Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 587: Tiểu Hắc nóng nảy

Chương 587: Tiểu Hắc nóng nảy
Cự thạch trận sau khi được phát hiện thì người trong giới tu luyện giới không thể nào bỏ qua việc nghiên cứu nó. Ngày xưa đã từng có hơn hai mươi cường giả đứng đầu khắp giới tu luyện phương Tây bước vào cự thạch trận.
Nơi vào cũng không phải là phạm vi cự thạch trận mà người thường nghĩ, mà là một không gian thần bí dưới cự thạch trận.
Dựa theo lời diễn giải của những cường giả này, cự thạch trận rất có thể chính là một không gian trận pháp, bên trong phong ấn một không gian khác. Năm xưa hai mươi cường giả đứng đầu đã liên thủ cưỡng chế mở trận pháp này ra, nhảy vào trong.
Chỉ tiếc là, hai mươi cường giả này cuối cùng chỉ có năm người đi ra, mười lăm người còn lại hoàn toàn chôn xương trong không gian thần bí kia, cũng không còn xuất hiện nữa.
Trong năm người ra ngoài, có giáo hoàng giáo hội, hội trưởng hội nghị hắc ám phương Tây, còn có Đại tế tư đến từ thần điện Hy Lạp và hai người khác.
Sau khi năm cường giả này đi ra, cũng không hề nhắc đến một tiếng về không gian thần bí trong cự thạch trận. Hơn nữa quỷ dị nhất là, năm người này vài năm sau đều lần lượt qua đời, người sống lâu nhất cũng không quá mười năm. Phải biết rằng lấy thực lực của họ lúc đó cũng tối thiểu còn sống được bốn, năm mươi năm nữa.
Năm cường giả không hề tiết lộ gì ra với bên ngoài, chỉ hé lộ một tin tức, chính là không gian thần bí dưới cự thạch trận có rất nhiều cơ duyên tồn tại, chỉ cần thực lực ở trong phạm vi nhất định thì có thể tiến vào. Phạm vi thực lực này tương đương cấp độ Tử tước của Huyết tộc, nói cách khác thực lực không vượt qua cấp độ Tử tước của Huyết tộc thì sẽ có cơ hội tiến vào giành được cơ duyên.
Tin tức này đúng là tin mừng đối với những người tu luyện có thực lực không cao. Bởi vì điều này có nghĩa là sẽ không có cường giả tranh đoạt cơ duyên với họ. Thế nhưng chỉ sau vài lần đối mặt, những người tu luyện có cấp độ dưới hạng Tử tước rốt cục đã tỉnh ngộ, hóa ra cơ duyên này cũng không phải dễ lấy.
Thời điểm lần đầu tiên phong ấn nới lỏng, có hơn một ngàn người cấp độ Tử tước đi vào, thậm chí có người vì muốn bước vào không gian trong cự thạch trận mà áp chế cấp độ của mình lại. Lần đó hơn một ngàn người đi vào, cuối cùng chỉ chưa đến một trăm người đi ra. Nói cách khác có hơn chín trăm người chết bên trong, tỉ lệ tử vong này đúng là quá khủng khiếp.
Nhìn thấy tình hình này, các thế lực lớn không muốn nhìn thấy cả một thế lực bị tổn thất một cách dễ dàng như vậy. Vì thế sau vài lần thí nghiệm, các thế lực lớn đã liên thủ lại lập ra một quy định: số người mỗi lần tiến vào không gian trong cự thạch trận không được vượt quá một trăm người.
Quy định vừa được đặt ra, số người chết ở trong cự thạch trận liền giảm sút hẳn. Bình thường tỉ lệ tử vong chỉ có 20%, nằm trong phạm vi mà các thế lực lớn có thể chấp nhận được.
Phong ấn cự thạch trận năm mươi năm nới lỏng một lần, nói cách khác trong năm mươi năm chỉ có một trăm nhân tài có thể tiến vào. Vì vậy cho nên, người ta tranh đoạt cực kỳ kịch liệt để có được một trong một trăm vị trí này, ngay cả thế lực lớn nhất như giáo hội cũng chỉ được ba vị trí. Những tinh anh trẻ tuổi bên ngoài nếu muốn tranh đoạt chỉ có thể tham gia bảng Thang Trời, lọt vào năm mươi người đứng đầu bảng Thang Trời mới có tư cách.
Đúng vậy, chỉ có tinh anh trẻ tuổi mới có tư cách tham gia. Đây là kết quả mà các thế lực lớn đã thương lượng. Nếu không, năm mươi năm một lần, những người có thiên phú bình thường vừa vặn tu luyện đến cấp độ tử Tước đều có tư cách đi vào, mà những người tu luyện thuộc loại này tương lai gần như sẽ đạt cảnh giới cao, các thế lực lớn tất nhiên không muốn cơ duyên rơi vào tay những người này.
Bảng Thang Trời mở ra mười năm trước khi cự thạch trận mở. Nơi quyết đấu bảng Thang Trời được đặt trong một thành trấn cách cự thạch trận không xa. Người có tên trong bảng phải nhận sự khiêu chiến của những cường giả trẻ khác. Người khiêu chiến cũng có một quy định, lần đầu tiên chỉ có thể khiêu chiến người đứng thứ năm mười, lần thứ hai có thể vượt qua ba hạng, lần thứ ba có thể vượt qua mười hạng, chỉ khi thắng ba trận liên tiếp mới có thể khiêu chiến mà không cần nhìn thứ hạng.
Nói cách khác, một người nếu muốn lên được bảng Thang Trời, vậy trước tiên anh ta phải đánh thắng người đứng thứ năm mươi, sau đó đánh thắng người đứng thứ bốn mươi sáu, tiếp theo có thể khiêu chiến người đứng thứ ba mươi sáu. Nếu ba trận này đều chiến thắng và anh ta cảm thấy thực lực mình đủ mạnh thì có thể trực tiếp khiêu chiến người đứng đầu bảng.
Năm mươi vị trí bị các thế lực lớn quy định phân chia nội bộ, còn năm mươi vị trí còn lại sẽ dựa vào thực lực để tranh giành. Quy tắc này nhận được sự tán thành của cả giới tu luyện phương Tây.
"Rốt cuộc trong không gian đó có bao nhiêu cơ duyên?" - Phương Minh nhìn Mộng Cơ hỏi vấn đề cậu quan tâm nhất.
"Kỳ thật tôi cũng không nói được, dù sao tôi vẫn chưa đi vào. Tuy nhiên dựa theo lời kể của trưởng lão tộc của tôi, không gian này rất có thể có liên quan đến thần chiến thời xưa, rất có thể đây là một chiến trường thời xưa."
Thần chiến thời xưa!
Bốn chữ này khiến Phương Minh khẽ nhíu mày. Qua phương Tây lâu như vậy, cậu cũng có chút hiểu biết về hệ thống thần thoại phương Tây. Hệ thống thần thoại phương Tây lấy Cơ đốc giáo và thuyết Đa Thần Hy Lạp làm chủ. Trong thuyết Đa Thần Hy Lạp thường xuyên nhắc đến thần chiến, bởi vì trong thuyết Đa Thần Hy Lạp, rất nhiều vị thần đều đại diện cho một ngành nghề hoặc một khu vực nào đó.
Nơi những vị thần đó chiến đấu được gọi là chiến trường thần chiến thời xưa.
Đương nhiên, chiến trường thần chiến thời xưa không nhất định phải là nơi các vị thần giao chiến. Dưới mỗi một vị thần linh đều có nhân loại tôn thờ họ, nơi những cường giả nhân loại quyết chiến cũng được gọi là chiến trường thần chiến.
Thậm chí còn có một lời đồn, vì để phòng ngừa thế giới bị hủy diệt, các vị thần không thể trực tiếp ra tay, chỉ có thể mượn lực lượng từ tín đồ của họ đi tranh đoạt lãnh địa. Những nơi nổ ra chiến tranh mang tính quyết định sẽ được gọi là chiến trường thời xưa.
"Chiến trường thời xưa, có truyền thừa của những vị thần này để lại, cũng có truyền thừa của cường giả dưới tay các vị thần, thậm chí còn có thể có các loại thần binh lợi khí, đối với những người đi vào, đó chính là cơ duyên."
Phương Minh đã hiểu, cái này giống như phế tích của một cung điện, người đi vào chỉ là để đi nhặt phế phẩm, tất nhiên nếu may mắn có thể nhặt được đồ cổ đáng giá. Điểm khác nhau chính là, chiến trường thời xưa này tồn tại một mối nguy hiểm, có thể vẫn còn tồn tại bão năng lượng còn sót lại sau đại chiến năm xưa.
Nghĩ đến đây, Phương Minh đột nhiên nhớ tới trước kia đi xuống âm phủ. Khi sắp bước vào âm phủ cậu đã thấy một bàn tay to. Dựa theo lời Chu Hải nói, đây là vết tích lớn để lại sau một trận đại chiến kinh thiên, thấy cũng không khác với chiến trường thời xưa này là mấy.
"Nếu dựa theo thời gian bình thường, cự thạch trận mở ra còn cần mười năm nữa, nhưng trước mắt xem ra có lẽ trong mấy ngày gần đây, lấy thực lực anh đã thể hiện, giáo hoàng chắc chắn sẽ cho anh một vị trí để đi vào. Đây cũng là cơ hội tốt nhất để giáo hoàng giết anh."
Đây mới là mục đích Mộng Cơ hẹn Phương Minh, bởi vì Mộng Cơ và trưởng lão tộc Nightmare đứng sau cô ta thấy, nếu giáo hoàng muốn giết chết Phương Minh, trước mắt đây là cơ hội tốt nhất. Bước vào chiến trường thời xưa, vốn là sống chết có số. Nếu Phương Minh chết ở trong đây sẽ không có bất kỳ ai nghi ngờ. Phải biết rằng lúc trước chính cháu ruột của trưởng hội nghị hắc ám cũng đã chết trong đây.
Phương Minh gật đầu, hướng Mộng Cơ tỏ ý cảm ơn. Tuy cậu và giáo hoàng đã có thỏa thuận, nhưng Mộng Cơ không biết. Đối phương đến đây nói cho cậu những chuyện này, quả thật là thể hiện sự hợp tác chân thành.
Đang lúc Phương Minh chuẩn bị mở miệng, cửa tiệm cà phê đột nhiên trở nên ồn ào.
"A, con gì đây, mau buông ra!"
"Ẳng! Ẳng! Ẳng!"
Nghe thấy tiếng động, Phương Minh vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía cửa. Vừa nhìn thấy cậu liền ngẩn cả người.
Tiểu Hắc không biết khi nào đã chui xuống bàn, lúc này cả người đang bị một con Husky đè, thân hình nhỏ bé căn bản không thể nào so với con Husky được, nhưng dù vậy cái mõm vẫn hung hăng cắn cằm con Husky.
"Tiểu Hắc!"
Cả buổi sau, Phương Minh cười khổ đi ra cửa, nhìn con Husky kêu “ư ử”, vẻ mặt bó tay. Bây giờ cậu có thể xác định , Tiểu Hắc chính xác đã biến thành con lửng mật.
Nguyên nhân sự việc cu cậu gây ra cũng là từ lời kể của nhân viên quán. Hóa ra Tiểu Hắc vừa mới đi đến cửa thì một cô gái cũng dắt một con Husky bước vào ngay lúc đó. Tính cách chó Husky mọi người đều biết, Husky là loài khoái trêu chọc nhất trong tất cả loài chó, sợ không nói, nói thì nhiều, là kẻ thích gây chuyện.
Bình thường Husky thấy con chó khác đều sẽ sủa điên cuồng, dáng vẻ hung dữ “đừng kéo ta”. Nhưng nếu người chủ thật sự bỏ dây ra sẽ phát hiện, Husky lập tức sợ ngay.
Chỉ toàn biết sủa, chính là nói con Husky.
Nguyên nhân chuyện lần này cũng là như thế. Con Husky này sau khi nhìn thấy Tiểu Hắc liền hướng Tiểu Hắc sủa hai tiếng khiêu khích, vẫn chưa ra dáng vẻ muốn lên trước ẩu đả. Nhưng Tiểu Hắc là gì, chính là con lửng mật, là con trước kia sư tử chỉ rống mấy tiếng liền đào hầm suốt đêm để chạy qua đánh nhau với sư tử. Bị một con Husky sủa với mình làm sao nó có thể chịu được, thế là trực tiếp xông lên dạy dỗ con Husky này.
Vất vả lôi Tiểu Hắc ra khỏi người con Husky. Cằm con Husky có thể thấy rõ đã thiếu mất một nhúm lông, ngay cả da cũng bị xé rách. Sau khi chạy lại chỗ phía sau cô chủ, cảm giác đã có chỗ dựa, nó lại tiếp tục sủa.
"Ây, Tiểu Hắc, không được động, không được động!"
Thấy Husky lại sủa, Tiểu Hắc lại sắp sửa tiến lên, cho dù bị Phương Minh ôm lấy nhưng nó cứ không ngừng giãy giụa. Cuối cùng phát hiện giãy không được nữa, nó liền quay đầu mở to mắt nhìn Phương Minh.
Ý tứ trong ánh mắt kia đang nói: mau thả ta xuống, ta phải dạy cho con chó ngu ngốc kia một trận!
Tuy nhiên, Phương Minh làm sao thả Tiểu Hắc xuống được. Nếu cậu thả Tiểu Hắc xuống, con Husky không chừng sẽ bị mất mạng. Tất nhiên, bản thân Tiểu Hắc cũng chẳng làm gì được. Dù sao hiện tại thân hình nó nhỏ hơn, cho dù Husky có sợ, nếu bị cắn đau sẽ nổi điên.
Dù sao chuyện lấy thịt đè thịt cũng đã từng xảy ra.
"Được rồi được rồi, biết mày lợi hại rồi, nhưng bây giờ mày cũng đâu có ổn, nhìn lưng mày kìa, đây không phải vết thương sao?"
Phương Minh chú ý lưng Tiểu Hắc cũng thiếu một nhúm lông, không phải vết cắn mà là do bị móng vuốt con Husky này cào.
"Gâu gâu!"
Nghe Phương Minh nói vậy, Tiểu Hắc dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía Phương Minh. Trong ánh mắt đó thể hiện sự bất mãn. Bộ tộc lửng mật chúng ta thờ phụng cái gì ngươi không biết sao? Xem nhẹ sống chết, không phục thì chiến, hôm nay không phải ta không là bên giết thì chính là bên bị giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận