Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 881: Tôi mời ông một ly (1)

Chương 881: Tôi mời ông một ly (1)
Trong ghế lô, vẻ mặt Lý Tinh Tinh có chút bất đắc dĩ, mà nét mặt mấy vị nữ tinh khác cũng có chút thấp thỏm, trên toàn bộ bàn cơm, người yên tâm thoải mái đúng là hai người Hàn Kiều Kiều cùng Phương Minh.
Đối với Hàn Kiều Kiều đến nói, cô ấy không trốn thuế, lãnh đạo một cục thuế vụ còn không làm gì được cô ấy, mà đối với Phương Minh, cậu càng không thể nào đặt một lãnh đạo của cục thuế vụ vào trong mắt.
Hai người không tim không phổi ngồi ăn, mà khi Hàn Kiều Kiều vừa lựa hết xương trong miếng thịt cá ra, đặt miếng thịt cá này vào bát của Phương Minh, cửa ghế lô trực tiếp bị đẩy ra.
Không gõ cửa, dường như người tiến vào căn bản không biết cái gì là lễ phép, lại nghênh ngang đi từ cửa vào như vậy, mà lúc này người phục vụ đứng ở cửa cũng mang vẻ mặt khó xử.
Với tư cách là người phục vụ quán cơm, tác dụng của các cô ấy khi giữ ở ngoài cửa chính là phòng ngừa có người đột nhiên xông vào ghế lô quấy rối khách hàng dùng cơm bên trong, đây là một trong những trách nhiệm của bọn họ.
Sở dĩ quán cơm Lục Quốc có thể trở thành nơi rất nhiều kẻ có tiền lựa chọn tiêu phí đầu tiên, trừ phong cách bài trí đẳng cấp cộng thêm đồ ăn nơi này có mùi vị không tồi ra, còn một điều chính là tính riêng tư của nơi này.
Sự tồn tại của trang viên ngăn cách với giới bên ngoài, mà ở cửa mỗi ghế lô lại có phục vụ trông coi, như vậy cho dù khách hàng dùng cơm ở trong ghế lô nói tới chuyện riêng tư gì cũng sẽ không bị người ngoài nghe lén.
Mà sở dĩ đám người Hàn Kiều Kiều chọn ở đây, chính là nhìn trúng tính riêng tư của nơi này.
"Cô Lý, Trương cục..."
Phục vụ mang vẻ mặt vội vã nhìn về phía Lý Tinh Tinh, vị đại minh tinh Lý này đã sớm thông báo cùng cô ấy, không cho phép bất kỳ người nào tới quấy rầy, nhưng vị Trương cục này cô ấy cũng biết, hình như là một nhân vật lớn nào đó, ngay cả ông chủ của các cô ấy cũng không đắc tội nổi, mỗi một lần vị Trương cục này tới đây ăn cơm, ông chủ đều phải đích thân tìm tới kính một ly rượu, cho dù ông chủ không ở, giám đốc cũng nhất định sẽ tới mời rượu.
Cho nên khi vị Trương cục này muốn đẩy cửa, cô ấy cũng không dám ngăn cản, bởi vì cô ấy chỉ là một phục vụ viên nho nhỏ, cho dù là đại minh tinh Lý hay vẫn là vị Trương cục này cũng không phải là người mà cô ấy có thể đắc tội.
"Một con nhóc không có nhãn lực như cô cũng to gan thật, Trương cục của chúng ta muốn đi vào đây, không ngờ cô lại dám ngăn cản."
"Đúng vậy, Trương cục của chúng ta là bạn tốt của đại minh tinh Lý đấy, là đại minh tinh Lý tự mình mời tới."
Trương Đại Lôi cũng không tới một mình, ở bên cạnh hắn còn có hai người đàn ông hơn ba mươi tuổi, đều là những tên bụng phệ, hơn nữa nguyên một đám mặt mũi đỏ bừng, lúc nói chuyện miệng đầy mùi rượu, vừa nhìn đã nhận ra hẳn bọn họ đã uống không ít.
"Lý mỹ nữ, thật đúng là trùng hợp quá, vậy mà chúng ta có thể gặp nhau ở đây. Lúc nãy tôi còn đang ăn ở phòng cơm bên cạnh, nghe thấy có người nói rằng thấy đại minh tinh Lý ở đây, tôi còn chưa tin, thế nào? Đến nơi này mà không gọi điện thoại cho tôi, tốt xấu gì tôi cũng có thể coi là nửa địa chủ, cô làm vậy là không coi tôi là bạn cô rồi."
Nghe thấy những lời Trương Đại Lôi nói, trong lòng Lý Tinh Tinh gần như muốn chửi má nó, ai là bạn bè với ông? Nhưng mấy lời này cô ấy không cách nào nói ra khỏi miệng, bằng không một khi chọc Trương Đại Lôi tức giận, kết quả ấy không phải cô ấy có thể thừa nhận.
Chẳng qua Lý Tinh Tinh cũng có chút buồn bực, quán cơm Lục Quốc không có sảnh lớn, tất cả bàn ăn đều được bày biện ở trong ghế lô, mà trong ghế lô cũng có phòng vệ sinh đơn độc, từ đầu tới đuôi cô ấy cũng chỉ ra khỏi ghế lô có đúng một lần, nhưng không nghĩ tới chỉ một lần như vậy đã bị Trương Đại Lôi thấy được.
Sớm biết rằng sẽ bị Trương Đại Lôi nhìn thấy, đánh chết cô ấy cũng sẽ không đi ra khỏi cái ghế lô này.
Lý Tinh Tinh cũng không biết, người thấy cô ấy cũng không phải Trương Đại Lôi mà là giám đốc của tiệm cơm này, với tư cách là giám đốc của tiệm cơm, có người khách nào đến cửa hàng đương nhiên hắn biết rất rõ ràng, mà vừa rồi khi giám đốc chạy đến ghế lô của Trương Đại Lôi để mời rượu, Trương Đại Lôi đang nói khoác với người khác chuyện gần đây hắn đã khí phách hưng phấn tới cỡ nào, ngay cả những đại minh tinh này khi đối mặt hắn đều phải khách khách khí khí, cung kính gọi hắn một tiếng Trương cục, thậm chí còn có vài vị nữ tinh âm thầm gửi phương thức liên lạc cho hắn, nói lúc rảnh rỗi hẹn hắn cùng nhau ăn cơm.
Vị giám đốc quán cơm kia nghe được những lời này, cho nên mới thuận miệng nói ra một câu Lý Tinh Tinh đang ở đây, mà vị giám đốc kia cũng không nghĩ tới sau khi Trương Đại Lôi nghe được Lý Tinh Tinh lại có phản ứng lớn như vậy, trực tiếp muốn đi tới ghế lô của Lý Tinh Tinh.
Lý Tinh Tinh là nữ tinh hạng nhất trong nước, danh khí cao tới mức nào tự nhiên không cần phải nói nhiều, thế nhưng ở trong mắt giám đốc quán cơm, hiển nhiên Lý Tinh Tinh là không có giá trị như Trương Đại Lôi, đắc tội Lý Tinh Tinh sẽ không có bất kỳ tổn thất nào đối với quán cơm, bởi vì có thể tiêu phí ở quán cơm Lục Quốc đều là người có tiền, những người có tiền này cũng không phải đám fans không có đầu óc điên cuồng theo đuổi minh tinh kia, có tới tiêu phí ở đây hay không, Lý Tinh Tinh không thể ảnh hưởng tới được.
Nhưng nếu như đắc tội với vị Trương cục trưởng này mà nói, không nói những chuyện ẩn bên trong vấn đề nộp thuế của quán cơm, còn có những sản nghiệp khác của ông chủ trong khu vực này, chỉ sợ đều sẽ bị Trương cục trưởng khó xử, tổn thất này thật sự là quá lớn rồi.
Tuy rằng công ty của ông chủ nhà mình cũng không kém, phía sau cũng có núi dựa lớn, nhưng sự thật là không phải lúc nào cũng có thể lấy núi dựa này ra dùng, bằng không vì sao đời sau của những đại lão kia đều có chỗ dựa vô cùng vững chắc cứng rắn, nhưng cuối chỉ có thể làm thương nhân kinh doanh mà thôi, bởi vì sao? Cũng là cách xử lý quan hệ giao tế của bản thân.
Cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn con tôm, đầu năm nay mỗi giai tầng đều có tác dụng riêng của mỗi giai tầng, diêm vương tốt thấy điểm khó của tiểu quỷ, nếu như chuyện gì cũng phải làm cho ông chủ sau lưng mình ra tay, vậy chỉ sợ cho dù là chỗ dựa vững chắc tới mấy cũng phải chậm rãi cảm thấy bất mãn với ông chủ.
Chính là nghĩ thông suốt những thứ này, cuối cùng giám đốc quán cơm mới nói ra vị trí ghế lô của Lý Tinh Tinh, cũng có một màn Lý Tinh Tinh nghe được lúc trước kia, chẳng qua rất rõ ràng, vị giám đốc kia cũng không lựa chọn cùng theo qua đây.
"Trương cục, mau mời ngồi."
Lý Tinh Tinh thu hồi phẫn nộ trong lòng, trên mặt nở nụ cười gượng gạo đứng lên nghênh đón, nhưng mà căn bản Trương Đại Lôi không đi vào ghế trống ngồi, mà là trực tiếp đặt mông ngồi ở vị trí Lý Tinh Tinh ngồi lúc trước.
"Nha, không hổ là vị trí ngôi sao Lý Tinh Tinh đã ngồi qua, còn có hơi ấm lưu lại, ừm, có hương vị nhàn nhạt quanh quẩn."
Lời Trương Đại Lôi vừa nói ra khỏi miệng, trên mặt Lý Tinh Tinh lộ ra vẻ tức giận, nhưng ngay sau đó cô ấy lại nhịn được, nếu trong lòng đã làm xong chuẩn bị bị chó cắn một phát, vậy thì cứ để cho hắn đùa giỡn đi.
"Trương cục thật có nhã hứng, vị trí đại minh tinh Lý đã ngồi qua nhất định là ấm áp, chẳng qua nếu chỉ đơn thuần là cái mông ấm áp thì còn chưa đủ, tôi thấy không bằng đại minh tinh Lý an vị ở trên đùi Trương cục đi, cái này gọi là trên dưới đều ấm áp."
Lúc này hai người đàn ông đi theo Trương Đại Lôi vào cũng cười hắc hắc, hai người này không phải cục thuế vụ đấy, chỉ là cao tầng xí nghiệp trong khu vực Trương Đại Lôi quản lý mà thôi, lần này là hai người cùng nhau mở tiệc chiêu đãi Trương Đại Lôi, tự nhiên muốn khiến Trương Đại Lôi vui vẻ cùng thoả mãn.
Sắc mặt Lý Tinh Tinh âm trầm xuống, tuy rằng cô ấy nguyện ý hi sinh, cũng không đại biểu cho việc cô ấy nguyện ý bị người khác giẫm đạp như vậy, ở trước mặt mấy người bạn thân này mà bản thân mình ngồi lên trên đùi Trương Đại Lôi, đây là xem cô ấy thành cái gì?
"Khụ khụ, chị Tinh Tinh ngồi bên cạnh em đi, hai vị đại ca này cũng ngồi đi, ở đây còn có ghế trống."
Bạn cần đăng nhập để bình luận