Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 387: Tiểu hắc tương trợ

Chương 387: Tiểu hắc tương trợ
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------------
Trên trời, Phương Minh vẫn duy trì tư thế nửa quỳ, chỉ vừa mới như vậy một hồi, hắn bước ra ba bước, nhưng mà mỗi một bước bước ra, đối với thân thể hắn mà nói đều là một gánh nặng lớn, nhất là lúc này hai chân của hắn cơ hồ là tàn phế đi một nửa, ngay cả đứng thẳng cũng hết sức kho khăn.
Máu theo vết thương rơi xuống, rơi xuống cao ốc Thiên Thai, rơi xuống lối đi bộ, rơi xe hơi bị chận lại, thậm chí còn rơi vào người đi đường.
"Đây là cái gì, dính dính? "
Người đi đường ngẩng đầu chỉ có thể nhìn được một cái điểm đen nhỏ, còn máu bị thổi tan trên không trung, xuống phía dưới chỉ còn lại có một chút, cho nên người đi đường vẫn chưa thể phát giác ra được đây là máu.
"Còn có mười hai bước. "
Phương Minh nhìn về phía Lục Gia Khẩu, chỉ cần hắn bước tiếp mười hai bước, long mạch khí độ này liền là có thể bị đẩy ra khỏi Lục Gia Khẩu, nhưng mà, mười hai bước còn lại này, bước sau còn khó khăn hơn bước trước, nhất là với tình trạng của hắn bây giờ, sợ rằng chống đỡ không đến mười hai bước.
Cứ thế từ bỏ, tuy là thất bại, nhưng ít ra hắn không có nguy hiểm đến tánh mạng, tiếp tục nữa, có khả năng rất lớn đến lúc đó hắn không cách nào áp chế được long mạch khí độ này, trực tiếp từ trên trời cao ngã xuống, mà trạng thái của hắn bây giờ, nếu như té xuống, chắc chắn phải chết.
Trên trời, Phương Minh uể oải, mím môi, sau một khắc lại bước ra một bước.
Răng rắc!
Vừa bước ra một bước, Phương Minh còn chưa có đứng vững, tiếng xương chân vỡ vụn truyền đến lần nữa, hai chân của hắn cũng không chịu nổi, cả người trực tiếp ngã quỵ ở giữa không trung.
"Muốn buông bỏ sao? "
Phương Minh không cam lòng, đến lúc này rồi, còn mười một bước nữa thôi.
"Đường tiên sinh, Phương tiên sinh sợ rằng duy trì không nổi."
Bên kia Lục Gia Khẩu, Đường Trấn Quốc và một người đàn ông khác cầm kính viễn vọng trong tay, nên bọn họ nhìn thấy rất rõ ràng tình trạng của Phương Minh hiện tại.
"Đường tiên sinh, phái máy bay đi đón Phương tiên sinh!"
Đường Trấn Quốc thần tình biến hóa, không trả lời, bởi vì hắn biết lúc này đi đón Phương Minh từ trên trời cao có ý vị như thế nào, nghĩa là kế hoạch của Phương tiên sinh thất bại, nghĩa là bỏ rơi Lục Gia Khẩu, nghĩa là lũ Nhật Bản đã đạt được mục đích.
"Mấy tên ngu xuẩn, hại nước hại dân."
Giờ khắc này Đường Trấn Quốc rất muốn bắn chết mấy gã thầy phong thủy cung đình kia, nếu như không phải mấy kẻ đó vì tư lợi của mình, chối bỏ Phương Minh, làm sao lại xuất hiện cục diện khó giải quyết này.
"Chuẩn bị máy bay."
Cuối cùng, Đường Trấn Quốc vẫn ra quyết định, "Phương tiên sinh đã tận lực."
"Vâng."
Người đàn ông để ống nhòm xuống, bắt đầu dùng bộ đàm ra mệnh lệnh, không lâu sau, một chiếc trực thăng chậm rãi bay lên...
Trên trời, Phương Minh nhìn về phía Lục Gia Khẩu một cảm giác vô lực lúc này toát ra từ đáy lòng của hắn, hắn thực sự đã tận lực, với cảnh giới và thực lực trước mắt đúng là không còn cách nào đem thi triển xong Kỵ long bộ.
Chít chít!
Đang lúc Phương Minh muốn buông tay, bên tai của hắn đột nhiên truyền đến thanh âm, nghe được thanh âm này, Phương Minh sửng sốt một chút, sau một khắc quay đầu nhìn về phía bên trái, nơi đó, một điểm đen đang hướng phía bên này bay tới.
"Tiểu hắc? "
Phương Minh hơi kinh ngạc, tiểu hắc tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
"Chít chít! "
Tiểu hắc đập cánh, chỉ là có vẻ hơi cật lực, đối với nó mà nói, độ cao này vẫn còn có chút cao, đứng ở đây vẫn có thể thấy được nó bị gió thổi chao đảo nghiêng trái nghiêng phải bay hết sức vụng về.
"Tiểu hắc, xuống đi. "
Phương Minh kêu lên, bởi vì hắn ở đây bị long mạch khí độ bao phủ, tiểu hắc muốn tiếp tục bay tới, rất có thể sẽ bị long mạch khí độ làm bị thương.
"Chít chít... chít... chít chít. "
Tiểu hắc cũng trả lời lại Phương Minh, bất quá chẳng những không dừng lại, ngược lại còn vỗ cánh nhanh hơn, tuy là thân thể thỉnh thoảng bị rơi xuống, nhưng rất nhanh tiếp tục vỗ cánh bay lên lại.
"Tiểu hắc, ngươi đây là? "
Phương Minh hơi nghi hoặc một chút, không biết tiểu hắc nhất định phải bay đi đến bên cạnh mình là vì cái gì?
Bất quá hắn không cần phải nghi ngờ quá lâu.
Khi tiểu hắc còn cách hắn khoảng ba thước, hắn đã hiểu.
Chỉ còn cách ba thước, thân hình của tiểu Hắc biến mất, thay vào đó là một dòng năng lượng vô cùng tinh khiết thoải mái kéo tới chỗ hắn, cổ năng lượng này bao bọc hắn lại, làm cho tinh khí của hắn trong chớp mắt khôi phục trở lại, ngay cả Vu sư lực trong cơ thể cũng bắt đầu chậm rãi dâng lên.
"Đây là? "
Con ngươi Phương Minh co rút lại, khuôn mặt biến sắc, bởi vì hắn rốt cục cũng biết mục đích của tiểu hắc khi bay tới nơi này rồi.
Đại địa khí độ, tiểu hắc là tinh túy của đại địa khí biến thành, nói theo một ý nghĩa nào đó, có cùng nguồn gốc với long mạch khí, tiểu hắc đến đây là để giúp đỡ mình.
Hai chân Phương Minh bắt đầu từ từ sống lại, thương thế được chữa khỏi, ngay cả đầu khớp xương bị bẻ gãy cũng đang chậm rãi phục hồi như cũ, mấu chốt nhất là, dưới hai chân của hắn xuất hiện một dòng năng lượng bảy màu như biến thành một đôi giày, bọc hai chân của hắn lại.
Giày chiến đấu bảy màu.
Phương Minh trong đầu đột nhiên nghĩ ra từ này, còn giày chiến đấu bảy màu chính là do tiểu hắc biến thành.
"Cảm ơn tiểu hắc. "
Không nói gì nữa, Phương Minh trực tiếp đứng dậy bước về phía trước mà lần này so với lúc nãy bước nào bước nấy rất ung dung, đây hết thảy đều là nhờ tiểu Hắc.
"Phải làm theo kế hoạch ban đầu trước tên đem hết thảy cư dân cho sơ tán ra ngoài... "
Đường Trấn Quốc nhíu mày bắt đầu suy nghĩ khi cục diện xấu nhất diễn ra nên ứng đối ra sao, bất quá đúng lúc này, người đàn ông bên cạnh hắn đột nhiên kích động hô: "Đường... Đường tiên sinh, Phương tiên sinh lại tiếp tục rồi. "
"Tiếp tục, tiếp tục cái gì? "
Đường Trấn Quốc ngay từ đầu không có phản ứng kịp, nhưng mà sau một khắc cũng chợt tỉnh ngộ, vội vã giơ kính viễn vọng nhìn lên trời, sau đó trên mặt cũng mang theo vẻ mặt kích động.
Ma Đô, biệt thự của Phương Minh.
"Gâu gâu gâu. "
Lão Hoàng vốn dĩ đứng ở trên mặt đất, cứ nhìn chằm chằm bầu trời, bất quá sau một khắc thì nằm trên đất, thoải mái nhắm hai mắt lại.
...
"Chuyện gì xảy ra, vì sao âm hồn dũng sĩ của đế quốc chúng ta còn chưa có xuất hiện? "
"Theo kế hoạch, lúc này các dũng sĩ nên xuất động? "
Trong cao ốc, đám người Quy Điền Thuần Bát mang theo vẻ nghi hoặc, mọi chuyện tựa hồ là xuất hiện biến hóa.
"Ta đoán chừng là người Trung Quốc phát hiện ra, chắc là tu luyện giả của Trung quốc ra tay, bất quá cho dù là tu luyện giả có thể ngăn chặn dũng sĩ của đế quốc chúng ta, cũng không thể xua tan quỷ khí cõi âm. "
"Uhm, quỷ khí cõi âm này không phải chỉ dựa vào thực lực là có thể tiêu diệt, người Trung Quốc bất quá là kéo dài một ít thời gian mà thôi. "
Đám người Quy Điền Thuần Bát tràn đầy tự tin, bố cục này hao phí của bọn họ vài chục năm tâm huyết, tuyệt đối sẽ không thất bại.
"Không đúng, mọi người nhìn xem đó là cái gì? "
Đúng lúc này, một người trong đó đột nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ tay lên bầu trời, còn Quy Điền Thuần Bát sau khi nghe được đồng bọn nói, cũng đều rối rít nhìn về phía nơi đó.
"Tại sao có thể có một người? "
"Người kia làm thế nào mà bay lên phía trên kia? "
Một dự cảm không tốt đột nhiên xuất hiện trong lòng đám người Quy Điền Thuần Bát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận