Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 118 - Đừng khinh người quá đáng



Chương 118: Đừng khinh người quá đángNhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêmTrương Tòng Long tuy rằng bá đạo, nhưng đầu óc không ngốc.Nếu hắn ta dám ra tay với Tiêu Y, không chừng Kế Ngôn sẽ ra tay với hắn.Kế Ngôn thời kỳ Kết Đan hắn ta còng không có lòng tin đánh thắng được, hiện tại Kế Ngôn bước vào Nguyên Anh, hắn ta lại càng không có lòng tin.Kế Ngôn nói: "Sư muội ta nói không sai."Ngữ khí lạnh nhạt, lại tràn đầy khí phách bảo vệ sư muội của mình.Trương Tòng Long tức giận đến nghiến răng, rất muốn xông lên đánh vào mặt Kế Ngôn một hai cái.Bỗng nhiên, một đợt kiếm ý xông thẳng về phía hắn.Trương Tòng Long biến sắc, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, lăng không đâm ra.Tiếng sắt thép va chạm vang lên, sắc mặt Trương Tòng Long lại biến đổi.Đồng thời cả người hắn ta không khống chế được, từ từ lui về phía sau.Xoẹt xoẹt, xoẹt xoẹt...Trên boong tàu xuất hiện dấu chân rõ ràng.Khí tức của Trương Tòng Long tăng vọt, lấy hắn ta làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phía.Những đệ tử Quy Nguyên Các khác trên boong thuyền quá sợ hãi, chật vật né tránh.Sau khi lui liên tục mười bước, Trương Tòng Long dừng thân thể lại.Nhìn thấy trên boong tàu hỗn độn, đồng môn hoảng hốt, một cơn lửa giận hoàn toàn bộc phát ở trong lòng hắn."Kế Ngôn! Ngươi đừng khinh người quá đáng!"Thanh âm nhàn nhạt của Kế Ngôn truyền đến: "Có qua có lại."Trương Tòng Long càng tức giận, đây là đáp lễ cho hành vi ra tay với Tiêu Y vừa rồi của hắn."Chết tiệt!"Trong lòng Tiêu Y đã xác định, Trương Tòng Long chỉ có vậy, không gì hơn.Ở trước mặt Đại sư huynh ta cũng chỉ như vậy thôi.Lúc này, Tiêu Y liên tục cười lạnh: "Thực lực không ra gì, nhưng ngược lại rất kiêu ngạo.""Ngươi nói cái gì, ngươi muốn chết sao?"Trương Tòng Long hận không thể giết Tiêu Y, rống giận: "Ngươi đừng ép ta ra tay."Quả nhiên là cùng một sư môn, đều làm cho người ta chán ghét như thế."Ra tay đi!"Lời nói của Kế Ngôn giống như một chậu nước lạnh dội xuống.Khí thế Trương Tòng Long lập tức cứng đờ.Tiến lùi đều không được.Đánh, hắn ta đánh không lại. Không đánh, mặt mũi này không dễ chịu.Ngay lúc Trương Tòng Long khó xử, trên phi chu có một giọng nói vang lên: "Kế Ngôn sư điệt, uy phong thật lớn!"Một cỗ khí tức khủng bố theo đó tràn ngập, không gian dường như cũng bởi vậy mà vặn vẹo.Tiêu Y nhịn không được kêu thất thanh: "Nguyên Anh?"Khí tức như vậy Tiêu Y đã cảm nhận được.Chắc chắn là Nguyên Anh.Tiêu Y không ngờ bên cạnh Trương Tòng Long lại có một Nguyên Anh.Khí tức khủng bố áp tới, Tiêu Y lập tức cảm giác giống như trời sập, ép tới mức nàng khó có thể hô hấp.Phi chu dưới chân lay động, giống như con thuyền con lay động trong cuồng phong sóng lớn.Keng!Trường kiếm sau lưng Kế Ngôn ra khỏi vỏ, áp lực của Tiêu Y giảm đi.Tiêu Y ngẩng đầu, nhìn phi kiếm lơ lửng bên cạnh Đại sư huynh, trong lòng càng thêm trấn định.Đại sư huynh nhà ta cũng là Nguyên Anh mà.Lúc này Tiêu Y muốn mở miệng hỏi thăm Nguyên Anh không biết sống chết này một chút. Cũng dám càn rỡ trước mặt Đại sư huynh nhà ta sao? Không biết Đại sư huynh nhà ta chém Nguyên Anh như thái thịt sao?Nhưng đúng lúc này đông đảo đệ tử môn phái Quy Nguyên Các trên phi chu lại đồng thanh hành lễ."Tham kiến Thương trưởng lão."Tiêu Y vội vàng nuốt lời vào trong bụng.Trưởng lão Quy Nguyên Các, Thương Chính Sơ.Là người sinh ra và lớn lên ở Tề Châu, nàng cũng đã nghe nói đến Thương Chính Sơ. Nguyên Anh trung kỳ, thực lực cảnh giới tầng năm. Thời trẻ cũng là hạng người tiếng tăm lừng lẫy ở Tề Châu.Nguyên Anh cảnh giới tầng năm, so với Kế Ngôn mới nhập Nguyên Anh, ước chừng cao hơn bốn cảnh giới nhỏ. Một cảnh giới như một bầu trời, mặc dù Kế Ngôn có kinh diễm đến đâu, thì cũng không phải là đối thủ của ông ta.Tiêu Y nhìn thoáng qua Kế Ngôn, không trách Kế Ngôn rút kiếm sớm. Thì ra lai lịch đối thủ cường hãn như thế.Cũng không trách Nhị sư huynh sớm lẻn vào trong khoang thuyền. Hắn đã sớm biết rồi sao?Đột nhiên, lời nói của Lữ Thiếu Khanh truyền vào tai Tiêu Y."Còn không vào đi, đợi ở bên ngoài làm gì? Muốn đánh nhau với Nguyên Anh sao?"Tiêu Y không nói hai lời, cất bước chân nhỏ, chạy vào trong khoang thuyền.Sau khi chạy vào khoang thuyền, Tiểu Hồng đứng trên vai Lữ Thiếu Khanh bay lên đầu Tiêu Y.Tiêu Y cầm Tiểu Hồng trong tay, nghiêm khắc khiển trách hành vi không coi nghĩa khí ra gì của nó."Tiểu Hồng, ngươi quá đáng giận, vì sao không nói cho ta biết, bảo ta vào trốn cùng."Thiếu chút nữa đã phun nước bọt với một gã Nguyên Anh trung kỳ, thật là đáng sợ. Nàng ngẫm lại liền cảm thấy sợ hãi.Tiểu Hồng đảo đảo mắt chim, chính ngươi không thông minh, trách ai được.Tiêu Y hung hăng phê bình Tiểu Hồng một phen, đặt Tiểu Hồng lên đầu, nhìn Lữ Thiếu Khanh đang nằm.Nàng lo lắng hỏi: "Nhị sư huynh, không có vấn đề gì chứ?"Lữ Thiếu Khanh hỏi ngược lại: "Muội muốn có vấn đề sao?""Cái kia, là Nguyên Anh trung kỳ đấy, Đại sư huynh chịu đựng được không?"Lữ Thiếu Khanh không có chút lo lắng: "Sợ cái gì? Không phải chỉ là một Nguyên Anh trung kỳ thôi sao?"Tiêu Y không muốn châm chọc, nhưng nhịn thật lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được mà châm chọc."Nhị sư huynh, huynh nói thì nhẹ nhõm, chỉ là Nguyên Anh trung kỳ. Nhưng mà đây chính là tồn tại còn mạnh hơn sư phụ chúng ta đấy."Thiều Thừa cũng chỉ mới có thực lực Nguyên Anh sơ kỳ, cảnh giới tầng ba.So với Thương Chính Sơ thì kém hai cảnh giới.Thiều Thừa tới cũng không chắc là đánh thắng được Thương Chính Sơ. Kế Ngôn có thể làm được sao?Lữ Thiếu Khanh nói: "Đã nói không cần lo lắng rồi."Tiêu Y giật mình, chẳng lẽ Đại sư huynh lợi hại hơn mình tưởng tượng sao?Tiêu Y chờ mong hỏi: "Đại sư huynh đánh thắng được ông ta sao?"Lữ Thiếu Khanh cho nàng một ánh mắt xem thường, nói: "Muội cho rằng những Nguyên Anh khác đều là hàng rởm, duy chỉ có Đại sư huynh của muội là thật sao? Chênh lệch nhiều cảnh giới như vậy, muội thật cho rằng huynh ấy trâu bò đến vô pháp vô thiên sao? Đến cả một Nguyên Anh cũng có thể chém sao? Cũng không phải vật lộn sống mái, nào có thể dễ dàng đánh bại lão già Thương Chính Sơ như vậy."

Bạn cần đăng nhập để bình luận