Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 1924

Chương 1924Chương 1924
Nhóm dịch: Thiên Tuyết Tiêu Y nghe vậy, kiên trì, rút kiếm giết ra ngoài.
Vừa lao ra, chung quanh bỗng nhiên nổi lên tiếng gió Vù VÙ.
Vực Ngoại Thiên Ma tiềm phục chung quanh gào thét cùng nhau tiến lên.
Cuồng phong gào thét, thiên địa biến sắc, tựa như ma vương xuất thế.
Một Vực Ngoại Thiên Ma không tạo thành uy hiếp đối với Tiêu Y, Tiêu Y chỉ dựa vào tâm cảnh của bản thân là có thể chống cự được tấn công của Vực Ngoại Thiên Ma. Nhưng số lượng nhiều, Tiêu Y sẽ khó chịu đựng được.
Vực Ngoại Thiên Ma đếm không hết không ngừng lao về phía Tiêu Y, giống như nhìn thấy được món đồ mĩ vị nhất trên đời.
Chúng giống như cá ăn thịt người cùng tiến lên, hận không thể gặm nhắm sạch Tiêu Y.
“VùiI”
Thần thức Tiêu Y khẽ quét qua, nàng cũng tu luyện Kinh Thần quyết đại sát tứ phương, gió thu quét lá vàng, vô số Vực Ngoại Thiên Ma kêu thảm biến mất.
Trên người Tiêu Y thỉnh thoảng hiện lên một tia quang mang lục sắc, đó là năng lượng hình thành sau khi Vực Ngoại Thiên Ma bị đánh giết được Tiêu Y hấp thu.
Mặc dù có thể giết được một lượng lớn Vực Ngoại Thiên Ma, nhưng mà Tiêu Y tiêu hao cũng rất lớn.
Sắc mặt trở nên trắng bệch với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, khí tức bắt đầu suy yếu.
Lữ Thiếu Khanh cùng Kế Ngôn lại một lần nữa đứng bên cạnh khoanh tay làm người xem.
Vực Ngoại Thiên Ma trước mặt rất nhiều nhưng vân chưa đến mức tạo ra tổn thương cho Tiêu Y.
Đối với Tiêu Y mà nói ngược lại là một loại lịch luyện. “Muốn đánh cược không?” Kế Ngôn bỗng nhiên cười hỏi. “Cược thì cược, ai sợ huynh chứ?” Lữ Thiếu Khanh khó chịu nói: “Dù sao thua cũng sẽ tìm sư muội ngốc gây chuyện.”
“Ta cũng không tổn thất gì.” Tiêu Y xa xa nghe thấy lời này của Lữ Thiếu Khanh thì suýt nữa rớt đầu xuống đất.
Các huynh đánh cược thì đánh cược, vì sao cuối cùng lại muốn tìm ta gây chuyện? Các huynh có thể đổi phương pháp ân ái khác được không? Vì sao trong thế giới tình yêu hoành hành này, người bị tổn thương mãi mãi là cầu độc thân ta vậy?
Giọng Lữ Thiếu Khanh truyền tới: “Ta cược muội ấy có thể chống đỡ ba canh giờ trở lên.” Ba canh giờ?
Tiêu Y trong lòng âm thầm kêu khổ, tốc độ như vậy, nàng có thể kiên trì hai canh giờ đã coi như nàng lợi hại rồi.
Lữ Thiếu Khanh thế mà muốn nàng kiên trì ba canh giờ? Hơn nữal
Ta phải kiên trì ba canh giờ hay không kiên trì ba canh giờ đây?
Tiêu Y sắp khóc rồi, nàng bị chứng khó lựa chọn rồi. Kiên trì ba canh giờ, Nhị sư huynh thắng, đắc tội Đại sư huynh.
Không kiên trì ba canh giờ, Đại sư huynh thắng, đắc tội Nhị sư huynh.
Cho dù đắc tội Đại sư huynh hay đắc tội Nhị sư huynh thì đầu là một con đường chết, hơn nữa còn chết rất thảm. Tiêu Y nước mắt rưng rưng muốn đập đầu ở đây luôn. Ngay vào lúc Tiêu Y muốn khóc, giọng Kế Ngôn truyền tới: “Cũng được, nếu có thể kiên trì ba canh giờ trở lên, coi như ta thua, cũng không cần trừng phạt muội ấy.” Tiêu Y nghe vậy lập tức cảm thấy cả bầu trời sáng lên. Lần đầu tiên cảm thấy thế giới tươi đẹp như vậy.
Đại sư huynh vạn tuế, Tiêu Y hưng phấn đến hận không thể hét lớn một tiếng.
Chỉ cần kiên trì ba canh giờ trở lên, nàng sẽ an toàn.
“Tới đi, quỷ mị võng lượng, chỉ là Vực Ngoại Thiên Ma, xem ta giết chết các ngươi như thế nào.”
Tiêu Y hưng phấn quơ trường kiếm, chủ động thẳng hướng những Vực Ngoại Thiên Ma này.
“Ngu xuẩn!” Sauk hi Lữ Thiếu Khanh nhìn thấy, không kìm được mắng to: “Không biết tiết kiệm sức lực à?”
Kế Ngôn cũng lạnh lùng nói: “Dù sao không kiên trì được ba canh giờ thì cứ mạnh mẽ trừng trị muội ấy.”
Tiêu Y hưng phấn qua đi, cũng dần dần tỉnh táo lại. Lữ Thiếu Khanh phất phất tay, ra hiệu ba tiểu linh sủng cũng đi luyện tay một chút. Thời gian trôi qua rất nhanh, ba canh giờ sắp trôi qua. Tiêu Y đã cảm thấy mình sắp không duy trì được nữa.
Linh lực trong cơ thể đã tiêu hao hầu như không còn, thần thức cũng thế.
Cùng kẻ địch bình thường đại chiến ba ngày ba đêm nàng vẫn có thể không hề thở dốc. Nhưng mà Vực Ngoại Thiên Ma trước mặt quá mức đặc biệt.
Công kích bình thường không tạo được bất kỳ tổn thương gì cho bọn chúng.
Hiện tại tổn thương duy nhất nàng ta có thể gây ra cho Vực Ngoại Thiên Ma chỉ có thần thức.
Kinh Thần quyết khiến thần trí của nàng trở nên càng thêm lợi hại, Vực Ngoại Thiên Ma bình thường chỉ cần nhẹ nhàng động một chút liền hôi phi yên diệt.
Nhưng mà hiệu suất vẫn quá thấp, tiêu hao cũng rất lớn. Trong hơn hai canh giờ, Vực Ngoại Thiên Ma chết trong tay nàng không mười vạn cũng mấy ngàn.
Nếu như bọn chúng có thi thể thì giờ đã chất thành ngọn núi rồi. Nhưng mà, dù là giết nhiều Vực Ngoại Thiên Ma như vậy, Tiêu Y vẫn không cảm thấy nhẹ nhõm chút nào.
Vực Ngoại Thiên Ma chung quanh vẫn hết đợt này nối đợt khác, vẫn đang không ngừng kéo tới giống như vô cùng vô tận.
Cơ thể mệt rã rời đánh đợt này nối đợt khác, xung kích không ngừng đánh thẳng vào Tiêu Y.
Nếu như có thể, Tiêu Y hận không thể lập tức nằm xuống, học Nhị sư huynh đánh một giấc thật ngon. Nhưng mà, nàng không làm được.
Vẫn chưa tới ba canh giờ.
Đã kiên trì lâu như vậy, ngã xuống một khắc trước khi thắng lợi, đừng nói Nhị sư huynh sẽ trừng trị nàng, ngay cả bản thân Tiêu Y cũng sẽ khinh bỉ chính mình.
Chỉ còn lại chút thời gian, kiên trì, kiên trì một lát nữa là được.
Trong lòng Tiêu Y thầm cỗ vũ chính mình.
Cho tới bây giờ, phần nhiều là dựa vào ý chí của mình.
Tiêu Y cắn chặt hàm răng, gắt gao chống cự lại cảm giác mệt mỏi không ngừng dâng lên trong cơ thể.
Đồng thời, không ngừng điều động thần trí của mình để đối phó Vực Ngoại Thiên Ma chung quanh.
Thần thức không ngừng tiêu hao, Tiêu Y cảm thấy đầu mình sắp nổ tung rồi.
Ban nãy còn có thể ngăn Vực Ngoại Thiên Ma ở ngoài hơn giờ đã rút lại còn khoảng ba trượng, phạm vi còn đang không ngừng thu nhỏ. Nếu ta có thể giống như Đại sư huynh, thần thức có thể có kiếm ý thì tốt rồi.
Có thần thức như Đại sư huynh ta tuyệt đối có thể giết Vực Ngoại Thiên Ma đến hoa rơi nước chảy.
Nếu không nữa thì giống Nhị sư huynh cũng được, thần bí khó lường, cũng có thể đánh cho Vực Ngoại Thiên Ma tè ra quần.
Ta, quả nhiên vẫn kém một chút.
Đau đầu, rã rời khiến đấu chí trong lòng Tiêu Y không ngừng mài mòn, tiêu hao, đã bắt đầu sinh ra suy nghĩ bi quan.
Vốn còn khoảng cách khoảng ba trượng trong nháy mắt đã rút ngắn, rút còn khoảng cách chưa tới một trượng. Tiếng tru của Vực Ngoại Thiên Ma không ngừng truyền vào trong đầu Tiêu Y, không ngừng đánh thẳng vào ý chí của Tiêu Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận