Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1824

Chương 1824
Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm
Nói nhảm!
Quản Đại Ngưu trực tiếp liếc Lữ Thiếu Khanh một cái, đây là một tin tức lớn siêu cấp, sao có thể không viết chứ?
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, tên khốn kiếp này cũng thật là, không làm thì thôi, vừa làm đã ra một tin lớn đến thế.
Lần này hắn ta có được tài liệu bom tấn rồi.
Cho dù là Luyện Hư kỳ ma tộc bị giết hay Điểm Tinh phái bị diệt, hay Điểm Tinh phái giảng hòa với ma tộc, những tư liệu tin tức này cộng lại tuyệt đối là tin tức lớn siêu cấp, Thiên Cơ Giả vô song năm nay không phải hắn ta thì còn ai?
Nghĩ đến mình có thể thu hoạch được giải Thiên Cơ Giả vô song, thậm chí có năng lực vượt qua phụ thân, trong lòng Quản Đại Ngưu không kìm được vui vẻ, trên mặt lộ ra nụ cười.
“Đương nhiên, chuyện lớn như vậy, nhất định phải đưa tin!”
Lữ Thiếu Khanh lại nói: “Ngươi cũng không thể đưa tin lung tung được.”
Quản Đại Ngưu một lần nữa gật đầu, mặt mũi tràn đầy ngạo nghễ: “Đương nhiên, thân là Thiên Cơ Giả, nhất định phải thực sự cầu thị, nói ra chân tướng sự việc.”
“Chưa bao giờ nói láo, đây là yếu tố thiết yếu của Thiên Cơ Giả.”
Lữ Thiếu Khanh hỏi lại: “Vậy có phải ngươi định viết cả ta lên không?”
“Đương nhiên, không viết ngươi, viết ai…”
Nụ cười của Lữ Thiếu Khanh thu lại, lắc đầu nói với Quản Đại Ngưu: “Không được, ngươi phải viết là có một ma tộc tên Mộc Vĩnh dẫn người đi diệt Điểm Tinh phái.”
Nụ cười của Quản Đại Ngưu đông cứng lại, hắn ta không hiểu: “Vì sao?”
“Ta sợ.” Lữ Thiếu Khanh thành thật nói: “Diệt Điểm Tinh phái, đến lúc đó lỡ như có người muốn báo thù thay Điểm Tinh phái thì làm sao bây giờ?”
“Ta là một nam tử yếu ớt, không ngăn được kẻ thù như lang hổ.”
Giản Bắc không kìm được châm biếm: “Đại ca, ngươi là nam tử yếu ớt, chúng ta tính là gì? Nam tử bệnh tật sao?”
Quản Đại Ngưu không cách nào tiếp thu được yêu cầu của Lữ Thiếu Khanh: “Ngươi đang muốn ta đưa tin tức giả, ta không làm được.”
“Có gì mà không làm được, chuyện nơi này, ngươi không nói, ta không nói, ai biết?”
Tuyên Vân Tâm không kìm được mở miệng: “Mộc Vĩnh rốt cuộc là ai?”
Lữ Thiếu Khanh không chút suy nghĩ, thuận miệng nói: “Là một tiên khốn kiếp vô cùng xấu xa, hèn hạ vô sỉ, ác tha hạ lưu, âm hiểm xảo trá, lòng tham không đáy.”
Quản Đại Ngưu miệng nhanh hơn não: “Đây chẳng phải là ngươi sao?”
“Khốn kiếp, ngươi mới là Mộc Vĩnh, cả nhà ngươi mới là Mộc Vĩnh.” Lữ Thiếu Khanh không nói hai lời, lại đạp tới một cước, một lần nữa nhào tới đè Quản Đại Ngưu xuống đất đánh.
Đám người nhìn về phía Tiêu Y, Tiêu Y nhún nhún vai: “Trước đó gặp phải một ma tộc ở ma giới, khiến Nhị sư huynh chịu chút khổ sở.”
Hay lắm!
Đám người hữu ra, thật nhỏ mọn vô song.
Quản Đại Ngưu lại bị đánh một trận, hắn ta khóc không ra nước mắt, thật đau mà.
Trong lòng hắn ta khẳng định mình và Lữ Thiếu Khanh khắc mệnh.
Ánh mắt của hắn ta u oán, nhưng không phải nhìn qua Lữ Thiếu Khanh, mà là nhìn qua Tuyên Vân Tâm.
Hắn ta bị Tuyên Vân Tâm lừa thảm rồi.
Giúp Tuyên Vân Tâm tạo một tin đồn mà bị di chứng cho tới bây giờ.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ hình như còn tiếp tục kéo dài, chưa thấy có dấu hiệu kết thúc.
Quản Đại Ngưu ngửa mặt lên trời thở dài, hố rồi!
Thời gian cực khổ này tới khi nào mới kết thúc chứ?
Sau khi Lữ Thiếu Khanh đánh một trận, vỗ tay, rất thoải mái nói với Quản Đại Ngưu: “Dù sao ta với Đại sư huynh ta cũng không thể lên báo, nếu không ta đánh chết ngươi.”
Còn có thể làm sao?
Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Mình đánh không lại Lữ Thiếu Khanh, Quản Đại Ngưu chỉ có thể rưng rưng đồng ý.
Mộc Vĩnh thì Mộc Vĩnh vậy.
Giản Bắc đứng bên ném cho Quản Đại Ngưu ánh mắt đồng tình, đồng thời trong lòng âm thầm may mắn, may miệng của mình có thể khống chế được, nếu không kết cục chắc cũng như Quản Đại Ngưu.
Sau khi xong xuôi mọi chuyện, Giản Bắc mới mở miệng hỏi thăm: “Đại ca, tiếp theo ngươi muốn đi đâu?”
“Trực đảo hoàng long, diệt ma tộc sao?”
Giản Bắc mang theo vài phần chờ mong.
Lữ Thiếu Khanh cùng Kế Ngôn hai người đều là Luyện Hư kỳ, hơn nữa còn không phải tu sĩ Luyện Hư kỳ bình thường.
Sức chiến đấu kinh khủng, lực sát thương kinh người.
Hai người liên thủ, Giản Bắc đoán chừng chỉ có tồn tại Luyện Hư kỳ mới có thể ngăn cản được.
Hiện tại ma tộc tổn thất hai cao thủ Luyện Hư kỳ, Giản Bắc đoán bên Đào thành còn hai đến ba Luyện Hư kỳ.
Hơn nữa thực lực cũng không thể mạnh hơn Lữ Thiếu Khanh bọn hắn quá nhiều.
Nếu Lữ Thiếu Khanh và Kế Ngôn đi thẳng đến Đào thành chắc chắn có thể bình định ma tộc xâm lấn lần này.
Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, vỗ vỗ lồng ngực của mình: “Trực đảo cọng long, ta sợ chết lắm.”
“Chuyện lớn thế giới đâu đến phiên loại nhân vật nhỏ như ta tham gia, để mấy người cao làm đi.”
Nói đùa, giết hai Luyện Hư kỳ ma tộc đã suy yếu sức mạnh ma tộc cực lớn, hắn còn đi Đào thành diệt mấy ma tộc kia, tất cả mọi chuyện đều để hắn làm, những người khác đâu?
Người Trung Châu đâu?
Mấy kẻ cao kều đang ở bên xem kịch còn bắt hắn đi làm hết mọi việc à?
Ai trả lương cho hắn?
Thế giới lớn như vậy đâu phải chỉ có mình hắn, sao hắn phải đi đánh cho bán sống bán chết vậy?
Hơn nữa, giết chết ma tộc Đào thành, đến khi ma tộc lại một lần nữa ngóc đầu trở lại, hắn cùng môn phái của hắn chắc chắn sẽ trở thành đối tượng báo thù đầu tiên của ma tộc, hắn còn chưa ngốc đến vậy đâu.
Hơn nữa lần này ma tộc nhìn thế nào cũng thấy là đang muốn làm một việc lớn, hắn cũng không dám tuỳ tiện đi phá hỏng đại kế của ma tộc.
Lỡ như tên Thánh Chủ khốn kiếp kia đang trốn ở Đào thành thì sao?
Mục tiêu cuối cùng nhất của ma tộc vẫn là Trung Châu, để ma tộc và người Trung Châu chọi nhau đi.
Giản Bắc không kìm được trợn trắng mắt, ngươi sợ chết?
Ngươi cũng không nhìn thử xem bản thân đã làm những chuyện như vậy.
Lá gan ngươi còn lớn hơn trời, ngươi sợ chết?
“Đại ca, ngươi tiếp theo có tính toán gì?” Giản Bắc chỉ có thể đổi một cách hỏi khác.
“Hai chúng ta đều bị thương, trở về môn phái dưỡng thương, đợi chữa xong vết thương rồi hẵng nói.”
Lữ Thiếu Khanh giả vờ bất đắc dĩ, thở dài một tiếng: “Hữu tâm sát tặc, vô lực hồi thiên.”
Dáng vẻ vờ vịt này ngay cả Mạnh Tiêu cũng muốn đấm Lữ Thiếu Khanh một cái.
Mạnh Tiêu khịt mũi coi thường: “Ngươi khoác lác, nếu ngươi mà chịu đi có nhiều ma tộc nữa cũng không đủ cho ngươi giết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận