Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 590: Cậu vô sỉ

Chương 590: Cậu vô sỉ
Trong thành Salisbury đã giới nghiêm toàn diện, triệt để phong tỏa toàn bộ con đường ở thành phố này, cả tòa thành phảng phất như đã bị ngăn cách.
Theo đạo lý đến nói, sự kiện lớn như vậy hẳn sẽ phải có truyền thông đưa tin, nhưng điều quỷ dị chính là cho dù là truyền thông truyền thống hay là truyền thông mạng, tại thời khắc này tất cả đều im lặng, đồng thời lựa chọn coi như không thấy chuyện này.
Về phần cư dân địa phương trong thành Salisbury lên mạng tuyên bố tin tức ra ngoài, hầu như chỉ cần công bố không tới năm phút đồng hồ lập tức bị xóa bỏ, toàn bộ kênh internet đều không thể xuất hiện tin tức trong thành Salisbury.
Loại tình huống chỉ có thể xuất hiện trong các nước phương Đông, giờ khắc này lại xuất hiện ở nước Anh, đất nước tự do ngôn luận, có thể làm được điểm này, không chỉ là bởi vì nhờ có chính phủ nước Anh, còn có nguyên nhân trực tiếp do các thế lực đến từ giới tu luyện.
Trên thực tế giới tu luyện phương Tây cùng phương Đông khác biệt, giới tu luyện phương Đông không cho phép nhúng tay vào chuyện thế tục, nhưng giới tu luyện phương Tây tuy rằng cũng không xuất hiện trước mặt người bình thường, nhưng đều âm thầm bồi dưỡng lực lượng của chính mình.
Giống như tổ chức Bọ Cạp Đen của tộc Bọ Cạp vậy, rất nhiều thế lực đều có thế lực phát ngôn của riêng mình, mà những thế lực phát ngôn này trên thực tế đều là người đầu tư hay cổ đông của rất nhiều công ty truyền thông.
Khi thế lực của giới tu luyện phát ra mệnh lệch với người phát ngôn, người phát ngôn lại liên lạc với mấy công ty truyền thông này, sau cùng muốn kiểm soát thông tin ở trong thành Salisbury không để thế lực bên ngoài biết tới.
Này là cả giới tu luyện phương Tây cùng liên thủ mới có thể đạt tới hiệu quả, không có bất kỳ một tổ chức hoặc một thế lực nào có can đảm khiêu khích, trừ phi hắn có thể thừa nhận lửa giận của toàn bộ giới tu luyện phương Tây, rất hiển nhiên này là chuyện không thể nào.
Trong thành Salisbury, cũng không phải toàn bộ cư dân đều thất kinh, có một số ông lão đã có tuổi trực tiếp lấy radio ra nhàn nhã mở đài mình thích nghe, bởi vì một màn giống vậy vài chục năm trước bản thân mình cũng đã từng trải qua, chỉ là lần này dường như càng có thêm nhiều máy bay tới nơi này hơn một chút.
Ở phía Nam thành Salisbury, gần Cự Thạch Trận nổi danh, lúc này đã xuất hiện không ít người, mà thứ khiến người ta chú ý nhất chính là màn hình tinh thể lỏng mới được xây dựng ở ngay phía trước Cự Thạch Trận, bên trên hiện ra năm mươi cái tên.
Đương nhiên danh sách hiện lên trên cái màn hình tinh thể lỏng này Thiên Thê Bảng!
Một bảng xếp hạng các cao thủ trẻ tuổi của giới tu luyện phương Tây, nhưng lại dùng màn hình LCD của khoa học kỹ thuật hiện đại để hiển lộ mang tới cảm giác cực kỳ không phù hợp, nhưng mà đám người ở đây tất cả đều tiếp nhận.
Bởi vì, phong ấn Cự Thạch Trận lần này buông lỏng là tình huống đột phát, nếu tình huống bình thường, trong vòng một năm trước khi phong ấn buông bỏ đã có thể xác định chắc chắn 50 người xếp hạng đầu, trong năm cuối cùng không cho phép khiêu chiến.
Nhưng lúc này đây thời gian lưu lại cho các thế lực quá ngắn, rất nhiều người đều cảm giác mình có cơ hội lên bảng đấy, thế nhưng muốn tu luyện thêm vài năm nữa cho ổn hơn một chút, những người như vậy lúc này đang vô cùng gấp gáp bắt đầu khiêu chiến.
Cho nên, ở hai bên màn hình LCD này có 20 lôi đài, mà 50 cường giả được vinh danh trên Thiên Thê Bảng lúc này đều xuất hiện, nghênh đón từng người từng người khiêu chiến.
Bên cạnh đó, mỗi bên thế lực lớn chọn lựa ra đoàn đội tham gia Thiên Thê Bảng cũng đang khẩn trương bận rộn ghi chép tình hình chiến đấu ở các lôi đài, cùng với bài danh của các vị thiên tài trẻ tuổi, sau đó nhanh chóng đưa lên màn ảnh lớn để mọi người quan sát.
Nếu để cho tất cả mấy người trong giới tu luyện đều mặc tây trang, vậy tràng diện này chắc chắn không khác gì các tinh anh ở sàn chứng khoán không ngừng cầm bút, cầm điện thoại, cầm vi tính ghi chép lại tình hình biến động chứng khoán, ở đây thật chẳng khác nào một sàn giao dịch chứng khoán.
Cho nên khi Phương Minh tới đây thấy cảnh tượng này, cả người đều như đang mơ, nếu như không phải có cự thạch lớn đứng sừng sững phía sau màn ảnh lớn, cậu thật sự hoài nghi liệu có phải bản thân đã tới nhầm địa điểm hay không.
Phương Minh đến trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người ở đây, đương nhiên những người này cũng không nhận ra Phương Minh, nhưng bọn hắn biết mấy vị tổng giám mục Gamma bên cạnh Phương Minh, mà chỉ cần nhận ra thân phận của mấy người tổng giám mục Gamma, đương nhiên cũng biết Phương Minh chính là thần tử của Giáo Hội, nhân vật chạm tay có thể bỏng của toàn bộ phương Tây.
"Hắn chính là thần tử Giáo Hội sao, mang vẻ mặt của người phương Đông, thoạt nhìn rất bình thường."
"Quả thật nhìn rất bình thường, nhưng có thể đánh tới thiếu tộc trường John của tộc Bọ Cạp không có lực hoàn thủ, thực lực không thể khinh thường."
"Nào chỉ là không thể khinh thường, một đời tuổi trẻ phỏng chừng có thể đứng vào Top 5, thực lực như vậy nhất định có thể thủ một vị trí trên Thiên Thê Bảng."
Trận đánh của Phương Minh cùng John ngày hôm qua cũng đã truyền khắp, toàn bộ người trong giới tu luyện đều biết thực lực của Phương Minh, vị thần tử mới thức tình không lâu của Giáo Hội này, thực lực không hề yếu ớt như tưởng tượng của bọn họ, ngược lại rất mạnh.
Rất nhiều người tuổi trẻ khi nhìn về phía Phương Minh trong mắt mang theo ước ao, bởi vì bọn họ biết lấy thực lực của đối phương tất nhiên có thể tiến vào Thiên Thê Bảng.
Ngược lại một đời tuổi trẻ đứng ở trên lôi đài nhìn phía Phương Minh ánh mắt lại mang theo vẻ kiêng kỵ, bởi vì Phương Minh xuất hiện có nghĩa cậu sắp sửa cướp một chỗ từ trong tay bọn họ, nhất là mười tên bài danh phía sau lại càng thêm hoang mang, bởi vì dù sao thì người có khả năng bị người khác chiếm bài danh nhất chính là bọn họ.
Trên thực tế, tuy rằng đã qua một thời gian nhưng xếp hạng trước ba mươi trên Thiên Thê Bảng biến hóa không lớn, trong thời gian nửa ngày này chỉ có hai mươi tên phía sau xuất hiện biến động, đối với rất nhiều người khiêu chiến thành công đến nói, nếu như không phải thật sự nắm chắc, bọn họ cũng không nguyện ý khiêu chiến thứ hạng càng cao hơn, một khi thất bại, tuy rằng không giảm bài danh, nhưng có thể bị thương sau đó bị người khác khiêu chiến chiếm danh ngạch.
"Thần tử điện hạ, người của Giáo Hội chúng ta ở bên kia."
Gamma dẫn Phương Minh đi về phía dưới màn ảnh lớn, nơi đó có một nhóm giáo sĩ mặc áo bào trắng, dẫn đầu chính là một vị Hồng Y Đại Giáo Chủ, mà ở hai bên người vị giáo chủ này có 6 nam 2 nữ.
Tám người trẻ tuổi này chính là tám người đứng đầu Giáo Hội, cộng thêm Phương Minh cùng Hill, nói cách khác lần này Giáo Hội phái ra mười người.
"Thần tử điện hạ!"
Phương Minh mới vừa đi gần, vị Hồng Y Đại Giáo Chủ kia liền mở miệng hành lễ, mà bên trong sáu nam hai nữ này ngoại trừ một cô gái trẻ tuổi trong trẻo lạnh lùng, bảy người khác đều khom mình hành lễ với Phương Minh.
Cô gái trong trẻo lạnh lùng mặc đồ trắng này chỉ liếc nhìn Phương Minh một cái, liền thu hồi ánh mắt, Gamma đang đứng bên cạnh thấy biểu hiện của cô gái, biểu tình trên mặt lão có chút xấu hổ, nhưng quỷ dị không hề mở miệng quở trách.
"Thần tử điện hạ đánh bại John, thật sự là rạng danh cho Giáo Hội chúng ta, lão phu sau khi nghe được tin tức này cũng thấy mừng rỡ không thôi."
Bell cười ha hả mở miệng khen, nhưng mà nghe được lời Bell nói, trên mặt cô gái trong trẻo lạnh lùng kia lộ ra vẻ khinh thường, nói: "Một tên John mà thôi, đánh bại thì đánh bại, có gì ghê gớm mà cao hứng chứ, nếu như đường đường là thần tử nhưng ngay cả John đều không thể đánh bại, tôi ngược lại thật muốn hoài nghi tính thật giả của thần tử này."
Con ngươi của Phương Minh co rụt lại, nhìn về phía cô gái này, cậu tự nhận chính mình hình như không có thù oán gì với đối phương? Cô gái này sao tự dưng giống như ăn phải thuốc nổ vậy?
"Thần tử điện hạ, cô ta tên là Yveney, là cao thủ đệ nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Giáo Hội, hơn nữa cũng là thánh nữ của Giáo Hội." Hill ở bên tai Phương Minh thì thầm giải thích một câu.
Nghe được Hill giải thích, Phương Minh trong nháy mắt hiểu vấn đề ở chỗ nào rồi.
Đối phương là cao thủ đệ nhất trong thế hệ trẻ của Giáo Hội, lại là thánh nữ, nếu như không có mình, cô ta là người có địa vị tôn quý nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Giáo Hội, nhưng chỉ vì sự xuất hiện của mình, luận địa vị, chính mình đè ép cô ta một bậc, loại nhân vật thiên chi kiêu nữ như thế này làm sao có thể cam tâm bị người áp chế như thế, nhất là khi cô ta nghĩ bản thân bị một người có thực lực kém hơn mình áp chế.
Đây là lý giải của Phương Minh, nhưng mà trong đó còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn, chỉ là chẳng qua bây giờ chính hắn còn không biết mà thôi.
"Đáng tiếc, cho dù cô hoài nghi sự chân thật của tôi cũng vô ích, tôi là Chúa chuyển thế, lại còn có chứa thần dụ của Chúa, lấy danh nghĩa của Chúa, hôm nay tôi sẽ truyền thần dụ của Chúa tới mọi người."
Phương Minh đột nhiên chắp tay trước ngực, vẻ mặt trở nên bắt đầu trang nghiêm, mà nghe được lời của Phương Minh, lại nhìn động tác của Phương Minh, đám người Gamma biến sắc, vội vàng khom người, bởi vì hành động cùng lời nói của Phương Minh đây hẳn là muốn tuyên truyền thần dụ của Chúa rồi.
Mặc dù nói vào lúc này tuyên truyền thần dụ của Chúa không thích hợp, nhưng nếu như Phương Minh thật muốn tuyên truyền mà nói, cũng không có ai có thể ngăn cản, mà ngay cả giáo hoàng đều không thể.
Vốn Yveney còn ngạo mạn vô cùng nay sắc mặt cũng thay đổi, vội vã cúi đầu xuống chờ đợi nghe thần dụ.
"Khụ khụ, mọi người không cần khẩn trương, tôi không tính tuyên truyền thần dụ lúc này, mới vừa rồi tôi chỉ thí nghiệm một chút, miễn cho đến lúc đó chưa quen lời kịch."
Phương Minh cười ha ha, nghe được lời nói của cậu, đám người Gamma mới thở phào nhẹ nhõm, mà Yveney thì dùng vẻ tức giận đưa mắt nhìn hướng Phương Minh, cô ta biết đối phương cố ý, cố ý muốn làm cho cô ta khuất phục.
"Cậu vô sỉ!" Yveney nổi giận nói.
"Lấy danh nghĩa của Chúa..."
Phương Minh lần thứ hai chắp tay trước ngực, đám người Gamma thấy thế lần thứ hai khom người, chẳng qua cũng giống lần trước Phương Minh lại không tiếp tục nói câu tiếp theo
"Cậu làm vậy thì có gì quang vinh, có bản lĩnh..."
"Lấy danh nghĩa của Chúa..."
...
Sau cùng, Yveney phục nhuyễn, không dám ở mở miệng, đám người Gamma thấy Yveney không nói nữa, lộ ra vẻ mặt buông lỏng một hơi, hai vị này đều là tiểu tổ tông bọn hắn không chọc nổi.
"Thần tử điện hạ, lấy thực lực của cậu tất nhiên có thể lên Thiên Thê Bảng, thời gian cũng không nhiều, điện hạ bắt được một danh ngạch trước rồi lại nói." Gamma thật sự là sợ Phương Minh cùng Yveney lại đối đầu, nhanh chóng mở miệng nói.
Phương Minh nghe được lời nói của Gamma liền đưa mắt nhìn sang lôi đài, quan sát một lúc sau, hắn phát hiện lôi đài đầu tiên là lôi đài có nhiều người khiêu chiến nhất, hơn nữa người khiêu chiến thành công cũng hầu như ngay lập tức đi khiêu chiến lôi đài khác.
"Cái lôi đài này là người thứ năm mươi, toàn bộ người muốn khiêu chiến Thiên Thê Bảng đều phải khiêu chiến lôi đài thứ năm mươi này." Thấy ánh mắt của Phương Minh nhìn về phía lôi đài đầu tiên, Bell ở một bên giải thích.
"Thì ra là vậy."
Phương Minh đột nhiên toát ra một suy nghĩ trong đầu, nhìn người đàn ông đứng ở lôi đài đầu tiên, mang trên mặt dáng tươi cười nghiền ngẫm, cất bước đi về phía lôi đài đầu tiên.
"Quả nhiên là muốn khiêu chiến rồi."
"Xem ra Giáo Hội cũng không tính để thần tử dùng danh ngạch nội bộ."
"Suy nghĩ một chút là hiểu rồi, lấy thực lực của thần tử nhất định có thể lên Thiên Thê Bảng, không cần phải lãng phí một danh ngạch như thế."
Mọi hành động của Phương Minh đều khiến đám người ở đây chú ý, thấy Phương Minh đi hướng lôi đài đầu tiên, không ít người bắt đầu nghị luận, mà sau khi người đàn ông ở lôi đài đầu tiên thấy Phương Minh đi tới, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, trực tiếp nhận thua.
"Tôi chịu thua."
Người đàn ông này rất thức thời, ngược lại dù sao cũng không đánh lại, còn không bằng chịu thua, đợi sau khi đối phương rời khỏi lôi đài này lại đi khiêu chiến sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận