Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 502: Bán đứng

Chương 502: Bán đứng
Thánh kinh, trong mắt tín đồ giáo hội phương Tây đó là thánh vật vô thượng, nhưng mà những tín đồ này cũng không biết thánh kinh phân làm hai phiên bản, một trong số đó là đối ngoại, cũng liền thuần túy là ghi chép một số trích lời của Chúa, nhưng mà thánh kinh còn có một phiên bản khác cũng chính là thánh kinh có được thánh lực.
Phiên bản thánh kinh này được xưng là thánh kinh thần thánh, đều là do giáo hội gia trì qua đấy, mỗi một vị giáo sĩ được giáo hội sai phái tới vùng đất khác kiến tạo giáo đường hoặc là tuyên truyền giáo hội phát triển tín đồ đều phải được ban cho loại thánh kinh này.
Nhưng coi như là thánh kinh thần thánh cũng phân làm rất nhiều cấp bậc, trong đó mạnh mẽ nhất tự nhiên là do giáo hoàng sao chép ra, thế nhưng loại thánh kinh này quá ít, toàn bộ giáo hội cũng chỉ có các tổng giám mục mới có thể nắm giữ, thậm chí coi như là thánh kinh do các tổng giám mục nắm giữ cũng đều không nhất định là cả bộ, rất có thể chỉ là một bộ phận trong đó mà thôi.
Bởi vì, khi giáo hoàng sao chép thánh kinh cần phải rót lực lượng thần thánh của mình vào trong đó, mỗi một quyển thánh kinh được sao chép ra đều phải khiến giáo hoàng hao phí tâm thần vô cùng lớn.
Ngoài ra là thánh kinh do tổng giám mục sao chép, mỗi một vị tổng giám mục đều có thực lực mạnh hơn so với công tước của Huyết tộc, thánh kinh do bọn họ sao chép ra, nếu như là thánh kinh hoàn chỉnh, coi như là hầu tước cũng đều ngăn cản không nổi. Mà nếu chỉ là một tờ thánh kinh đối với tử tước cùng bá tước đương nhiên không coi vào đâu, nhưng là đối với một vị Huyết tộc cấp bậc huân tước đến nói, đây cũng không phải là thứ hắn có khả năng phản kháng.
Một trang giấy trấn áp sinh vật hắc ám cũng không phải thần thông giáo hội phương Tây mới có, phật giáo đồng dạng cũng là có, mà Đạo giáo trong nước cũng có thực lực tương tự như vậy, có tin đồn trước đây bản dự thảo đầu tiên cuốn đạo đức kinh của Lão Tử bị một vị quan viên của Hàm Cốc Quan cất giấu một tờ, nương tựa theo một trang của bản dự thảo đầu tiên này mà quan viên kia có thể trực tiếp trấn áp toàn bộ yêu tà trong phạm vi nghìn dặm quanh Hàm Cốc Quan.
Cho nên trong giới tu luyện mới có câu ngạn ngữ: Lão Tử tây xử Hàm Cốc Quan, nghìn dặm yêu tà không dám gần.
"Thánh kinh chân chính do tổng giám mục Soto tự mình sao chép ở đây, các người những tên Huyết tộc chết tiệt này đền tội đi."
Giáo sĩ ném tờ thánh kinh ra ngoài, trong nháy mắt quang mang soi sáng cả một khúc đường, đám người Bern cả người lạnh run, trên thực tế bọn họ cũng không tính là Huyết tộc, bởi vì bọn họ vẫn còn còn chưa thức tỉnh huyết mạch của Huyết tộc, nhưng trong huyết mạch của bọn họ dù sao cũng có ẩn chứa máu của Huyết tộc, thánh kinh này chính là khắc tinh của bọn hắn.
Vị trưởng lão kia của gia tộc Corgi sắc mặt vô cùng khó coi, bởi vì đa số áp lực của tờ thánh kinh này là hướng về phía hắn, cỗ lực lượng thần thánh này đối với người bình thường đến nói có thể là một cỗ nắng ấm, nhưng là đối với hắn loại sinh vật hắc ám này đến nói, đó không khác gì giội axit sunfuric lên cơ thể người bình thường.
Đau đớn cùng sợ hãi ngưng tụ ở trong lòng của hắn, những giáo sĩ khác tại thời khắc này cũng bắt đầu động thủ, trường kiếm trong tay hướng phía người của gia tộc Corgi vung đi.
"Không, không nên."
Thấy trường kiếm đang hướng tới trước mặt mình, sắc mặt Bern tràn đầy kinh hoảng, bởi vì căn bản anh ta cũng không biết cái gì là Vampire, chính là ở hai giờ trước anh ta mới biết mình là Vampire, cha mình còn có ông nội của mình bọn họ đều là Vampire.
Nhưng mà, người giáo hội không thấy anh ta cầu xin tha thứ, ở trong mắt những giáo hội này, sinh vật hắc ám chính là dị đoan, mà đời sau của sinh vật hắc ám cho dù còn chưa thức tỉnh huyết mạch, nhưng vẫn là dị đoan, nhìn thấy dị đoan biện pháp duy nhất chính là trảm thảo trừ căn.
"Anh!"
Thấy anh của mình ngã xuống vũng máu, Alene đang đứng bên cạnh thống khổ lắc đầu, mà tất cả mọi người không hề chú ý tới, giờ khắc này trong mắt Alene bắt đầu biến thành đỏ bừng, trong tròng mắt phảng phất có một vầng huyết nguyệt.
"Chết tiệt dị đoan, cũng đi chết đi."
Giáo sĩ giết chết Bern lại đem trường kiếm đâm vào ngực của Alene, trong lòng giáo sĩ bọn họ không có bất kỳ cảm giác tội lỗi nào, bởi vì rất nhiều đồng bạn của bọn họ đã bị chết ở trong tay sinh vật hắc ám.
Ngày hôm nay giết ít một cái sinh vật hắc ám, có lẽ ngày mai một đồng bạn của bọn họ sẽ bị giết chết, đây là một hồi giết chóc không phân định đúng sai, chẳng phân biệt được chính nghĩa cùng tà ác, đây là thù hận nghìn năm giữa giáo hội phương Tây cùng sinh vật hắc ám.
Giáo sĩ tay cầm thánh kinh đi về phía vị trưởng lão kia của gia tộc Corgi, trên gương mặt già nua của trưởng lão này mang theo vẻ kinh hoảng, bởi vì so sánh với các trường lão khác của gia tộc Corgi đến nói, hắn xem như là rất trẻ tuổi, cũng là thiên tài của gia tộc có hi vọng nhất đột phá đến Tử tước.
Cho nên, hắn không muốn chết.
"Đừng giết tôi, thả tôi đi, tôi có thể nói cho các người biết một bí mật, bí mật này ngay cả giáo hoàng của các người cũng đều muốn biết."
Trưởng lão gia tộc Corgi cuống quít hô lên, nhưng mà giáo sĩ này lại bất vi sở động, bởi vì hắn nhớ kỹ giáo chủ Elfa đã dặn dò, người của gia tộc Corgi một tên cũng không để lại.
Thấy sát ý trên mặt đối phương, vị trưởng lão này của gia tộc Corgi bất chấp tất cả tiếp tục hô lên: "Bí mật này rất quan trọng, vì bí mật này liên quan đến người mà giáo hội của các người muốn tìm, nếu như ông đem tin tức này truyền lại giáo hội, tuyệt đối sẽ được giáo hội trọng thưởng, có lẽ còn có thể được giáo hoàng tự mình khen ngợi."
Trưởng lão của gia tộc Corgi rất rõ ràng, ở trong mắt những giáo sĩ này, giáo hoàng là chí cao vô thượng, tất cả giáo sĩ cũng đều muốn được giáo hoàng khen ngợi, đây chính là vinh quang lớn nhất đời bọn hắn.
Quả nhiên, giáo sĩ này nghe được lời này của trưởng lão gia tộc Corgi, động tác cuối cùng cũng hơi trì hoãn, thế nhưng vẫn chưa buông thánh kinh trên tay xuống.
"Tôi không có lừa ông, tin tức này có liên quan tới gia tộc Vlad, hẳn là ông đã nghe qua gia tộc Vlad, nếu chưa từng nghe qua thì tôi có thể nói cho ông biết, gia tộc Vlad là một trong những gia tộc của ba thân vương lớn trong Huyết tộc tôi, thân vương Vlad vĩ đại. Dracula chính là xuất phát từ gia tộc này, mà gia tộc Corgi tôi thì là phụ thuộc của gia tộc Vlad."
Dường như là sợ đối phương không biết gia tộc Vlad có ý nghĩa thế nào, vị trưởng lão này của gia tộc Corgi lại nhanh chóng giải thích một lần thân phận địa vị của gia tộc Vlad.
"Tuy rằng thân vương Dracula bị giáo hoàng giết chết, thế nhưng gia tộc Dracula vẫn để lại huyết mạch, mà với huyết mạch cao quý của gia tộc Vlad, ngày sau tất nhiên sẽ có thể quật khởi, mà giáo hoàng của các người hiển nhiên cũng biết điểm này, do đó những năm gần đây vẫn không ngừng tìm kiếm đời sau cảu gia tộc Vlad."
"Tôi biết đời sau của gia tộc Vlad ở nơi nào, chỉ cần ông buông tha tôi, tôi sẽ nói đầu mối cho ông biết, đến lúc đó ông lại nói đầu mối này lại cho giáo hoàng, chắc chắn sẽ được giáo hoàng khen ngợi."
Giáo sĩ này vẻ mặt biến ảo chập chờn, tuy rằng hắn nhận được mệnh lệnh giết chết tất cả mọi người của gia tộc Corgi, thế nhưng việc được giáo hoàng khen thưởng thật sự có sức mê hoặc quá lớn, đời sau của gia tộc thân vương trong Huyết tộc, đối với giáo hội đến nói thực sự là một mối họa lớn, tuy rằng hắn chưa từng nghe nói tới gia tộc Vlad, thế nhưng Dracula hắn cũng biết đấy, bởi vì đây là công tích lớn nhất của giáo hoàng tiền nhiệm, được ghi lại ở trong giáo sử.
Giáo hoàng tiền nhiệm vĩ đại giết chết thân vương Dracula giảo hoạt đê tiện của Huyết tộc!
"Tao làm sao biết lời mày nói là thật hay giả?"
Giáo sĩ mở miệng hỏi, trưởng lão của gia tộc Corgi đang muốn mở miệng, chẳng qua lập tức dường như là nhìn thấy gì, đưa mắt nhìn hướng phía sau giáo sĩ này, mà giáo sĩ này trong chớp mắt liền kịp phản ứng, xoay người trực tiếp ném thánh kinh trong tay ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận