Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 571: Đột phá bốn sao

Chương 571: Đột phá bốn sao
Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
"Muôn đời luân hồi, cuộc đời phù du, một mộng xuân thu, một mộng luân hồi."
Phương Minh lẩm bẩm đọc, những lời này là lúc trước khi cậu bước lên bảo tháp tầng thứ hai đã xuất hiện ở bên tai.
"Giấc mơ này, đã qua một cái xuân thu rồi sao?"
Xuân thu bằng nửa năm, mà cậu xuyên hồn vừa đúng nửa năm, nhưng trong lòng Phương Minh cảm giác như là mơ một giấc mơ, mà giấc mơ này giống như đã trải qua một kiếp luân hồi, Tần Dương chính là kiếp trước của cậu.
"Mình là Tần Dương, Tần Dương là mình?"
Phương Minh bật ra lời cảm khái giống như Trang Tử hơn một ngàn năm trước đã thốt lên.
Năm xưa, Trang Tử mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ ông hóa thành một con bướm, sau khi trải qua một kiếp bướm, khi ông tỉnh lại đã không phân rõ mình là bướm hay là người, hay con bướm có phải là kiếp trước của ông không.
Giờ phút này Phương Minh cũng giống như Trang Tử, cậu đã không còn phân rõ rốt cuộc cậu là Tần Dương hay là Phương Minh, Tần Dương có phải là kiếp trước của cậu hay không.
Mắt Phương Minh mơ màng, bắt đầu nhớ lại toàn bộ giấc mơ đã trải qua, bị rắn độc cắn, phát hiện long mạch, làm long mạch sống lại… đập chứa nước, cây ăn quả…
Ba con Lí Nam Lí Khả, Trương Kiến Ba, Thường Hộ Quốc… Tần Tuyết, Hàn Kiều Kiều, từng hình ảnh hiện lên trong đầu cậu, đến cuối cùng, dừng lại ngay khoảnh khắc bắn pháo hoa đêm giao thừa.
Đối với Phương Minh, cậu chưa từng trải qua cuộc sống của người nghèo. Tuy rằng thôn làng trước đây cậu sống vẫn chưa phát triển nhưng nhờ sư phụ, cuộc sống của cậu còn xa xỉ hơn rất nhiều đứa trẻ ở thành phố.
Lần này xuyên hồn đã khiến cậu chân chính hiểu được cuộc sống của những người thuộc tầng lớp dưới cùng, cũng là lần đầu tiên thể nghiệm được tình thân ngoài sư phụ.
"Cay ngọt đắng bùi, có lẽ đây mới là nhân sinh."
Nửa năm xuyên hồn, đối với Phương Minh mà nói đã có một sự ảnh hưởng rất lớn. Không sai, từ khi đến Thượng Hải mở cửa hàng, đến khi xuyên hồn mở làng du lịch, Phương Minh đều định giá rất cao, bởi vì cậu cảm thấy tiền tài ở một mức độ nào đó cũng tượng trưng cho vận thế của một người, không có tiền cũng chẳng khác nào vô phúc hưởng thụ.
Có những người nghèo, là cuộc đời đã bị định như vậy rồi, có thể là do đời trước làm chuyện xấu, đời này nhất định phải trải qua cuộc sống nghèo khó và buồn chán. Nếu bởi vì thương cảm mà tùy ý đối với những người này bố thí giúp đỡ, để những người này được hưởng thụ những sự phục vụ mà họ không có khả năng hưởng thụ cũng không phải là một chuyện tốt.
Thái thượng (1) vong tình, Thái thượng vô tình, cũng không phải là chân chính vô tình, mà là biết rằng tất cả vạn vật trên thế gian này đều có thiên định, không thể tự tiện phá vỡ.
(1) Thái Thượng: Là tôn hiệu của một vị thần tiên tối cao trong Đạo giáo, ông chính là Đạo Đức Thiên Tôn trong Tam Thanh.
Nhưng thiên định này có thật sự chính xác không?
Hai anh em Tần Dương và Tần Tuyết có nên nhận sự đau khổ như vậy không?
Nghiệp kiếp trước, trái kiếp này, đây là câu rất nhiều tín đồ Phật gia thường xuyên nói. Phương Minh vốn cũng đồng quan điểm này, nhưng qua chuyến xuyên hồn lần này lại khiến cậu hoài nghi với quan điểm này.
"Giấc mơ đầu tiên đã chấm dứt, đã hoàn thành bảy mươi phần trăm nhiệm vụ, đáng được khen thưởng."
Ngay khi Phương Minh đang tự hỏi, giọng nói kia lại vang lên bên tai cậu. Khi tiếng nói này vang lên, Phương Minh phát hiện bản thân lại đang ở tầng thứ hai của bảo tháp.
Không cần quán tưởng đã có thể xuất hiện ở tầng thứ hai của bảo tháp, điều này khiến Phương Minh hơi kinh hãi. Chẳng lẽ mở được tầng thứ hai của bảo tháp đồng nghĩa với việc mở hệ thống chủ động mở ra bảo tháp sao?
Khi Phương Minh vẫn chưa biết rõ bảo tháp có gì thay đổi, bên trong đám sương mù, chùm ánh sáng thứ nhất cậu chạm vào lúc đó đột nhiên bay về phía cậu, bay thẳng vào mi tâm cậu.
Hào quang bay vào mi tâm, một nguồn năng lượng ghê gớm từ mi tâm lan tràn xâm nhập vào khắp nơi trên cơ thể Phương Minh, cuối cùng tụ tại đan điền.
Trong đan điền, bốn viên châu Vu sư của Phương Minh vốn đang yên tĩnh lơ lửng sau khi tiếp nhận nguồn năng lượng này cũng xuất hiện sự thay đổi. Bốn viên châu Vu sư đột nhiên va chạm nhau, từ lần va chạm này, một viên châu Vu sư nhỏ bé xuất hiện. Đây là một hạt châu màu đen.
Hạt châu đen chỉ nhỏ bằng một phần mười bốn viên châu kia, nhưng sau khi xuất hiện lại tăng trưởng nhanh chóng, chưa đến mấy tích tắc đã lớn bằng bốn viên châu Vu sư kia.
Năm viên châu Vu sư xếp thành một quỹ tích đặc biệt trong đan điền Phương Minh. Giờ phút này khí thế cả người Phương Minh cũng tăng lên chóng mặt, lực Vu sư trong cơ thể cũng cuồn cuộn không ngừng lan tỏa khắp huyết mạch.
Vu sư bốn sao đến Vu sư năm sao, đây là một bước nhảy vọt, là bước ngoặt lớn có thể nhìn ra giống như một người từ cấp Nhân trở thành cấp Địa vậy.
Thế nhưng, từ bốn sao thành năm sao cũng không đơn giản như từ cấp Nhân thành cấp Địa. Phương Minh đè ép ở cấp Nhân tầng chín rất lâu, bây giờ đã chuẩn bị đầy đủ trong một thời gian dài, chẳng những cho cậu bước qua cấp Địa tầng một, quan trọng hơn là, nhờ rèn luyện, hiện tại cậu đã lên hẳn cấp Địa tầng hai.
Vư su năm sao bằng với cấp Địa tầng hai, Vu sư sáu sao bằng với cấp Địa tầng sáu. Phân chia cấp độ Vu sư so với phân chia cấp độ trong giới tu luyện khó hơn rất nhiều.
Đồng thời, trong truyền thừa Vu sư cũng có ghi chép lại, Vu sư năm sao là bước ngoặt của Vu sư, đạt được cấp độ này xem như Phương Minh đã thoát khỏi giai đoạn đầu của Vu sư, bước qua giai đoạn giữa của Vu sư.
Ngay khoảnh khắc Phương Minh mở mắt, sự vật đập vào mắt cậu dường như còn rõ hơn mấy phần so với trước. Cảm giác này rất huyền diệu khó giải thích, không thể dùng lời để diễn tả được.
Thậm chí, Phương Minh còn có thể cảm nhận được mười hơi thở cường đại ngoài cửa, trong khi ngày xưa những tổng giám mục hồng y này chỉ cần không phát khí thế ra ngoài thì cậu hoàn toàn không thể phát hiện ra được.
Ngoài ra còn một điều nữa, độ mạnh yếu của mười hơi thở này cậu cũng có thể cảm nhận được, hơi thở sát bên trái là mạnh nhất, còn hơi thở thứ ba tính từ bên phải là yếu nhất.
Nếu truyền điều này ra cho các kẻ tu luyện khác biết, chắc chắn sẽ khiến họ kinh ngạc đến rớt cả cằm.
Trung Quốc có một câu ngạn ngữ “Chim sẻ chim én sao biết chí thiên nga”, ý câu này nghĩa là những người bình thường không biết được chí hướng của anh hùng.
Nếu đặt những lời này vào giới tu luyện, những người tu luyện cấp thấp không thể nào biết được tâm tư và thực lực của các cường giả. Trong mắt con kiến, sư tử và hổ hoàn toàn không khác nhau, đây là do tầm mắt chúng quyết định.
Trái lại, hổ và sư tử có thể nhìn rõ con kiến nào lớn con kiến nào nhỏ, bởi vì tất cả đều được thu vào tầm mắt chúng, đây là cái lợi của việc có sức mạnh.
Nhưng hiện tại, Phương Minh cũng có thể nhìn thấy độ mạnh yếu của những tổng giám mục có sức mạnh còn mạnh hơn cậu. Đây là một chuyện không thể nào tin nổi, tầm nhìn hạn hẹp lại có thể nhìn thấy toàn diện. Đó là một hành động phá vỡ lẽ thường.
Tuy nhiên một phút sau, Phương Minh phát hiện cảm ứng của cậu liền biến mất. Khi có thể cảm ứng lại được, cậu chỉ có thể cảm giác được mười hơi thở cường đại ngoài cửa, nhưng không phân biệt được độ mạnh yếu.
"Xem ra đây là điểm đặc biệt khi thực lực đột ngột tăng lên."
Trong lòng Phương Minh suy đoán, đây là năng lực đặc biệt do sự đột phá trong nháy mắt mang lại, chỉ có thể duy trì vài giây, một khi thời gian trôi qua sẽ khôi phục lại nguyên trạng.
Thế nhưng, tuy chỉ có vài giây, nhưng Phương Minh cũng nghe được tiếng nói bên ngoài.
Bất tỉnh nửa năm, là đang tiếp thu Lời sấm của Chúa?
Nghe thấy những lời tranh cãi của những tổng giám mục bên ngoài, trên mặt Phương Minh xuất hiện nụ cười kỳ lạ. Vừa mới tỉnh lại cậu còn không biết vì sao lại bất tỉnh nửa năm, thậm chí trong khoảng thời gian khi xuyên hồn, cậu cũng thường xuyên tự hỏi người của giáo hội phát hiện mình bị hôn mê bất động sẽ có thay đổi gì.
Phương Minh nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng không ngờ lại bị kéo liên quan đến Lời sấm gì đó. Tuy nhiên nếu đã biết đến một thứ như Lời sấm, hơn nữa mọi người trong giáo hội hiểu lầm cậu đang tiếp thu Lời sấm, vậy cậu tất nhiên sẽ không bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy.
"Lời sấm, nên tạo ra một Lời sấm như thế nào đây?"
Trong khi Phương Minh đang tự hỏi, một chiếc xe cổ chạy vào nhà thờ, cuối cùng dừng trước phòng Phương Minh đang nghỉ.
"Giáo hoàng đại nhân có lệnh, sau khi thần tử điện hạ tỉnh dậy, xin hãy tự thông báo với Giáo hoàng đại nhân, Giáo hoàng đại nhân phải nhận Lời sấm của Chúa đầu tiên."
Từ trên xe một giáo chủ hồng y bước xuống, lời ông ta nói khiến mười tổng giám mục ở đây đều tỏ ra hoang mang, Giáo hoàng đại nhân truyền tin này tương đương với việc thừa nhận với bên ngoài thần tử có Lời sấm của Chúa.
Một thần tử có Lời sấm trên người, lực ảnh hưởng khủng khiếp cỡ nào Giáo hoàng không có khả năng không biết, thậm chí thần tử nói một câu Chúa bất mãn với Giáo hoàng đương nhiệm, Giáo hoàng sẽ không thể ngồi yên ở vị trí của mình.
Giáo hoàng, vì sao lại đột nhiên mạo hiểm lớn như vậy, thừa nhận thần tử điện hạ đang tiếp thu Lời sấm?
Nghe động tĩnh ngoài cửa, Phương Minh cũng cảm thấy kinh ngạc, nhưng hiện tại cậu đã tỉnh, cũng không muốn tiếp tục giả bộ nữa, lập tức sửa sang lại quần áo rồi đẩy cửa ra.
Ngay giây phút cửa được mở, Phương Minh liền cảm nhận được mười một ánh mắt không cùng cảm xúc dừng trên người cậu. Trong những ánh mắt có sự kích động cũng có vẻ kiêng kị, thậm chí còn có cả sát khí.
"Thần tử điện hạ rốt cục đã tỉnh lại rồi, giáo hoàng đại nhân mời thần tử điện hạ nhận điện thoại."
Giáo chủ hồng y người đến cuối cùng liền lên tiếng trước những tổng giám mục khác, đi đến trước mặt Phương Minh, cầm điện thoại vệ tinh trong tay đưa cho Phương Minh.
Đây là điện thoại vệ tinh được truyền tín hiệu từ vệ tinh tư nhân, dùng điện thoại này trao đổi liên lạc rất khó bị người khác nghe lén và phá ngang.
Phương Minh nhìn giáo chủ hồng y kia, các tổng giám mục không cùng một lòng với giáo hoàng cũng không tiến lên ngăn cản, bởi vì họ không có lý do gì để ngăn cản cả, giáo hoàng và thần tử nói chuyện điện thoại, điều này vốn hợp quy tắc, ai dám ngăn cản chứ?
Mang theo ánh mắt suy xét nhìn giáo chủ hồng y kia, Phương Minh nhận lấy điện thoại vệ tinh, để điện thoại bên tai, nhưng ngay sau đó cậu liền nhíu mày, sau khi nhìn mấy tổng giám mục thì xoay người đi về phòng, còn thuận tay đóng cả cửa, khiến các tổng giám mục đối mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lấy thực lực của họ, nếu muốn nghe lén thì khoảng cách như vậy căn bản không phải vấn đề, nhưng điểu mấu chốt chính là, đây là cuộc đối thoại giữa giáo hoàng và thần tử, bên cạnh còn có những cường giả cùng cấp độ khác nhìn chằm chằm, một khi bị phát hiện nghe lén, tội danh đó không hề nhẹ.
Vậy nên, việc họ có thể làm chỉ là chờ đợi kết quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận