Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1768

Chương 1768
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Thảm trạng nhìn thấy trên đường đi khiến cho Quản Đại Ngưu hãi hùng khiếp vía, quá kinh khủng.
Còn chưa tới Đào thành đã như vậy.
Đến Đào thành rồi, chẳng phải sẽ còn thảm hại hơn?
Quản Đại Ngưu đang không ngừng cầu nguyện, không nên đến Đào thành, không nên đến Đào thành.
Quản Đại Ngưu hối hận vạn phần, biết trước thế này không đi theo còn hơn.
Ở Đông Châu vất vả một chút cũng tốt hơn lo lắng như bây giờ.
Đi theo Lữ Thiếu Khanh vào Yến Châu, tương đương với cùng leo lên thuyền giặc, không cách nào xuống thuyền.
Cũng không biết có phải lời cầu nguyện của Quản Đại Ngưu có tác dụng không nữa, dọc được đoàn Lữ Thiếu Khanh đã có được tin tức gì liên quan đến Kế Ngôn.
Từ miệng Ma tộc, bọn họ biết được.
Kế Ngôn tới Điểm Tinh Phái.
“Điểm Tinh phái? Đại sư huynh đến Điểm Tinh Phái làm gì?” Doãn Kỳ tò mò hỏi.
Chẳng lẽ muốn đi đường vòng chạy về Lăng Tiêu Phái?
Bên này Tiêu Y cân nhắc một chút, lập tức sắc mặt thay đổi, nhìn Lữ Thiếu Khanh hỏi: “Nhị sư huynh, có phải Đại sư huynh muốn giúp huynh tiêu diệt Điểm Tinh Phái không?”
Trước đó Lữ Thiếu Khanh và Tuyên Vân Tâm phát sinh xung đột, đã giết không ít đệ tử Điểm Tinh Phái, ngay cả hai huynh đệ Tân Chí là đệ tử thân truyền của Điểm Tinh Phái cũng giết.
Còn vì vậy mà đắc tội với gia gia của bọn họ.
Vì nguyên nhân này mà thậm chí Lữ Thiếu Khanh còn muốn cổ động môn phái tiêu diệt luôn cả Điểm Tinh Phái, vất vả một lần giải quyết sạch vấn đề, nhãn nhã cả đời.
Nhưng sau đó thực lực của Lữ Thiếu Khanh cũng dần dần tăng lên, không thèm để ý đến Nguyên Anh Điểm Tinh Phái nữa.
Hiện tại không ngờ Kế Ngôn lại tới Điểm Tinh Phái, rất khó để không khiến cho Tiêu Y nghi ngờ như thế.
Bên này Quản Đại Ngưu lập tức vểnh tai lên: “Cái gì cái gì?”
Thân là Thiên Cơ cẩu tử, nhất định phải luôn giữ được sự mẫn cảm trong nghề nghiệp.
Chẳng lẽ tên gia hỏa hỗn đản này có thù với Điểm Tinh Phái sao?
Nhưng với cái tính này, hắn đắc tội với người khác là chuyện hết sức bình thường.
Lữ Thiếu Khanh phủ nhận: “Nào có chuyện này, huynh ấy quan tâm gì đến sống chết của ta.”
Quản Đại Ngưu lại suy đoán: “Chắc là Ma tộc ra tay với Điểm Tinh Phái?”
Doãn Kỳ sốt ruột: “Đi xem không phải biết sao?”
“Được, được.” Với lời đề nghị này, Quản Đại ngưu giơ hai tay hai chân tán thành.”
Dù sao đi nữa, Điểm Tinh Phái vẫn an toàn hơn Đào thành.
Tới Điểm Tinh Phái vẫn tốt hơn tới Đào thành.
Thấy Quản Đại Ngưu vui mừng hớn hở như thế, Lữ Thiếu Khanh đả kích hắn ta: “Đừng có vui mừng quá sớm.”
Quản Đại Ngưu vui vẻ cười ha ha không ngừng, mặc kệ Lữ Thiếu Khanh đả kích. Hắn ta phân tích có lý có cứ: “Đây không phải cứ điểm của Ma tộc, dù Điểm Tinh Phái có nguy hiểm cũng không thể nguy hiểm hơn Đào thành được.”
Lữ Thiếu Khanh đạp một cước tới, Quản Đại Ngưu kịp thời trốn tránh, nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh: “Hỗn đản, ngươi muốn làm gì?”
Vô pháp vô thiên, càng ngày càng quá phận, động một chút lại đá người, còn có Vương pháp nữa hay sao?
Nói chuyện thì thật là dễ, bất ngờ động tay động chân, hỉ nộ vô thường, cầm thú à?
Lữ Thiếu Khanh trừng mắt lườm hắn ta một cái: “Câm miệng cho ta! Cái miệng quạ đen nhà ngươi!”
Quản Đại Ngưu có thể cho phép mình có cí tên khác, mập mạp, Thiên Cơ cảu tử, hay Thiên Cơ cẩu cũng được.
Duy chỉ có cái tên “miệng quạ đen” thì tuyệt đối không thể chấp nhận.
“Miệng quạ đen! Miệng quạ đen! Ngươi mới là miệng quạ đen.” Quản Đại Ngưu tức giận bất bình: “Điểm Tinh Phái có nguy hiểm cũng có thể so được với sự nguy hiểm của Đào thành sao? Đánh chết ta cũng không tin.”
Thấy Quản Đại Ngưu còn nói thế, Lữ Thiếu Khanh tức muốn chết: “Nữ nhi ngoan, đánh hắn ta!”
Tiểu Hắc bổ nhào một cái, Quản Đại Ngưu hết hồn xoay lưng bỏ chạy.
Kế Ngôn tới Điểm Tinh Phái, dù không biết vì sao, nhưng bất kể thế nào đi nữa Lữ Thiếu Khanh cũng muốn đi một chuyến.
Ngoại trừ quan tâm đến an nguy của Kế Ngôn, thì chuyện này cũng rất quan trọng với Lăng Tiêu Phái.
Điểm Tinh Phái gần Tề Châu, nhỡ đâu họ cũng học Thiên Cung môn đầu hàng Ma tộc, Lăng Tiêu Phái gặp nguy hiểm rồi.
Bởi vậy, Ma tộc có thể đánh bọc Lăng Tiêu Phái.
Tác chiến hai tuyến, Lăng Tiêu Phái có lợi hại hơn nữa cũng không gánh nổi.
“Nghiệp chướng!” Lữ Thiếu Khanh phiền muộn thở dài một tiếng: “Chuyến này mệnh ta xanh lè rồi.”
Biết Kế Ngôn tới Điểm Tinh Phái, đoàn Lữ Thiếu Khanh đổi hướng, đi về phía Điểm Tinh Phái.
Càng đi về hướng đông, chiến hỏa càng ít hơn, miễn cưỡng cũng có thể duy trì hòa bình.
Nhưng mà dù là thành trì của thế lực môn phái nào đi nữa nhưng nơi đâu cũng đề phòng sâm nhiên, trận pháp khắp nơi.
Người tuần tra đổi hết lượt này đến lượt khác, mỗi một tu sĩ đều căng thẳng bất an.
Ma tộc tấn công Yến Châu, mặc dù không giết tới đây nhưng cũng đã ảnh hưởng đến bọn họ.
Trên đường đi, tuy bầu không khí căng thẳng nhưng tình huống đại quân Ma tộc giết tới không hề xảy ra.
Lữ Thiếu Khanh rất lấy làm lạ với vấn đề này, hắn nghĩ mãi mà không rõ vì sao lúc này Kế Ngôn lại tới Điểm Tinh Phái?
Dù hắn có quen thuộc với Kế Ngôn nhưng cũng không đoán ra được hắn ta muốn làm gì.
Quản Đại Ngưu hết sức hài lòng với hoàn cảnh hòa bình này.
Đúng nha, đây mới là bình thường, cứ thế này thật nhiều mới tốt.
Không có Ma tộc, một mảnh tường hòa.
Quản Đại Ngưu không nhịn được nữa, cả khuôn mặt mập mạp sáng rực mừng rỡ, vui sướng vạn phần: “Xem tình hình này thì có vẻ như bên Điểm Tinh Phái cũng không đến nỗi hỏng bét.”
“Nói không chừng Kế Ngôn công tử đi tán tỉnh con gái người ta đó.”
Lời còn chưa nói hết, Quản Đại Ngưu đã bị Lữ Thiếu Khanh đạp cho một cước, hung tợn uy hiếp; “Tên mập chết bầm, im miệng đi.”
“Nhớ có vấn đề gì, ta sẽ đánh chết ngươi.”
Quản Đại Ngưu vội vàng tránh xa một chút, chạy đến bên cạnh Tiêu Y nói thầm: “Hỗn đản, mấy ngày này càng ngày càng nóng nảy.”
Tiêu Y lắc đầu, khinh bỉ Quản Đại Ngưu: “Cái gì ngươi cũng không biết.”
“Ta không biết cái gì?” Quản Đại Ngưu tức giận bất bình: “Hắn điên rồi.”
Tiêu Y lắc đầu, cười hà hà không ngừng, rất đắc ý.
Tình hình hiện tại của Đại sư huynh ta không rõ thế nào, Nhị sư huynh cực kỳ lo lắng, lòng nóng như lửa đốt.
Ngươi còn dám đi trêu vào huynh ấy, hiện giờ huynh ấy không rảnh đánh ngươi.
Các ngươi có rảnh thì thử một chút đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận