Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1051. Mục tiêu thật sự của Thánh Chủ



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmGiọng nói bi phẫn của Lữ Thiếu Khanh rơi vào trong tai đông đảo tu sĩ Thánh tộc giống như tiếng trời.Không ít người thậm chí cười lên ha hả, trong giọng nói mang theo đắc ý, vẻ mặt mang theo chờ mong, trong ánh mắt mang theo tàn nhẫn.Mộc Vĩnh nhìn ngón tay rơi xuống, trên ngón tay quanh quẩn sương mù nhàn nhàn, trông có vẻ vô cùng ưu nhã nhưng lại tản ra khí tức cường đại và sát ý kinh khủng khiến trong lòng người ta phát lạnh.Nó giống như Tiên Đế trên cửu thiên duỗi ra một ngón tay muốn nghiền chết một con giun dế.Mộc Vĩnh nhìn chằm chằm người áo đen trước mặt: “Hắn muốn làm gì?”“Thân là Thánh Chủ, tự mình xuất thủ, không sợ người ta chê cười sao?”Thánh Chủ thân phận gì?Là tồn tại cường đại nhất trên Hàn Tinh, thực lực thâm bất khả trắc, địa vị tôn sùng vô cùng.Hắn ta là Hoàng đế Hàn Tinh, là người tôn quý nhất Hàn Tinh.Lữ Thiếu Khanh bọn hắn đối với Thánh Chủ mà nói là phàm nhân bình thường, không đáng nhắc tới. Dù là có chút thiên phú, nhưng vẫn chưa đến mức được Thánh Chủ để vào mắt. Cho dù muốn giết bọn hắn thì cũng không cần hắn ta đích thân xuất thủ.Thân là Hoàng đế tự mình ra tay giết mấy phàm nhân, đây là hành vi tự hạ thấp thân phận.Người áo đen cười a a, tuy nhiên ngữ khí vô cùng băng lãnh, mang theo ghét bỏ nồng đậm: “Bọn hắn quá phế vật, ngay cả thực lực thực sự của Trương Chính đều không ép ra được.”“Hóa Thần thì không cách nào tiến vào, cho nên, hắn chỉ có thể tự mình xuất thủ.”“Thực lực thật sự?” Mộc Vĩnh kinh hãi, hiểu ra: “Hóa ra mục tiêu vẫn luôn là hắn? Vì sao?”Mộc Vĩnh không hiểu vấn đề này: “So thực lực, Kế Ngôn mạnh hơn, tại sao lại là hắn?” Ánh mắt của người áo đen giấu gương mặt thật dưới áo bào đen nhìn rất khác thường: “Tiểu tử kia rất tà môn, nhưng hắn rất hữu dụng, ha ha...”Nói xong lời cuối cùng, hắn ta không kìm được cười lên ha hả.“Lần này, sẽ khiến thực lực Thánh tộc tiến thêm một bước, giết trở lại tổ tinh, hoàn thành nguyện vọng của các tiền bối đã là chuyện trong tầm tay!”Mộc Vĩnh lại một lần nữa kinh hãi, rốt cuộc Lữ Thiếu Khanh có địa vị gì, sao lại có tác dụng lớn như vậy?“Tiểu tử kia có tác dụng gì?” Mộc Vĩnh nhìn chòng chọc vào người áo đen, lộ ra sát khí.“Ngươi muốn biết? Trở về đi.” Người áo đen không định giải thích, chỉ nhìn chằm chằm Mộc Vĩnh: “Ngươi rời đi quá lâu rồi, rất nhiều chuyện ngươi đã lạc hậu rồi.”“Mơ tưởng!” Mộc Vĩnh thái độ kiên quyết, nhìn về phía xa xa.Người áo đen cũng không miễn cưỡng, chỉ cười hắc hắc: “Thôi, ngươi sớm muộn cũng có một ngày sẽ trở lại, tuy nhiên ngươi bây giờ cứ ngoan ngoãn quan sát đi…”Nơi xa, Lữ Thiếu Khanh vô cùng bi phẫn.Ngón tay to lớn trên bầu trời rơi xuống, tốc độ chậm rãi, âm thanh ầm ầm đinh tai nhức óc.Sau khi nó từ trên trời rơi xuống, trời đất như sụp đỗ, cảm giác áp bách khiến ba người bọn họ không thở nổi.Tiêu Y nghiến răng chống đỡ: : “Sư, sư huynh...”Tiêu Y thực lực yếu nhất, khóe miệng nàng ta chảy ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt, cơ thể run lên theo bản năng.Khí tức trên ngón tay truyền đến quá khủng bố khiến nàng ta không kìm được run rẩy.Khí tức như thế này quá kinh khủng.Ánh mắt Kế Ngôn sáng rực, nhìn chằm chằm ngón tay to lớn trên bầu trời.Vô Khâu kiếm ở sau lưng rung lên ù ù.Ý chí chiến đấu bộc phát ra dày đặc.Đây là Thánh Chủ tự mình xuất thủ, Kế Ngôn hận không thể xông lên thử thực lực cường đại của Thánh Chủ.Nhưng đáng tiếc là, hiện trạng bây giờ của hắn ta thật sự không tốt, cơ thể trống rỗng, không thể phát huy được một thành thực lực.Chiến đấu với Kiếm Ngũ khiến trạng thái của hắn ta bị hao tổn lớn, thực lực tiêu hao hầu như không còn gì, ít nhất phải một hai tháng mới có thể khôi phục.Lữ Thiếu Khanh hùng hùng hổ hổ, tay cầm Mặc Quân kiếm.Kế Ngôn nói với hắn: “Trông cậy vào đệ rồi.”“Trông kỹ muội muội.” Lữ Thiếu Khanh cũng không quay đầu lại: “Cút sang một bên cho ta!”Lữ Thiếu Khanh một kiếm vung ra, vừa ra tay đã tung ra thức thứ ba của Ly Hỏa Kiếm Quyết.Ly Hỏa Phần Thiên.Trên bầu trời như dầu hỏa ngập trời, gặp lửa trong nháy mắt liền dấy lên hỏa diễm đầy trời.Từng ngọn lửa màu trắng bốc lên, chỉ trong nháy mắt đã bày khắp toàn bộ bầu trời.Giữa trời đất như bị liệt diễm đốt cháy, nhiệt độ kinh khủng tràn ngập khiến sắc mặt các tu sĩ Thánh tộc quan chiến phía xa biến đổi.“Tên, tên này, mạnh như vậy sao?”“Nói, nói đùa à…”Lữ Thiếu Khanh vừa ra tay, liệt diễm bao phủ toàn bộ bầu trời, xa xa nhìn sang, ngón tay to lớn bị liệt hỏa vây quanh, giống như sắp bị hỏa diễm phô thiên cái địa này hòa tan.Các tu sĩ Thánh tộc cảm nhận được nhiệt độ kinh khủng truyền tới, bọn hắn liền biết thực lực của Lữ Thiếu Khanh cường đại vượt xa sức tưởng tượng của bọn hắn.Sắc mặt không ít người trở nên khó coi, trước đó bọn hắn còn chê cười thực lực Lữ Thiếu Khanh không bằng Kế Ngôn, giờ xem ra thực lực Lữ Thiếu Khanh cũng không hề thua kém Kế Ngôn.Nhìn cả bầu trời đều biến thành màu đỏ, lửa cháy hừng hực như muốn thiêu đốt cả bầu trời thành tro tàn, ngón tay to lớn sớm đã chìm trong ngọn lửa, khó nhìn thấy được dáng vẻ.Không ít người trong lòng lo lắng.Thánh Chủ sẽ không phải đánh không lại nhân tộc kia chứ?Nếu như vậy sẽ tạo ra đả kích rất lớn đối với bọn hắn.Tuy nhiên rất nhanh, tu sĩ Thánh tộc nhẹ nhàng thở ra.Ngón tay to lớn tiếp tục rơi xuống, hỏa diễm leo lên trên ngón tay lần lượt bị dập tắt.Bề ngoài ngón tay không hề có chút vết tích bị đốt cháy.“Quá tốt, ha ha, hắn làm sao có thể là đối thủ của Thánh Chủ chứ?”“Ngây thơ, nghĩ như vậy có thể làm gì được Thánh Chủ à?”“Thánh Chủ mới là cường đại nhất.”“Thánh Chủ uy vũ!”Lữ Thiếu Khanh thấy thế, chân mày càng thêm nhíu chặt.Bà nội nó, Thánh Chủ đáng chết, sống uổng phí thế, thật vô đạo đức, dám đánh lén soái ca như hắn ta.Móa nó, chắc chắn là thấy ta đẹp trai quá chứ gì, làm Thánh Chủ mà sao lòng dạ hẹp hòi thế?“Thánh Chủ, ngươi là con quỷ hẹp hòi không biết xấu hổ!” Lữ Thiếu Khanh càng nghĩ càng phẫn nộ một lần nữa hét lo với bầu trời.Tiếp theo Mặc Quân kiếm vung ra, vẫn thức thứ ba của Ly Hỏa Kiếm Quyết.Lửa cháy ngập trời xuất hiện lần nữa, nhưng lần này, ngọn lửa màu trắng biến thành màu đen, hình thành một mảnh biển lửa màu đen. Hết chương 1051.

Bạn cần đăng nhập để bình luận