Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 468: Đột phá

Chương 468: Đột phá
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
Sau khi đi trên được khoảng mấy tiếng đồng hồ, đám người Phương Minh rốt cục đến ngoại ô của thành phố sát biên giới Sheffield để xem nhà.
Căn nhà lớn ba tầng lầu, nằm giữa một khu vườn cực kì lớn, đầy đủ ánh sáng và gió.
Sau khi đi dạo một vòng, trên mặt Phương Minh lộ ra biểu tình hài lòng, nhưng Chu Hải lại nhíu mày một cái, tựa hồ là có cái gì bất mãn.
"Căn nhà này không thành vấn đề, hiện tại tôi có thể trả tiền để mua lại. "
Nghe Phương Minh nói, trên mặt hai vợ chồng chủ nhà lộ ra nụ cười, ngay cả Quế Luân cũng nở ra một nụ cười rất tươi, bởi vì nếu như căn nhà này giao dịch thành công, cô cũng có thể có được một khoản hoa hồng không nhỏ.
"Chờ một chút. "
Chu Hải đột nhiên mở miệng, kéo Phương Minh sang một bên, nhỏ giọng nói rằng: "Ta nói Phương Minh ngươi sẽ không không nhìn ra, phòng này tuy nhìn chung thì ổn, thế nhưng âm khí rất nặng, nhất là khu hậu viện bên kia, ta hoài nghi nơi đó tồn tại một cái Âm Nhãn, chỗ như vậy sao có thể để cho người ở."
Âm nhãn, là cách gọi của giới tu luyện đối với nơi hội tụ âm khí, là chỉ nơi mức độ âm khí đậm đặc vượt xa bình thường, giống như một con suối, liên tục chảy ra không ngừng.
Thế gian chú ý âm dương điều hòa, dương khí quá thịnh hoặc là âm khí quá thịnh đều không phải là chuyện tốt lành gì, như Âm nhãn này, người ở lâu dễ bị bệnh, thậm chí rất có thể hấp dẫn mấy thứ không sạch sẻ đến.
"Không sao. "
Phương Minh khoát tay áo, ngay cả Chu Hải cũng có thể nhìn ra, hắn dĩ nhiên cũng đã nhìn ra, chỉ bất quá Chu Hải cũng không biết thân phận huyết tộc của, mà huyết tộc thuộc về chi nhánh của tộc bất tử, tồn tại Âm Nhãn đối với Alice mà nói chính là thiên thời địa lợi nhân hòa..
Còn tại sao Âm Nhãn này hình thành Phương Minh cũng nhìn ra, vùng đất này địa thế bằng phẳng trống trải, vốn là không nên xuất hiện Âm nhãn, nhưng từ vị trí của căn nhà này, theo phong thuỷ mà nói, căn nhà này xây dựng trên Canh vị, Canh thuộc kim, kim loại hỏa, căn nhà được xây lên tại nơi đây vốn nên là dương khí thịnh vượng.
Nhưng Cô Âm không dài, cô dương không sinh, khi căn nhà này vừa mới được xây dựng dương khí rất vượng, nhưng vật cực tất phản, đến khi dương khí này lên đến đỉnh điểm, liền xuất hiện tình huống ngược lại, từ Dương chuyển sang Âm, hơn nữa âm khí sẽ càng ngày càng mạnh mẽ.
Phương Minh biết, hai vợ chồng chủ nhà nói láo, e rằng bọn họ đúng là dự định di dân sang chỗ con gái nhưng nguyên nhân chủ ý là vì phát hiện căn nhà này có vấn đề, nếu không, cao tuổi như thế rồi, con gái cũng đã trưởng thành, lựa chọn tốt nhất chính là ở lại cố hương sống tới già, lá rụng về cội, không chỉ riêng gì người Trung Quốc mới có tâm tình như vậy.
Người ngoại quốc cũng không thành thực, cho nên rất nhiều người nói người ngoại quốc rất thành thật, có thể vứt bỏ cái ý nghĩ này, ở đâu cũng có người này người nọ. Trăng ở nước ngoài chưa chắc gì tròn bằng trăng trong nước.
Đối với những người khác mà nói, đây không phải là một căn nhà thích hợp để ở, nhưng đối với Phương Minh mà nói, phòng này quá thích hợp, hắn còn lo là tìm không được một căn phòng như vậy.
Chu Hải bĩu môi không nói gì nữa, Phương Minh nhanh chóng kí hợp đồng mua nhà với cặp vợ chồng già, còn như các khoản tiền đều để Quế Luân đi tiến hành xử lý.
Nội thất trong nhà có chút cũ, bất quá chỉnh thể mà nói là tạm được, Phương Minh ở lầu hai, Alice ở trong căn phòng đối diện phòng hắn, còn một mình Chu Hải ở dưới lầu.
"Tần tiên sinh, mọi người biết nấu ăn sao?" Quế luân đột nhiên mở miệng hỏi.
"Không, hay là Quế tiểu thư tới giúp chúng tôi nấu ăn?" Chu Hải mở to mắt, đá lông nheo nói.
"Thật ngại quá, tôi cũng không rảnh." Quế Luân dùng giọng nói lạnh lùng trực tiếp từ chối, sau đó ánh mắt tiếp tục nhìn về phía Phương Minh, "Nơi đây dù sao cũng cách xa trung tâm thành phố, hơn nữa xung quang cũng không có siêu thị hay cửa hàng gì, nếu như mọi người không biết làm cơm vậy việc cơm nước chỉ sợ cũng là một vấn đề."
"Nơi đây không có cửa hàng bán đồ ăn nấu sẵn sao?" Chu Hải mở miệng hỏi.
"Có bán bên ngoài sợ rằng đưa tới nơi cũng phải hơn một giờ, tôi cảm thấy Tần tiên sinh hoàn toàn có thể mời một bảo mẫu tới phụ trách ăn uống, hơn nữa cũng có thể giúp làm vệ sinh."
"Bảo mẫu? Bảo mẫu cũng được." Chu Hải đột nhiên vỗ đùi, dáng vẻ hết sức kích động, giống như trong phim, bảo mẫu, hắc hắc...Tóc vàng mắt xanh, chân dài to..."
Nhìn Chu Hải, Phương Minh có chút bất đắc dĩ, hắn không biết Chu Hải ở trong nước có giống như vậy không hay là ra nước ngoài rồi mới tự tung tự tác như vậy.
Phương Minh đúng là bất đắc dĩ với Chu Hải, Quế Luân không nhìn thẳng Chu Hải, trực tiếp nói rằng: "Là như vậy, hiện nay thị trường bảo mẫu của nước Anh thật không tệ, hơn nữa thông thường chỉ cần một tuần trả 80 bảng Anh là được rồi, dĩ nhiên, nơi đây cũng không có thiếu người Hoa làm công, giá cả cũng rẻ hơn, đại khái năm mươi bảng Anh một tuần. "
"Được, vậy phiền Quế tiểu thư tìm giúp một bảo mẫu."
Phương Minh ngẫm lại cũng hiểu được cần một bảo mẫu, dọn dẹp vệ sinh, giặt quần áo, nấu cơm cũng cần có người xử lý, đúng là không có thể trông cậy vào Chu Hải.
Sau khi bàn bạc xong xuôi, Quế Luân đưa hai vợ chồng chủ nhà đi, bọn họ còn phải xử lý một vài thủ tục tại phòng quản lý bất động sản của nước Anh, mà hết thảy những chuyện này Phương Minh đều không cần tham dự, đây chính là sức mạnh của đồng tiền.
"Được rồi, tôi đi ngủ một giấc trước đã, phải chỉnh lại múi giờ nữa.
Chu Hải trực tiếp trở lại gian phòng của mình, còn Phương Minh đuâ Alice về phòng nghỉ ngơi rồi cũng quay về phòng của mình.
...
Một quãng thời gian sau, cuộc sống của Phương Minh rất bình thản, mỗi ngày ngoại trừ tu luyện thì ở nhà học bổ túc tiếng Anh, còn Chu Hải thì không như vậy, ngoại trừ hai ngày đầu còn có thể ở nhà, từ đó về sau không nhìn thấy mặt mũi đâu hết.
Sau một tháng, cũng không có chuyện gì lạ xảy ra, mãi đến khi Phương Minh nhận được một gói hàng được gửi đến từ trong nước.
Gói hàng này là do Đại Trụ gửi tới, địa chỉ là Phương Minh nói cho Đại Trụ, trong gói hàng chỉ có hai thứ đó chính là long tinh và kén tằm của Tiểu Hắc.
Nếu muốn nhanh chóng tăng thực lực, biện pháp tốt nhất chính là dùng tài nguyên để đạt được, mà Phương Minh hiện tại có tài nguyên đỉnh cấp chính là long tinh này, mặc dù nói nhân cấp sử dụng long tinh có chút lãng phí, nhưng đến lúc này Phương Minh cũng không quản được nhiều như vậy.
Kén tằm của Tiểu Hắc vẫn không có gì thay đổi so với lúc ở biệt thự, vẫn dầy một lớp, còn lâu mới phá kén ra, Phương Minh cất kén tằm của Tiểu Hắc trong phòng, còn hắn lại cầm long tinh đi vào phòng bên trong.
Cẩn thận cầm long tinh to bằng nắm tay băng hai lòng bàn tay, Phương Minh dán mười tấm bùa chú ở cửa phòng, những bùa chú này đều là bùa bảo vệ, một khi bên ngoài có động tĩnh gì đều sẽ bị phát động, để tránh khỏi gặp người khác quấy rối.
Phương Minh tuy là có thể chiến đấu với cường giả nhân cấp tầng thứ chín, thế nhưng cảnh giới thật của hắn chỉ có nhân cấp tầng sáu, cách tầng chín đỉnh phong thậm chí là đột phá tới địa cấp cường giả còn rất xa.
Nếu như không có long tinh, với tốc độ đột phá của Phương Minh bây giờ, nếu muốn đột phá tới địa cấp cường giả,... ít nhất ... Cần ba đến thời gian năm năm, nhưng sau khi có long tinh, thời gian này sẽ được rút ngắn rất nhiều.
Giữ long tinh tại lòng bàn tay, Phương Minh trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, cùng lúc đó Trường Sinh Quan Tưởng hoa cũng bày ở trước mắt hắn.
Phương Minh bắt đầu vận chuyển Vu sư châu trong đan điền, theo chuyển động của Vu sư châu, long tinh theo lòng bàn tay của hắn từ từ chảy vào phía trong cơ thể hắn.
Một sát na này, Phương Minh cảm giác cả người nhẹ nhàng không gì sánh được, cùng lúc đó chính là, bốn viên Vu sư châu bên trong đan điền dĩ nhiên xuất hiện nhảy lên, sau đó chớp mắt lớn lên một phần ba.
Một loại cảm giác ung dung không còn trói buộc hiện lên trong đầu Phương Minh, cả người linh đài nhẹ nhàng, trong mắt Phương Minh có vẻ kinh ngạc, ngắn ngủn mấy giây, hắn dĩ nhiên đột phá đến nhân cấp tầng bảy rồi.
"Có lẽ là hậu tích bạc phát, vốn dĩ mình đã đạt đến trình độ viên mãn của tầng sáu, hiện tại có long tinh trợ giúp, chớp mắt đột phá đến tầng bảy rồi."
Rất nhanh Phương Minh liền hiểu rõ nguyên nhân, long tinh tuy được xưng là năng lượng tinh khiết nhất thiên hạ, nhưng tuyệt đối không khoa trương đến trình độ này, một khắc đồng hồ kế tiếp cũng chứng thực được suy đoán của hắn, bởi vì vào giờ khắc này, hắn không ngừng hấp thu long tinh, nhưng Vu sư châu trong cơ thể cũng không lớn quá nhanh.
Đột phá đến nhân cấp tầng bảy, Phương Minh cũng không dừng lại, lúc này đây hắn muốn trùng kích một hơi để có thể đột phá tầng cao nhất.
Ngưng thần tĩnh tâm, Phương Minh vừa vận chuyển Vu sư lực tiếp tục hấp thu năng lượng long tinh vừa bắt đầu tiến nhập trạng thái minh tưởng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Trường Sinh Quan Tưởng Hoa.
Ban ngày không có sao, cho nên Phương Minh không cách nào hấp thu tinh huy lực, nhưng có Trường Sinh Quan Tưởng Hoa thì lại khác.
Bảo tháp hiện lên trước mắt Phương Minh, cho dù là đi vào không ít lần, nhưng mỗi một lần tiến đến Phương Minh vẫn bị khí thế của bảo tháp làm cho chấn động, tựa hồ mỗi một lần theo thực lực của hắn biến hóa, bảo tháp cũng xuất hiện một biến hóa nhỏ mà hắn không tài nào phát hiện ra.
Không chần chừ, trực tiếp bước vào tầng thứ nhất của bảo tháp, bát quái đồ to lớn kia vận chuyển, tinh huy đầy trời hạ xuống, rơi vào trên thân hình Phương Minh, tốc độ dĩ nhiên so với lúc trước mau hơn rất nhiều, hơn nữa mật độ cũng đề cao vài lần.
"Chẳng lẽ bảo tháp này là căn cứ thực lực của ta tiến hành điều tiết? Hiện tại ta bước chân vào nhân cấp tầng bảy, tương đương với Vu sư hậu kỳ bốn sao, cho nên năng lượng tinh huy cũng tăng lên."
Sự phát hiện này làm cho Phương Minh mừng rỡ như điên, nếu thật là như vậy mà nói, hắn cũng không cần lo lắng đề cao thực lực, tinh huy lực của tầng một bảo tháp không đủ cho hắn hấp thu rồi.
Một bên hấp thu tinh huy lực, một bên hấp thu năng lượng long tinh, bên trong gian phòng, cả người Phương Minh bị một đám khói màu sắc rực rỡ bao phủ, cuối cùng cả phòng đều tràn ngập đám khói màu sắc rực rỡ.
...
"Phương Minh lại làm cái gì mà động tĩnh lớn như vậy? "
Chu Hải hôm nay không có đi ra ngoài, bởi vì ngày hôm qua Phương Minh dặn dò hắn, ngày hôm nay muốn hắn ở nhà chăm sóc Alice, đồng thời không cho phép bất cứ ai tới gần lầu hai.
Chỉ là thấy bên ngoài sân hơn mười con chó hoang giương mắt nhìn chằm chằm lầu hai, lại thấy hơn trăm con chim đậu ở cửa sổ phòng của Phương Minh, trong lòng Chu Hải tràn ngập tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận