Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1754

Chương 1754
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
“Mọi người vất vả rồi.” Lữ Thiếu Khanh vẫy vẫy tay như lãnh đạo. Hắn không đi tính sổ với người ta mà đi tìm hai người Ngao Thương, Mị Phi, cười tủm tỉm nói với hai người đang căng thẳng như lâm đại địch: “Hai vị cũng vất vả rồi.”
“Hai người thật sự đúng là ân nhân cứu mạng của Đông Châu đó. Không có các ngươi, Đông Châu đã luân hãm từ lâu.”
“Hẳn là Đông Châu nên trao huân chương cho các ngươi, coi như để cổ vũ.”
Tu sĩ xung quanh lập tức nhao nhao nịnh bợ.
“Công tử lòng dạ rộng lớn, chúng ta bái phục!”
“Đúng vậy, công tử đại nghĩa, không so đo được mất hơn thua, là tấm gương cho chúng ta.”
“Hai người bọn họ quá đáng với công tử như vậy, công tử vẫn không so đo, ý chí bực nào chứ?”
Ngao Thương và Mị Phi tức đến hai mắt trợn trắng, thất khiếu bốc khói.
Còn ý chí?
Các ngươi có bị úng não không? Rõ ràng hắn đang nói mát.
Đúng là đồ nhà quê, thật đáng chết.
Lữ Thiếu Khanh chỉ khen Ngao Thương và Mị Phi thôi, để cho hai người tức giận đến mức muốn nghiến nát hai hàm răng.
Bọn họ còn hy vọng Lữ Thiếu Khanh sẽ đánh cho mình một trận, với bọn họ, bị ăn đòn vẫn còn hơn.
Nhưng Lữ Thiếu Khanh lại quá giảo hoạt, không đánh người, ngược lại còn khen bọn họ, hành động này khiến cho bọn họ buồn nôn như vừa ăn cơm thiu qua đêm, sắp phát ói ra rồi.
“Đáng chết! Hỗn đản đáng chết! Chắc chắn ta sẽ không tha cho hắn!” Về chỗ ở, Mị Phi đập nát một cái bàn, phẫn nộ gầm thét: “Đời ta không xong với hắn!”
Ngao Thương cũng rất hận: “Không sai, đời này chắc chắn ta phải chơi chết hắn!”
Hai người đều là thiên chi kiêu tử, có khi nào bị người ta làm cho buồn nôn thế này.
Bọn họ chỉ hận thực lực của mình không đủ, bằng không chắc chắn sẽ đánh Lữ Thiếu Khanh.
Mị Phi nói với Ngao Thương: “Tranh thủ nghĩ cách đi. Ta muốn thu thập tên hỗn đản này, ta muốn giết hắn!”
Mị Phi không muốn chờ thêm một khắc nào nữa, chỉ muốn xử lý Lữ Thiếu Khanh..
Ngao Thương có biện pháp gì tốt?
Phương pháp duy nhất hắn ta nghĩ được là: “Chẳng lẽ phải mời cao thủ trong tộc đến giết hắn?”
Lữ Thiếu Khanh quá mạnh! Thế hệ trẻ tuổi của năm nhà ba phái không ai là đối thủ của hắn.
Đừng nói là đối thủ của hắn, ngay cả Tiêu Y cũng không có mấy ai có thể đánh được nàng.
Nghe được biện pháp này của Ngao Thương, Mị Phi nhăn mặt lại: “Trừ phi các lão tổ ra tay, nếu không, ai có thể đánh được hắn?”
“Ngươi quên chuyện lúc trước rồi sao?”
Ngao Thương trầm mặc, che ngực lại, lại cảm thấy buồn nôn.
Trước đó có phải gia tộc bọn họ chưa từng phái người đi đối phó với Lữ Thiếu Khanh đâu.
Mị Bắc Lạc của Mị gia, Ngao Trường Đạo, Ngao Tăng của Ngao gia, ba đại cao thủ cùng đuổi giết Lữ Thiếu Khanh.
Kết quả thế nào?
Mị gia và Ngao gia còn chẳng tìm về nổi tro cốt của bọn họ.
Nếu bọn họ muốn đối phó với Lữ Thiếu Khanh, phải phái Luyện Hư kỳ, thậm chí càng mạnh hơn ra tay mới được.
Nhưng dù là bọn họ cũng không biết trong gia tộc có tồn tại này hay không.
“Ghê tởm!”
Ngao Thương cũng cảm thấy rất buồn rầu.
“Chẳng lẽ không có cách nào đối phó với hắn sao?”
Ngay khi hắn ta vừa dứt lời, một bóng người hiện ra trước mặt bọn họ.
Đầu tiên, hai người kinh hãi, khi nhìn rõ người vừa đến thì không nhịn được mà kinh ngạc hô lên: “Công Tôn Từ?”
Người tới chính là Công Tôn Từ. Sắc mặt Công Tôn Từ trắng bệch, khí tức không tốt lắm.
Ngao Thương không nhịn được mà hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
Sắc mặt Công Tôn Từ khó coi như vừa leo ra từ trong hầm cầu, từ trong ra ngoài đều tản mát ra khí tức cừu hận.
“Lão già đáng chết. Chắc chắn ta sẽ không tha cho lão ta!”
Hắn ta tới đây, vốn đang muốn ra sân vào đúng thời điểm mấu chốt, kiếm chút mặt mũi cho Công Tôn gia.
Kết quả lại bị người ta đánh lén, làm một trò cười.
“Giờ thế nào rồi?”
Công Tôn Từ bị đánh xong liền bỏ chạy chữa thương.
Thương thế ổn định rồi, hắn ta mới vụng trộm trở về dự định xem thử xem tình hình thế nào.
Nhưng về rồi mới phát hiện Ma tộc đã rút lui.
Nghe được Ngao Thương, Mị Phi kể lại chuyện đã xảy ra, sắc mặt Công Tôn Từ vẫn không khá hơn chút nào, vẫn khó coi y như cũ.
Theo như những gì nghe được thì, người thật sự làm náo động chính là Lữ Thiếu Khanh.
Công Tôn Từ không có tí hảo cảm nào với Lữ Thiếu Khanh.
Còn trẻ như thế đã mạnh hơn mình nhiều như vậy, muốn nói không ghen ghét là không thể nào.
Công Tôn Từ căm hận nói: “Ghê tởm, sao hắn lại mạnh như vậy?”
Ngao Thương không nhịn được mà thở dài, cũng hận Lữ Thiếu Khanh lắm. “Không sai, Quá mạnh! Chúng ta không có cách nào đối phó với hắn.”
“Hắn cường đại đến mức cả Ma tộc cũng kiêng kỵ với hắn.”
Khi thốt ra lời này, dường như Công Tôn Từ phát hiện ra cái gì đó, khẽ quát lên một tiếng: “Không đúng!”
Ngao Thương, Mị Phi liếc nhìn nhau, sau đó tò mò nhìn Công Tôn Từ, hỏi: “Có vấn đề gì?”
Công Tôn Từ cười lạnh: “Ngươi không cảm thấy quan hệ của hắn và Ma tộc quá tốt rồi sao?”
“Ta nghi ngờ quan hệ giữa bọn họ không bình thường.”
Lời này vừa dứt, dường như Ngao Thương có hơi hiểu ra cái gì đó: “Ý của ngươi là…”
“Nếu Ma tộc kiêng kỵ hắn, cũng không cần khách khí với hắn như vậy, mà cũng không cần vụng trộm thương lượng cái gì.”
“Nhân tộc và Ma tộc đối lập với nhau, quan hệ tốt như vậy, chỉ có thể có một khả năng, bọn họ là một bọn!”
Hai mắt Công Tôn Từ sáng lên nguy hiểm. Hắn ta vừa dứt lời, Ngao Thương và Mị Phi vô cùng kinh hỉ
“Không sai. Quan hệ quá bất thường.” Mị Phi kêu lớn: “Luyện Hư kỳ Ma tộc kia khách khí với hắn tới từng phân.”
Ngao Thương phấn chấn, chớp mắt đã muốn cẩn thận mài mũi tên miệng dành cho Lữ Thiếu Khanh: “Hắn cùng Ma tộc cấu kết, hắn chính là gian tế trong chúng ta.”
“Bảo làm sao, hắn còn quá trẻ đã có được thực lực cường đại như thế, khẳng định là được Ma tộc ủng hộ, bằng không, làm sao có thể lợi hại hơn năm nhà ba phái chúng ta được?”
Mị Phi lại đập nát một cái bàn, hưng phấn hô hào: “Quá tốt rồi, truyền tin về, để cho năm nhà ba phái thương lượng xem nên đối phó với gian tế Ma tộc thế nào.”
Ngao Thương không nhịn được mà tán dương Công Tôn Từ. “Công Tôn huynh đúng là thông minh, không hề chênh lệch với Công Tôn Liệt công tử.”
Công Tôn Từ hừ một tiếng, ngạo nghễ nói: “Ta cũng không kém huynh ấy.”
Nhưng hắn ta lại nhắc nhở hai người: “Truyền chuyện này về để cho trong tộc quyết định đi, kinh nghiệm của họ phong phú.”
“Muốn đối phó với Lữ Thiếu Khanh, phải tìm cơ hội tốt nhất để ra tay, một đòn giết dứt, để cho hắn vĩnh viễn không thể siêu sinh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận