Siêu Phẩm Vu Sư

Chương 953: Bí mật của Lưu Nguyệt (2)

Chương 953: Bí mật của Lưu Nguyệt (2)
Mặc dù Phương Ngọc Nhi đã qua đây đánh ngã con cương thi vừa rồi nhưng trên mặt Lý Thừa Thuận vẫn mang biểu tình nghĩ mà sợ, giờ phút này hắn đã không còn suy nghĩ muốn cậy mạnh nữa.
Sáu con cương thi, vài phút sau đó đều ngã trên mặt đất, thẳng tắp nằm ở nơi đó không nhúc nhích.
Gió đêm thổi qua, mặc dù buổi tối ở Hương Giang cũng không tính là quá lạnh thế nhưng gió này lại khiến Lý Vy Vy cùng Quách Mỹ Kỳ rùng mình một cái.
Cùng lúc đó, đôi mắt Phương Minh cũng đột ngột lóe lên một đạo tinh quang mãnh liệt, tay phải gần như không có bất kỳ chần chờ gì lập tức biến chỉ thành kiếm, trực tiếp bắn ra một chỉ thẳng hướng phía trước.
Hai chị em Lý Vy Vy cùng Quách Mỹ Kỳ căn bản là không cảm nhận được gì, mà Phương Ngọc Nhi cũng chỉ cảm thấy dường như khí tràng xung quanh có chút biến hóa, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, vì thế cô ấy cảm thấy hẳn là vừa rồi mình cảm giác nhầm mà thôi.
"Em gái, ở đây đợi anh."
Nghe được giọng nói của anh trai truyền tới bên tai mình, Phương Ngọc Nhi vội vã quay đầu nhìn về vị trí anh trai đang đứng, kết quả lại phát hiện nơi đó đã không còn bóng dáng của anh mình.
"A, anh Phương đâu mất rồi? Vì sao chỉ mới phút chốc đã không thấy tăm hơi đâu nữa? Mới vừa rồi tôi còn thấy anh Phương ở đó mà?"
Lý Thừa Thuận thấy vị trí Phương Minh đứng lúc trước nay đã trống không, ánh mắt không ngừng quét qua bốn phía, vẻ mặt nghi hoặc vô cùng.
Ở một phía khác trên đường núi, lúc này một ông lão mang sắc mặt âm lãnh nở nụ cười lạnh, nhưng chỉ một lúc sau biểu hiện trên mặt lập tức đọng lại, ngay sau đó không nói hai lời lập tức xoay người chuẩn bị rời đi.
Ngay lúc hắn xoay người chạy về phía sau chợt phát hiện ở trước mắt mình có một bóng người, đôi mắt già nua co rút lại một chút, trong mắt có vẻ không thể tưởng tượng nổi.
"Ngươi... Sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?"
Ông lão không giả bộ hồ đồ nói không nhận ra Phương Minh, bởi vì hắn biết rõ, nếu đối phương đã xuất hiện ở nơi này cũng đồng nghĩa với đã khám phá ra âm mưu của chính mình.
"Ta cảm thấy giữa chúng ta không cần hỏi vấn đề ngu xuẩn như vậy, hiện tại ta chỉ muốn biết, thân phận còn có bối cảnh của ngươi."
Sắc mặt Phương Minh lạnh như băng, bởi vì lúc này cậu đã nảy sinh ý muốn giết người, không chỉ bởi vì đối phương dám thi triển pháp thuật đối phó với em gái mình lúc mới vừa rồi, mà quan trọng hơn chính là đối phương dám thi triển tà thuật.
Vô Tức Phệ Hồn Thuật!
Đây là một loại tà thuật, một loại thuật bị toàn bộ người tu luyện trong giới tu luyện công nhận là tà thuật, bởi vì muốn tu luyện loại tà thuật này cần luyện chế một trăm hồn phách âm linh, hơn nữa những hồn phách âm linh này còn phải có chứa oán khí.
Cuối cùng luyện chế các loại oan hồn này thành một loại bột phấn vô sắc vô vị cực kỳ nhỏ bé, loại bột phấn này có thể phiêu tán theo gió, khi gặp phải người sẽ lập tức bám lên cơ thể người, mà người bị dính phải bột phấn này hồn phách sẽ tiêu tán trong nháy mắt, là hồn phi phách tán chân chính.
Trừ phi là cường giả Thiên Cấp, nếu không cho dù là Địa Cấp đại viên mãn như Phương Minh, một khi bị nhiễm phải cũng không thể thoát khỏi kết cục kia.
Chính là vì uy lực mạnh mẽ vậy cho nên yêu cầu luyện chế của loại tà thuật này cũng rất cao, hồn phách có chứa oán khí chỉ là một trong số những yêu cầu cần có, còn cần thỏa mãn rất nhiều điều kiện biến thái khác. Nói không khoa trương chút nào, muốn luyện chế được một chút xíu bột phấn, có thể cần tới trên trăm mạng người.
"Lai lịch của lão phu?"
Ông lão cười lạnh liên tục, đột nhiên giương ngón tay lên, nơi ấy có một chiếc nhẫn lóe ra ánh sáng xanh trong đêm tối.
"Tổ chức Hắc Xà?"
Thấy chiếc nhẫn kia Phương Minh lập tức nghĩ đến tổ chức này, bởi vì kiểu nhẫn như vậy cậu cũng có một chiếc, mà Lưu Nguyệt của tổ chức Hắc Xà đã từng tìm tới tận cửa nhiều lần chỉ vì muốn lấy lại chiếc nhẫn này, chỉ là sau này không biết vì sao lại bỏ qua.
"Ngươi cũng biết tổ chức của bọn ta?"
Ông lão hơi kinh ngạc, nhưng theo sau lập tức hừ lạnh nói: "Nếu biết tên tuổi của tổ chức Hắc Xà bọn ta, vậy cũng nên biết kết cục khi đắc tội với tổ chức bọn ta. Nếu hiện tại ngươi im lặng rời đi, lão phu có thể không so đo với ngươi."
"Rời đi?" Trên mặt Phương Minh lộ ra dáng tươi cười, chỉ là khi ông lão nhìn thấy nụ cười này trong lòng lại có chút rụt rè.
"Vừa vặn ta cũng có chút tò mò đối với tổ chức Hắc Xà của các ngươi, hay là tìm câu trả lời ta muốn từ trong miệng ngươi đi."
Hai tay Phương Minh lăng không vẽ một vòng tròn, ông lão lập tức phát hiện thân thể của mình bị giam lại, vậy mà không có cách nào nhúc nhích được, phát hiện này khiến thần sắc hắn thay đổi lớn.
"Ngươi... Ngươi là cường giả Thiên Cấp? Không đúng, không thể nào là cường giả Thiên Cấp, ngươi là Địa Cấp đại viên mãn?"
Giọng nói của ông lão này có chút run rẩy, với tư cách là cường giả Địa Cấp trung kỳ, thế nhưng có thể trói buộc hắn dễ dàng như vậy đương nhiên chỉ có thể là Địa Cấp đại viên mãn mới đủ khả năng làm được.
"Nói đi, nói một chút về tổ chức của các ngươi, nếu có thể khiến ta hài lòng, ta có thể cho ngươi được chết một cách sảng khoái, bằng không ta cũng không ngại để ngươi nếm thử một chút thống khổ của những người đã bị ngươi hại chết."
Đối với người tu luyện Vô Tức Phệ Hồn Thuật, đương nhiên cậu sẽ không bỏ qua, có đôi khi giết một ác nhân còn hơn cứu trăm người.
Trên trán ông lão có mồ hôi lạnh túa ra, hắn không nghĩ tới sau khi bản thân mình báo ra tên của tổ chức mà đối phương lại không thèm đặt vào mắt như vậy. Nhưng nghĩ tới người trẻ tuổi trước mặt kia đã đạt tới cảnh giới Địa Cấp đại viên mãn, hắn cũng biết dựa vào tên của tổ chức sợ rằng không ép được đối phương.
Một vị cường giả Địa Cấp đại viên mãn trẻ tuổi như vậy, phía sau phải có thế lực khủng bố tới mức nào mới có thể dưỡng ra được kia chứ?
"Ta sẽ nói cho ngươi biết mọi thứ, ta đảm nhiệm chức hộ pháp bên trong tổ chức Hắc Xà, hiện nay tổ chức do đoàn trưởng lão cùng nhau quản lý, nhưng có người nói ở trên trưởng lão còn có một nhân vật lớn tồn tại. Chỉ là dựa vào cấp bậc của ta không có tư cách biết tới nhân vật lớn kia, hơn nữa ta cũng chỉ mới gia nhập tổ chức được mấy năm mà thôi."
Ông lão biết mình không sống được, nhưng hắn cũng biết rõ thủ đoạn dằn vặt người của một vị Địa Cấp đại viên mãn, cho nên hắn nói ra hết những gì bản thân mình biết, mà dựa vào đó cuối cùng Phương Minh cũng có một hiểu biết tương đối tỉ mỉ đối với tổ chức Hắc Xà.
Cái tổ chức này rất thần bí, mỗi thành viên đều phát triển độc lập, cũng chính là để một thành viên trong tổ chức tiến hành khuếch trương phát triển độc lập, nhưng mỗi thành viên bình thường chỉ có thể nhận thêm một người, mà loại hộ pháp giống như hắn thì có thể nhận thêm hai người, về phần phía trên nữa chính là Tứ Đại Thiên Vương của tổ chức.
"Chờ đã, ngươi nói Tứ Đại Thiên Vương ở trên ngươi, vậy Tứ Đại Thiên Vương trong tổ chức các ngươi là ai? Thực lực thế nào?"
Phương Minh vẫn cảm thấy vô cùng nghi ngờ người kia, người đó chính là Lưu Nguyệt tới từ tổ chức Hắc Xà, đây cũng là người mà cho tới bây giờ Phương Minh vẫn không nhìn thấu.
Lần đầu tiên gặp mặt Lưu Nguyệt, lúc ấy thực lực của đối phương chỉ như mình, còn chưa đột phá Địa Cấp. Mà sau đó khi mình đạt tới Địa Cấp hậu kỳ gặp lại Lưu Nguyệt, không ngờ Lưu Nguyệt này lại quỷ dị tới mức đạt tới cảnh giới không khác mình là bao, thời gian hơn một năm, chính mình gặp được nhiều cơ duyên cùng thu hoạch nghịch thiên mới có thể tăng trưởng tu vi nghịch thiên như thế, lẽ nào Lưu Nguyệt cũng có?
"Tứ Đại Thiên Vương?"
Ông lão không nghĩ tới Phương Minh còn biết Tứ Đại Thiên Vương trong tổ chức của bọn họ, lập tức nhíu nhíu mày đáp: "Tổ chức chúng tôi thực sự có Tứ Đại Thiên Vương, nhưng tình huống của Tứ Đại Thiên Vương có chút đặc thù. Phải hình dung như thế nào đây, có... Có chút cùng loại với một vật dẫn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận