Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1739

Chương 1739Chương 1739
Lúc này có người tỏ vẻ bất mãn.
"Minh chủ, hiện tại ngài nói chẳng có cách nào, mọi người chúng ta phải làm sao bây giờ?"
"Đúng vậy, minh chủ, Ma tộc hung ác, ngài nên chuản bị cho trường hợp xấu nhất."
"Ngài làm minh chủ, lại không chuẩn bị gì sao?"
"Hiện giờ ngài không nghĩ cách, ngài còn đợi đến khi nào?"
Thế cục không ổn, áp lực đè lên mọi người càng lúc càng lớn, áp lực lớn, đương nhiên ai nấy đều phát tiết lửa giận lên đầu Nhan Hồng Vũ.
Hiện tại mọi người khá lịch sự, nhưng đến bước cuối cùng, tổ tông mười tám đời của Nhan gia cũng phải bị chào hỏi vô số lần.
Nhan Hồng Vũ không nói gì, có vẻ như chấp nhận sự thật này.
Điều này khiến cho đám người lại càng nổi giận.
Vô dụng!
Khi mọi người đang phẫn nột, đột nhiên một giọng nói vang lên: "Thế cục như bây giờ, dù là người lắm mưu nhiều trí chuyển thế cũng không có cách nào."
Mọi người nhìn sang, thì ra là Ngao Thương quần áo rách tơi tả, nhìn rất chật vật.
Thì ra là gia hỏa nhìn thì ngon mà chẳng được tích sự gì.
Không ít tu sĩ Đông Châu âm thầm khinh thường.
Ngao Thương cũng chú ý tới những ánh mắt này, trong lòng hận lắm. Đáng chết, lần này hắn ta nhất định phải lấy lại danh dự.
Cho nên, hắn ta cố nén đau đớn, không chữa thương nữa mà đi tới trước mặt mọi người, chỉ vào Nhan Hồng Vũ, nói: "Ngài ấy không có cách nào, ta có."
Trên thực tế, thế cục hiện tại mọi người đều hiểu rõ, đã không có biện pháp gì nữa rồi.
Biện pháp tốt nhất là có thêm một vị Hóa Thần, không cần nhiều, chỉ một vị thôi.
Nhưng Hóa Thần có thể tới đây đều đã ra sân rồi, Hóa Thần khác đều ở chỗ khác, dù có muốn tìm người đến cũng không kịp.
Mọi người nói muốn Nhan Hồng Vũ nghĩ cách, trên thực tế chỉ là ôm tâm lý cầu may thôi, biết đâu có cách gì thì sao?
Mà Ngao Thương bỗng nhiên nói mình có ách, không thể không khiến mọi người kinh ngạc.
Nhưng xét tới sự tình vừa rồi, hiện tại mọi người chẳng tin hắn ta mấy.
Làm ra vẻ trâu bò thôi, ai mà không biết?
Vừa rồi trước khi ra sân còn võ ngực nói có thể chơi chết những Ma tộc kia, kết quả suýt bị đánh thành chó.
"Ngao Thương công tử, ngươi có biện pháp nào?"
"Chẳng lẽ ngươi có vũ khí bí mật?"
"Đừng có cho chúng ta hy vọng rồi lại khiến chúng ta thất vọng."
Để ý thấy ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Ngao Thương khó chịu lắm. Mấy tên gia hỏa khốn kiếp này, không phải ta chỉ bị thua thiệt một chút thôi sao? Có cần phải mắt chó coi thường người khác thế không?
Hắn ta hừ một tiếng, nhìn mọi người một chút, mới lạnh lùng lên tiếng: "Với tình hình như bây giờ, chỉ cần có thêm một vị cao thủ Hóa Thần ra tay, cũng đủ thay đổi thế cục."
Mọi người nghe xong đều thầm khinh thường.
Cắt. Biện pháp này ai mà không biết?
Thậm chí còn có người cười lạnh, lên tiếng: "Ngao Thương công tử, mọi người đều biết biện pháp này."
"Đừng nói là cao thủ Hóa Thần, trước đó chúng ta còn có một cao thủ Luyện Hư nữa đấy."
Ngao Thương nghe xong, trong lòng chỉ muốn giết người. Cố ý nói câu này không phải châm chọc hắn ta đã ép đuổi Lữ Thiếu Khanh đi sao?
Chiến bại trở về, hắn ta không xứng có được nhân quyền nữa rồi à?
Nhan Hồng Vũ hỏi Ngao Thương đầy chờ mong: "Ngao Thương công tử, có phải ngươi mang đến một vị cao thủ Hóa Thần kỳ không?"
Nàng ta vừa dứt lời, không ít người mừng rỡ.
Đúng rồi, Ngao Thương đến từ năm nhà ba phái, những thế lực lớn thế này vẫn luôn phái người đi theo bảo vệ con cháu, cũng không có gì lạ.
Lần này ánh mắt mọi người nhìn Ngao Thương cũng thay đổi, đều nóng rực lên như nhìn bảo bối tuyệt thế.
Ngao Thương không từ chối, mà ngạo nghề nói: "Đúng là năm nhà ba phái chúng ta có một vị Hóa Thần tới đây, chỉ cần người này ra tay, nhất định thế cục sẽ được nghịc chuyển chỉ trong chớp mắt."
Nghe được Ngao Thương khẳng định, mọi người lập tức hưng phấn.
Bên nhân tộc chỉ thiếu một vị Hóa Thần thôi là giải quyết xong, dứt khoát. thăng lợi
Người có tâm tư linh hoạt lập tức vô mông ngựa: "Quả nhiên, ta biết Ngao Thương công tử sẽ không khiến người ta thất vọng."
"Có Ngao Thương công tử ở đây, chúng ta không cần lo lắng nữa."
"Đúng vậy, Ngao công tử mưu tính sâu xa, chúng ta bội phục."
Hừ! Một đám cỏ đầu tường!
Trong lòng Ngao Thương âm thầm khinh bỉ, quả nhiên là đồ nhà quê, gió chiều nào theo chiều nấy.
Nhan Hồng Vũ cười lên, nói: "Ngao Thương công tử, không biết vị tiền bối mà ngươi nói đang ở đâu?"
"Bây giờ quả thật chúng ta cần người đó ra tay, còn mong người đó kịp thời ra tay đánh bại Ma tộc."
Ngao Thương đang nhắc đến Công Tôn Từ, nhưng khi nói đến chuyện ra tay, hắn ta mới phản ứng được.
Theo như cái tính cách thối hoăng kia của Công Tôn Từ thì muốn hẳn ta ra tay có hơi phiền phức khó khăn.
Công Tôn Từ tính tình cao ngạo.
Có đôi khi, cả Công Tôn Liệt hắn ta cũng không nể.
Mặt mũi Ngao Thương không đủ lớn đề Công Tôn Từ ra tay. Làm sao để hắn ta ra ta nhỉ?
Công Tôn Từ không ra tay, mặt mũi hắn ta vừa kiếm lại được sẽ lập tức bị đem đi cho chó gặm.
Ngay khi Ngao Thương đang sâu muộn, thì một tiếng hừ lạnh vang lên, Công Tôn Từ xuất hiện trước mặt mọi người.
Khí tức toàn thân không hề bị che giấu mà tràn ngập toàn trường, sức mạnh cường đại khiến cho mọi người xung quanh gập cả người lại.
"Hóa... Hóa Thần!"
Trong lòng mọi người đều kính sợ, Hóa Thần trẻ tuổi như thế, không hổ là đến từ Trung Châu.
Đáng sợi
Ngao Thương nói với Công Tôn Từ: "Công Tôn huynh, tình hình hiện tại chỉ có ngươi ra tay mới có thể thắng, dù sao cũng là vì nhân tộc."
Công Tôn Từ lại lần nữa lạnh giọng hừ một tiếng, khinh thường nhìn mọi người.
"Nếu không phải đại ca có dặn, ta chẳng thèm để ý tới sống chết của các ngươi."
Lời nảy của Công Tôn Từ khiến cho Ngao Thương mừng lớn. Chỉ cần Công Tôn Từ đồng ý ra tay, phần công lao này là thuộc về hắn ta rồi.
Cũng có thể nhanh chóng vãn hồi lại mặt mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận