Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 760: Chết ngoài ý muốn

Chương 760: Chết ngoài ý muốn
Chuyện của Trương Vĩnh đối với Phương Minh đến nói cho dù rơi xuống một màn che, mặc dù có rất nhiều hoang mang quanh quẩn ở trong đầu của cậu, nhưng lúc này cậu còn chưa đủ tư cách tiếp xúc đến những bí ẩn kia, quan tâm quá nhiều có thể sẽ mang đến tai nạn cho mình.
Kế tiếp hai ba ngày vẫn yên tĩnh như nước giếng, chẳng qua Phương Minh cũng không phải không làm gì, ngoại trừ mỗi ngày cứ theo lẽ thường tu luyện ra, caiak càng nhiều hơn là đang dò xét tin tức, tin tức về cha cậu.
Trước đây cha mình không từ mà biệt, từ nay về sau liền mịt mù không tin tức, phảng phất như đã biến mất trong giới tu luyện vậy, nhưng từ chữ viết đã thấy ở bên trong Thính Phong Nhai lúc trước kia nói cho Phương Minh, cha mình còn sống, có thể giống như Cửu trưởng lão nói, đang bị vây trong một bí cảnh nào đó.
Cho nên, Phương Minh bắt đầu vận dụng toàn bộ tài nguyên bản thân có thể vận dụng bắt đầu thu thập tin tức của cha mình, chỉ có điều mấy ngày trôi qua không thu hoạch được gì, nhưng Phương Minh cũng không cảm thấy thất vọng, ngược lại nếu như có thể dễ dàng tìm được tin tức cậu mới sẽ cảm thấy kinh ngạc.
Dù sao trước đây sau khi cha mình biến mất, nhà họ Phương đã từng âm thầm tìm kiếm, lấy thế lực cùng Nhân Mạch của nhà họ Phương dốc sức tìm kiếm đều không tìm được, làm sao bản thân mình có thể dễ dàng tìm được như vậy chứ.
Chẳng qua Phương Minh hiện nay cũng không phải là không có ưu thế, chí ít trên tay cậu có một tin tức có quan hệ với cha mình, đó chính là Lăng Phong, vị này trước đây cùng cha mình hợp tác tìm kiếm lịch sử Tây Hạ.
Dựa theo lời của Lăng Phong, bọn họ đã đi tới Tây Hạ từ năm 87, mà vào năm 87 bản thân mình còn chưa sinh ra, lúc kia cha cũng chưa từng gặp mẹ, theo đạo lý đến nói cái tin này hẳn là không có ích gì, thế nhưng Phương Minh không cho là như vậy.
Năm đó cha mình đạt được hạt giống Vu Sư, coi như cha mình không cách nào hấp thu năng lượng trong hạt giống Vu Sư, nhưng cũng có thể biết đây là một chí bảo, mà có thể tặng cho Lăng Phong đơn giản nhưu vậy, nói rõ thứ cha mình mong muốn cũng không phải hạt giống Vu Sư, chẳng qua rất có thể ở trong huyệt mộ kia có đầu mối về món đồ cha mình mong muốn, tự mình chỉ cần tiếp tục dựa vào đó điều tra, có lẽ là có thể phát hiện phương hướng nơi cha mình từng đi qua.
Tuy rằng Lăng Phong đã duy trì trạng thái mất tích với bên ngoài, thế nhưng Phương Minh lại có cách tìm được Lăng Phong, bởi vì ở trên đời này Lăng Phong còn có một người không thể bỏ xuống được, chỉ cần tìm được Lăng Dao sẽ không sợ Lăng Phong không hiện thân, huống chi hạt giống Vu Sư này cậu chính là tình thế bắt buộc.
...
Trong khi Phương Minh chuẩn bị khởi hành đi tìm Lăng Dao, một người phụ nữ niên đi tới cửa cửa hàng Vu Đạo, vừa nhìn liền nhận ra đây là thái thái của một gia đình giàu có.
Mà thái thái giàu có kia cũng không tới đây một mình, đi theo đến còn có một người Phương Minh biết quen, coi như là nửa hàng xóm, ông chủ của Ngọc Bảo Hiên Thái Văn Lễ.
"Cậu Phương, chúc mừng cậu, nghe nói cửa hàng này của cậu Phương lại kinh doanh, mấy ngày hôm trước bởi vì nhiều chuyện nên vẫn không thể tới thăm được, lần này cố ý đến chúc mừng cậu Phương khai trương đại cát."
Thái Văn Lễ không phải tay không tới, trên tay hắn mang theo một hộp quà, bên trong có ngọc thạch giá trị không nhỏ, ít nhất cũng phải có giá trị mấy vạn khối.
Quà khai trương những mấy vạn, thậm chí còn là khai trương lần thứ hai, đổi lại là những người khác nhất định Thái Văn Lễ hẳn sẽ không đưa, thế nhưng ở trong lòng Thái Văn Lễ Phương Minh khác biệt, cậu Phương là cao nhân, cao nhân như vậy là phải kết giao thật cẩn thận, so sánh với bọn họ mấy vạn đồng tiền không đáng kể chút nào.
"Đa tạ ông chủ Thái."
Phương Minh không cự tuyệt, cười cười mời Thái Văn Lễ cùng vị phu nhân kia vào, Đại Trụ cũng đi ngâm trà, chỉ có điều hiển nhiên phu nhân kia là không có tâm tình uống trà, thỉnh thoảng dùng ánh mắt giục Thái Văn Lễ.
Vẻ mặt Thái Văn Lễ có chút xấu hổ, lúc này hắn mới vừa vào cửa, hơn nữa có mượn cớ chúc mừng khai trương, cái mông này còn chưa ngồi nóng làm sao có thể không biết xấu hổ nói chuyện này ra, nhưng người phu nhân trước mắt này cũng không phải hắn có thể đắc tội nổi, vị này chính là khách hàng lớn của Ngọc Bảo Hiên bọn họ.
"Lúc này ông chủ Thái qua đây, là có chuyện gì đi?"
Phương Minh chủ động mở miệng, vẻ thúc giục cùng vội vã trên mặt vị phu nhân này mọi người đều có thể nhìn rõ, hơn nữa lấy nhãn lực của Phương Minh cũng có thể thấy được trên người đối phương có một đám quỷ khí, điều này nói rõ hẳn là phu nhân này đã từng gặp phải quỷ quái.
Mà đối với Phương Minh, hiện tại chuyện cậu muốn làm nhất đúng là bắt quỷ, dù sao mười cái danh ngạch đến hiện tại một cái cũng còn chưa hoàn thành, đừng nói vị phu nhân này tới tìm cậu, chỉ cần nói cho cậu biết, cậu cũng sẽ chủ động tìm tới cửa.
"Cậu Phương quả nhiên là cao nhân, liếc mắt một cái liền nhìn ra, vậy tôi đây cũng không gạt cậu Phương."
Thái Văn Lễ lại đưa tới một lời nịnh hót, cười cười xấu hổ sau đó mới chánh thức mở miệng nói: "Cậu Phương, tôi giới thiệu một chút với cậu trước, vị này chính là bà Diêu, lần này đến tìm cậu là vì trong nhà bà Diêu gặp phải một số chuyện cổ quái, mà cậu Phương lại là cao nhân trên phương diện này, cho nên cố ý đến đây thỉnh giáo."
Sau khi nói xong lời này, Thái Văn Lễ lại đưa mắt nhìn về phía Diêu Lệ Phương, nói: "Bà Diêu, cậu Phương là cao nhân, bà hãy nói ra vấn đề bà gặp phải cho cậu Phương đi, nhất định cậu Phương có thể giải quyết."
Diêu Lệ Phương gật đầu, trong khoảng thời gian này chuyện đã xảy ra trong nhà để tâm lực bà ấy mệt mỏi quá độ, cũng đi tìm rất nhiều đại sư cao nhân trên phương diện này, nhưng cuối cùng phát hiện phần lớn đều là lừa đảo, căn bản không làm nên chuyện gì, cho nên nghe được Thái Văn Lễ nói quen biết một cao nhân, bà ấy không nói hai lời đã tới rồi.
Mặc dù nói tuổi của Phương Minh để bà ấy có chút ngoài ý muốn, nhưng bà ấy tin tưởng Thái Văn Lễ, Thái Văn Lễ với tư cách là ông chủ của Ngọc Bảo Hiên không phải cái loại người không đáng tin cậy, hơn nữa, trừ phi là Thái Văn Lễ không muốn giữ khách hàng lớn như bà ấy nữa, bằng không tuyệt đối không thể nào lừa dối bà ấy.
Chính là bởi vì hai điểm này, thái độ của Diêu Lệ Phương rất khiêm tốn, cũng không phải cái loại người có tiền cao ngạo, rất là thành khẩn nói: "Cậu Phương, không nói dối cậu, gần nhà tôi thực sự có chút không yên ổn."
Diêu Lệ Phương không giấu giếm, mà theo của bà ấy giải thích, Phương Minh cũng đã biết đại khái.
Diêu Lệ Phương là loại người hoàn toàn làm bà chủ gia đình, cũng chính là cái gọi là quý thái thái trong miệng mọi người, chồng của bà ấy là tổng giám đốc một công ty, mà ngày thường bà ấy ngoại trừ chăm sóc con cái chính là mua sắm và làm đẹp, nhất là sau khi con cái lớn lên, ngoại trừ dùng tiền càng không có chuyện gì làm.
Hơn nữa hôn nhân của Diêu Lệ Phương rất hạnh phúc, chí ít từ trong miệng Diêu Lệ Phương nói ra là như vậy, lúc tuổi còn trẻ ông xã bà ấy là tên nhóc nghèo, mà so sánh với bọn họ điều kiện gia đình của Diêu Lệ Phương tốt hơn một chút, nhưng Diêu Lệ Phương dám không để ý gia đình phản đối gả cho chồng của bà ấy, cho nên ông xã bà ấy rất thương bà ấy, dù cho sau này có tiền, cũng chưa bao giờ làm chuyện có lỗi với bà ấy.
Diêu Lệ Phương có một đứa con trai, hơn nữa chỉ có một con trai, mà con trai của bà ấy cũng rất ưu tú, năm ngoái mới vừa du học từ nước ngoài trở về, ở trong mắt Diêu Lệ Phương con trai bà ấy chính là người ưu tú nhất.
Những điều này đều là những điều Diêu Lệ Phương nói ra, mà chuyện nhà bà ấy phát sinh chuyện kỳ quái phải nói tới từ một tháng trước.
Một tháng trước, con trai Diêu Lệ Phương dẫn theo một người bạn gái trở về, đối với việc con trai dẫn theo bạn gái về nhà, Diêu Lệ Phương cũng không phản đối, không giống có tình tiết mẹ chồng ghét bỏ con dâu như phim điện ảnh, Diêu Lệ Phương chỉ có một yêu cầu đối với con dâu mình, đó chính là gia thế thanh bạch, tự thân sạch sẽ là được rồi.
Con trai mình có bạn gái, Diêu Lệ Phương vẫn rất vui vẻ, ngay tại lúc con trai mình dẫn theo bạn gái về nhà lần thứ hai, bạn gái của con trai mình không cẩn thận ngã từ lầu ba xuống, cứu giúp vô hiệu tử vong.
Cô gái là chết ngoài ý muốn, đây là kết luận bên phía cảnh sát đưa ra, người nhà cô gái cũng không thể nói cái gì, vốn là Diêu Lệ Phương cảm thấy sự tình cũng sẽ chậm rãi qua đi, nhưng không nghĩ tới ngày thứ ba ngay cô gái sau khi chết, chuyện kỳ quái liền xảy ra.
Đầu tiên là mỗi khi đến buổi tối trong nhà sẽ có tiếng khóc kỳ quái truyền tới, thanh âm này như oán như khóc, để cho người nghe thấy đều nổi da gà, mấu chốt nhất là cuối cùng phát hiện này nơi thanh âm phát ra dĩ nhiên chính là sân thượng nơi cô gái ngã xuống ngoài ý muốn.
Nếu như nói chỉ là tiếng khóc này vẫn chưa thể khiến người một nhà Diêu Lệ Phương cảm thấy kinh khủng, kế tiếp lại xảy ra mấy chuyện để người một nhà Diêu Lệ Phương không thể chịu nổi nữa.
Đèn treo ở sảnh lớn vô cớ rơi vỡ, đập chồng mình bị thương, khi con trai mình đang tắm đột nhiên trượt chân, nói chung một loạt ngoài ý muốn tất cả đều xảy ra, nhưng cái này cũng chưa tính là cái gì, đến sau này thậm chí lúc buổi tối bà ấy có thể thấy một bóng người bay tới bay lui bên trong biệt thự, bóng người kia giống cô gái đã ngã chết như đúc.
Sau khi nghe được Diêu Lệ Phương nói đến đây, trán Phương Minh hơi nhíu một chút, chỉ có điều Diêu Lệ Phương không phát hiện ra.
Về quỷ hồn, kỳ thực rất nhiều người không biết, một người sau khi chết, quỷ hồn là không có thực thể đấy, người bình thường căn bản không nhìn thấy, một quỷ nếu muốn bị người thấy, chỉ có hai loại tình huống, một loại là cái quỷ hồn này tu luyện được thực thể, nhưng để làm được điều này cần thời gian rất dài, mà một khả năng khác chính là oán khí.
Khi một con người tử vong khi mang theo oán khí quá lớn, thậm chí là sau khi chết oán khí này vẫn không tiêu tán, như vậy sẽ biến thành một oán quỷ, mà một oán quỷ có thể khiến người oán quỷ này oán hận trong lòng nhìn thấy thấy oán quỷ ấy.
Dựa theo Diêu Lệ Phương miêu tả, cô bé kia là bạn gái của con trai bà ấy, nhưng mà ngoài ý muốn té lầu đưa đến tử vong, chết đi như thế hẳn sẽ không có oán khí lớn như vậy, càng không thể nào lớn đến không quá mấy ngày có thể hiện rõ thân hình.
Nói cách khác, chắc chắn điểm này Diêu Lệ Phương đã nói xạo, chẳng qua Phương Minh cũng từ vẻ mặt của Diêu Lệ Phương nhìn ra bà ấy rất thản nhiên, hiển nhiên về bí mật của bạn gái con trai bà ấy, người làm mẹ như bà ấy cũng không biết rõ.
"Bà Diêu, tạm thời giao mười vạn, sau đó dẫn tôi đi tới nhà bà để kiểm tra."
Phương Minh cắt đứt lời của Diêu Lệ Phương, Diêu Lệ Phương nghe được chữ số Phương Minh nói lên, hơi có chút do dự, dù sao thì mười vạn cũng không phải là một con số nhỏ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.
Tiền tự nhiên là quét thẻ đấy, Diêu Lệ Phương cũng có lái xe riêng tới, nhưng Phương Minh lại lên xe của Thái Văn Lễ, lúc này Thái Văn Lễ cũng sẽ đi cùng với cậu, dù sao thì hắn cũng là người móc nối quan hệ cho hai người.
Một đường không nói gì.
Cuối cùng xe lái vào một khu dân cư biệt thự, dừng lại trước cửa một căn biệt thự.
Phương Minh từ trên xe bước xuống, nhìn biệt thự trước mắt, đây là một căn biệt thự nhỏ bốn tầng, đương nhiên tầng thứ tư cũng chính là sân thượng, mà ánh mắt của Phương Minh cẩn thận nhìn vào ban công ở tầng thứ ba của biệt thự, một lúc sau khẽ thở dài một cái.
"Cậu Phương, vì sao cậu lại thở dài?" Thái Văn Lễ xuống xe sau cậu có chút khó hiểu hỏi.
"Nếu như tôi nói cho ông biết, ở sân thượng kia có người đang nhìn ông, ông sẽ nghĩ sao?"
Sau khi lưu lại những lời này, Phương Minh trực tiếp đi vào phía bên trong biệt thự, mà Thái Văn Lễ theo bản năng đưa mắt nhìn về phía sân thượng, trong miệng nỉ non nói: "Sân thượng làm gì có ai đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận