Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1430: Yêu cầu của cha ngươi thấp vậy sao

Chương 1430: Yêu cầu của cha ngươi thấp vậy saoChương 1430: Yêu cầu của cha ngươi thấp vậy sao
Sắc mặt Hải lão lại biến đổi.
Chỉ là từ tầng một đột phá lên cảnh giới tầng hai mà cần linh khí khổng lồ như vậy, so với người bình thường phải nhiều hơn một phần ba.
Đây chính là nguyên nhân bọn họ cường đại sao?
Trong lòng Hải lão càng thêm kiêng kị.
Nhưng mà ông ta lại thấy Giản Bắc bên cạnh hai mắt tỏa sáng, như nhìn thấy bảo bối tuyệt thế.
Ông ta hiểu lầm, không kìm được thấp giọng nhắc nhở Giản Bắc.
"Bắc thiếu gia, thân phận của bọn hắn không rõ lai lịch, thực lực mạnh như vậy, không thể ngả ngớn."
"Nếu như thích, cần phải tỏ thái độ chân thành."
Giản Bắc gãi đầu, cười ha ha một tiếng: "Ha ha."
Hắn ta không nói gì thêm, ngược lại chờ sau khi Tiêu Y đột phá xong, hắn ta lập tức hấp tấp tiến tới.
"Tiêu muội muội, muội thật sự là quá lợi hại."
Bên này Tiêu Y vừa hoàn tất đột phá, còn chưa kịp tìm Nhị sư huynh khoe khoang một chút đã lập tức ngửi thấy mùi nịnh nọt.
Tiêu Y lộ ra vẻ mặt nịnh nọt, ai thèm quan tâm ngươi là ngũ gia tam phái gì, không thích chính là không thích.
"Ai là muội muội của ngươi? Đi sang một bên." Sau đó Tiêu Y chạy đến trước mặt Lữ Thiếu Khanh: "Nhị sư huynh, thế nào?"
Lữ Thiếu Khanh nhìn cũng không thèm nhìn Tiêu Y, đầu gối trên tay, chậm rãi từ tốn nói: "Tạm được, nhưng vẫn là kém xa."
Giản Bắc lại gần nghe nói như thế, mắt trợn tròn.
Hắn ta khó có thể tin nói: "Không, không thể nào? Như vậy mà vẫn còn kém xa?"
Sau đó hắn ta lớn tiếng trách móc: "Nếu ta giống như Tiêu muội muội, cha †a sẽ mở yến tiệc ba tháng, ngay cả chó đi ngang qua đường cũng được sắp một bàn đấy."
Lữ Thiếu Khanh ngồi xuống, ngạc nhiên: "Không phải chứ, cha ngươi yêu cầu thấp như vậy sao?"
Sau đó hắn lại đánh giá Giản Bắc một phen, sau đó cũng cảm thấy có lý nói: "Cũng đúng, có con trai như ngươi thì cũng không có gì bất ngờ."
"Hơn nữa, với loại năng lực này của ngươi, Giản gia các ngươi có dự định vứt bỏ không?"
"Dáng vẻ này của ngươi, cũng không phải là đối thủ của Mị Càn nhỉ."
Nghe vậy, Giản Bắc lập tức ngẩng đầu lên, kiêu ngạo nói: 'Không sợ, ta còn có muội muội, muội muội thiên tài."
"Muội muội ngươi?" Lữ Thiếu Khanh càng thêm nghi ngờ: "Tên ngu ngơ ngươi còn có muội muội?"
"Không phải cũng giống như ngươi, cũng là một kẻ ngu ngơ đấy chứ?"
Giản Bắc ngẩng lên đầu, kiệu ngạo hơn, dáng vẻ không khác gì Mị Phi trước đây khi nhắc đến Mị Càn: "Muội muội Giản Nam của ta là thiên tài, thiên tài tuyệt đối."
Lữ Thiếu Khanh cảm cảm thấy rất hứng thú, hiếu kì hỏi: "Lợi hại chừng nào vậy? Nhìn dáng vẻ này của ngươi hình như rất đáng gờm đấy."
"Đó là đương nhiên." Giản Bắc lắc lư đầu: "Muội muội ta lúc ba mươi tuổi đã bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ, sớm hơn Mị Càn mấy tháng đấy
"Giờ cũng đã là Nguyên Anh kỳ tâng chín, cũng là một trong những người mạnh nhất của thế hệ trẻ Trung Châu."
Lữ Thiếu Khanh sờ lên cằm, lại hỏi: "Dựa theo ngươi nói, những nhà khác cũng có những đệ tử trẻ tuổi như vậy?"
"Có thể nói thử một chút không?"
Giản Bắc nghi ngờ: "Đại ca, ngươi không phải người Trung Châu sao?"
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, thành khẩn nói dối: "Chúng ta đến từ phía Bắc, vừa tới nơi này không lâu, đi lạc vào rừng rậm Dịch Ngữ"
"Nông dân vào thành, rất nhiều chuyện chưa biết, mong Bắc huynh đừng chê cười."
Phía bắc Trung Châu là Yến Châu và Võ Châu.
Giản Bắc cũng không quá nghỉ hoặc về chuyện này, người những châu khác không hiểu rõ về chuyện ở Trung Châu cũng là rất bình thường.
Còn về lí do thoái thác đi lạc vào rừng rậm Dịch Ngữ ở phía tây nam Trung Châu, Giản Bắc cũng nghe ra được là nói dối.
Tuy nhiên Giản Bắc cũng không truy đến cùng, giao tình vẫn chưa đến mức có thể truy đến cùng.
Hắn ta trâm ngâm một chút, sau đó liền giới thiệu cho Lữ Thiếu Khanh biết về các đệ tử trẻ tuổi của các thế lực lớn Trung Châu.
"Hiện tại ở Trung Châu này, có tiếng tăm nhất, nhân khí vượng nhất không thể nghỉ ngờ là Mị Càn của Mị gia, được vinh danh là đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ của Trung Châu."
Nhắc đến Mị Càn, trên mặt Giản Bắc hiện vẻ không phục rõ ràng.
"Ai cũng nói Mị Càn lợi hại nhất nhưng trong mắt của ta vẫn là muội muội ta lợi hại hơn."
Nhắc đến muội muội của mình, trên mặt Giản Bắc lại lộ ra vẻ tự hào kiêu ngạo.
"Nhưng vì muội muội của ta khiếm tốn, lười tranh hư danh, nếu không làm gì đến phiên Mị Càn ở đó phách lối."
Nhắc đến muội muội của mình, Giản Bắc thao thao bất tuyệt: 'Muội muội †a rất xinh đẹp, phong hoa bảng xếp số một đấy. Hơn nữa, chẳng những xinh đẹp, thực lực còn rất mạnh."
"Cha ta vẫn luôn nói, nếu muội muội †a là nam nhỉ thì tốt biết mấy, còn thường xuyên vì chuyện này mà đánh ta."
"Nhưng gần đây muội muội ta đang gặp chuyện phiền lòng, muội ấy muốn đột phá cảnh giới Hóa Thần nhưng mà hình như không thuận lợi."
"Haizz, nếu ta có thể giúp một tay thì tốt biết mấy."
Từ trong lời nói của Giản Bắc có thể nghe ra được sự quan tâm của hắn ta đối với muội muội.
Giản Bắc hơi lắc đầu, đồng thời ánh mắt lặng lẽ rơi trên người Kế Ngôn nhưng lại tranh thủ thu hồi lại, sợ bị phát hiện.
Lữ Thiếu Khanh giật mình, ánh mắt nhìn Giản Bắc trở nên ý vị thâm trường.
Tiểu tử này đang có ý đồ gì?
Dừng một chút, Giản Bắc hỏi Lữ Thiếu Khanh: "Đại ca, các ngươi còn trẻ như vậy thực lực đã mạnh đến thế, chắc chắn là xuất thân danh môn đúng không?"
"Môn phái nhỏ, không đáng giá nhắc tới" Lữ Thiếu Khanh cười ha ha: "Môn phái ta nghèo kiệt xác, một năm không được mấy viên linh thạch để dùng nữa."
Lời này Giản Bắc tuyệt đối không tin.
Môn phái có được những đệ tử như Lữ Thiếu Khanh chắc chắn là môn phái lớn, sư phụ kém nhất cũng phải là cao nhân tuyệt thế.
Môn phái nghèo? Không tồn tại.
Sau khi hỏi vài câu, trong lòng Giản Bắc dường như có suy nghĩ khác nhưng không nói ra mà tiếp tục nhắc đến đệ tử các thế lực khác.
"Mạnh nhất Cảnh gia không phải dòng chính mà là một tộc nhân dòng thứ, tên Cảnh Mông, cảnh giới Nguyên Anh kỳ †ầng tám."
"Mạnh nhất Công Tôn gia là Công Tôn Liệt, Nguyên Anh hậu kỳ, cảnh giới cụ thể bao nhiêu thì không ai biết."
"Còn một người nữa là Ngao gia, tộc nhân dòng chính của Ngao gia đều là những kẻ bất tài, mạnh nhất cũng chỉ có Ngao Đức, nhưng thực lực của hắn cũng chỉ là Nguyên Anh trung kỳ, cảnh giới tầng sáu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận