Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1891

Chương 1891
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Nhưng mà, tất cả mọi người đều chưa từng có chủ ý với vương thành đối phương, lần này tại sao đám lông lá lại khác thường như vậy?”
Hàng ngàn hàng vạn năm đến nay, người ở hai tòa đô thành này đều bình an vô sự, tất cả mọi người rất ăn ý không tiến đánh vương thành của đối phương.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao tứ đại Vương tộc lại yên tâm phái cao thủ ra ngoài.
Vương Mâu giọng căm hận nói: “Bây giờ không phải là lúc truy đến cùng nguyên nhân, nghĩ một vài biện pháp để ứng đối với đám súc sinh lông lá giết đến tận cửa đi.”
“Yên tâm!” Toàn Phụng Nhật lạnh lùng nói: “Sau khi Vương ta thượng vị đã tìm tới Kiến tộc, để bọn hắn gia cố trận pháp, chí ít có thể chịu đựng được mười ngày nửa tháng.”
“Giờ chủ yếu là phải nghĩ cách truyền tin đi, triệu hồi cao thủ bên ngoài về.”
“Hừ, cao thủ của chúng ta nhiều hơn đám súc sinh lông lá, chỉ cần bọn hắn quay trở về, súc sinh lông lá hẳn phải chết!”
Nguyên Bá lạnh lùng hỏi: “Ngươi nói, ngươi có cách nào truyền tin ra ngoài sao?”
Tộc Phi Cầm cũng không phải ăn chay, bọn hắn đã sớm phong kín không gian chung quanh, ngay cả một con muỗi cũng không bay ra được.
Sau đó ánh mắt đám người đều rơi trên người Hồ Xá, trong tứ đại Vương tộc, Hồ tộc là thông minh nhất, hiện tại tất cả mọi người đều ký thác hi vọng lên người Hồ tộc.
Nhưng mà Hồ Xá cũng lắc đầu, biểu thị mình không có biện pháp gì tốt.
Toàn Phụng Nhật thấy vậy dứt khoát đứng lên: “Trở về chuẩn bị kỹ càng đi, ác chiến là không thể tránh khỏi rồi.”
“Tuy nhiên cũng không cần lo lắng, chí ít mười ngày, sự tự tin này ta vẫn có.”
Toàn Phụng Nhật vừa mới nói xong, bên ngoài bỗng nhiên có người hô to: “Đó, đó là cái gì?”
Đám người lập tức đi ra ngoài, nhìn thấy trên trời phiêu đãng vô số bột phấn, chậm rãi rơi xuống.
Dưới phản xạ của tia sáng lóe lên quang mang đủ mọi màu sắc, trông rất đẹp mắt.
Toàn bộ Kỳ thành đều phiêu đãng những bột phấn này.
“Tuyết rơi sao?”
Có yêu thú lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng như thế này, không kìm được sợ hãi thán phục: “Thật xinh đẹp.”
“Đáng chết!”
Nhưng mà sắc mặt tồn tại Luyện Hư kỳ Thiên Ngự Phong, Hồ Xá trong nháy mắt biến đổi.
“Tộc Bươm Bướm.”
“Hỏng bét!” Toàn Phụng Nhật càng quát lớn một tiếng: “Trận pháp!”
Trong nháy mắt hắn ta phóng về một phía xa.
Trong tộc Tẩu Thú có Kiến tộc, trong tộc Phi Cầm cũng có tộc Bươm Bướm, bọn hắn cũng là chủng tộc am hiểu trận pháp.
Bột phấn phủ kín toàn bộ Kỳ thành trước mặt chính là kiệt tác của tộc Bươm Bướm.
Bọn hắn cũng không phải tới đây chế tạo cảnh sắc đẹp mắt.
Bột phấn, là thủ đoạn bày trận của bọn hắn, cũng là thủ đoạn phá trận.
“Hỏng bét!”
Những người khác sắc mặt cũng biến đổi, lần lượt phóng lên tận trời.
Nhưng mà đã muộn một bước.
Trên bầu trời bột phấn phiêu đãng như tuyết lớn đầy trời, không ngừng rơi xuống bao trùm trên đại trận Kỳ thành.
