Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1054. Coi ta là bánh dày sao?



Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmCuồng phong vù vù thậm chí còn cuốn lên bụi đất ngoài mấy vạn dặm, cuốn lên cát bụi đầy trời.Tốc độ Lữ Thiếu Khanh rất nhanh, thi triển Đại Xích Độn Thuật, như chim bay linh hoạt tránh đi ngàn dặm.Nhưng tốc độ ngón tay to lớn càng nhanh hơn, Lữ Thiếu Khanh vừa trốn đi được vài lần lại bị đập ầm ầm, hết lần này đến lần khác như lưu tinh rơi xuống địa cầu, nện mạnh xuống mặt đất.Toàn thân Lữ Thiếu Khanh phun máu, xương cốt toàn thân đa số đứt gãy, đau đến mức hắn oai oái kêu to.“Thánh Chủ, ông nội ngươi!” Lữ Thiếu Khanh lại một lần nữa từ dưới mặt đất lao ra, lần này hắn càng thêm chật vật.Mộc Vĩnh xem không hiểu, hắn ta một lần nữa hỏi người áo đen: “Muốn giết hắn, trực tiếp xuất thủ là được, tại sao phải như vậy?”Ánh mắt người áo đen nhìn chằm chằm rất nhiều khe hở hư không chưa khép lại, hừ lạnh nói: “Còn chưa đủ.”Mộc Vĩnh như hiểu ra: “Muốn hủy nơi này à?”Người áo đen cười lạnh một tiếng: “Hủy đi? Không, không, nếu như muốn hủy đi, để Hóa Thần xuất thủ thì nơi này đã sụp đổ lâu rồi, để đối phó hắn ta, ngươi không phát hiện hắn đã giảm bớt đi rất nhiều thực lực sao? Nếu không hắn ta đã chết lâu rồi.”Mộc Vĩnh lại hồ đồ rồi, mặc dù hắn ta và Thánh Chủ liên hệ rất mật thiết nhưng hắn ta vẫn không thể đoán được rốt cuộc Thánh Chủ muốn làm gì.“Rốt cuộc muốn làm gì?”“Hắc hắc...” Người áo đen vẫn cười không nói.Trong lòng Mộc Vĩnh nổi nóng, hận không thể xuất thủ thu thập hắn ta.Đáng tiếc, hắn ta xuất thủ cũng vô dụng, hai người đánh ngang tay, được không bù nổi mất.Hắn ta lạnh lùng nói: “Vậy ngươi phải bảo hắn cẩn thận một chút, nếu không đánh chết hắn ta rồi thì sẽ không đạt được kết quả mà hắn muốn đâu.”Không đánh được ngươi thì đành dùng miệng lưỡi công kích ngươi vậy.Người áo đen cười hắc hắc không ngừng nói: “Chỉ cần hắn ta tiếp tục công kích vừa rồi là được.”Mộc Vĩnh lắc đầu, tiếp tục dùng miệng lưỡi công kích: “Tiếp tục như vậy, hắn ta sớm muộn cũng sẽ chết, thực lực của hắn ta cũng chỉ thế thôi, dưới trạng thái này, công kích vừa rồi không thể nào duy trì được.”“Vậy hắn ta sẽ chết…” Ngữ khí người áo đen tàn nhẫn, tràn ngập sát ý.Lữ Thiếu Khanh nhìn ngón tay to lớn lại một lần nữa rơi xuống, trên miệng và trong lòng hắn đã thăm hỏi mười tám đời tổ tông của Thánh Chủ một vòng rồi.Mình giống như một con muỗi bị ngón tay này đuổi theo đánh, cho dù thân thể của hắn cường hãn cũng không thể chịu được nghiền ép hết lần này đến lần khác.Lữ Thiếu Khanh một lần nữa né tránh được công kích trong gang tấc, một lần nữa rống giận: “Cho ta một cái lý do.”“Giết nhi tử ta, có tính không?”Cuối cùng Thánh Chủ đã mở miệng, lời này làm cho tất cả mọi người kinh hãi.Các tu sĩ Thánh tộc nhao nhao kinh hãi.“Cái gì? Nhi tử của Thánh Chủ là do hắn giết?”“Hắn, thật to gan, giết nhi tử Thánh Chủ rồi còn dám chạy tới thánh địa, leo lên Thánh Sơn.”Tộc nhân Loan gia và Loan Tinh Duyệt cũng kinh hãi, bọn hắn còn biết nhiều hơn, Thánh Chủ có ba con trai, con trai thứ ba Loan Tuấn đã tham gia đội tiền trạm đi tổ tinh.Mà đi tổ tinh không lâu, mệnh giản của Loan Tuấn đã tan vỡ.Là ai giết Loan Tuấn, Thánh Chủ mãi không nói, ngay cả người Loan gia cũng không biết rốt cuộc Loan Tuấn đã chết như thế nào.Chuyện tiến vào tổ tinh chỉ có Thánh Chủ biết.Lúc ấy Nhan Ba còn đích thân thỉnh mệnh xin được đến Tổ Tinh báo thù cho Loan Tuấn.Hôm nay, cuối cùng bọn hắn đã biết tại sao Thánh Chủ muốn ra tay với Lữ Thiếu Khanh.Hóa ra là kẻ thù giết con.“Thì ra là thế, nên giết!”“Người này, tất sát!”“Giết hắn!”Đông đảo tu sĩ Thánh tộc nhao nhao hô to.Nhưng Mộc Vĩnh và người áo đen vô cùng bình tĩnh.Mộc Vĩnh thậm chí cười lạnh, nói với người áo đen: “Tìm ba cô nhi nhận làm nhi tử thân sinh, còn hại chết tiểu tiểu cô nương Nhan gia, thật mất mặt.”“Hắn muốn làm gì?”Người áo đen không tức giận, hắn ta vẫn câu nói kia: “Ngươi trở về sẽ biết…”Lữ Thiếu Khanh lại là hung thủ giết nhi tử Thánh Chủ.Tin tức này khiến ba người Đàm Linh vô cùng chấn động.Ánh mắt Đàm Linh phức tạp nhưng cũng không thể bội phục Lữ Thiếu Khanh.Giết chết nhi tử Thánh Chủ còn dám chạy tới đây tìm kiếm sư muội, chỉ riêng điểm này, sự can đảm đã vượt qua rất rất nhiều người.Đàm Linh thấp giọng nói: “Lần này hắn hoàn toàn không có đường lui rồi.”Giết chết Nhi tử Thánh Chủ, Thánh Chủ không giết chết hắn, làm sao giữ được mặt mũi?Ngọc thủ của Thời Cơ hơi che miệng, mặt mũi đầy kinh hoàng nhưng ánh mắt vẫn ngập tràn sùng bái.Thế này cũng quá lợi hại rồi.Thời Liêu cũng trầm mặc lắc đầu, hắn ta không thể nào ngờ được rằng Lữ Thiếu Khanh ngầu đến như vậy.Loan Tuấn gần giống như hắn ta, đều là thiên tài Thánh địa.Loan Tuấn tham gia đội tiền trạm, chủ động tiến về tổ tinh mục đích là để gia tăng trải nghiệm, để thực lực của hắn ta nhanh chóng tăng lên, có thể tiến vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ.Không ngờ tới tổ tinh hắn ta lại chết trong tay Lữ Thiếu Khanh.Thời Liêu đồng ý với ý kiến Đàm Linh: “Đúng vậy, Lữ Thiếu Khanh đại nhân không còn đường lui rồi. Là tử cục thật sự…”Chuyện mình giết Loan Tuấn đã bị vạch trần sao?Lữ Thiếu Khanh không kinh ngạc mà ngược lại bình tĩnh hơn rất nhiều.Nếu là vì điều này thì còn có thể giải thích được.Mối thù giết con, có lý nào lại không báo?Nhưng, hắn vẫn không hiểu.Ta giết chết con ngươi, không phải ngươi nên lập tức giết chết ta sao?Dùng một đầu ngón tay đâm ta, muốn biến ta thành bánh dày để ăn mới rửa được hận sao?Hay, hắn ta chỉ có thể phát huy được chút thực lực như vậy ở đây?Lữ Thiếu Khanh ngẩng đầu, hét lên với trời: “Ta nói với ngươi một tiếng xin lỗi, được chưa?”“Khi đó ta không biết hắn là con của ngươi, là ta không cẩn thận, xin lỗi nha, Sorry, được chưa?” Hết chương 1054.

Bạn cần đăng nhập để bình luận