Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 116 - Phi chu của Trương Tòng Long



Chương 116: Phi chu của Trương Tòng LongNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTiêu Y muốn nói gì đó, muốn giải vây cho Đại sư huynh.Tuy nhiên, sau một khắc, Kế Ngôn lại mặc linh giáp màu đỏ lên người.Mà khí chất của hắn ta cũng theo thời điểm mặc linh giáp màu đỏ lên người mà phát sinh biến hóa.Lúc Kế Ngôn mặc áo trắng, có khí chất trích tiên xuất trần, bồng bềnh.Khi hắn ta mặc vào linh giáp màu đỏ này, không có làm cho người ta có cảm giác khác thường, ngược lại có một loại khí chất tà mị.Khí chất đều mê người như nhau.Ít nhất trong mắt Tiêu Y, Đại sư huynh mặc linh giáp màu đỏ lại có lực hấp dẫn rất đặc biệt.Lữ Thiếu Khanh cũng ngây ngẩn cả người, sau đó vuốt cằm cười rộ lên: "Không tệ, không tệ. Huynh hợp mặc quần áo màu đỏ a, huynh mặc quần áo màu đỏ trông rất thông sát (giết hết). Ta, ta tuyên bố, từ hôm nay trở đi, huynh nhất định phải mặc trang phục màu đỏ. Ngay cả quần lót cũng phải màu đỏ..."Lữ Thiếu Khanh lấy ra một khối đá lưu niệm, sao chép hình ảnh Kế Ngôn vào trong đó: "Đến đây, lưu lại kỷ niệm.""Ấu trĩ!" Kế Ngôn khinh bỉ, sau đó cởi linh giáp màu đỏ ra, ném cho Tiêu Y."Tiểu Y, thực lực muội không đủ, cầm lấy."Lữ Thiếu Khanh khinh bỉ: "Cầm thứ ta cho huynh tặng người khác, làm người tốt sao?"Kế Ngôn hỏi: "Tiểu Y bái nhập sư môn lâu như vậy, làm Nhị sư huynh, đệ đã cho nàng cái gì?"Lữ Thiếu Khanh hỏi ngược lại: "Quan tâm như huynh trưởng còn chưa đủ sao? Còn muốn gì nữa?"Sau đó ánh mắt Lữ Thiếu Khanh dừng lại trên người Tiêu Y: "Muội sẽ không bất mãn với ta chứ?"Đầu Tiêu Y lắc lư như trống bỏi.Khi Đại sư huynh và Nhị sư huynh tương ái tương sát, mình tham dự vào sẽ rất thảm.Nhìn vẻ mặt Lữ Thiếu Khanh không tốt, Tiêu Y vội vàng học sư phụ nói sang chuyện khác."Nhị sư huynh, huynh cầm đá lưu niệm để sao chép dáng vẻ của sư huynh, là muốn làm gì sao?"Kế Ngôn nghe vậy, bất động thanh sắc liếc Lữ Thiếu Khanh.Lữ Thiếu Khanh hắc hắc nói: "Muội có muốn hay không? Ta bán cho muội, mười vạn viên linh thạch hạ phẩm."Tiêu Y vội vàng lắc đầu.Nói đùa, nàng mua làm gì?Nếu muốn nhìn Đại sư huynh, lúc nào cũng có thể nhìn mà. Hơn nữa, có bán nàng đi cũng không có nhiều linh thạch như vậy.Ngay khi phi chu còn khoảng một canh giờ nữa đã đến thành Lăng Tiêu, sắc mặt Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn lại khẽ động.Lữ Thiếu Khanh không nói hai lời, chạy vào trong khoang thuyền.Mà Kế Ngôn thì một lần nữa ngồi xếp bằng ở đầu thuyền, nhìn xa xa.Tiêu Y không hiểu ra sao: "Đại sư huynh, sao lại..."Còn chưa nói xong, nàng đã cảm giác được đỉnh đầu bỗng nhiên tối sầm.Quay đầu nhìn lại, nhất thời kinh sợ.Một chiếc phi chu khổng lồ xuất hiện bên cạnh.Chiếc phi chu này vô cùng to lớn, Tiêu Y nhìn thoáng qua, chiếc phi chu dưới chân sư huynh sư muội bọn họ còn không lớn bằng một phần mười. Che trời che trăng, vênh váo hung hăng, lăng không mà đến.Đây là lần đầu tiên Tiêu Y nhìn thấy phi chu lớn như vậy.Tiếp theo, phía trên phi chu đối diện có người đang chửi bậy: "Tự dưng lại xuất hiện thứ không có mắt, dám ở chỗ này chặn đường? Muốn chết sao?"Tiêu Y tức giận, đây là người từ đâu chui ra, kiêu ngạo như vậy?Không biết ở đây là địa bàn của Lăng Tiêu Phái sao?Đúng như Nhị sư huynh nói, ở trên địa bàn của mình, sợ cái lông!Tiêu Y không chút khách khí mắng lại: "Tôm tép nhãi nhép ở đâu ra, không biết nơi này là địa bàn của ai sao? Ra ngoài không mang theo mắt chó sao? Còn cuồng như vậy, có tin đánh đến óc chó của ngươi cũng phải bắn ra hay không?"Kế Ngôn có chút kinh ngạc nhìn tiểu sư muội của mình.Tiểu sư muội thoạt nhìn điềm đạm nho nhã ngọt ngào, mắng người cũng rất mãnh liệt. Học thói xấu của sư đệ sao?Chú ý tới ánh mắt của Đại sư huynh, Tiêu Y rụt cổ lại."Đại sư huynh, ta, ta đã làm sai cái gì sao?"Kế Ngôn nhẹ nhàng cười, khen ngợi nói: "Không có, mắng không tệ."Được Đại sư huynh khen ngợi, Tiêu Y nhất thời đắc ý, cái đầu nhỏ ngẩng lên: "Hắc hắc, nhìn hắn ta muội liền khó chịu, thuyền lớn thì sao chứ?"Kế Ngôn hỏi: "Biết đây là thuyền của ai không?""Ai cơ?""Trương Tòng Long.""Cái gì?"Tiêu Y ngây dại, đây là phi chu của Trương Tòng Long? Nói cách khác, vừa rồi nàng đang mắng Trương Tòng Long, khiêu khích Trương Tòng Long?Trương Tòng Long, đây chính là người xếp thứ hai ở Tề Châu, là người xếp sau Đại sư huynh. Thực lực cũng là Kết Đan tầng chín, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá bước vào Nguyên Anh kỳ.Nhớ tới đánh giá của thế nhân đối với Trương Tòng Long, duy ngã độc tôn, bá đạo.Tiêu Y muốn khóc.Sao mình lại khiêu khích hắn ta vậy, chán sống rồi sao?"Đại sư huynh, ta, có phải ta gặp rắc rối rồi không?"Kế Ngôn không cho là đúng, không để ý, nói: "Rắc rối gì chứ? Không phải ta nói là mắng không tệ sao?"Giọng điệu bình tĩnh của Kế Ngôn khiến Tiêu Y yên tâm.Đúng nha, Đại sư huynh của mình ở chỗ này, Nhị sư huynh cũng ở chỗ này, sợ cái gì?Trương Tòng Long mà thôi, lợi hại hơn nữa cũng là bại tướng dưới tay Đại sư huynh.Thậm chí!Tiêu Y quay đầu nhìn thoáng qua khoang thuyền, Nhị sư huynh quá khiêm tốn, nếu Nhị sư huynh không khiêm tốn như vậy, vị trí người thứ hai Tề Châu này đến phiên Trương Tòng Long ngồi sao?"Khốn kiếp, ngươi là ai?"Người trên phi chu đối diện bị lời nói của Tiêu Y chọc giận, cách xa cũng có thể nhìn thấy hắn ta đang nổi trận lôi đình."Ngươi biết đây là phi chu của ai không?"Trong lòng bình tĩnh lại, Tiêu Y không hề sợ hãi nói: "Chẳng cần biết ngươi là ai, nơi này là địa bàn của Lăng Tiêu Phái, không phải nơi mà Quy Nguyên Các các ngươi giả vờ ngầu."Đi theo Lữ Thiếu Khanh, học được không ít từ mới."Khá lắm, báo tên ngươi."Người đối diện rống giận liên tục: "Đừng tưởng rằng nơi này là Lăng Tiêu Phái mà ta không dám giáo huấn ngươi.""Ngươi lại đây đi." Tiêu Y đội Tiểu Hồng, chống nạnh, đứng ở bên thuyền hô to với đối phương: "Ngươi không lại đây thì cũng đừng đứng đó sủa làm gì.""Đáng chết..."Khí tức người đối diện tăng vọt, dường như muốn xông tới.Đột nhiên, Tiểu Hồng trên đầu Tiêu Y ầm ầm bay vào trong khoang thuyền.Trong lúc Tiêu Y đang nghi hoặc, đối diện truyền đến một đợt khí tức cường đại...

Bạn cần đăng nhập để bình luận