Quang mang đại trận ảm đạm, linh lực nhanh chóng xói mòn, trận văn không ngừng suy yếu, tiêu tán.
Cuối cùng, trong ánh mắt hoảng sợ của đông đảo Tẩu Thú Kỳ thành, từng đại trận ầm vang sụp đổ, đạo phòng tuyến cuối cùng của Kỳ thành sụp đổ.
“Lên, giết bọn hắn!”
“Kỳ thành, hôm nay nhất định trở thành lịch sử!”
Không trung vang lên mấy âm thanh trầm thấp, tựa như tuyên án tử vong.
Đông đảo tộc Phi Cầm nhao nhao hoan hô lên.
“Ha ha, giết đám súc sinh tẩu thú này!”
“Giết loại rác rưởi bò trên mặt đất!”
“Giết bọn hắn!”
“Ha ha, Yêu giới là thiên hạ của tộc Phi Cầm ta.”
Vô số tộc Phi Cầm cùng nhau tiến lên, giết vào Kỳ thành.
“Haha, tiểu súc sinh tẩu thú!” Cười to một tiếng, một con quạ lớn màu đen giang đôi cánh màu đen có thể lớn tới hơn mười mét từ trong Kỳ thành bay ra ngoài, dưới song trảo đang quắp một con gấu nhỏ đang không ngừng giãy dụa.
Gấu đen phát ra tiếng kêu rên, bị song trảo tóm chặt phí công giãy dụa, không cách nào tránh thoát.
“Súc sinh lông lá!”
Một bóng người to lớn đuổi theo phía sau, đằng đằng sát khí.
“Ha ha!”
Con quạ màu đen cười to, hai cánh chấn động, trong nháy mắt ngàn dặm, kéo giãn khoảng cách với truy binh sau lưng, sau đó hung hăng xé nát gấu đen ngay trước mặt hắn ta.
“Đáng, đáng chết!”
Bóng người đuổi theo thấy cảnh này, muốn rách cả mí mắt, hai mắt sung huyết, nổi giận gầm lên một tiếng, hóa thành một con gấu đen to lớn hung hăng nhào về phía con quạ đen.
Trong không khí truyền đến ba động, tựa như gợn sóng khuếch tán.
Lĩnh vực!
Quạ đen như bị thứ gì hung hăng kéo xuống nặng nề đập lên mặt đất.
“Đi chết đi!”
Gấu đen từ trên trời giáng xuống, tựa như một tòa núi nhỏ trùng điệp nện lên người quạ đen.
“A.”
Quạ đen kêu thảm một tiếng, sau đó cũng bị gấu đen xé thành mảnh vụn đầy trời, ngay cả Nguyên Anh cũng bị xé nát trong sợ hãi.
Những cảnh như thế này phát sinh ở khắp nơi trong Kỳ thành.
Tốc độ của tộc Phi Cầm nhanh, tới lui tự nhiên.
Lực sát thương cùng lực phòng ngự của tộc Tẩu Thú đều mạnh hơn tộc Phi Cầm.
Trong Kỳ thành không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết, huyết nhục văng tung tóe, máu tươi phun tung toé, rất nhanh Kỳ thành đã bị một tầng huyết vụ nhàn nhạt bao phủ.
Song phương đều giết đỏ cả mắt, ai cũng biết ở thời điểm này lui lại một bước chính là chết không có chỗ chôn.
Tộc Tẩu Thú mặc dù hung ác dũng mãnh, nhưng mà số người của bọn hắn là một điểm yếu.
Dù đẳng cấp huyết mạch của đám thú vật trong Kỳ thành rất cao, sức chiến đấu kinh người, có thể một chọi hai, một chọi ba. Nhưng mà, trước mặt ưu thế tuyệt đối về nhân số, ưu thế cường đại có thể bị san bằng.
Hóa Thần kỳ của tộc Tẩu Thú rất mạnh nhưng bên tộc Phi Cầm ba bốn người đồng loạt ra tay thì sao?
Chiến đấu từ buổi sáng đánh tới buổi chiều, tộc Tẩu Thú bên này đã tổn thất nặng nề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận