng nào đó, tránh thoát khỏi dây đỏ sau đó đánh một chưởng lên ngực Đảng Hạng.
Đảng Hạng không chút phòng bị bị tiểu nữ quỷ đánh cho lùi ra sau mấy bước mới đứng vững thân hình, hai mắt tràn ngập chấn động kinh ngạc nhìn về phía tiểu nữ quỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận